Em thay đổi tình cảm trong một tuần khi gặp người đàn ông khác
Trước kia, tôi nhắn tin hay gọi điện em đều lập tức trả lời thì giờ tôi phải chờ đợi, điện thoại em lúc gọi được lúc không.
ảnh minh họa
Tôi gặp em hơn một năm trước trên một diễn đàn, chúng tôi nói chuyện và cảm thấy rất hợp. Sau đó chúng tôi yêu nhau, người ở Hà Nội người ở TP HCM. Thật sự đó là quãng thời gian đẹp nhất đời tôi. Bạn gái rất thương tôi, thường nói những lời ngọt ngào, tặng tôi và gia đình những món quà cô ấy tự làm. Dù ở xa, khoảng 2 tháng mới gặp nhau một lần nhưng tôi luôn thấy ấm áp. Bạn gái không có nhiều mối quan hệ, nếu không vướng việc gia đình thì toàn bộ thời gian em đều dành cho tôi. Chúng tôi dự định sang năm cô ấy ra Hà Nội sẽ ở riêng. 5 tháng đầu, hai đứa hầu như không cãi cọ, rất hạnh phúc, sau đó ba mẹ cô ấy kịch liệt phản đối chuyện chúng tôi quen nhau. Bố mẹ cô ấy gọi điện đe dọa tôi. Sau đấy, chúng tôi gặp nhau rất khổ sở, phải giấu bằng mọi cách.
Tôi vào TP HCM gặp em đến 17h em phải về, mình tôi lại lủi thủi. Nếu trước kia em có thể ra Hà Nội thì giờ chỉ tôi thu xếp vào với em thôi. Cả hai rất buồn và đau khổ nhưng tự nhủ với nhau phải đi làm, phải học xong có tấm bằng để ra ở riêng. Tôi lao vào học thêm, kiếm tiền, một phần để trang trải những lần vào TP HCM, một phần để sau này em ra Hà Nội có thể đỡ đần và lo cho em được. Rồi hai đứa bắt đầu mệt mỏi, cãi nhau vì những điều vặt vãnh nhưng luôn thỏa thuận cãi nhau như thế nào vẫn phải giải quyết ngay, để hôm sau có thể như bình thường.
Công việc ngày càng áp lực vì có một vài người nghỉ và tôi phải nhận hết phần việc của họ. Trước kia chúng tôi có thể nói chuyện suốt ngày thì giờ phải hoàn thành xong việc tôi mới có thể nói chuyện với em, hoặc tranh thủ vừa học vừa nói chuyện. Quá áp lực vì mối quan hệ có nhiều chuyện không như ý, tôi trở nên nóng nảy dù rất thương em, có cãi nhau cũng chỉ mong em có thể thay đổi vài điều nho nhỏ để tốt hơn. Mỗi lần như thế em cũng thấy sai và nói sẽ thay đổi. Tôi không ngờ những lần tranh luận đã đẩy mối quan hệ này đi xa. Dịp Tết, em bận bịu hơn, phải đi với gia đình chúc Tết nhiều nơi. Tôi ở nhà yên tâm vì nghĩ có việc gia đình ai chẳng phải giải quyết. Trong thời gian ấy, có con trai người bạn từ Mỹ của gia đình em về nước, hai nhà đã gặp gỡ nhau. Ban đầu là những chuyến đi giữa hai gia đình, sau em nói dối đi với anh ta hai lần và bị tôi phát hiện.
Tôi rất sốc, không nghĩ chúng tôi từng yêu thương nhau đến vậy mà chỉ khoảng một tuần mọi việc thay đổi, em không còn là cô gái tôi quen ngày trước, giờ em lạnh nhạt hơn rất nhiều. Trước kia, tôi nhắn tin hay gọi điện em đều lập tức trả lời thì giờ tôi phải chờ đợi, điện thoại em lúc gọi được lúc không. Tôi hỏi có phải đã cảm nắng bạn trai kia không, em thú nhận và khóc. Ngay lập tức, tôi bay vào TP HCM nhưng gặp em tôi không mắng mỏ, không căng thẳng, chỉ ôm em vào lòng và hỏi chuyện gì đã xảy ra. Tôi nhận lỗi vì thời gian qua quá nóng nảy. Trước đây em đối xử quá tốt và tôi tự hứa nếu em có sai, chỉ một lần thôi, tôi có thể bỏ qua tất cả nếu em chịu quay về. Còn em quyết định ra đi, tôi cũng không níu kéo vì hạnh phúc của em. Tôi xin em đưa ra quyết định để chấm dứt đau khổ. Chúng tôi gặp nhau vào ngày Valentine, em tặng quà và ôm tôi vào lòng nhưng tối hôm ấy tôi nhận được tin nhắn: “Em biết hơn một năm qua anh rất thương em nhưng giờ em chưa thể đưa ra lựa chọn của mình. Liệu anh có thể cho em thời gian 5 ngày để suy nghĩ không”? Hiện giờ tôi hoang mang lắm, không biết liệu em có chọn tôi và dứt cơn cảm nắng kia không? Nếu chọn tôi, người kia ở gần thế, liệu em có bản lĩnh để từ chối khi họ là người được ba mẹ em ủng hộ?
Video đang HOT
Theo VNE
Hạnh phúc khi xây xong nhà mới, nhưng đó là lúc tôi phát hiện một bí mật ghê tởm của vợ
Tôi thì tin tưởng tuyệt đối vào vợ của mình cho đến khi biết bí mật ấy, cô ấy là người vợ đảm đang tháo vát biết lo cho chồng con chẳng bao giờ tôi phải phàn nàn về vợ một điều gì.
