Em tự dằn vặt mình vì đánh mất chữ ‘trinh’
Em tự trách mình đã vượt quá giới hạn với anh, lo sợ một ngày anh thay đổi và luôn tự hỏi rằng tại sao anh yêu em mà không thể chờ đợi đến phút cuối cùng.
ảnh minh họa
Năm nay em 21 tuổi, đã trải qua 2 mối tình. Em cũng nhận thức được tình yêu như thế nào nhưng chính lúc này, em phân vân. Em quen người ấy đã được 9 năm. Chúng em bằng tuổi nhau, học chung trường cấp 3 và là bạn thân của nhau. Năm lớp 10 khi cả hai 16 tuổi, với những tình cảm đầu đời, người ấy đã nói yêu em nhưng em từ chối vì tuy quen nhau 2 năm nhưng thực sự em nghĩ chúng em chưa đủ thân thiết và hiểu nhau để nói tiếng yêu. Ở cái tuổi học trò, bọn em rất nghịch ngợm, song cũng đáng yêu.
Thế rồi, chúng em chơi thân với nhau. Người ấy luôn bên cạnh em những lúc em buồn, luôn chọc cho em vui, luôn vỗ về an ủi, lo lắng và quan tâm em nhưng vẫn chỉ dừng lại ở tình bạn. Trong lòng em vốn chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ là người yêu của nhau. Rất nhiều lần, bọn em nói chuyện này và em từ chối rất thẳng thắn, không khéo léo như những cô bạn khác nhưng người ấy chưa bao giờ ngừng quan tâm em. Còn trong lòng em đã có tình cảm với người khác.
Khi biết chuyện, người ấy đã rất buồn, gọi điện cho em để chắc chắn đó là sự thật. Người ấy nói với em một câu: “Mai này có chia tay, hãy nhớ lấy, tao vẫn luôn đứng đây và chờ mày “. Người ấy đã khóc khi nói với em như thế. Lòng em nghẹn đắng nhưng thật sự, chưa bao giờ em cho người ấy cơ hội cũng như một chút hy vọng về tình yêu.
Video đang HOT
Em và người yêu cùng đỗ đại học ở 2 trường gần nhau. Còn người ấy phải học ở một nơi khác, cách thành phố 2 giờ chạy xe. Thỉnh thoảng, em và người ấy vẫn liên lạc với nhau. Còn tình yêu của em cứ đẹp đẽ như thế. 10 tháng em sống vui vẻ, hạnh phúc trong tình yêu, tuy có lúc giận hờn nhưng đó là tình cảm trong sáng và đẹp đẽ nhất. Đến tháng thứ 10, em và người yêu giận nhau rồi chia tay. Em đã rất đau khổ, khóc nhiều và sống lặng lẽ, biến thành một người khác, không còn lạc quan, yêu đời nữa.
Người ấy vẫn liên lạc với em và động viên nhiều. Người ấy nhắc lại câu nói chờ đợi của gần một năm trước nhưng em vẫn không đồng ý vì em chưa thể quên được tình yêu vừa qua. Thời gian cứ thế trôi đi, con người em đã thay đổi rất nhiều, nhìn đời, nhìn người một cách rộng hơn hay phiếm diện hơn, bản thân em cũng không nhận thức được nhưng em cho rằng, trên đời này, không bao giờ tồn tại tình yêu mãi mãi. Gần 2 năm sau khi chia tay mối tình đầu, mọi thứ bình yên trở lại, em đã ít khóc hơn nhưng vẫn không ngừng nhớ đến mối tình cũ. Còn người ấy vẫn bên em, yêu em như thế.
Một ngày, người ấy cùng 2 đứa bạn gái khác rủ em đi chơi. Chúng em qua phòng của một bạn chơi. Em và người ấy ngồi nói chuyện và em đã ngủ quên ở đó. Trong lúc em ngủ, người ấy đã nắm lấy tay em, hôn nhẹ lên tay làm em thức giấc nhưng em nằm im và cố tình như mình vẫn đang ngủ. Người ấy vẫn chỉ dừng lại ở cái nắm tay. Em quay lưng, vờ như mình đang ngủ và rút tay ra, thầm trách mình, sao lại ngủ quên nhưng em chắc chắn, người ấy không làm gì cả, chỉ nắm tay em và ngủ. Lúc em tỉnh dậy, người ấy nói với em: “Mày ngủ ngon nhất là lúc từ 3h đến 4h. Lúc 4h trở đi, mày lại khó ngủ à?” Em bỗng nhiên có cảm giác rất lạ. Lần thứ 2, em cảm giác được nâng niu, trân trọng và rồi em nghĩ nhiều hơn. Em đã nghĩ đến tình cảm của người ấy.
