Em thương anh thật đấy!

Theo dõi VGT trên

Bây giờ giữa Hà Nội đông đúc, tôi chẳng biết tìm em nơi nào… Lần đầu tiên tôi hình dung được một thành phố rộng đến mức nào, rộng đến mức tôi không nhìn thấy được em.

Em thương anh thật đấy! - Hình 1

Tôi bước dưới dàn hoa giấy, đi qua khoảng sân rải sỏi, leo hai tầng cầu thang để đến tìm An. Em thuê một căn phòng nhỏ cách xa đường lớn, không gian yên tĩnh đến tịch mịch, buồn tẻ. Phòng em có một ban công nhỏ để nhìn xuống khu vườn. Đôi ba lần em ngồi ở đó, ôm laptop viết truyện rồi ngủ quên luôn, sáng hôm sau ốm khò khè như con mèo hen, đến là phát cáu. Vậy mà em cứ dửng dưng như không, chả thèm uống thuốc nghỉ ngơi gì, trở trời là em ốm, mà mỗi lần ốm là kéo dài cả tháng trời. Em biết thừa tôi chả giận được lâu nên tôi có cáu có giận em cũng nghe chữ được chữ không rồi để đó.

Lúc tôi đến, phòng An mở toang, em ngồi trên tấm thảm giữa sàn, lưng tựa vào giường, một tay mò sột soạt trong túi bánh bích quy, một tay đặt trên bàn phím, mắt dán vào màn hình, bên cạnh là li sữa uống vơi phân nửa, váng sữa bám một lớp màu trắng đục trên thành li. Thấy tôi cau mày em cũng chả còn lạ lẫm gì, bỏ miếng bích qui đã bị cắn dở trở lại túi, xụ mặt xuống:

- Được rồi. Em không ăn nữa!

Tôi “hừ” một tiếng rồi tiến đến tịch thu gói bánh. Mỗi lần vừa làm việc vừa ăn là em sẽ ăn một cách vô ý thức, có hôm em ăn hết cả gói bánh to mà chẳng hề hay biết gì. Tôi nhớ hôm qua trước khi về tôi đã kiểm tra là không còn gói bánh nào nữa, chắc lại vừa gọi người giao đến vì lười chuẩn bị bữa sáng.

Em là kiểu con gái lười đến kì quặc, lười ăn cơm mà nghiện bánh quy, lười ra ngoài nhưng vẫn trang điểm, lười kết bạn nhưng bạn bè lại không phải là ít. Lần đầu đón sinh nhật cùng em, em nói với tôi rằng có mời vài người bạn, vậy mà đến tối, nhà lại chật những người, nam nữ đủ cả, tôi không biết em suốt ngày ở trong phòng viết truyện, thời gian đâu để quen biết nhiều bạn bè như thế.

Tôi chuẩn bị bữa sáng cho An, lúc quay ra đã thấy em bỏ máy tính qua một bên, từ ban công lặng lẽ nhìn xuống dàn hoa giấy tím hồng. Gió mai từ ngoài thổi vào, tà váy em nhẹ bay. Tôi thật sự rất sợ những lúc em trầm tư như thế, cứ như đang tự tách mình ra khỏi thế giới và bỏ quên cả tôi. Tôi nhẹ ôm lấy em từ sau lưng, mùi nước hoa dìu dịu tan trong không khí. Cơ thể em bé nhỏ lọt trong vòng tay tôi nhưng tôi luôn cảm thấy tôi không thể nào bao bọc được hết cái tâm hồn hoang dại và tự do của em. Tôi nhẹ giọng hỏi:

- Em lại lỡ tay làm nhân vật của em đau khổ đấy à?

Tôi nghe tiếng An thở hắt ra một cái như là đang khẽ cười. Những câu chuyện mà em viết ra đều rất nhiều biến cố, các nhân vật của em đều phải chịu rất nhiều đau khổ giày vò rồi mới tìm được sự an yên hạnh phúc. Nhân vật là do em tạo, tình huống là do em gây dựng và biến cố là do em sắp đặt, vậy mà lần nào cũng vậy, nhân vật của em đau khổ là em cũng buồn theo. Em ngửa mặt lên, mái tóc vừa hay cọ vào cổ tôi ngứa ngáy, giọng em nũng nịu:

- Ăn sáng xong anh đưa em đi dạo nhé, em muốn lên đồi thông!

Tôi liền đồng ý. Em biết thừa là em chẳng cần làm cái bộ dạng cún con ấy tôi cũng sẽ đồng ý với em vì chẳng dễ gì em bỏ máy tính qua một bên để mà ra ngoài, huống gì hôm nay em còn tự mình ngỏ ý.

Tôi quay về nhà lấy thêm cho em một chiếc mũ bảo hiểm, lúc quay lại em đã ở trước cổng đợi tôi. Bức tường bằng gạch đỏ rêu phong, em mặc một chiếc váy vintage màu cam đất, mái tóc ngắn màu cafe, dáng người bé nhỏ, đôi mắt luôn hướng xa xăm. Tôi chính là bị cái dáng vẻ này của em thu hút, một dáng vẻ nhẹ nhàng, thanh lịch và cổ xưa. Em cười nhẹ nhìn tôi chăm chú trong khi tôi cài quai mũ cho em, xong xuôi tôi nhìn thẳng vào đôi mắt nâu sâu thẳm trầm tư của em, trêu đùa:

- Sao thế? Mặt anh có dính gì à?

