Em sẽ vẫn luôn nhớ về anh…
- Mặc dù trong lòng em rất buồn, em đang cố gắng để không còn nghĩ đến anh trong day dứt nữa, nhưng em biết rằng, em sẽ vẫn luôn nhớ về anh…
Anh à,
Hôm qua em nhắn tin cho anh, không phải em muốn làm phiền anh đâu, mà chỉ muốn nhắn tin nói chuyện với anh như một thói quen mỗi khi nhớ đến anh thôi. Nhưng anh đã không trả lời em, em hiểu, anh rất bận, làm gì được nghỉ thứ 7, CN như em. Tối thứ 7 thấy buồn, muốn nói chuyện với anh một chút, nhắn tin, anh lại im lìm nữa, thế là em lại cùng mọi người lang thang đi chơi và sau đó về đi ngủ. Hôm nay, CN, em lại nhắn tin, rất nhiều tin, sao anh vẫn im lìm vậy? Em rất buồn, em không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra nữa. Cuối cùng anh cũng trả lời em khi em gửi tin nhắn vào số khác của anh..
Anh nói với em “ Hôm qua anh bận, lúc tối em nhắn tin thì anh đang đá bóng, xong về quên mất, sorry“. Anh biết không, em đã ngồi lặng một lúc lâu khi đọc tin của anh, em nhớ, em đã từng nói với anh trong một lần giận dỗi “…đến một lúc nào đó em sẽ chẳng còn tồn tại trong danh bạ của anh. Em biết có thể ngày nào đó em sẽ không được nói chuyện với anh như thế này, nhưng mà lúc đó ít nhất không phải là anh muốn thế mà là em phải thế…”.
Anh đã xin lỗi và hứa sẽ không bao giờ làm em buồn nữa. Nhưng cách anh trả lời và câu trả lời hôm nay của anh đã khiến em ngỡ ngàng, em đã khóc. Từ khi quen và thân thiết với anh, chưa bao giờ anh lại “quên mất” tin nhắn của em như vậy, chỉ có thể bận quá hoặc ngủ quên, nhưng anh bao giờ cũng nhắn lại cho em sau đó, còn lần này thì khác… Vẫn biết em chẳng có tư cách gì để đòi hỏi anh phải thế này hay thế khác với em, nhưng em thấy rất hụt hẫng và không thể hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra trong suy nghĩ của anh về em?
Cách anh trả lời và câu trả lời hôm nay của anh đã khiến em ngỡ ngàng, em đã khóc. (Ảnh minh họa)
Anh biết không? Trước khi gặp anh, mọi thứ với em dường như đã khép lại, em đã mất niềm tin vào chuyện tình cảm, suốt ngày chỉ biết ngồi bên máy tính với cả đống sách vở tài liệu, ngày nào cũng vậy như một cái máy. Nhưng chính anh đã khiến em thay đổi, em đã tin trên đời này vẫn còn những người tốt và vẫn có những tình cảm chân thành, em vẫn thầm cảm cuộc đời vì đã cho em được quen với anh.
Quen anh, em đã không muốn ngồi bên sách vở cả buổi tối nữa mà chỉ muốn được online nói chuyện cùng anh, nghe anh kể về mọi chuyện.
Quen anh, dù bận đến mấy nhưng khi anh nhắn tin là em cũng gác hết mọi việc lại chỉ để nhắn tin với anh thôi, trước đó thì không ai làm phiền em được khi em đang tập trung làm việc.
Video đang HOT
Quen anh em bắt đầu có thói quen để chuông điện thoại và lúc nào cũng mang điện thoại theo mình vì em sợ anh nhắn tin mà em không biết, trước đó em luôn để chế độ rung thậm chí bỏ trong cặp, trong tủ mỗi khi ở nhà, vì em không thích bị quấy rầy.
Quen anh, em đã cười nhiều hơn, nét mặt em cũng rạng rỡ hơn, trước đây em thường rất buồn, ít khi cười nói thoải mái.
Quen anh, lúc nào điện thoại của em cũng đầy ắp tin nhắn mà em không bao giờ xóa, có lần anh nhắn tin không được, hỏi em tại sao, em tưởng máy điện thoại có vấn đề hóa ra tin nhắn đầy quá nên không thể lưu được tin mới, mỗi lần như thế em lại đắn đo không biết phải xóa tin nào, vì tin nào em cũng thấy có ý nghĩa.
Anh là người đã giúp em “hồi sinh” sau những chuỗi ngày tưởng chừng bế tắc (Ảnh minh họa)
Quen anh em bắt đầu mang theo hình ảnh của anh trong đầu em, bất kể em là gì và ở đâu. Mỗi khi gặp chuyện buồn là lời nói của anh lại như đâu đó bên tai “anh chỉ mong em đừng buồn nhiều, cuộc sống vốn rất công bằng mà, chỉ có điều mình muốn thế nào thôi..” và thế là mọi thứ trở nên thật đơn giản và nhẹ nhàng hơn…
Anh là người đã giúp em “hồi sinh” sau những chuỗi ngày tưởng chừng bế tắc, sống thu mình và đầy buồn phiền, mệt mỏi. Nhưng cái gì nhanh đến thì cũng nhanh đi, anh đã đem đến những điều tốt đẹp đó để rồi một ngày anh lại lặng lẽ mang chúng đi khỏi em.
