Em sống như người vô hình
Nếu anh không đủ can đảm để bảo vệ tình yêu của mình, xin hãy để em ra đi.
Nếu biết yêu một người mà đau khổ nhiều đến vậy, có lẽ cả em và anh sẽ không yêu nhau nhiều như thế để một ngày nào đó rời xa trái tim sẽ không đớn đau như lúc này. Nhưng vì khi yêu, làm sao ngăn được cảm xúc của con tim nên cả em và anh đã yêu hết mình. Giờ mới đau! Mới yêu không được mà chia ly cũng chẳng đành. Nhưng em mệt mỏi quá rồi, nếu anh chỉ có thể yêu thôi mà không thể bảo vệ em, xin hãy buông tay để em ra đi. Em sẽ đau một lần nhưng rồi sẽ lành để tiếp tục sống tiếp. Còn hơn rằng giờ em mệt nhoài yêu đương trong đau khổ.
Em biết nói ra những điều này quá tàn nhẫn với một tình yêu 3 năm. Người ta nói nếu đã muốn ra đi thì dù cố ở lại đi chăng nữa cũng chỉ là sự giả tạo. Nhưng với em, điều ấy không phải như vậy. Không phải là em muốn đi mà là em không thể nào ở lại. Em đã yêu anh quá nhiều nhưng nếu tình yêu mãi mãi chỉ nằm trong bế tắc như thế này thì em chẳng thà chia tay để cả hai bớt đau khổ.
Bố mẹ anh ngăn cản tình yêu này, có nhiều lí do cho điều đó. Em không sợ khó khăn, không sợ khổ, em chỉ cần anh ở bên em, cho em sức mạnh để cố gắng dù có thể em sẽ phải đối mặt với những điều mà một cô gái ngoài đôi mươi như em cảm thấy đau đớn. Em đặt mọi niềm tin vào anh? Nhưng đổi lại, anh đã làm gì cho niềm tin ấy của em?
Anh hèn nhát không đối diện với sự thật. Anh giấu giếm tình yêu của mình, anh bắt em phải cam chịu mọi thứ dù điều đó làm tổn thương em quá nhiều. Hơn 3 năm yêu nhau là ngần ấy thời gian em sống như người vô hình. Anh còn bắt em phải đợi tới bao giờ nữa đây? Điều em cần chỉ đơn giản là anh dám thừa nhận tình yêu này với bố mẹ. Còn những khó khăn sau đó, em và anh sẽ cùng nhau vượt qua.
Video đang HOT
Hãy buông tay để em ra đi nhẹ nhàng dù lòng em đau lắm (Ảnh minh họa)
Anh không cho em một danh phận để mà đối diện với những khó khăn. Biết là sẽ có sự ngăn cản nhưng em lấy tư cách gì để đối chọi lại với những điều đó khi chưa bao giờ anh thừa nhận em là người yêu anh với bố mẹ? Thật nực cười khi mà ngay cả quyền được đón nhận nỗi đau một cách công khai em cũng không có được.
Là đàn ông, anh nên cho em một bờ vai để dựa vào, để những lúc khó khăn nhất em vẫn tin rằng sẽ chẳng có gì đáng sợ nếu hai đứa bên nhau. Nhưng không phải những khó khăn đánh gục em mà chính anh đã làm cho em không còn sức mạnh để bước tiếp. Anh chỉ biết nói yêu mà không cho em cơ sở để tin rằng tình yêu ấy sẽ đến đích khi có anh dẫn đường.
Tình yêu chỉ yêu thôi không đủ mà còn phải có sự mạnh mẽ để bảo vệ tình yêu nữa. Và anh thì không có được cái sức mạnh đó. Nếu như vậy, hãy để em ra đi vì cứ giữ mãi em trong một tình yêu bế tắc, không cho em lấy cơ hội để được thừa nhận là người yêu anh thì tình yêu ấy chỉ dày vò em thêm mà thôi.
Xin đừng níu giữ em thêm nữa nếu như anh không đủ can đảm để đối diện với những khó khăn. Hãy buông tay để em ra đi nhẹ nhàng dù lòng em đau lắm. Nhưng nỗi đau đó còn dễ chấp nhận hơn rằng khi yêu anh em thấy mình bơ vơ, lạc lõng…
Theo VNE
Hết yêu, vợ chồng hãy cư xử đẹp
Việc níu kéo khó mang lại hạnh phúc nếu điều này không xuất phát từ tình yêu.
Gá nghĩa vợ chồng được 10 năm, một ngày nọ, ông Bình - ngụ ở quận Tân Bình, TP HCM - biết tin bà Hương, vợ ông, đã nộp đơn đơn phương xin ly hôn tại TAND quận. Vừa bất ngờ, tức giận vừa không cam tâm để bà đến với nhân tình, ông xuống nước năn nỉ vợ rút đơn ly dị.
Tài sản không đổi được hạnh phúc
Để chứng tỏ "tấm chân tình", ông Bình đã soạn thảo bản "hợp đồng hôn nhân". Trong bản hợp đồng, hai bên cam kết: Nếu bà Hương đồng ý rút đơn xin ly hôn thì sau này ông sẽ chia cho bà 60% tài sản, là giá trị 2 căn nhà mà ông đứng tên. Bà Hương đồng ý.