An gật gật đầu, đôi mắt vẫn nhìn tôi chăm chú. Tôi ghé mặt nhìn vào gương chiếu hậu, em ở bên cười thành tiếng:

- Trên mặt anh có dính chữ “thương An”!

Video đang HOT

Em ngồi lên xe, một tay vòng qua ôm lấy eo tôi, một tay chỉ về phía trước hô khẩu lệnh “Xuất phát!”.Tiếng động cơ mô tô giòn dã xé rách bức mành yên tĩnh của con phố nhỏ. Em tựa đầu trên lưng tôi, vòng tay ôm eo tôi, nắng nhẹ nhàng vén bức mành của sương sớm, không khí ấm dần lên. Trái tim tôi như thể bị một chiếc lông vũ mềm mại chạm khẽ, niềm hạnh phúc giản dị ấm áp nảy nở, vô tình kéo cong khóe môi tôi thành một nụ cười lúc nào tôi không hay.

Em thương anh thật đấy! - Hình 2

An ngồi bệt giữa thảm lá thông rụng vàng, đôi mắt em lại hướng xa xăm. Đôi giày vải của em bị vấy bẩn đôi chút vì sương sớm và đất cát. Mắt em vẫn hướng xuống thành phố phía dưới chân đồi, khẽ hỏi tôi:

- Nhà mình ở đâu anh nhỉ?

Giọng em rất trầm, cơ thể em không hề cử động, như thể câu vừa rồi không phải do em nói. Tôi đánh mắt nhìn em, mái tóc màu cafe hơi rối. Tôi không hiểu lắm ẩn ý đằng sau câu hỏi của em, cũng không hiểu lắm tâm trạng của em lúc này. Mà hình như tôi chưa bao giờ thật sự hiểu em cả.

- Nhà à? Nhà ở đâu cũng được, miễn là em thấy ở đó hạnh phúc.

An không đáp lời tôi. Em với tay lên để nắm tay tôi. Tôi đưa tay cho em nắm rồi ngồi xuống cạnh em. Em tựa vào vai tôi, thủ thỉ:

- Hình như lâu rồi em mới ra ngoài nhỉ? Anh có thấy ngoài phố khác nhiều không? Nhiều cửa hiệu mới toanh, vài quán quen của em đã sang nhượng. Chẳng có cái gì là chẳng hề thay đổi cả, em không thích thay đổi lắm, nhưng mà vẫn phải thay đổi vì một số thứ không còn cho phép em như xưa nữa…

Tôi thật sự không thích cái cảm giác này, cảm giác mà tôi hoàn toàn không hiểu gì về em cả, cảm giác mà em ở cạnh tôi nhưng lại như không cùng tôi ở chung một không gian, cảm giác bàn tay bé nhỏ của em nằm gọn trong bàn tay tôi nhưng lại dường như đang lạnh dần, trống vắng dần và buông dần,… Tôi luôn cảm thấy trước khi tôi xuất hiện em đã trải qua vô vàn sóng gió, chặng đường khó khăn ấy tôi đã không cùng em nên tôi chẳng thể nào cùng em chia sẻ điều gì, và có thể là em vốn dĩ chưa từng tin tưởng tôi sẽ thấu hiểu hết được những điều ấy. Em chọn im lặng, em chọn giữ cho riêng mình những nỗi niềm…

- Em… có gì muốn nói anh nghe không?

An im lặng, em im lặng ngồi bên tôi nhưng bàn tay bé nhỏ quen lướt trên bàn phím máy tính của em đang run rẩy. Rất lâu sau đó tôi mới nghe được giọng em, trầm đục như thế bị mặc kẹt nơi thanh quản mà không thể phát ra nổi:

- Em có rất nhiều thứ muốn nói nhưng không biết phải nói thế nào…

Tôi xiết tay em, trái tim trong lồng ngực bất chợt run lên. Tôi từng rất muốn nghe em chia sẻ, từng rất muốn hiểu em, nhưng mà bây giờ, sự ngập ngừng này của em bắt đầu khiến tôi sợ hãi. Tôi không thể nào hình dung ra được những câu chữ mà em sắp nói với tôi. Có thể là những nỗi đau mà em từng phải chịu đựng, những nỗi đau ấy lớn đến mức biến em từ một con người hoạt ngôn vui vẻ, cuộc sống đầy ắp những người bạn thành một cô gái suốt ngày quanh quẩn trong căn phòng tịch mịch, một tháng chỉ ra ngoài vài lần? Hay là một biến cố trong gia đình khiến cô ấy tổn thương muốn chạy trốn? Hay là một chàng trai nào đó? Cho dù là cái gì cũng khiến tôi sợ hãi, tôi sợ lắng nghe nỗi đau của em và cũng sợ làm đau chính bản thân mình.

- Lâu rồi em không cầm cọ vẽ, hôm trước em vừa mới thử, những đường nét khô cứng như que củi khô, cảm giác của em với những gam màu cũng trở nên vô cùng mơ hồ, những cảnh vật cũng trở nên vô hồn và đơn điệu… vậy mà đoạn tình cảm nhiều sai trái đó lại rất rõ nét.

