Em thích anh như xưa
Em ghét anh của bây giờ: lạnh lùng, khô khan và hời hợt.
Chưa bao giờ em lại cảm thấy bản thân bất lực trong chuyện tình cảm giống như lúc này. Em ghét em của hiện tại, em ghét sự yếu đuối và nhu nhược của chính mình. Lẽ ra lúc này em cần phải mạnh mẽ, lẽ ra lúc này em phải tỏ một thái độ thật cứng rắn đối với anh, thế nhưng em lại không làm được. Chẳng biết liệu em còn tiếp tục ngốc nghếch đến mức nào nữa, giá mà có một phép màu nào đó mang anh trở về giống ngày xưa thì tốt biết bao nhiêu.
Bây giờ em mới hiểu hết cái cay đắng của việc “trâu đi tìm cọc”. Nếu như ngày xưa không phải em là người tỏ tình trước thì có lẽ bây giờ anh đã chẳng thế này. Rõ ràng là anh có yêu em, thế nhưng anh lại khiến em có cảm giác giống như mình đang đi cầu xin tình yêu vậy. Em thấy mình bị anh coi thường, cho dù lẽ ra em không đáng phải chịu những điều tồi tệ ấy. Em đã chịu đựng rất nhiều, cũng đã tự dặn lòng mình không được nghĩ ngợi, thế nhưng bất cứ thứ gì trên đời này cũng đều có giới hạn, vậy nên anh hãy trở về là anh của ngày mình mới yêu nhau đi.Em vẫn luôn chủ động trước mọi chuyện, ấy vậy mà chẳng hiểu sao lại để cho bản thân ở vào thế bị động trong chuyện tình yêu. Có lẽ nào vì yêu anh quá nhiều, hay là bởi giờ đây lòng kiêu hãnh vốn có của em đã bị hao hụt hết?! Em biết, là con gái thì không nên để mất đi sự kiêu hãnh, thế nhưng em đã chót gạt bỏ nó sang một bên từ khi bắt đầu yêu anh rồi.
Ngày xưa anh rất ngọt ngào và lãng mạn (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Càng ngày anh càng khác xưa, càng ngày anh càng lạnh lùng và hời hợt. Em chẳng thể đếm xuể được số lần bị thất vọng và hụt hẫng trước cách hành xử của anh. Có lẽ thời gian yêu nhau càng dài thì những cuộc nói chuyện tình cảm càng ngắn và những tin nhắn đầy ắp yêu thương dành cho nhau càng vơi bớt đi. Có vẻ như là nghịch lý, nhưng hóa ra đó lại là sự thật, một sự thật em chẳng hề mong đợi chút nào.
Ngày xưa chẳng bao giờ anh nói chuyện với em bằng thái độ lạnh lùng và bất cần như thế, ngày xưa anh của em lãng mạn và cũng rất đỗi ngọt ngào. Chẳng nhớ từ bao giờ anh bắt đầu không còn nhẹ nhàng, cũng không hề quan tâm và chiều chuộng em nữa, chỉ biết rằng lúc này đây sự lạnh lùng ấy khiến tim em cứ nhói đau từng hồi. Có lẽ anh cũng giống như nhiều người con trai khác, luôn nghĩ rằng một khi đã quá thân quen thì không còn cần thiết phải chiều chuộng hay lãng mạn làm gì. Có thể anh tin rằng vì em yêu nhiều hơn nên sẽ không bao giờ em có đủ can đảm để rời xa anh.
Đã từ rất lâu rồi em thèm cái cảm giác sà vào lòng anh nũng nịu, ngay cả trong giấc ngủ em cũng mơ thấy cảnh hai đứa mình cười đùa vui vẻ rồi sau đó em lại giả vờ hờn dỗi trước mặt người yêu. Nhưng buồn thay, càng ngày anh càng giống y như một hòn đá tảng, mặc dù đã rất cố gắng nhưng em vẫn chẳng thể nào khiến hòn đá ấy quay lại trạng thái lúc ban đầu. Em yêu anh nhiều, em thừa nhận, nhưng anh cũng đừng vì thế mà cố tình hành hạ trái tim em. Chẳng biết rồi cuộc tình này sẽ đi đến đâu nếu như cứ theo cái đà này nữa, chỉ biết rằng lúc này em đã quá mệt mỏi và thật sự chán chường rồi.
Theo Eva
Em mơ thấy anh hôn cô gái khác
Giá mà em có thể xóa hết những ký ức về anh khỏi tâm trí của mình.
Em giật mình tỉnh giấc giữa đêm, chợt thấy đôi mi ướt nhèm vì nước mắt. Giấc mơ khi nãy lại hiện về, chỉ là những hình ảnh rời rạc thôi mà chẳng hiểu tại sao vẫn khiến trái tim em nhói đau. Môi em run lên trong đêm, thổn thức và đau đớn khi nhớ tới hình ảnh trong giấc mơ anh ôm hôn một người con gái khác ngay trước mặt mình. Anh đã quyết định ra đi rồi vậy mà sao vẫn còn trở về ám ảnh cả trong những giấc mơ của em?!