Ngày người ấy tốt nghiệp trung cấp, em đến dự và gặp cô gái thích người ấy. Chính lúc này, em nhận thức được rằng mình cũng đã yêu. Em đồng ý khi người ấy một lần nữa nói câu yêu em. Người ấy đã ngạc nhiên không ngờ em đồng ý vì chính người ấy cũng đã xác định suốt cuộc đời sẽ chỉ yêu đơn phương thôi. Bọn em từ bạn thân trở thành người yêu trong sự vui mừng của tất cả bạn bè. Họ ủng hộ rất nhiều vì thấy em quá khổ trong tình yêu đầu. Ai cũng nhìn ra được người ấy thương và yêu em như thế nào. Mọi người mong em thay đổi và yêu người ấy bằng tình cảm chân thành, thật lòng để quên đi tình đầu. Em cũng thấy mình may mắn vì nhận được một tình yêu như vậy – tình yêu bền bỉ suốt 5 năm của một người. Em đã yêu rất thật lòng.
Người ấy – bây giờ đã có công việc ổn định tại một ngân hàng ở quê. Còn em vẫn là sinh viên năm thứ 3. Bọn em đã yêu nhau được 11 tháng nhưng tất cả sẽ thật mỹ mãn nếu như không xảy ra chuyện đó. Ngày sinh nhật của anh (chúng em đã thay đổi cách xưng hô), anh ra chơi với em và bọn em đã đi quá giới hạn. Trước giờ, em có thể khẳng định mình rất trong sáng, không biết, cũng không muốn quan tâm đến “vấn đề ấy”.
Em đã tự trách mình rất nhiều. Em biết tình yêu của em chưa tới mức để đi đến chuyện ấy nhưng em đã “mất” rồi. Em sống trong dằn vặt, còn anh vẫn yêu thương và chiều chuộng em như thế. Anh đã đến nhà em, thân thiết với mọi người trong gia đình và được mẹ em đồng ý. Cho đến nay, anh vẫn không thay đổi. Anh nói vì quá yêu nên lúc bên em, anh không thể kiềm chế nhưng em lại nghĩ nếu như anh yêu em thật sự thì đã không như vậy. Em vẫn trách mình nhiều hơn trước khi trách anh.
Dù áp lực công việc nhiều nhưng ngày nào bọn em cũng nói chuyện với nhau. Lúc trưa đi làm về, anh đều nhắn tin và tối đến cũng vậy. Cứ đúng tầm ấy, giờ ấy, bọn em lại nói chuyện, kể cho nhau nghe những chuyện xảy ra trong ngày. Tuy yêu xa, cách nhau gần 400 km nhưng em vẫn tin tưởng anh và anh cũng thế. Bọn em vẫn yêu nhau nhưng em vẫn không khỏi suy nghĩ về lần ấy. Anh nói anh yêu em nên anh sẽ chịu trách nhiệm nhưng bản năng con gái và là người hay suy nghĩ, em rất sợ. Em sợ một ngày anh thay đổi, vì thế, em lại hay gây chuyện, cãi vã với anh. Những lần đó, anh đều là người nhường nhịn và xin lỗi em. Anh nói không muốn em khổ tâm suy nghĩ nên anh luôn xin lỗi vì đã làm em không vui.
Thật sự em rất cảm ơn vì anh đã yêu em như vậy nhưng em vẫn không ngừng trách mình. Trong sâu thẳm lòng mình, em vẫn cảm thấy tình yêu của em với anh không nồng nhiệt, không say đắm dù em biết em vẫn yêu anh. Có thể do vết thương của mối tình đầu để lại mà cách em yêu một người đã khác. Em yêu và cần anh nhưng em vẫn không ngừng tự đặt ra câu hỏi cho mình. Nếu như anh ấy yêu em như vậy, sao lại không nâng niu, trân trọng em đến phút cuối cùng? Mong mọi người tư vấn giúp em. Có phải em đang chung thủy chỉ vì cái màng trinh của mình hay không? Và có phải em đang trách anh hay không?