Tôi nghe tim mình đập thịch một tiếng rồi sau đó hình như lặng im, hoặc có thể vài ba thứ xuất hiện trong đầu khiến tôi quên đi mọi thứ. Tôi như bị những câu từ của em bủa vây, như một cái lồng vô hình mà rất ngột ngạt.

- Đứa bé ấy rất xinh xắn, mái tóc nó đen tuyền, đôi mắt tròn xoe, đen láy, đôi môi hồng hồng chúm chím. Nó từng có một gia đình hạnh phúc cho đến một ngày một hồ ly tinh xuất hiện. Mẹ cô bé ấy đã gọi em là hồ ly tinh, anh ạ. Mẹ cô bé nói vì em mà bố cô bé bỏ mặc cô bé ốm nặng không quan tâm. Anh biết không, em đã tận mắt chứng kiến đôi mắt tròn xoe, đen láy ấy trở nên vô hồn và từ từ khép lại, đôi môi hồng hay nở nụ cười dần mất đi màu sắc. Cái giây phút ấy, em tưởng tượng mọi màu sắc trên thế giới đều biến mất, mọi thứ đều đơn điệu, mọi thứ đều vô hồn…

Em thương anh thật đấy! - Hình 3

Tôi nghe cổ họng mình nghẹn cứng. Giọng nói em đều đều, đều đều. Tôi muốn nói với em là hãy dừng lại, tôi muốn nói với em là tôi không chịu được nữa, mà tôi không phát ra được một từ nào. An, em nhẹ nhàng như cái tên của em, em xinh xắn nhỏ nhắn, em thanh lịch và mang nét cổ điển, giọng nói của em luôn dịu dàng nũng nịu,… Em luôn mang đến cho tôi cảm giác muốn được bao bọc che chở, tôi chưa từng nghĩ đến việc em từng là kẻ thứ ba trong một mối quan hệ, tôi chưa từng nghĩ đến việc một đứa bé đã ra đi mãi mãi, dù có thể nó chẳng phải hoàn toàn do em nhưng cũng ít nhiều liên quan đến em. Tôi từng đôi ba lần tưởng tượng những chuyện đã từng xảy ra với em, nhưng tuyệt nhiên chưa hề nghĩ đến việc em có thể tổn thương người khác, em trong sáng như thế, em mong manh như thế, em chính là người khiến tôi tin tưởng rằng trên đời tồn tại một nét đẹp thuần khiết,…

- Tên em là Thiên Ly…

Sau hôm đấy, tôi không gặp em trong nhiều ngày. Em cũng không chủ động liên hệ với tôi. Tôi đã tìm cho mình rất nhiều lý do để thôi không oán trách em về quá khứ, nhưng rồi cũng không thuyết phục được chính mình. Tôi nhớ em, tôi nhớ em đến phát điên. Tôi vẫn làm mọi việc như thường khi nhưng mọi thứ dường như không đọng lại được gì. Tôi nhìn trang sách, những con chữ lướt qua trước mắt nhưng trong tâm trí thấp thoáng nụ cười nhẹ nhàng, dáng vẻ nhỏ nhắn, xinh xắn và đôi mắt nâu sâu thẳm.

Một buổi chiều muộn tôi nhận được một bưu phẩm, bên ngoài đề hai chữ “Thanh An”, tim tôi bất chợt run lên. Em gửi cho tôi một tấm post-card kèm một tấm ảnh. Em với mái tóc dài màu nắng, đôi mắt trong trẻo, nụ cười rạng rỡ nhưng non nớt, đứng bên một bức tranh. Bên góc bức ảnh đề mấy chữ “Triển lãm tranh của các nghệ sĩ trẻ châu Á”. Tôi lật bức ảnh, nét chữ dài dài thanh mảnh của em “Thiên Ly 20 tuổi”. Tôi hoảng hốt, tôi lao vội xuống nhà, phóng xe đi tìm em. Căn phòng khóa ngoài, kệ giày trống trơn, chủ nhà nói em đã rời đi. Mọi giận hờn oán trách tôi chẳng quan tâm nữa, tôi chỉ muốn tìm em. Nhưng tôi không quen Thiên Ly, tôi không biết gì về Thiên Ly, tôi biết em sẽ đi đâu cơ chứ?

Em thương anh thật đấy! - Hình 4

Tôi tìm tên cuộc triển lãm tranh mà em từng tham gia, tôi thấy ảnh em nhưng không tìm đươc thông tin gì. Tôi lần theo những câu chuyện em viết nhưng vẫn không tìm được nơi mà em có thể đến, tôi như phát điên. Tôi bỗng nhiên giận em ghê gớm, tại sao em có thể cứ thế rời đi, sao em không nghĩ cho tôi, chẳng lẽ em không biết tôi thương em bao nhiêu? Những gì trong quá khứ của em khiến cho tôi chưa kịp chấp nhận, chỉ là chưa kịp mà thôi…

Tôi book một vé máy bay đi Hà Nội ngay trong đêm, tôi muốn đi tìm An, à không là tìm Thiên Ly. Mà em là ai cũng được, tôi đi tìm người con gái mà tôi yêu thương… Buổi tối, tôi lang thang ở quán cafe quen, tôi gặp được một cô bạn mà ngày trước có đi dự sinh nhật em. Cô ấy nói cho tôi biết về Thiên Ly, tôi đã tự trách mình rất nhiều, tại sao không nghĩ đến những người bạn của em cơ chứ.

