Em trả anh về với tự do nhé?
Có ai là chọn cho mình được cách để mãi mãi không bị tổn thương bởi bất cứ điều gì đâu anh. Như em lúc này đây, trái tim vẫn rỉ máu từng ngày, trả lại anh với tự do rồi, liệu anh có hạnh phúc hơn bây giờ hay không?
Vì tim em cũng bằng máu thịt, anh ơi. Em không thể để nó cứ mãi tổn thương, cũng không thể khiến nó đứng ra chịu bất cứ vết sẹo nào nữa. Người ta vẫn bảo chỉ có tình yêu chưa đủ lớn mới chấp nhận buông tay. Nhưng người ta đâu hiểu được cảm nhận của em trong những tháng ngày anh chẳng còn yêu thương em như trước?
Em biết chứ, anh đã thay đổi rồi!
Những cái ôm hờ hững lạnh nhạt, những cái nhìn vội vã chẳng chút tình cảm. Em có phải con ngốc đâu? Người em yêu không còn yêu em nữa, em biết chứ, chẳng là em cứ cố gắng, cố mãi, rồi cuối cùng lại chỉ thấy tuyệt vọng. Quá nhiều lần em muốn hét lên thật to với anh, rốt cục anh đang ở bên em vì điều gì?
Chẳng phải trước đây anh vẫn nói, rằng anh sẽ mãi mãi yêu thương em hay sao, anh sẽ mãi mãi trân trọng em dù xảy ra bất cứ chuyện gì. Bây giờ tuy chẳng xảy ra chuyện gì nhưng anh lại đi mất, bỏ mặc em trong cái đống hỗn độn mâu thuẫn và tự vấn bản thân mình đã làm gì sai?
Video đang HOT
Anh ơi, có phải anh có người khác rồi không? Thế nên mới chán ghét em, mới coi em là đồ thừa, đồ bỏ đi như thế? Có phải anh đã bắt đầu hết kiên nhẫn với em, và trái tim anh cũng hết đập vì tình cảm của chúng mình? Có phải không anh?
Hay là em trả anh lại với tự do, anh nhé?
Để anh lại được thỏa sức bay nhảy làm chàng trai tự do giữa vũ trụ. Để anh có thể làm những việc mà sau khi yêu em, vì chuyện này chuyện kia vẫn chưa thể làm được, để anh có thể bắt đầu lại một cuộc sống khác chứ không phải là sự nhàm chán nối tiếp như bây giờ.
Anh à, em đau lắm, trái tim em đau lắm. Giá mà em không yêu anh nhiều như thế, giá mà em biết cách coi mọi chuyện nhẹ nhàng đi, để khi anh thay đổi còn thấy sao quá bi thương, để lúc buông tay anh không còn thấy ngực trái đau đến nỗi nghẹt thở.
Có ai là chọn cho mình được cách để mãi mãi không bị tổn thương bởi bất cứ điều gì đâu anh. Như em lúc này đây, trái tim vẫn rỉ máu từng ngày, trả lại anh với tự do rồi, liệu anh có hạnh phúc hơn bây giờ hay không?
Em biết chứ, rồi em sẽ hồi phục cả thôi, rồi em sẽ đứng lên và mỉm cười thật tươi dưới ánh nắng như ngày nào. Nhưng sẽ rất khó khăn khi phải cố xóa bỏ hình bóng của anh, rất khó khăn khi phải đi lướt qua anh mà coi như xa lạ. Em sợ lắm, em sợ quãng thời gian kinh khủng ấy, cũng sợ phải vực bản thân dậy trong khi mình đầy thương tích.
Nhưng cuối cùng thì vẫn phải thả tự do cho anh thôi, chàng trai của em ạ. Hãy ra đi mà đừng quay đầu nhìn em thêm một lần nào nữa. Vì em sợ chỉ cần quay lại, em sẽ giữ chặt anh không buông mất, sẽ khóc lóc như một đứa trẻ xin anh hãy thử yêu em lại từ đầu lắm. Như thế thì sẽ chẳng còn là em nữa rồi.
Trả lại anh về với tự do đấy, chàng trai của em, hãy mượn gió mà bay đi, để em chớp mắt một chút là có thể không nhìn thấy anh nữa, để em có thể mượn lý do gió tạt vào mắt, khóc một chút cho nhẹ lòng.
Theo VNE
Tình yêu bế tắc vì không môn đăng hộ đối
Do cấm cản không thành, nên ba mẹ chỉ còn cách đón nhận anh, nhưng không ngừng chê bai, hạ thấp, nói gia cảnh anh không quá dư dả.