Theo VNE
Bạn trai hay lôi chuyện xưa ra dằn vặt tôi
Đôi lúc anh lại lôi chuyện em và người yêu cũ ra để nói và giận hờn; muốn buông nhưng rồi mọi chuyện lại được giải quyết ổn thỏa khi cả hai đều nói sẽ cố gắng không nhắc lại chuyện cũ.
Ảnh minh họa
Em là cô gái dễ thương, thân thiện và được lòng mọi người (theo nhận xét của những người xung quanh), quen và biết anh qua người yêu cũ của em. Anh là bạn thân, làm cùng cơ quan với người yêu cũ em. Anh tốt bụng, hiền, đẹp trai, thư sinh và rất giỏi trong công việc. Trước kia em và anh thường nói chuyện qua Facebook, câu chuyện của bọn em thường nói về công việc, gia đình. Có những lúc giận dỗi với người yêu cũ, cãi nhau, em thường tâm sự với anh. Anh là bạn thân từ hồi cấp 2 của người yêu cũ em.
Bạn trai cũ em có tính lăng nhăng, em và anh đều biết, nhiều lần anh khuyên em nên chia tay và tìm người tốt hơn. Sau một thời gian em và bạn trai chia tay, em cũng không nói chuyện với anh. Nửa năm sau chúng em nói chuyện lại. Câu chuyện cũng chỉ về công việc và gia đình. Dần dần bọn em nói chuyện nhiều hơn, thân thiết được 3 tháng anh nói lời yêu.
Lúc đó em cũng mến anh nhưng nghĩ không thể yêu nhau được vì anh là bạn thân của người yêu cũ, với lại anh hoàn hảo, có rất nhiều cô gái theo đuổi, em không bao giờ với tới được. Anh vẫn một mực nói chuyện và dần dần cho em thấy thật sự thương em, rồi chúng em bắt đầu yêu nhau.
Anh đàng hoàng, rất chung tình nhưng tính gia trưởng, mọi việc đều muốn em làm theo, anh nói gì em đều phải nghe, nhiều lúc anh quá đi sâu vào riêng tư của em. Đôi lúc anh lại lôi chuyện em và người yêu cũ ra để nói và giận hờn. Em và anh mệt mỏi, muốn buông nhưng rồi mọi chuyện lại được giải quyết ổn thỏa khi cả hai đều nói sẽ cố gắng không nhắc lại chuyện cũ.
Hôm bữa anh vào Facebook của em, đọc tất cả tin em nhắn cho cô bạn thân. Nhiều lúc không vừa lòng anh, em đều kể cho cô ấy nghe, trong đó chúng em cũng có nói tục. Sau đó anh đọc tiếp những tin em nhắn cho bạn em là con trai. Tụi em chơi với nhau từ thời học đại học, thân thiết nên hay giỡn những câu anh yêu, em yêu, anh đọc được nên rất bực mình, nói em là đứa con gái không ra gì, lẳng lơ, sống hai mặt.
Anh một mực đòi chia tay, em vẫn níu kéo, đến lúc này em không biết nên làm như thế nào. Anh nói không thể tha thứ bởi anh không biết bắt đầu lại với em như thế nào. Tiếp tục yêu sợ rằng anh lại dằn vặt, không tin tưởng em rồi sinh cãi nhau, tốt nhất em hãy quên anh đi.
Em suy nghĩ về điều anh nói, cũng không biết phải đối diện với anh như thế nào. Em biết tính anh, nếu quay lại chắc chắn sẽ lôi những chuyện đó ra nói ít nhất 3 tháng. Mọi người có thể cho em lời khuyên không? Em yêu anh nhưng sợ quay lại bọn em sẽ không được như lúc đầu, chỉ toàn dằn vặt nhau.
Theo VNE
Cắn răng chịu đựng nỗi đau chồng chất sau 4 lần phá thai Rồi tôi lại có thai ngoai y muôn đến tận 2 lần nữa. Và 2 lân này, anh lạnh lùng và vô tình đưa tôi đi pha thai. Tôi dăn văt vơi mơ hôn đôn và lai uông nhưng viên thuôc sat nhân giêt chinh con minh. ảnh minh họa Khi đọc bài: "Mới bỏ thai được 5 ngày, tôi đã bị anh...