Hà Nội đông đúc và ồn ào, khoảng trời nhỏ hẹp giữa những tòa nhà và dòng người vội vã. Tôi theo địa chỉ mà cô bạn ấy cho tôi để tìm đến một tòa chung cư. Theo địa chỉ thì căn phòng của em cũng nằm ở cuối dãy hành lang, vài ba người thấy tôi, nhìn một cách lạ lẫm. Tôi ấn chuông cửa, mãi không có hồi âm. Tôi không biết đi đâu nữa vì cô bạn kia chỉ cho tôi mỗi địa chỉ này để tìm, tôi thật sự rất sợ rằng em đã thôi không ở đây nữa, tôi đành kiên nhẫn chờ và hi vọng. Tôi đứng dựa cửa đợi em, tôi nghĩ về rất nhiều thứ. Tôi chợt phát hiện ra hình như tôi không quan tâm về em đủ nhiều, tôi không hỏi quá khứ, chưa hỏi chuyện gia đình, chưa hỏi luôn cả quê hương của em. Bây giờ giữa Hà Nội đông đúc, tôi chẳng biết tìm em nơi nào… Lần đầu tiên tôi hình dung được một thành phố rộng đến mức nào, rộng đến mức tôi không nhìn thấy được em.

Tôi không rõ tôi đã đứng ở đó đợi bao lâu, tôi cũng không nhớ được rốt cuộc tôi đã nghĩ về những điều gì, mãi cho đến khi nhìn thấy em thì mọi thứ gần như bay khỏi đầu tôi một cách sạch sẽ… Em về rất muộn, dáng người em nhỏ bé đơn côi giữa hành lang dài rộng và ánh đèn màu trắng toát. Tôi không biết nói về cảm giác của mình lúc này thế nào cho đúng. Tôi gần như vui đến phát điên, muốn lập tức chạy đến ôm em nhưng nửa lại sợ vì tôi quá mong chờ nên sinh ảo giác, chỉ cần cử động nhẹ một chút thôi thì hình ảnh em sẽ biến mất. Tôi đứng yên như thế, tay chân không nhấc lên được. Tôi thấy em khóc, thấy môi em mấp máy gọi tên tôi, lúc ấy tôi mới đủ can đảm chạy đến ôm em.

Em ở trong vòng tay tôi vẫn nhỏ bé, mùi nước hoa vẫn dịu nhẹ. Tôi có cảm tưởng rất lâu rồi tôi không được cảm nhận cái cảm giác ấm áp và an yên này, em gục đầu vào ngực tôi và khóc, lúc này tôi mới dám ôm em cho thật chặt, lúc này tôi mới thực sự dám tin là em đang ở trong vòng tay tôi.

Em thương anh thật đấy! - Hình 5

Sáng hôm sau khi tỉnh giấc, Ly đang nằm cạnh tôi. Em ngủ, đôi mắt ưu tư nhắm lại, trông ngây thơ, ngoan hiền như một đứa trẻ. Mái tóc màu cafe lộn xộn, nhịp thở đều đều chậm rãi. Đêm hôm qua chúng tôi đã nói về rất nhiều thứ, về những điều em đã phải trải qua một mình, về những yêu thương dang dở và cả những yêu thương dành cho nhau nữa. Chưa bao giờ tôi cảm thấy thương em nhiều như thế. Quá khứ làm tổn thương em, hiện tại làm em mệt mỏi, tương lai khiến em suy nghĩ. Em đã nói với tôi như vậy trước khi chìm vào giấc ngủ:

- Lúc quyết định nói cho anh nghe là em đang đánh cược. Những ngày không gặp anh, em đã rất nhớ anh. Đôi khi em còn tự trách bản thân mình rằng nếu em không nói gì với anh thì tốt biết mấy. Cứ im lặng ở bên anh một cách bình yên như thế cũng được mà. Nhưng anh biết không, em muốn ở bên anh lâu dài, mà muốn thế thì phải chân thành!

Ly tỉnh giấc, em mỉm cười nhìn tôi. Ánh nắng tinh ranh len lỏi qua kẽ hở của tấm mành, vẽ một vệt màu vàng tươi lên sàn nhà. Đôi mắt nâu của em phản chiếu hình ảnh của tôi, trong veo và ngọt ngào. Em nói với tôi, ánh mắt lém lỉnh dù giọng nói còn hơi đục sau một giấc ngủ dài:

- Em thương anh, thật đấy!

Theo blogradio.vn

Thanh xuân mơ hồ gặp rồi mơ hồ bỏ lỡ

Thanh xuân tôi mơ hồ gặp cậu, rồi lại mơ hồ bỏ lỡ, có chăng thanh xuân sinh ra là để gặp sai người sai luôn cả thời điểm. Nhưng có bỏ lỡ, có tiếc nuối, có đau lòng mới làm nên thanh xuân

Nếu chim di trú đi qua để lại chiếc lông vũ để lưu giữ kỉ niệm nơi nó từng đến, thì thanh xuân đi qua để lại một hoài niệm mãi không quên. Nếu trong các loài chim, chim di trú là loài chim giữ lời hứa nhất, thì thanh xuân là nơi cất giữ những lời thề hẹn, những câu sau này chúng ta sẽ, sau này của chúng ta....và rồi sau cùng cậu cũng vì sợ ai đó đau lòng mà tổn thương tôi.

