Em trai đưa tờ di chúc của chồng tôi để lại và muốn mời chị dâu bụng bầu ra khỏi nhà
Nhìn những dòng chữ chồng viết mà lòng tôi quặn đau, gần 10 năm hi sinh của tôi được trả giá bằng một tờ giấy.
Sau khi cưới, chúng tôi có một khoản tiề.n kha khá nên quyết định xây nhà trên mảnh đất bố mẹ chồng cho. Khi nhà cửa ổn định, tôi mới thả để có bầu, vậy mà suốt 2 năm chưa chạm đến tin vui.
Lo lắng sức khỏe có vấn đề, vợ chồng tôi cùng đi khám vô sinh. Chồng tôi suy sụp khi biết bản thân là nguyên nhân không có con. Tôi phải mất một thời gian động viên tinh thần thì anh ấy mới ổn định và quyết tâm chữa trị.
Suốt 9 năm qua, tôi và anh đi đến rất nhiều bệnh viện, tốn không biết bao nhiêu tiề.n mà vẫn chưa lần nào chạm đến đứa con. Thấy chúng tôi khó khăn trong việc tìm kiếm đứa con, mẹ chồng gợi ý nên xin tin.h trùn.g hiến tặng để thụ tinh nhân tạo, bà chỉ muốn nhìn thấy gia đình tôi yên ổn hạnh phúc là được.
Nhờ lời để ngỏ của mẹ chồng, cuối cùng chúng tôi tự tin thực hiện nó và tin vui cũng đến, tôi đã có bầu. Khi tôi mang thai đến tháng thứ 5 thì chồng tôi bị bệnh và nằm viện nửa tháng rồi qua đời.
Khó khăn mãi tôi mới có bầu, thế mà anh chưa được nhìn thấy con sinh ra mà đã lìa xa mẹ con tôi. Tim tôi rất đau, lúc nào cũng muốn khóc thật to nhưng sợ thai nhi bị ảnh hưởng là tôi lại tự trấn an phải nuốt nỗi buồn vào trong.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Chồng tôi mất được một tháng thì em trai anh ấy qua nhà tôi và đưa cho xem tờ di chúc. Trong đó, chồng muốn tôi sang tên ngôi nhà cho em trai. Lý do là con tôi sau khi sinh không cùng huyết thống, anh không muốn đất đai của bố mẹ thuộc về người lạ.
Sau khi biết bản thân không bị vô sinh, tôi quyết tâm ở lại cùng đồng cam cộng khổ với chồng. Vậy mà tuổ.i thanh xuân của tôi được đổi bằng tờ giấy viết tay này. Nếu biết có ngày anh gián tiếp đuổi vợ ra khỏi nhà thế thì tôi đã lấy chồng khác và có cuộc sống an vui bên con cái rồi. Chẳng phải chịu cảnh mẹ góa con côi thế này.
Em trai chồng sẵn sàng trả tôi số tiề.n đã bỏ ra xây nhà và chỉ mong tôi vui vẻ sang tên sổ đỏ cho em ấy càng sớm càng tốt. Khi bố mẹ chồng biết được nội dung tờ di chúc, 2 người phản đối yếu ớt và bảo mẹ con tôi cứ vui vẻ ở lại, đừng quan tâm đến thái độ của em trai.
Mấy hôm nay tôi suy nghĩ rất nhiều, không biết bản thân làm gì ra tội mà cuộc đời lại phải rơi nhiều nước mắt thế. Tôi có nên rời khỏi ngôi nhà này, đi nơi khác sống để vừa lòng với tâm nguyện của chồng tôi không?
Thương vợ ốm tôi giúp em thay áo nào ngờ lại phát hiện ra bí mật động trời, giờ tôi mới hiểu tại sao mấy năm trời chúng tôi không thể có con
Nhìn thấy những dấu vết này tôi không khỏi tức giận, hóa ra suốt mấy năm nay em luôn có bí mật lớn giấu tôi.
Chỉ có điều tôi và Linh đều có hoàn cảnh gia đình khó khăn, cuộc sống của 2 vợ chồng từ khi cưới nhau rất vất vả. Nhưng dù thế nào, tôi vẫn muốn vợ sinh con nên nói rằng sẽ không dùng phương pháp tránh thai, trong khi đó vợ tôi ban đầu thì phản đối, nhưng thời gian sau khi tôi cương quyết quá, cô ấy cũng gật đầu chấp nhận.