Ảnh minh họa
Tôi cũng như nhiều người đàn ông khác làm được bao nhiêu tiền đều đưa hết cho vợ để tích lũy khi nào có việc lớn thì dùng. Tôi thì tin tưởng tuyệt đối vào vợ của mình, cô ấy là người vợ đảm đang tháo vát biết lo cho chồng con chẳng bao giờ tôi phải phàn nàn về vợ một điều gì. Chính vì vậy tôi rất yên tâm giao tiền cho vợ cất giữ.
Sau 10 năm lấy nhau cứ vài năm phải chuyển nhà trọ, tôi đã quá chán ngán mệt mỏi việc đó rồi nên bàn với vợ xây nhà trên miếng đất mà chúng tôi đã mua từ lâu mà chưa có điều kiện để xây. Lúc đầu vợ cũng lưỡng lự can ngăn nhưng về sau cô ấy cũng vui vẻ chấp thuận ý kiến của tôi.
Thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn, sau vài tháng vất vả làm nhà cuối cùng một ngôi nhà 2 tầng khang trang cũng được dựng lên, chỉ còn việc quét sơn nữa là hoàn tất mọi khâu. Đã mấy tháng nay tôi chưa có được một giấc ngủ ngon trọn vẹn, ban ngày thì đi làm ban đêm thì lo trông coi xi măng sắt thép, cứ ngày ngày lại phải dậy giữa đêm để đi khảo sát ngôi nhà.
Cuối cùng tôi cũng được một giấc ngủ ngon bên vợ và con trong ngôi nhà do chính bàn tay mình xây dựng lên, thật hạnh phúc biết bao, tôi chìm đắm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Cho đến nửa đêm tôi chợt tỉnh giấc khi nghe tiếng động ở phòng bên, trong đầu tôi nghi ngờ có trộm nên vội cầm một thanh sắt dò dẫm trong đêm lần theo tiếng động mà đi.
( ảnh minh họa )
Trong ánh sáng lờ mờ của đèn điện đường phố chiếu vào phòng, tôi lờ mờ nhìn thấy hình ảnh hai người đang lăn lộn rên rỉ trong căn phòng trống. Tôi vội bật điện lên thì một điều khủng khiếp xảy ra mà chưa bao giờ tôi nghĩ tới. Vợ tôi đang ôm chặt lấy anh chàng thầu ngôi nhà này trẻ hơn vợ tôi cả chục tuổi. Cơn tức giận sôi sục trong lòng khiến tôi liền cầm chiếc gậy phang cho hai kẻ đó để cho bõ tức. Nhưng chợt khựng lại khi anh chàng trẻ kia cầm chặt lấy chiếc gậy mà mắng mỏ tôi:
- Anh là thằng hèn, có xây cái nhà cũng không nổi để vợ phải bán thân đi xây nhà. Anh mà dám đánh tôi một gậy thì è cổ ra mà trả nợ tiền xây nhà đấy. Mà không chỉ có tôi ăn nằm với vợ anh mà còn có ông cửa hàng sắt thép xi măng, thợ xây, thợ điện, thợ nước... à còn thiếu thợ sơn nữa phải không em.
Nghe mà tức lộn tiết lên nhưng tôi vẫn phải kìm lòng để chờ câu trả lời của vợ:
- Anh ta nói đúng không?
Vợ lắp bắp cúi mặt nói:
- Em xin lỗi anh, nhưng em làm tất cả mọi việc này cũng chỉ vì nghĩ cho gia đình mình chứ đâu có phải trục lợi cho cá nhân mình đâu.
- Vậy số tiền hàng tháng anh đưa em tích lũy đâu hết rồi, mỗi tháng cũng phải 30 triệu chứ ít gì.
- Thế anh không lo tiền sinh hoạt gia đình tiền con đi học tiền quần áo sách vở học thêm của con, tiền đình đám đâu mà đòi tiết kiệm hết. Mỗi tháng cùng lắm chỉ tiết kiệm được 1 triệu đồng thôi. Em cũng muốn anh được hãnh diện với mọi người, cực chẳng đành nên mới phải dùng đến cách này thôi. Nhà đã xây xong rồi hãy vì gia đình anh hãy coi như chưa có chuyện gì xảy ra mà vun đắp cho hạnh phúc gia đình.
- Không có tiền sao cô không nói với tôi hoãn lại việc xây nhà để bây giờ ra cơ sự này nói thì có nghĩa lý gì chứ. Tôi thà ở trọ suốt đời còn hơn sống trong căn nhà dơ bẩn này, tôi không thể ở trong ngôi nhà mà mỗi chi tiết đều gợi lại hình ảnh của người vợ đã ăn nằm với người đàn ông khác để có được nó.
Ném chiếc gậy đi tôi bực tức trở ngay về phòng tìm giấy bút viết luôn đơn ly dị để cắt đứt quan hệ với người vợ dâm đãng. Uất hận nuốt không nổi cục tức ngay khi trời vừa tờ mờ sáng tôi đã rời bỏ ngôi nhà ra đi mà không thèm ngoảnh mặt lại ngắm nhìn lần cuối.
Theo blogtamsu
Muốn chọc ghen chồng, nào ngờ tôi ngoại tình thật Tôi băn khoăn không hiểu anh có biết ghen không. Bởi tôi luôn nghĩ đã là đàn ông ai chẳng ghen, vậy nhẽ nào anh chưa yêu tôi đủ nhiều để mà nổi ghen với những người đàn ông khác. Tôi băn khoăn không hiểu anh có biết ghen không. Bởi tôi luôn nghĩ đã là đàn ông ai chẳng ghen, vậy nhẽ...