Thanh xuân, tôi gặp cậu. Chẳng phải nắng nhưng cậu vẫn cứ chói chang, chẳng phải sương nhưng vẫn long lanh, khiến tim tôi loạn nhịp. Từ giây phút tôi gặp cậu, thì cậu đã như ngọn cỏ lau cứ thế mà dần lớn lên trong tim tôi, muốn vứt bỏ nhưng không đành lòng, cũng không có dũng khí. Và tôi biết bây giờ với tôi cậu là chất gây nghiện, khiến tôi "nhớ mãi không quên".

Ngay lần đầu gặp gỡ cậu đã gieo cho tôi bao nhiêu xao xuyến, bao nhiêu rung động. Thanh xuân của tôi vì được gặp cậu mà nở rộ Gặp cậu khiến thanh xuân của tôi giống như ăn một viên kẹo được bọc ngoài lớp vỏ ngọt lịm vị mật, nhưng bên trong là vị đắng của cà phê không đường, nhưng tôi không thể nào buông bỏ, mà tiếp tục để nó hòa tan trong miệng. Mà cậu thì như vị ngọt, vị đắng trên môi, chỉ có thể nếm, không thể chạm.

Thanh xuân mơ hồ gặp rồi mơ hồ bỏ lỡ - Hình 1

Vốn dĩ tôi đã đặt ra nguyên tắc cho chính mình đó là không yêu người bằng tuổi, không chủ động theo đuổi, nhưng vì cậu mà mọi nguyên tắc của tôi đều bị chính tôi phá vỡ. Tôi chủ động đến gần cậu, chủ động kéo dần khoảng cách giữa chúng ta. Nhưng thật đau lòng khi khoảng cách giữa chúng ta mỗi lúc một gần, cũng chính là lúc tôi biết cậu có người trong lòng, và người đó không phải tôi và mãi mãi không phải tôi.

Lúc này mọi dũng khí của tôi đều vụt mất. Nhưng cậu thì cứ như không khí bao trùm lấy tôi, tôi muốn thoát cũng không thoát được. Cậu có biết giữa yêu và được yêu khác nhau thế nào không. Là khi người ấy trả lời tin nhắn của cậu mỗi chữ "ừ", cậu vẫn trả lời tiếp, nhưng khi cậu bảo "ừ", người ấy chỉ xem mà thôi. Là khi người ấy buồn cậu cũng chắng vui, nhưng khi cậu buồn không ai phát hiện ra. Mùa thu qua để lại những chiếc lá, ngày nắng đi qua đọng lại nỗi nhớ, còn tình yêu đi qua để lại những vết thương lòng, tôi yêu cậu nhưng không dám ngỏ bỏ lại nuối tiếc cả một thời thanh xuân.

Thế giới của cậu đã dành cho một người con gái khác, tôi không thể bước đến, thế giới của tôi vẫn đang chờ cậu, nhưng là chờ trong vô vọng. Khi ở cạnh cô ấy có bao giờ cậu chợt nhớ đến tôi? Chỉ mong khi ở bên cô ấy cậu cũng sẽ nhớ đến tôi, một chút thôi, chỉ là nhớ một chút như một hạt cát trong sa mạc thôi, tôi tình nguyện nhớ cậu bằng tất cả hạt cát còn lại của sa mạc. Thời gian dần trôi qua, cứ thế tôi ở cạnh cậu và rồi cũng dần dần tôi hình thành cho mình những thói quen che đậy cảm xúc bằng chiếc mặt nạ nụ cười. Tôi luôn cười tươi vui vẻ và nói câu chúc cậu hạnh phúc và bảo cậu hãy trân trọng cô ấy khi cậu kể tôi nghe về cô ấy, người con gái khiến cậu trở nên dịu dàng và ấm áp. Tôi ngưỡng mộ thật sự ngưỡng mộ cô ấy, ngưỡng mộ cô ấy đã chiếm trọn trái tim cậu.

Thanh xuân mơ hồ gặp rồi mơ hồ bỏ lỡ - Hình 2

Từ trên người cậu tôi có thể nhìn ra được cậu yêu cô ấy sâu nặng như Trình Thiên Hựu yêu Khương Sinh (đó là hai nhân vật trong Lương Sinh, liệu chúng ta có thế ngừng đau thương tác phẩm ngôn tình, ngược tâm của tác giả Nhạc Tiểu Mễ và hiện được chuyển thể thành phim).

Đó là một tình yêu khắc cốt ghi tâm, trên danh nghĩa bạn thân tôi phải diễn trọn vai người bạn thân vui vẻ khi thấy bạn mình tìm được chân ái. Vì thế mà tôi phải luôn khắc chế bản thân mình nghĩ đến cậu, yêu cậu. Nhưng tôi không thể khống chế được trái tim mình, càng khắc chế bản thân mình thì tôi càng nhớ cậu nhiều hơn, muốn gặp cậu nhiều hơn, nhưng đến cả trong mơ tôi còn chưa từng mơ có được tình yêu của cậu, vậy nên có lí do gì để gặp cậu nhiều hơn.