Tôi và anh quen nhau đã gần 4 năm, hơn kém nhau 7 tuổi. Anh là con trai duy nhất trong nhà và đã gần 30. Do bố mẹ anh tuổi đã cao nên mau chóng hối thúc anh lập gia đình. Mẹ anh ban đầu rất quý mến tôi. Bởi trước đây anh từng yêu mù quáng một người suốt 7 năm, nên khi thấy anh vì yêu tôi mà thay đổi, bà rất vui.
Trong mắt tôi, mẹ anh là người tuy không dễ chịu nhưng rất dễ tính, rất thương anh, tôn trọng quyết định của anh. Còn phía nhà tôi thì ngược lại, ba mẹ tôi ngay từ đầu đã không có thiện cảm với anh, lại càng không muốn tôi kết hôn sớm. Do không cấm cản được tôi, nên ba mẹ chỉ còn cách đón nhận anh, nhưng vẫn luôn không ngừng chê bai, hạ thấp anh, nói anh lùn, nóng tính, gia cảnh không quá dư dả. Anh cũng hiểu và vì rất thương tôi nên chiều chuộng hy sinh cho gia đình tôi hết lòng, những khi ba tôi đi công tác xa, anh thay thế ba tôi đưa đón mẹ, em trai tôi, thậm chí còn chăm sóc cho bà ngoại tôi. Nhất là anh luôn thần tượng gia đình tôi hết mực, mong ước được trở thành người đàn ông trụ cột giống ba tôi.
Tôi vốn yêu anh vì những điều như vậy, khi anh yêu ai là yêu hết lòng và hy sinh đến cạn kiệt cho người đó. Tôi cũng thích ý định lập gia đình sớm, tầm 24 tuổi, rồi vợ chồng cùng nhau làm ăn, cùng nhau vui chơi, thêm ba năm nữa thì sinh con đẻ cái. Nhưng khi đánh tiếng trước thì ba mẹ tôi không chịu. Bởi trước đây ba mẹ tôi lấy nhau năm 26 tuổi, do mẹ hư thai 2 lần nên 28 tuổi mẹ mới sinh được tôi. Rồi hai người còn nói cả về công việc đi sớm về khuya của anh.
Ảnh minh họa: InImages.
Anh từng nói có thể chờ đợi tôi, nhưng mẹ của anh thì không thể đợi được nữa. Bà giục lấy nhau sẽ cho nhà để ở, chia gia tài để xài, có cháu thì để bà nuôi. Thực chất tôi cũng không đặt nặng chuyện đó, vì gia đình tôi cũng khá giả, chúng tôi lại tự lập tài chính, không muốn dựa dẫm vào ai. Thời gian gần đây, mẹ anh bắt đầu gây áp lực chuyện cưới xin. Trai 30 gái 24 cưới nhau theo tôi là rất tuyệt rồi, chỉ có điều tôi biết chắc gia đình tôi không đồng ý.
Cả anh và tôi, không ai muốn bỏ gia đình mình, càng không muốn bỏ tình yêu của mình. Tôi thật sự rối bời, tôi không thể để anh chờ đợi tôi, đàn ông trên 30 chưa hề già, nhưng bố mẹ chỉ có anh là con trai duy nhất, hai người hằng ngày trông mong được bế cháu. Ngặt một nỗi, nếu anh chấp nhận cùng tôi đợi thêm vài năm nữa, cũng chưa chắc gia đình tôi cho phép hai đứa. Ba mẹ muốn tôi lấy chồng cao to đẹp trai, giàu có, học thức rộng. Biết là ba mẹ nào cũng chỉ muốn điều tốt nhất, nhưng thật lòng, tôi chỉ cần một người thật sự yêu mình, như anh.
Tôi và anh đều có ngoại hình trung bình, đến với nhau bằng tấm lòng, bằng tình yêu. Tôi không biết phải làm thế nào để thuyết phục được gia đình hai bên. Anh vẫn luôn an ủi tôi rằng anh sẽ đợi tôi, không quan tâm bố mẹ anh thế nào, anh lấy vợ cho anh chứ không lấy cho bố mẹ. Phần mình, tôi chỉ không biết gia đình tôi sẽ bắt anh "chứng minh tình yêu" đến bao giờ, thà rằng biết chắc chắn ưng thuận anh, chúng tôi cam tâm tình nguyện chờ đợi. Chữ tình chữ hiếu, tôi phải làm sao?
Theo VNE
Tình tan vỡ vì không môn đăng hộ đối Cha mẹ không chấp nhận là vì muốn em hướng tới một tấm chồng môn đăng hộ đối. Thật sự em rất buồn. Em và bạn em quen nhau đã 5 năm. Bình thường em rất ít nói và khá thụ động nhưng khi quen nhau, em lại thấy thoải mái và hoạt bát khi ở cùng anh. Anh ấy rất tốt với...