Em trở về với em
Anh thương yêu, em viết lên đây với một trái tim đang rỉ m.áu đấy anh có biết không? Em yêu anh nhiều thế, mẹ con em cần có anh là thế, vậy mà ở nơi xa xôi, anh lại dành tình yêu thương ấy cho một người con gái khác, không phải là em.
Em có lỗi, lỗi của em có đáng tội không khi mà em dành cho người em yêu một tình yêu vô bờ bến. Em sẵn sàng đáp ứng mọi yêu cầu và nguyện vọng của anh chỉ với một mong mỏi là anh của em được vui và em được nhìn thấy nét mặt rạng rỡ của anh, được nghe tiếng cười của anh, chỉ là vậy thôi mà em mang tội đấy, tội này làm anh xa em, xa đến thế.
Anh nói anh yêu em, yêu con, nhưng những vần thơ anh dành tặng cho người khác sao cũng nồng nàn đến thế? Nó chất chứa cả nỗi lòng anh khi anh đang ở rất xa em và con. Sao thế anh, tình yêu của em không đủ ấm cho trái tim anh, tình yêu ngốc nghếch và tội nghiệp, đáng thương cho nó quá mà anh ơi. Nhìn thấy anh thôi em cũng rớt nước mắt vì em không hình dung được rằng nụ cười quen thuộc kia của em, bàn tay ấm áp kia của em đang nắn nót viết từng vần thơ chỉ để gửi dành cho người khác. Đau thật là đau, dậy thế nào được đây khi em chỉ còn chút sức lực yếu ớt trong trái tim này thôi ? Trái tim anh thực sự dành cho người khác mất rồi, tâm hồn anh cũng không còn là của em nữa, em đi mà chẳng biết mình đi về đâu nữa, chẳng hẹn lòng mà nước mắt vẫn rơi.
Một quãng đời thật đẹp mình dành cho nhau, mình thực sự sống vì nhau, vì sự đồng điệu của hai tâm hồn và trái tim, tất cả cũng đã qua mất rồi, em mất mát, quá lớn đối với sức chịu đựng của một con người, làm sao đây anh ơi? Nếu một mai này em có xa anh, cầu mong sao anh đừng quên em như một người lữ khách vô hình, nếu có gặp cũng xin một lần dừng bước và chớt nhớ ra rằng em và anh từng quen nhau, từng có những kỉ niệm thật đẹp bên nhau anh nhé.
Em cũng đã nghĩ rất nhiều, phải chăng lòng em nguội lạnh mất rồi. Em có làm gì nên tội để anh quyết định xa em, để anh thờ ơ, lười biếng mà dành trái tim mình cho một người khác không phải là em và con của chúng mình. Rồi thời gian liệu có chữa lành các vết thương trong tâm hồn em? Chẳng biết nữa, thôi thì đ.ánh b.ạc với cuộc đời, phó mặc cho số phận, tất cả giờ chỉ là hư vô.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gởi người 'không có tình yêu' với em
Ngày anh xa em, Sài Gòn bất chợt đổ mưa giữa trưa của ngày đầu tháng 7. Mưa hay nước mắt em rơi. Nghẹn ngào, em khóc. Khóc vì tình yêu đi qua hay vì thất vọng khi biết rằng anh chỉ thuơng mà không hề yêu em.
Yêu? Thương? Yêu khác thương? Mãi em cũng không thể hiểu đuợc tình yêu với anh là gì nữa. Sao thế anh? Sao anh nhẫn tâm bảo là anh không yêu em? Khi đến với em, anh bảo rằng anh yêu em nhiều lắm. Thế mà... khi rời xa, lý do chỉ vì anh không hề yêu em. Em không hiểu, không thể hiểu. Những giây phút đã qua em đã sống với cái gì? Tình yêu của anh, có phải thế không? Những lời yêu đâu phải là không có thật, những cái hôn nồng cháy đâu chỉ của riêng em?. Cố gắng tìm cho mình một lời giải đáp, bởi em không tin anh là người giả dối. Nhưng tất cả chỉ là con số không. Em bị lạc giữa những suy nghĩ biện bạch cho tình yêu của riêng mình, cũng chỉ vì em muốn được yêu anh hơn nữa, dù em biết như thế mình sẽ không có lối thoát.
Ngốc nghếch quá phải không anh? Gạt hết nước mắt, gạt hết lòng kiêu hãnh của người con gái, 3 lần, em cố níu anh về bên em, chỉ để mong tình yêu của anh và em còn có một cơ hội. Và mỗi lần như thế, em lại cay đắng, xót xa cho riêng mình. Anh nghĩ em mạnh mẽ lắm sao? Vẫn biết là đã không yêu thì có níu kéo cũng thêm đau mà thôi. Thế nhưng, sâu thẳm trong tim em, ở một nơi nào đó, tận cùng của đau khổ và tổn thương, em vẫn nghĩ rằng có một lí do nào đó mà em không biết được khiến anh phải như thế, không phải như lời anh nói: anh không có tình yêu với em. Cũng chẳng biết nữa. Bao ngày qua, em chìm đắm trong những giấc mơ bên anh với nụ cười và nứơc mắt. Giật mình thức dậy trong đêm, chợt nhận ra xung quanh mình chỉ là bóng tối, em hụt hẫng trở lại với thực tại đau đớn: đã xa lắm rồi những ngày em hạnh phúc trong vòng tay anh.
Lại khóc. Nếu phép màu là có thật, điều ước trở thành hiện thực, thì em mong sẽ không có ngày hôm đó, ngày mà anh nói anh yêu em, để tình yêu của em mãi lặng thầm bên anh mà không có nước mắt và đau đớn. Có biết không? Anh đã làm tổn thương em nhiều lắm. Nhưng em không trách anh gì cả, vì em biết, em yêu anh nhiều lắm, mối tình đầu của em. Nhớ anh. P of B.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu là gì? Hạnh phúc là do chính mình giành lấy nhưng nếu biết trước nó không thuôc về mình thì mình cố gắng giành lấy để làm gì..Em không biết thứ cảm giác trong lòng em bây giờ là gì..Em biết với anh em chỉ là môt người em gái hay như một người thân thiết để anh tìm đến những khi anh buồn và...