Nếu không gặp, không làm phiền cậu, tôi lại sợ cậu sẽ quên mất tôi. Tôi sợ khi gặp lại cậu phải nói hai chữ "đã từng", chúng ta đã từng là "bạn thân". Tôi đã có rất nhiều thứ muốn nói với cậu sau này khi chúng ta gặp lại nhau, nhưng gặp rồi thì sau, gặp rồi những thứ muốn nói lại gói ghém trong ba chữ "không có gì". Thanh xuân tôi mơ hồ gặp cậu, rồi lại mơ hồ bỏ lỡ, có chăng thanh xuân sinh ra là để gặp sai người sai luôn cả thời điểm.

Nhưng có bỏ lỡ, có tiếc nuối, có đau lòng mới làm nên thanh xuân Cảm ơn cậu người cho tôi những năm tháng thanh xuân đầy hoài niệm.

Chào nhé, người giấu trong hồi ức!

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Biết tôi vừa nhận 170 triệu thưởng Tết, chồng và mẹ chồng lên kế hoạch để tôi phải tự tay đưa hết số tiền đó cho họBiết tôi vừa nhận 170 triệu thưởng Tết, chồng và mẹ chồng lên kế hoạch để tôi phải tự tay đưa hết số tiền đó cho họ
15:08:55 26/01/2025
Bị mẹ chồng hắt hủi quà Tết, con dâu âm thầm tìm hiểu rồi phát hiện sự thật phũ phàngBị mẹ chồng hắt hủi quà Tết, con dâu âm thầm tìm hiểu rồi phát hiện sự thật phũ phàng
09:39:20 26/01/2025
Chị dâu biếu hộp mứt Tết, tôi mở ra xem thì sững người khi thấy bên trong là một chỉ vàng cùng tờ giấy note kín chữChị dâu biếu hộp mứt Tết, tôi mở ra xem thì sững người khi thấy bên trong là một chỉ vàng cùng tờ giấy note kín chữ
15:12:10 26/01/2025
Thưởng Tết 100 triệu cho người giúp việc, một câu nói của cô khiến tôi bàng hoàng, phát hiện bí mật bị chôn giấu bấy lâu trong nhàThưởng Tết 100 triệu cho người giúp việc, một câu nói của cô khiến tôi bàng hoàng, phát hiện bí mật bị chôn giấu bấy lâu trong nhà
15:05:55 26/01/2025
Về quê ăn Tết, mới đến đầu làng, cô hàng xóm đã tiết lộ một bí mật khiến tôi điếng người, càng nghẹn ngào với câu nói của bốVề quê ăn Tết, mới đến đầu làng, cô hàng xóm đã tiết lộ một bí mật khiến tôi điếng người, càng nghẹn ngào với câu nói của bố
09:57:16 26/01/2025
Đưa cả nhà chồng tương lai đi ăn tất niên, sau bữa cơm, tôi quyết định chia tay gấp vì hành động khó chấp nhận của mẹ anhĐưa cả nhà chồng tương lai đi ăn tất niên, sau bữa cơm, tôi quyết định chia tay gấp vì hành động khó chấp nhận của mẹ anh
09:44:41 27/01/2025
28 Tết, mẹ chồng bỗng đưa tôi 20 triệu, nói 5 từ làm tôi rớt nước mắt28 Tết, mẹ chồng bỗng đưa tôi 20 triệu, nói 5 từ làm tôi rớt nước mắt
09:50:14 27/01/2025
Gia đình tôi suýt mất Tết vì một câu nói của mẹ chồngGia đình tôi suýt mất Tết vì một câu nói của mẹ chồng
09:53:41 26/01/2025

Tin đang nóng

Quang Hải làm 1 hành động ở nhà bố vợ, hút luôn 8 triệu view, hé lộ tình trạng sức khoẻ của Chu Thanh HuyềnQuang Hải làm 1 hành động ở nhà bố vợ, hút luôn 8 triệu view, hé lộ tình trạng sức khoẻ của Chu Thanh Huyền
18:28:58 27/01/2025
Thông tin mới nhất vụ cô gái bị bắt cóc đòi chuộc 150 triệu đồngThông tin mới nhất vụ cô gái bị bắt cóc đòi chuộc 150 triệu đồng
19:49:21 27/01/2025
Tiết lộ gây sửng sốt về nhan sắc con trai Hyun Bin và Son Ye JinTiết lộ gây sửng sốt về nhan sắc con trai Hyun Bin và Son Ye Jin
21:57:28 27/01/2025
Hai người về quê đón Tết bị xe khách bỏ rơi trong đêm được CSGT hỗ trợHai người về quê đón Tết bị xe khách bỏ rơi trong đêm được CSGT hỗ trợ
21:14:51 27/01/2025
Chuyện gì đã xảy ra với Thiên An sau 1 đêm "biến mất"?Chuyện gì đã xảy ra với Thiên An sau 1 đêm "biến mất"?
18:36:56 27/01/2025
Không thể nhận ra Hạt Dẻ chỉ vì 1 thay đổiKhông thể nhận ra Hạt Dẻ chỉ vì 1 thay đổi
17:30:52 27/01/2025
Thầy phong thủy nhắc mùng 1 Tết Ất Tỵ đặt 3 thứ này vào ví năm mới giàu có vàng bạc ùa vào nhàThầy phong thủy nhắc mùng 1 Tết Ất Tỵ đặt 3 thứ này vào ví năm mới giàu có vàng bạc ùa vào nhà
22:18:57 27/01/2025
Hương Baby: "Tôi tin Tuấn Hưng không bao giờ làm điều gì sai với tôi"Hương Baby: "Tôi tin Tuấn Hưng không bao giờ làm điều gì sai với tôi"
18:21:46 27/01/2025

