Em tránh mặt sau lần đầu làm “chuyện ấy” với tôi
Em bảo đã uống thuốc sau đó rồi nên tôi đừng lo tới hậu quả. Từ đó em tránh mặt tôi, cũng lấy lý do công việc nhiều.
ảnh minh họa
Công việc bận rộn nên tôi rất ít có thời gian để đọc những tâm sự mọi người, không nghĩ rằng có lúc bế tắc trong suy nghĩ và phải lên đây giãi bày với mong muốn ghi nhận những góp ý nhiệt tình và chân thành của các bạn đọc. Tôi xin giới thiệu sơ qua về mình. Tôi 29 tuổi, xét về ngoại hình được mọi người khen là đẹp trai, hiện là chủ một công ty cũng có chút tiếng tăm. Tôi được nhiều cô gái theo đuổi nhưng hiện chưa có một mối tình thật sự nào, những người theo đuổi thì tôi luôn giữ chừng mực. Bố mẹ sống ở nước ngoài nên nhà chỉ có tôi, ngoại và một đứa cháu gái học lớp 9.
Thời gian trước đứa cháu gái tôi có thuê một cô gái về dạy kèm học ở nhà, từ đây tôi biết đến em. Lần đầu tiên gặp ấn tượng về em là cô gái có mái tóc đen buộc cao, mặc chiếc ao phông đóng thùng với quần tây, để mặt mộc, cười nhẹ nhàng cúi chào khi tôi ra mở cửa. Em không quá đẹp nhưng xinh xắn, dễ thương, không lòe loẹt, giản dị nhưng toát lên vẻ sang trọng. Tôi cũng không quan tâm tới em lắm, công việc bận rộn vì thế không có tiếp xúc với em nhiều, thường lúc tôi về nhà thì em đã dạy xong và về từ lúc nào rồi.
Một thời gian đứa cháu tôi rất quý em, nó hay kể về em và ngoại dường như cũng quý. Sau nghe đâu ngoại bảo em mới ra trường, chưa xin được việc nên đi dạy thêm làm tạm. Một ngày cuối tuần tôi ở nhà, đúng vào ngày em tới dạy, vẫn hình ảnh đó, giản dị, nhẹ nhàng. Tôi hỏi thăm tình hình học của đứa cháu và biết thêm chút thông tin về em. Lúc nào gặp tôi em cũng cúi chào rất lễ phép và tôi bắt đầu thấy quý mến em. Sau đó tôi đã giúp em có một công việc ở công ty tôi, em vẫn tới kèm cháu tôi học nhưng bảo là giúp chứ không dám nhận tiền công, bởi nhờ tôi mà em có công việc.
Cơ hội tiếp xúc nhiều nên tôi ngày càng mến em, dường như dành tình cảm cho em hơn. Tôi thường cố gắng xong việc sớm hơn để lúc về nhà còn gặp được em. Em rất giữ khoảng cách, gặp tôi chỉ cúi chào, vẫn nụ cười nhẹ nhàng vậy chứ không nói gì thêm. Ở công ty chúng tôi cũng không tiếp xúc nhiều, thi thoảng chỉ có chuyện công việc. Tôi thường kiếm cớ để nói chuyện với em nhiều hơn và nhận thấy em cũng cảm mến mình, đứa cháu bảo em và nó cũng hay nói chuyện về tôi.
Video đang HOT
Một buổi tối tôi ở nhà một mình, cháu và ngoại hình như đi thăm bà con gì đó chưa về, lại không báo trước nên em vẫn tới dạy. Tôi cố gắng bắt chuyện em nhưng đều là hỏi mấy chuyện tinh linh, sau đó em xin phép về nhưng không hiểu sao tôi lại rất muốn em ở lại thêm, lấy lý do đợi tạnh mưa rồi về. Cảm giác khó kiểm soát, tôi đã hôn em. Em ngạc nhiên đứng im một lúc nhưng không chống cự và cũng hôn lại tôi. Chuyện gì đến rồi cũng đến, đó là lần đầu tiên của em, quan hệ xong em đột nhiên vùng dậy mặc quần áo rồi luôn miệng nói xin lỗi và nhanh chóng chạy về.
Hôm sau tôi gặp em xin lỗi vì hành động đó và bảo sẽ chịu trách nhiệm nhưng em bảo lỗi một phần ở em nên từ chối trách nhiệm từ tôi. Em bảo đã uống thuốc sau đó rồi nên tôi đừng lo tới hậu quả. Từ đó em tránh mặt tôi, cũng lấy lý do công việc nhiều nên ít tới dạy đứa cháu hơn, ở công ty thì khó gặp rồi, với gặp cũng chỉ về công việc. Tôi không biết phải làm sao tiếp theo và nghĩ mình đã yêu em. Làm sao để em hiểu tình cảm và chấp nhận tôi đây? Tôi cảm nhận em cũng thích mình. Mọi người có góp ý gì giúp tôi lúc này không?
Theo blogtamsu
Chờ em lại yêu đắm say như lần đầu
Anh sợ chạm phải vết xước còn đau trong em ngày cũ, nên chọn cách thương em lặng lẽ, đặt tình cảm mình vào chốn an toàn mang tên tình bạn.