Anh đã mang đi thói quen được nói chuyện cùng anh mỗi tối, để rồi cảm giác buồn, trống vắng lại tràn ngập trong lòng em và dường như nó lại đầy hơn.
Anh đã mang đi niềm tin mà anh vừa khơi dậy trong lòng em, để lại đó là một sự hẫng hụt vô cùng lớn.
Anh đã mang đi thói quen để điện thoại chờ và những tin nhắn đầy ắp trong điện thoại, giờ đây điện thoại em cũng không muốn cầm đến, còn tin nhắn thì lúc nào cũng… empty.
Anh đã mang đi tất cả những gì tốt đẹp nhất khi anh đến, để rồi chỉ để lại cho em hàng ngàn dấu hỏi “tại sao?
Nhưng đến giờ thì em không muốn biết và cũng không muốn có bất kỳ câu trả lời nào nữa, vì em đã nhận ra rằng điều đó không quan trọng nữa rồi. Em vẫn luôn tin anh là một người rất tốt, anh làm như vậy chắc hẳn có lý do riêng, đúng không anh? Mặc dù trong lòng em rất buồn, em đang cố gắng để không còn nghĩ đến anh trong day dứt nữa, nhưng em biết rằng, em sẽ vẫn luôn nhớ về anh…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã yêu một người khác để quên anh
Em đã quyết định nhận lời yêu một người khác để quên đi anh...dù trong lòng em vẫn từng ngày từng ngày nhớ về anh, mơ về anh, khóc về anh.
Từ ngày mình chia tay tính đến giờ, chỉ còn thiếu 2 ngày nữa là tròn 3 tháng...Từ ngày đó, chúng mình đã không còn gặp nhau anh nhỉ? Không biết bây giờ anh sống có hạnh phúc không? Nhưng từ tận sâu trong trái tim mình em luôn cầu chúc cho anh được bình yên và hạnh phúc.
"Đừng bao giờ nắm lấy tay tôi,nếu bạn định làm trái tim tôi tan vỡ.Đừng bao giờ nói với tôi lời mãi mãi, nếu bạn đã từng nghĩ đến chuyện chia tay. Đừng bao giờ nói câu xin chào, nếu bạn nghĩ bạn sẽ nói câu tạm biệt. Đừng bao giờ nói rằng tôi là duy nhất, nếu bạn còn nghĩ đến những người khác. Đừng bao giờ giam giữ trái tim tôi, nếu trong tay bạn không cầm chìa khóa.Và đừng bao giờ nói yêu tôi, nếu trong tim bạn vẫn có 1 người khác..." Anh có nhớ không, em đã từng gửi cho những lời nói đó khi mà chúng mình vẫn yêu nhau. Lúc đó anh chỉ mỉm cười và rồi nói em thật ngốc vì anh vẫn luôn và mãi yêu em, chỉ yêu duy nhất 1 người đó là em. Thế mà bây giờ anh đã buông cánh tay em để đi về một nơi khác, một cuộc sống khác mà không có em ở bên rồi.
Từ lúc em bước chân vào giảng đường đại học là cũng từ ngày đó trái tim em thổn thức khi nghĩ về anh. Ở bên anh, em được sống là chính mình, em hạnh phúc và tự tin biết bao nhiêu. Em thích cái cảm giác được anh ôm từ phía sau, và lúc đó cả em và anh cùng nhìn về một phía...cảm giác đó em thấy bình an và được chở che bởi người con trai mà em đã chọn. Em biết anh tình cờ qua 1 người bạn. Và rồi chính sự tình cờ đó đã đưa ta đến với nhau... Em đã trao cho anh từ cái cầm tay đầu tiên, đến cái ôm đầu tiên, cái thơm má đầu tiên và cả nụ hôn đầu của một người con gái biết thế nào yêu nữa...
Từ ngày mình chia tay tính đến giờ, chỉ còn thiếu 2 ngày nữa là tròn 3 tháng... (Ảnh minh họa)
Ba năm yêu nhau với bao sóng gió...em và anh đã chia tay không biết bao nhiêu lần nhưng rồi cả 2 vẫn tìm về nhau và hạnh phúc bên nhau. Em và anh đã nghĩ về tương lai, mà ở nơi đó mình sẽ cầm tay nhau đi hết suốt cuộc đời. Vậy mà anh lại là người nhẫn tâm rời bỏ em đến cả lý do để mình chia tay em cũng không biết nó là gì nữa...Chỉ vì anh nói rằng em là người ích kỷ, là người chỉ biết nghĩ cho bản thân mình hả anh?
Em biết mình không quá xinh đẹp nhưng cũng có ngoại hình ưa nhìn. Có lẽ vì xung quanh em có nhiều người theo đuổi nên em đã tạo cho mình cái cuộc sống luôn được nhận sự quan tâm và lo lắng cho người khác. Thế nhưng từ khi yêu anh, em đã học cách quan tâm tới anh nhiều hơn, em biết cách lắng nghe và lo lắng cho anh, dù hơi vụng về nhưng em đã học và cố học vì người con trai em đã yêu, vì anh em đã học cách thích và yêu những thứ mà anh thích...