Tin mới nhất

Đi mua hoa Tết, thấy chồng dúi tiền vào tay một người phụ nữ tàn tật, tôi điều tra thì cay cú khi biết danh tính người đó

Đi mua hoa Tết, thấy chồng dúi tiền vào tay một người phụ nữ tàn tật, tôi điều tra thì cay cú khi biết danh tính người đó

09:41:21 27/01/2025
Thấy thái độ của chồng khác quá, tôi sinh nghi nên dò hỏi người bán hoa. Kết quả thật đáng ngạc nhiên. Tôi biết chồng mình từng có một mối tình rất đẹp.
Tôi thẳng thừng từ chối giúp chị gái nhưng anh rể vừa mở lời, tôi liền đi vay 100 triệu lãi cao để giúp anh ấy

Tôi thẳng thừng từ chối giúp chị gái nhưng anh rể vừa mở lời, tôi liền đi vay 100 triệu lãi cao để giúp anh ấy

09:37:49 27/01/2025
Tôi mang ơn anh rể cả đời này, anh nhờ giúp đỡ, sao tôi có thể từ chối được? Mấy năm trước, kinh tế của vợ chồng chị gái tôi rất tốt, thậm chí mọi người còn đánh giá là khá giả hơn gia đình tôi.
Ngày tôi xuất viện, mẹ bạn trai chê sức khỏe yếu và ép anh ấy chia tay, tôi mừng rỡ cảm ơn anh

Ngày tôi xuất viện, mẹ bạn trai chê sức khỏe yếu và ép anh ấy chia tay, tôi mừng rỡ cảm ơn anh

09:27:01 27/01/2025
Tôi và Tuân yêu nhau đến nay là 4 năm, những năm qua, nhiều lần chúng tôi đã tính đến chuyện cưới xin nhưng rồi xảy ra nhiều biến cố nên chưa thực hiện được.
Mang quà Tết đến biếu bố mẹ chồng, tôi bàng hoàng vì bị bắt phải chào cháu trước nhưng còn sốc hơn với thái độ của người lớn khi thằng bé ngửa tay xin tôi tiền

Mang quà Tết đến biếu bố mẹ chồng, tôi bàng hoàng vì bị bắt phải chào cháu trước nhưng còn sốc hơn với thái độ của người lớn khi thằng bé ngửa tay xin tôi tiền

09:21:40 27/01/2025
Tôi bất giác nghĩ, với cách nuôi dạy đó thì đứa trẻ lớn sẽ thành người như thế nào đây? Lấy chồng 3 năm thì cả 2 năm đầu ấy cứ đến Tết là 2 vợ chồng tôi đều vì công việc mà không có mặt ở nhà.
Đi làm về đột ngột, thấy bát mì tôm nở tung tóe trên bàn, tôi chuyển cho vợ 50 triệu ngay lập tức

Đi làm về đột ngột, thấy bát mì tôm nở tung tóe trên bàn, tôi chuyển cho vợ 50 triệu ngay lập tức

09:17:10 27/01/2025
Tôi thấy hối hận vì đã không đối xử tốt với vợ. Bát mì tôm nở tung tóe trên bàn chính là minh chứng cho sự tệ hại của tôi.
Con cái sợ tốn kém không dám về quê, vợ chồng tôi mang Tết quê ra phố

Con cái sợ tốn kém không dám về quê, vợ chồng tôi mang Tết quê ra phố

09:12:18 27/01/2025
Biết các con chật vật ở Hà Nội mưu sinh, Tết đến muốn về quê mà không dám vì lo quà cáp, đi lại tốn kém, tôi bàn với chồng khoá cửa lên thành phố với các con.
Mẹ chồng ngăn cản về nhà ngoại dịp Tết, con dâu làm điều này khiến bà vui vẻ cho đi

Mẹ chồng ngăn cản về nhà ngoại dịp Tết, con dâu làm điều này khiến bà vui vẻ cho đi

09:08:07 27/01/2025
Không đành lòng nhìn cảnh bị mẹ chồng cấm cản về ngoại chơi dịp Tết, con dâu đã dũng cảm làm một điều. Tết năm nay thật đáng nhớ đối với tôi
Sợ Tết khi suốt ngày phải cặm cụi trong bếp nấu nướng

Sợ Tết khi suốt ngày phải cặm cụi trong bếp nấu nướng

09:04:59 27/01/2025
Nhà chồng tôi khá truyền thống, mấy ngày Tết ngày nào cũng phải làm cơm thắp hương đủ 3 bữa. Thế nên cả ngày tôi phải lụi hụi trong bếp, chẳng có thời gian nghỉ ngơi.
Bố chồng bỏ đi họp lớp để trông cháu, vừa thấy bộ váy con dâu mặc thì lao ra chận cửa: "Điều ông ấy nói quá sức chịu đựng với tôi!"

Bố chồng bỏ đi họp lớp để trông cháu, vừa thấy bộ váy con dâu mặc thì lao ra chận cửa: "Điều ông ấy nói quá sức chịu đựng với tôi!"