Nhưng cưới được vài tháng thì tôi phát hiện vợ rất lạ, cô ấy thường mua nhiều son phấn quần áo mới, mà bình thường khi yêu vợ tôi không ăn chơi như vậy. Nghĩ rằng vợ cũng khổ nhiều, giờ cô ấy tự thỏa mãn 1 chút cũng không sao nên tôi đã không hỏi sâu về việc đó.
Nhưng rồi, vợ chồng tôi cố gắng "thả" suốt 2 năm mà vợ vẫn không dính bầu, trong khi gia đình 2 bên đều giục rất nhiều. Tôi dẫn vợ đi khám bác sĩ thì nhận được kết quả cả 2 người đều khỏe mạnh bình thường.
Vợ tôi cứ an ủi rằng:
- Con cái là lộc trời cho, cứ từ từ rồi sẽ có.
Nghĩ cũng đúng, tôi không còn suy nghĩ nặng nề về chuyện sinh con nữa. Thế nhưng, sau 1 lần vợ ốm, tôi mới bàng hoàng phát hiện ra bí mật động trời của cô ấy khiến tôi không thể sinh con.
Hôm qua, đột nhiên vợ tôi cảm nặng, lúc đầu, cô ấy không cho tôi đụng vào người nhưng sau khi uống thuố.c xong, vợ tôi thiếp đi ngủ. Đêm xuống thấy người vợ đầy mồ hôi, thương quá tôi liền trở mình để thay quần áo cho em.
Ai ngờ, vừa cở.i vá.y vợ ra thì tôi chế.t ngất khi thấy trên ngực trên cổ và phần dưới của vợ toàn là vết cắn chi chít. Rõ ràng đó là dấu răng mà tôi thì không bao giờ cắn vợ mình. Càng nghĩ càng thấy lạ, tôi nhớ lại mỗi lần ân ái, vợ bắt tắt hết điện đi tôi thường không nhìn thấy gì.
Tôi giật mình lẩm bẩm:
- Có lẽ nào vợ mình ngoạ.i tìn.h.
Nhưng lúc đó vợ tôi đang sốt cao đã ngủ say tôi không làm lớn chuyện. Sáng sớm mai, thấy vợ tỉnh dậy, tôi liền giả vờ nói:
- Anh đi ra ngoài mua đồ ăn sáng cho em nhé.
Vợ tôi có vẻ hoang mang khi nhìn bộ đồ em mặc trên người, có lẽ cô ấy đã đoán được đêm qua sau khi thay đồ cho em, tôi đã biết được điều gì đó. Nhưng vợ tôi cứ im lặng tảng lờ không có chuyện gì. Ai ngờ tôi vừa đi khỏi đã thấy vợ bắt máy gọi điện cho 1 người đàn ông.
Quả thực tôi đoán không sai, vợ tôi thì thầm với gã kia rằng cô bị ốm không tới được, hơn nữa, có lẽ tôi đã biết được chuyện ngoạ.i tìn.h nên bảo hắn nhanh chóng rước em đi nếu không sợ sẽ bị tôi đán.h đậ.p.
Nhưng giận hơn hết là chính vợ thừa nhận rằng đã uống thuố.c tránh thai để không có con với tôi, em muốn khi người đàn ông kia ổn định, giàu có thì sẽ theo anh ta và bỏ tôi nên không muốn có con làm vướng bận.
Tôi nghe xong mà điếng cả người, không ngờ tôi luôn ảo tưởng về 1 túp lều tranh 2 trái tim vàng nhưng sự thật quá cay đắng. Đến nước này, tôi sẽ tự nguyện ly dị cho vợ mình đi theo người đàn ông khác, tôi không ích kỷ giữ em bên mình để khiến em khổ, nếu em nói sớm, tôi đã không cưới em, dù thế nào tôi vẫn rất yêu em.
Bố mẹ bắt anh cả mắc bại liệt của tôi phải nai lưng ra làm kiế.m tiề.n nuôi đứa em trai khỏe mạnh, lành lặn nhưng chỉ thích ăn chơi không thích làm Vốn dĩ anh cả luôn có mặc cảm mình là gánh nặng của gia đình nên nhiều khi dù không muốn anh vẫn gật đầu cho yên chuyện. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không mấy khá giả và hình như cả tình người cũng nghèo nàn tỉ lệ thuận với sự túng thiếu của ngôi nhà này. Đã...