Ảnh minh họa
Anh, chàng trai bình thường, không nổi bật, chỉ có một trái tim chân thành yêu. Em, cô gái nhỏ xinh, dịu dàng, trái tim để ngỏ lối đi về, sau đổ vỡ mất mát những tin yêu...
Anh sợ chạm phải vết xước còn đau trong em ngày cũ, nên chọn cách thương em lặng lẽ, đặt tình cảm mình vào chốn an toàn mang tên tình bạn. Và bởi vì khoác lên mình cái tên tình bạn, nên dù em - anh thân thiết đến mấy cũng đâu phải tình yêu, giữa chúng ta có những khoảng cách, lằn ranh.
Có nhiều ngày ta ngồi gần nhau biết mấy, nghe từng nhịp thở, cả mùi hương trên mái tóc em xanh vương vít vào lòng. Trái tim đập rộn ràng, anh quờ tay sang bên mà ngại ngần chẳng dám chạm tới em, buông rơi từng ngón tay, đổ nghiêng nỗi buồn...
Bạn hỏi anh còn đợi chờ chi nữa, yêu thương đong đầy sao không "tấn công", bạn nhắc anh hạnh phúc chẳng bao giờ đến với thứ tình yêu lặng câm. Bạn không hiểu, còn anh biết mình đang chờ đợi điều gì phải không em?
Anh cũng muốn lắm, rất muốn sẽ đến ngày được cầm tay em nói: "Này người anh thương, hãy tựa vào vai anh, bờ vai này sẽ chở che cho em bình yên qua những đêm giông gió cuộc đời".
Anh càng thương, xót lòng lắm chứ, khi nhìn bóng em lầm lũi cô đơn đi về. Bờ vai gầy, nghiêng ướt mềm trong đêm khuya sớm. Anh đã muốn chạy đến, vòng tay ôm em, sưởi ấm lòng, nhặt nhạnh, gói ghém hết mảnh vỡ, ru ngủ những ngậm ngùi còn sót lại của cuộc tình trước...
Anh cũng muốn được thành thật nói em nghe, anh đã nhớ, thực lòng rất nhớ, chờ mong em nhiều như thế, bất kể thời gian dù anh thảnh thơi hay bận bịu. Hình bóng em lẩn khuất trong mỗi giấc mơ dài anh mơ về hạnh phúc mỗi đêm...
Anh cũng muốn được gửi tặng em những bài thơ tình vụng về còn dang dở chưa thành câu, và hình bóng người con gái trong thơ là em chứ nào đâu ai khác.
Anh sẽ chỉ em nơi góc bàn nhỏ anh ngồi, loang lổ những vết khắc. Mỗi một vết khắc tên em là mỗi lần nỗi nhớ thì thầm, tình yêu thì thầm gọi tên...
Anh sẽ dắt tay em qua những con đường yêu lãng mạn, này thì đường Hàn Quốc - Nhật Bản của các đôi tình nhân, này thì đường Nguyễn Du thơm lừng hoa sữa, này thì kem Tràng Tiền, phố cổ, anh sẽ đưa em đi đến nơi nào em muốn...
Thật đắm say, lãng mạn giống như những bức ảnh nổi tiếng "nắm tay em đi khắp thế gian" của nhiếp ảnh gia người Nga Murad Osmann, em nhỉ. Thực tâm, có ai muốn đâu, yêu mà cứ phải giấu kín ở trong lòng cho nhiều bộn bề, nhức nhối...
Nhưng anh chờ, để nói cho trọn những tình cảm đã ấp ủ mãi trong tim. Chờ đến ngày khi anh nhìn thấy những tia nắng niềm vui, hân hoan trong ánh mắt em, khi chúng ta vô tình giao nhau trong cái nhìn thẳng về hạnh phúc phía trước...
Chờ khi em chẳng còn vô tình quên, cứ thi thoảng lại nhắc hoài, nhắc mãi về một cái tên đã rất xa xôi trong một câu chuyện tình đã qua. Chờ khi thấy lòng em an nhiên bình thản trước những lúc lòng trôi về ngày cũ...
Chờ khi em sẵn sàng rộng lòng đón nhận tình yêu của anh. Chờ thời gian vá víu những niềm đau trong em bằng tình anh chân thành, nồng nàn, nhẹ nhàng như thế.
Anh khẽ mở cửa trái tim yêu của em thêm một lần nữa, em lại yêu đắm say như lần đầu. Anh chẳng sợ đâu những tháng ngày nối tiếp nhau chờ đợi. Chờ đợi đôi khi là niềm đau, nhưng đôi khi cũng là thắp sáng lên niềm hy vọng.
Anh càng chẳng muốn hấp tấp vội vàng bởi tình yêu của anh đủ thật tâm. Em hãy sống vui lên, và luôn nhớ rằng anh mãi chờ em đi trên con đường mang tên hạnh phúc!
Theo VNE
Sợ bạn trai ngay sau lần đầu vào khách sạn cùng nhau Sau hôm đó tôi luôn tìm cách né tránh, anh gọi tôi không dám nhấc máy, nhắn tin hỏi thì tôi bảo bị đau họng, bị cảm không tiện nói chuyện, có gì hai đứa chỉ nhắn tin. Tôi và bạn trai hẹn hò được khá lâu, anh hơn tôi 4 tuổi. Tôi không thuộc tuýp quá coi trọng sự trong trắng, cho...