09:01:25 27/01/2025
Tôi đã dùng tài khoản phụ của mình, dĩ nhiên cũng là tên giả để đăng tải bài viết này vì muốn xin lời khuyên của mọi người, xem ai đúng ai sai chứ sát Tết rồi mà gia đình tôi lại xào xáo vì chuyện chẳng nên này
Tôi mua ô tô cho vợ chồng con gái nhưng chưa Tết nào được gặp con

Tôi mua ô tô cho vợ chồng con gái nhưng chưa Tết nào được gặp con

08:57:11 27/01/2025
7 năm con gái đi lấy chồng cũng là 7 năm vợ chồng tôi lủi thủi đón Tết với nhau; vợ chồng con gái được chúng tôi mua ô tô cho nhưng chẳng Tết nào về nhà ngoại.
Dọn dẹp bàn thờ cuối năm, tôi bàng hoàng phát hiện bọc đen trong lư hương và sốc khi biết chủ nhân của nó

Dọn dẹp bàn thờ cuối năm, tôi bàng hoàng phát hiện bọc đen trong lư hương và sốc khi biết chủ nhân của nó

15:02:46 26/01/2025
Khi dọn lư hương, tôi ngạc nhiên phát hiện ra một bọc đen nhỏ. Mở ra xem thì bên trong toàn vàng nhẫn. Vợ chồng tôi ở riêng nhưng tôi vẫn hoàn thành trách nhiệm với bố mẹ chồng.
Không muốn thua kém chị dâu, tôi mua chiếc áo 3 triệu biếu mẹ chồng, nào ngờ bà nổi giận yêu cầu tôi trả lại

Không muốn thua kém chị dâu, tôi mua chiếc áo 3 triệu biếu mẹ chồng, nào ngờ bà nổi giận yêu cầu tôi trả lại

14:34:48 26/01/2025
Tôi rất cảm kích tấm lòng của mẹ chồng khi bà trả lại món quà tôi đã tặng. Nhà chồng tôi có 3 anh em, gia đình tôi và chị dâu ở gần với bố mẹ chồng

Có thể bạn quan tâm

Sau Trấn Thành, đến lượt Phương Lan đáp trả vụ lùm xùm ở họp báo phim

Sau Trấn Thành, đến lượt Phương Lan đáp trả vụ lùm xùm ở họp báo phim

Sao việt

22:54:44 27/01/2025
Vụ việc Trấn Thành bị soi có biểu hiện, hành động lạ với Phương Lan khi đi dự họp báo ra mắt phim Nụ hôn bạc tỷ vẫn đang thu hút nhiều sự quan tâm từ khán giả.
Người mệnh nào thích hợp trồng cây Trầu Bà nhất?

Người mệnh nào thích hợp trồng cây Trầu Bà nhất?

Trắc nghiệm

22:21:22 27/01/2025
Theo quan niệm phong thủy, cây Trầu Bà có nhiều ý nghĩa tốt lành, vậy người mệnh nào hợp để trồng cây Trầu Bà nhất?
95 năm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam: Cơ hội lớn cho kỷ nguyên vươn mình

95 năm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam: Cơ hội lớn cho kỷ nguyên vươn mình

Thế giới

22:06:05 27/01/2025
Để vượt qua những thách thức này, điều cần thiết là phải duy trì tinh thần đổi mới, thúc đẩy phát triển bền vững và tăng cường gắn kết xã hội.
Người phụ nữ chăn bò bị đối tượng trùm kín mặt cướp tiền

Người phụ nữ chăn bò bị đối tượng trùm kín mặt cướp tiền

Pháp luật

22:03:47 27/01/2025
Ngày 27/1, Công an huyện Đăk Đoa, tỉnh Gia Lai cho biết, đã ra quyết định tạm giữ Kyư (SN 1985, trú tại làng Tul Đoa, xã Đak Sơ Mei, huyện Đăk Đoa) để điều tra về hành vi cướp tài sản.
Tìm thân nhân của ông cụ bán vé số tử vong bất thường ở TPHCM

Tìm thân nhân của ông cụ bán vé số tử vong bất thường ở TPHCM

Tin nổi bật

22:01:34 27/01/2025
Cụ ông bán vé số tử vong trên vỉa hè ở quận Gò Vấp (TPHCM), hiện chưa xác định được danh tính và thân nhân của nạn nhân.
Cosplay nhân vật game quá xinh, hot girl bỗng nổi tiếng không ngờ, liên tục tung ảnh gợi cảm

Cosplay nhân vật game quá xinh, hot girl bỗng nổi tiếng không ngờ, liên tục tung ảnh gợi cảm

Cosplay

21:00:47 27/01/2025
Theo đó, ban đầu cô nàng hot girl này dường như vẫn còn là cái tên khá xa lạ với cộng đồng game thủ trên toàn thế giới.
Khám phá bản đồ Free Fire trong sự kiện hợp tác đặc biệt với Naruto Shippuden

Khám phá bản đồ Free Fire trong sự kiện hợp tác đặc biệt với Naruto Shippuden

Mọt game

20:48:48 27/01/2025
Có rất nhiều điểm mới lạ đang chờ game thủ khám phá trong sự kiện hợp tác IP anime lớn nhất từ trước đến nay của Free Fire.