Vậy mà rồi bao nhiêu khó khăn mình đã vượt qua, đến mức mà khi em và anh đã nói ra lời chia tay, anh đã có người yêu mới nhưng mình vẫn quay lại vì mình cần nhau và yêu nhau. Anh là một người con trai tốt. Em biết điều đó, anh biết cách giữ cho em, không đòi hỏi cái dục vọng như những thằng con trai khác. Em biết anh yêu em vì con người em. Vì thế mà mình yêu nhau từ năm nhất đến năm 3 vẫn giữ cho em nguyên vẹn được cái trinh tiết đó. Anh có biết lúc anh cầm tay em lúc em về nhà anh chơi, em đã mơ điều gì không? Em đã mơ về ngôi nhà của chúng mình rồi anh à. Thời gian 1 tuần về nhà anh chơi, em đã biết cảm giác giống như một người con dâu mới về nhà chồng, dù em ngại ngùng với bố mẹ anh nhưng em rất hạnh phúc khi ở bên anh và có anh ở bên.
Sinh nhật năm nào của em, anh cũng ở bên cạnh... Và anh có biết, em hạnh phúc như thế nào trong sinh nhật năm nay_ sinh nhật tròn 21 tuổi của em. Vì sinh nhật đó chỉ có em và anh cùng nhau ăn 1 cái bánh kem, cùng nhau đi dạo thành phố và cùng nhau trao nhau nụ hôn ngọt ngào.Lúc thổi nến phải chăng em đã quá tham lam khi ước rằng em muốn em sau này anh sẽ là người đàn ông của đời em. Có phải vì em tham lam nên ông trời đã bắt em trả giá... Rồi sau đó, sau cái ngày sinh nhật của em chưa được một tuần...thì anh nhẫn tâm bỏ rơi em. Nhẫn tâm vứt em sang một bên mà sống một cuộc sống mới...Ở nơi đó, ở cuộc sống đó có hạnh phúc không anh?
Em đã quyết định nhận lời yêu một người khác để quên đi anh (Ảnh minh họa)
Em đã suy sụp thật sự rồi anh à... Suy sụp từ ngày anh bỏ rơi em như vậy. Và lần này em đã quyết định không sống vì anh như trước giờ em đã sống nữa, vì cuối cùng chỉ có em là người đau khổ thôi anh à. Em hận anh lắm...Nhưng càng hận thì em càng yêu anh và nhớ anh hơn. Nhưng em đã chờ đợi anh trong vô vọng và nước mắt, còn anh thì chỉ im lặng và chỉ biết nói duy nhất 1 câu: "anh xin lỗi.Rồi em sẽ quên anh nhanh thôi". Một câu xin lỗi đó có trả lại tất cả những gì em đã dành và trao về anh không anh?
Em đã quyết định nhận lời yêu một người khác để quên đi anh...dù trong lòng em vẫn từng ngày từng ngày nhớ về anh, mơ về anh, khóc về anh. Và lần này em muốn quên anh thật sự, quên đi tình yêu đầy đau khổ và nước mắt đó...Hôm qua đây thôi, anh lại xuất hiện trong giấc mơ của em...Chưa bao giờ em hết yêu và quên được anh Nhím à. Em vẫn lặng lẽ vào facebook của anh, mỉm cười khi thấy anh vẫn sống tốt, và lặng lẽ tải hình của anh về...để làm gì thì chính em cũng không biết nữa...
Dù em biết em quen người mới để thay thế anh là không tốt, nhưng từ bây giờ trở đi em sẽ sống cuộc sống mới và làm cho người đó hạnh phúc anh à. Em không thể chờ đợi cái gì đó vốn không thuộc về em nữa rồi. Nhưng chính bản thân em không thể hiểu nổi anh nữa, anh nhẫn tâm vứt bỏ em vậy mà khi anh nhìn thấy em tay trong tay đi với người đó thì anh lại chặn facebook và không liên lạc với em nữa...Sao anh lại như thế chứ...
Một lần cuối xin được gọi anh là Nhím yêu_người mà em đã từng yêu anh nhé...Anh hãy sống tốt nhé...sắp đến sinh nhật của anh rồi, 3 năm rồi, 3 lần sinh nhật em luôn ở bên anh nhưng lần sinh nhật này...thì sẽ không như thế rồi....Nhím hãy sống tốt nhé...Em vẫn ở đây và cầu chúc cho anh được bình yên và hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nếu tớ nói ra tình cảm của mình... Anh chị hãy tư vấn giúp em, mong tin từ anh chị... Em cảm ơn! Em mong mọi người hãy tư vấn cho em, em cảm ơn rất nhiều. Xin chào anh chị, mấy hôm nay em rất buồn, và suy nghĩ rất nhiều với hàng mớ câu hỏi: Mình nên làm gì? Có nên làm như thế không? Sau đó mọi chuyện...