Em sợ mọi điều khi không có anh
Anh yêu dấu, lại thêm một đêm nữa không có anh. Hai tuần, mười bốn ngày, với em như dài vô tận, nỗi nhớ anh cứ dày thêm mãi. Em tưởng chừng như tuyệt vọng trong cô đơn. Em sợ bóng chiều tà khi hoàng hôn tắt nắng cũng là lúc chúng mình phải xa nhau.
Em sợ màn đêm bao phủ xuống căn phòng này khi mà nhìn vào chỗ nào em cũng thấy bóng hình anh. Cơn bão lòng cứ mỗi ngày lại dâng cao em đi về lẻ bóng đơn côi.
Không có anh để trò chuyện, để tâm sự cùng nhau, chia sẻ cùng nhau những buồn vui của cuộc sống, để trải lòng mình cho mình hiểu nhau hơn. Vài dòng nhắn gửi qua YM, đâu có thể nói hết lòng mình nhưng dù sao cũng làm lòng em ấm lại.
Em khóc thầm lặng lẽ, nước mắt cũng chẳng thể nào vơi đi nỗi nhớ anh, muốn lấy lại cân bằng cuộc sống nhưng sao không thể. Liệu rằng mình sẽ cùng nhau đi được đến đâu. Đoạn đường phía trước còn nhiều chông gai, liệu có ai cùng em song hành ?
Video đang HOT
Em sợ đến một lúc nào đó anh sẽ ra đi. Em đâu có quyền đòi hỏi cho mình một điều gì chỉ dám giữ lại cho riêng mình một tình cảm thiêng liêng nhất mà em hàng trân quý.
Tình yêu nó cũng như một dòng sông phải có bên lở, bên bồi thì mới trọn vẹn cũng như hạnh phúc gia đình.
“Cho dù bãi mật phù xa
Dẫu không bên lở chẳng là dòng sông”.
Anh yêu, điều em muốn nói cùng anh rất đơn giản vậy thôi. Em sợ đến một ngày nào đó anh xẽ rời xa em. Anh sẽ tuột khỏi vòng tay em. Em có cố gắng níu kéo lại cũng không thể được. Anh có hiểu cho lòng em không? Nếu không thể cùng nhau đi hết đoạn đường dài, nếu không thể bên nhau đến mãn chiều xế bóng, nhưng mỗi bước anh đi em luôn mong làm người bạn đồng hành, tuy không vai kề, vai bước.
Để đến một lúc nào đó, khi đã đi gần hết cuộc đời mình, chân chồn, gối mỏi, ngoái đầu nhìn lại sẽ thấy bóng hình em luôn dõi theo anh, luôn mong có bước chân anh từ xa vọng lại.
Em không muốn anh buồn khi em đi xa, em hiểu lòng anh. Hãy hiểu cho lòng em. Anh luôn trong trái tim em, không ai có thể thay thế anh được. Hãy tin em nhé. Em yêu anh. Hôn anh thật nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Thành phố buồn chiều mưa
Thành phố những chiều mưa bay thật buồn nhưng thật đẹp, phút giây bên anh ,em mong trời cũng mưa như vậy. Vì em biết mãi mãi chuyện tình mình cũng buồn như cơn mưa chiều nay.
Em đứng lặng bên hồ, nơi anh vẫn thường gặp em. Mưa rơi ướt tóc rồi ướt vai em, anh không ở đó. Anh không hay biết, em đã khóc, vì anh đó. Em yêu anh nhưng tình yêu đó như hàng ngàn giọt mưa rớt xuống tan tành. Em cũng mong mình là giọt mưa thấm ướt vai áo anh, rơi trên khuôn mặt anh... để rồi tan biến.
Có những nỗi buồn của tình yêu mà thời gian không thể xóa nhòa, nó để lại trong nụ cười những vết sẹo không bao giờ lành hẳn. Rồi em sẽ quên anh, vì em biết anh không cần em, cuộc đời anh không cần có em.
Em không yêu một người không cần mình. Sao anh làm khổ em chi vậy hả anh? Phải chi không có anh giờ em đâu buồn phiền thế này. Anh không thể đến bên em mà còn làm khổ em nữa, anh ác với em quá. Giờ này bên anh đã có người đầu ấp tay gối, anh ấm êm hạnh phúc để mình em ngồi buồn nhớ anh da diết. Đường đời là bước thương đau. Tình yêu là chiếc khăn lau lệ sầu. Yêu chi cho nghẹn cho sầu. Nhưng vì số kiếp làm người phải yêu...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bước đi không có anh ! "Tình yêu anh ơi! cút bắt trò chơi. Em sẽ trốn khi anh đuổi tìm. Tình sẽ theo thời gian nhạt nhòa phai, xin nhớ cho rằng: Một lần yêu phải trăm lần khổ đau. Giọt sương ban sớm lấp lánh trên hoa, nụ hoa anh đào. Đời người con gái chỉ biết khi yêu, yêu nồng thắm. Thì tại sao thêm nước...