Em vẫn đứng đợi ở nơi mà lần đầu tiên đôi ta đã gặp, nhưng chắc chắn anh sẽ chẳng bao giờ quay lại nhìn em thêm một lần nào nữa đâu. Anh đang hạnh phúc bên một người con gái khác, vậy nên chẳng có lý do gì để quay về tìm gặp em. Chỉ có em là vẫn cứ mãi ngốc nghếch như thế, chỉ có em cứ tin và ngóng chờ vô điều kiện mà chẳng hề nhận ra rằng trái tim của người ấy đã chẳng còn hướng về mình.Mới ngày nào anh đã từng nói: "Anh yêu em nhiều lắm!", mới ngày nào anh vẫn còn thủ thỉ vào tai em rằng: "Đợi anh về nhé, sẽ không lâu đâu mà...", lời dặn dò ấy đến tận bây giờ em vẫn chưa quên. Thế nhưng còn có ý nghĩa gì đâu khi chỉ riêng mình em còn nhớ, bởi vì đâu thể cứ mãi ngóng đợi một người đã coi mình là quá khứ phải không anh?! Em tự trách bản thân khờ dại, tự trách mình đã sống quá ngây thơ, không chịu tin rằng trên đời này tồn tại những lời nói chỉ là chót môi đầu lưỡi, để đến bây giờ lại phải ôm hận một mình.
Cũng chỉ vì em yêu anh quá nhiều (Ảnh minh họa)
Đêm nay, giống như rất nhiều đêm về trước em lại mơ thấy anh đang tay trong tay, vui vẻ với một người con gái mà em chưa từng biết mặt. Chỉ là một giấc mơ đã lặp đi lặp lại, đã quá quen thuộc rồi mà sao vẫn khiến trái tim em nhói đau đến thế hả anh? Giá mà tình cảm em dành cho anh không quá sâu đậm, giá mà em cũng chỉ yêu anh hợt hời giống như cái cách anh đã yêu em thì hay biết mấy. Nhưng giờ đây có hối hận thì cũng đã muộn, bởi vì em chót lỡ dành cho anh cả trái tim ngốc dại của mình rồi.
Lúc này đây trong em tồn tại quá nhiều thứ cảm giác tiêu cực, vừa buồn bã vừa đau khổ, vừa mệt mỏi lại vừa chán chường, tất cả cứ bóp nghẹt lấy tâm trí, khiến trái tim em không thôi rung lên những âm thanh thổn thức. Cuối cùng thì em đã hiểu, có lẽ đối với anh thì em chỉ là một giấc chiêm bao không hơn không kém, mà trong cuộc đời của mỗi con người lại có vô vàn những giấc chiêm bao. Em thấy đắng cay với suy nghĩ mà mình vừa khám phá được, nếu như ngay từ đầu em tỉnh táo thì có lẽ đã không phải tự đau, tự khóc giống như lúc này.
Ước gì anh không quay trở về ám ảnh những giấc mơ của em (Ảnh minh họa)
Giá mà em cũng có thể đốt được tất cả những ký ức về anh giống như đã làm với những trang thư anh viết, có thể xóa sạch hình bóng anh ra khỏi đầu giống như cách mà em đã nhấn nút "Delete" để xóa đi những tấm ảnh của anh ở trong điện thoại mình. Tiếc rằng em đã để cho tất cả những điều liên quan tới anh ngấm quá sâu vào trong tiềm thức, để bây giờ cho dù có tìm mọi cách tẩy xóa cũng không thể khiến chúng lu mờ. Lần sau nếu yêu ai thì em cũng sẽ học cách giống như anh, không khắc cốt ghi tâm mà chỉ yêu hời hợt, để lỡ có chia tay thì cũng không phải đau đớn, khổ sở đến thế này.
Trước đây em đã nghe người ta ca ngợi về tình yêu bằng những mỹ từ đẹp và thi vị lắm, đâu ngờ nó chẳng những đắng hơn thuốc, lại còn vừa đau khổ, vừa xót xa. Em vốn không phải là một cô gái yếu đuối, vậy mà cuối cùng cũng bị quật ngã bởi cái điều mang tên tình yêu. Lúc này đây em chỉ ước gì được quay lại những ngày tháng mình chưa từng quen biết, hoặc đơn giản hơn em ước rằng anh đừng đem người con gái đó về ám ảnh cả trong những giấc mơ em.
Theo Eva
Người đàn bà thứ nhất Mọi kỷ niệm đã là dĩ vãng nhưng thỉnh thoảng vẫn ùa về như nguyên vẹn sức nóng. Tôi nói lời chia tay. Cô ấy khóc, nước mắt ngắn dài... Nhìn sâu vào đôi môi run run không còn chút hờn dỗi nũng nịu mà chỉ thấy giằng xé những lời cay độc, tôi xót xa thay.... Nước mắt, những giọt buồn kia...