Thế nhưng, chưa đến 1 năm sau, ông bà lại dắt nhau ra tòa xin ly hôn. Tại phiên sơ thẩm, TAND quận Tân Bình quyết định cho ông bà ly hôn. Khi phân chia tài sản, vì 2 căn nhà có trước hôn nhân nên tòa phán bà Hương chỉ được nhận một nửa phần tài sản mà 2 ông bà đã tạo dựng được trong thời gian chung sống, gồm: xe máy, nồi cơm điện, máy lạnh và một số đồ dùng lặt vặt khác.
Bà Hương làm đơn kháng cáo yêu cầu ông Bình phải thực hiện lời hứa chia 60% giá trị 2 căn nhà cho bà. Trình bày tại phiên tòa phúc thẩm, ông Bình cho rằng bà Hương là người phá vỡ giao ước, không thực hiện đúng thỏa thuận trong bản hợp đồng là tiếp tục xây dựng gia đình hạnh phúc cùng ông. Bà Hương đáp lại: "Hạnh phúc phải do 2 người vun đắp, một mình tôi làm sao làm được. Ông ấy suốt ngày khủng bố tinh thần tôi, chửi tôi ra rả". "Nhân tình của bà ấy cứ đúng 12 giờ đêm lại nhắn tin chọc tức tôi khiến tôi không thể nào ngủ được, tôi không nổi nóng với bà ấy mới lạ" - ông Bình phản pháo. Vị chủ tọa phiên tòa đề nghị: "Hoàn cảnh bà Hương rất khó khăn, không có tài sản, chỗ ở. Dù ông bà đã ly hôn nhưng đã có 10 năm chung sống, không còn tình cũng còn nghĩa với nhau. Ông có thể hỗ trợ cho bà Hương một khoản tiền?". Ông Bình đáp gọn hơ: "Tôi không có tiền".
Hạnh phúc phải được xây dựng trên tình yêu đích thực (Ảnh minh họa)
Không yêu cũng giữ
Với lý do không còn tình cảm với nhau và đã ly thân hơn 2 năm, anh Sơn, nhà ở quận Phú Nhuận, TP HCM, nộp đơn xin ly hôn. Xét thấy mâu thuẫn giữa hai vợ chồng không nghiêm trọng đến mức phải ly hôn, tòa sơ thẩm tuyên bác đơn của anh Sơn. Anh kháng cáo. Tại phiên tòa phúc thẩm, chị Lam, vợ anh, tiếp tục bảo vệ ý kiến của mình. Chị trình bày: Cách đây 2 năm, tình cảm vợ chồng vẫn tốt đẹp nhưng do anh Sơn bị stress trong công việc nên đề nghị được sống riêng để ổn định lại tinh thần. Thương chồng, chị đồng ý và tạo mọi điều kiện để anh sớm hồi phục chứ không phải ly thân. Còn anh Sơn khẳng định: "Vợ tôi không chịu ly hôn chẳng phải vì còn yêu tôi mà vì sợ phải chia đôi tài sản mà cô ấy cho rằng một tay mình tạo dựng nên. Suốt 6 năm chung sống, cô ấy luôn cho mình tài giỏi, kiếm được nhiều tiền nên coi thường tôi. Đã vậy, 2 năm tôi sống riêng, cô ấy cũng chẳng thèm ngó ngàng tới. Thậm chí, khi đưa con đến gặp tôi, cô ấy cũng muốn tránh mặt, thấy tôi ra là cô ấy đi ngay".
Khi chủ tọa phiên tòa phúc thẩm nhận định: "Mâu thuẫn giữa hai vợ chồng chưa đến mức phải ly hôn. Anh hãy vì con mà suy nghĩ lại". Anh Sơn bật khóc: "Tòa không hiểu, với tòa là không nghiêm trọng nhưng với tôi là nghiêm trọng. Tôi là giáo viên nên dù tức giận đến mấy cũng không bao giờ động tay động chân với vợ. Nếu tòa xét khi có bạo lực gia đình mới nghiêm trọng thì có lẽ tôi chẳng bao giờ được ly hôn".
Kết thúc phiên tòa với kết quả y án sơ thẩm, chị Lam nhanh chóng đi ra bãi giữ xe, chẳng thèm nhìn chồng. Còn anh Sơn ngồi phịch xuống ghế đá trong sân tòa, ngửa mặt lên trời thiểu não.
Theo VNE
Tình yêu và những nguyên tắc rất... lính Không Valentine, hẹn hò trước 9h30 tối... là những nguyên tắc hẹn hò rất lính của cô cảnh sát đặc nhiệm xinh đẹp. Nguyễn Thị Hương - đặc nhiệm 9X xinh đẹp đang trở thành đề tài nóng, thu hút sự quan tâm của giới trẻ. Sau những thông tin cá nhân về Hương được cung cấp, không ít người tò mò liệu...