Em sẽ sống cho tương lai
Em sẽ đi tìm người đàn ông của đời mình, em không thể đợi anh thêm được nữa.
Em đã từng nói sẽ yêu anh suốt kiếp, sẽ không bao giờ rời xa anh và nếu có một ai đó trong hai chúng ta từ bỏ tình yêu này thì người đó chỉ là anh chứ không phải em. Nhưng ngày hôm, em phải nói lời xin lỗi, vì em…em không thể yêu anh, không thể đợi anh thêm được nữa. Em phải đi thôi, vì em muốn được yêu thương, em sợ sự cô độc này lắm!
Em đã từng nghĩ mình sẽ yêu anh đến cả khi nào em chết nhưng có lẽ không phải vậy. Tình yêu cũng giống như cái cây, dù có sức sống mạnh mẽ tới đâu cũng vẫn cần phải được vun tưới, hoặc chí ít là có người biết đến sự tồn tại của nó. Em đã cho đi quá nhiều, em đã chờ đợi quá lâu và em mỏi mệt. Em thực sự quá mệt mỏi rồi. Dù em có mạnh mẽ, dù trái tim em có luôn hướng về anh đến thế nào, dù em yêu anh nhiều đến mấy thì em cũng chỉ là một cô gái thôi anh. Em cũng cần được yêu, cần được che chở và bao bọc. Mà anh thì ở quá xa em.
Anh gieo vào trái tim em một tình yêu quá lớn, anh để lại cho em một niềm tin, khao khát quá nhiều rồi…anh đi. Yêu nhau một năm, đằng đẵng đợi anh 3 năm khi anh theo học ở một đất nước cách xa em quá nhiều. Ngần ấy năm em vẫn nuôi chờ đợi, vẫn mong ngóng anh dù những dòng tin nhắn của anh thưa dần, những cuộc điện thoại chỉ đếm trên đầu ngón tay. Anh giải thích với em rằng ở xứ người anh quá bận rộn nhưng anh luôn nhớ về em. Anh luôn nói yêu em nhưng rồi lại đẩy em ra thật xa bằng lời nhắn nhủ: “Nếu em hợp ai ở nhà thì cứ yêu và lấy người đó. Đừng chờ đợi anh. Anh yêu em nhưng không biết bao giờ mới về, sợ rằng sẽ giam hãm tuổi xuân của em”.
Gửi kỉ niệm vào dĩ vãng, em sẽ sống cho tương lai…(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Có lẽ anh sẽ nghĩ em là ích kỉ khi em không đợi tới ngày anh về. Có lẽ anh sẽ nghĩ tình yêu của em không đủ lớn nên em mới bỏ giữa chừng để kiếm tìm hạnh phúc khác. Nhưng anh à, em chỉ là một cô gái, cuộc sống với bao nghiệt ngã, bao nỗi buồn cứ cuốn lấy em. Em cần lắm một người đàn ông bên mình. Ngay cả khi nếu không thể có vinh hạnh đó thì chí ít em cũng cần có những lời động viên từ anh. Nhưng anh lại luôn nói rằng: “Không ràng buộc em, không muốn em đợi chờ anh thêm nữa” thì sự chờ đợi của phải chăng là vô ích thực sự?
Em đã suy nghĩ rất nhiều. Có thể là anh đã không còn yêu em nữa và anh không muốn em chờ đợi. Anh không muốn nói lời chia tay để em phải bị tổn thương. Nhưng biết đâu đấy có thể là do anh yêu em quá nhiều, không muốn em phải chịu khổ thêm vì anh nữa nên muốn em buông tay…Em không muốn truy đến cùng câu hỏi đó, không muốn phải có cho kì được một câu trả lời vì cuối cùng thì em cũng ra đi. Em phải làm thế thôi anh. Em kiệt sức thực sự rồi!
Hơn 3 năm qua em gần như héo mòn trong sự chờ đợi anh. Anh vô tâm hoặc cố tình tỏ ra vô tâm làm em đau khổ vô cùng. Hãy để cho em buông tay, hãy để cho em là người có lỗi với anh. Em sẽ đau khổ nhiều lắm nhưng nỗi đau khổ này sẽ có ngày dừng lại. Còn hơn là em cứ tiếp tục chờ đợi anh trong vô vọng để rồi nỗi buồn cứ kéo dài thêm mãi.
Ngày hôm nay em nói lời tạ từ nhưng em biết anh không còn quá bận tâm về nó. Em vẫn nói vì nó không chỉ là chia tay anh mà là chia tay với tình yêu của em. Em sẽ đi tìm người đàn ông của đời mình, em không thể đợi anh thêm được nữa. Gửi kỉ niệm vào dĩ vãng, em sẽ sống cho tương lai…
Theo VNE
Cứ ở yên đấy và đợi em!
Cứ ở yên đấy nhé, và đợi em, cho đến khi em tìm ra anh, mình sẽ yêu nhau!
Tạm thời những ngày quá khứ của em không quá ám buồn, cũng có đôi mảnh tình vương, nhưng những gì đã qua thì mãi mãi thuộc về quá khứ, em đóng khung kỉ niệm treo như treo những bức ảnh mà em thích, đôi lần mang ra ngắm nghía, cũng một vài lần thử khoe với vài người. Chỉ là quá khứ, quá khứ không anh, nên anh đừng bận tâm nhé, người yêu tương lai!
Tạm thời những ngày hiện tại em vẫn là gái-cô-đơn-rất-ổn. Em vẫn luôn cố gắng để sống một mình thật tốt, sống mạnh mẽ và rắn rỏi. Đời này va đập nhiều, góc cạnh sắc, em cũng phải tự mài dũa bản thân để thích nghi với cuộc sống khi chưa thể biến một mình thành hai mình. Em cứ nhởn nhơ vậy thôi, hiện tại của em vẫn chưa thấy bóng hình anh đâu, người yêu tương lai!
Nhưng có lẽ, những ngày mơ hồ nào đó, trong những lần thả trút nỗi đau, em nhận ra em không thể cố gắng một mình mãi được. Em không sợ cô đơn, nhưng vô cùng sợ cô độc. Cô đơn là thứ có thể chế ngự, có thể học cách làm quen, còn cô độc đáng sợ hơn thế nhiều lần. Là khi bước đi nhưng nhận ra không có ai ở phía trước cổ vũ, chờ đón, quay đầu lại phía sau cũng không có một ai ngước mắt dõi theo. Cô độc là cảm giác muốn bấu víu vào ai đó nhưng chợt nhận ra rằng không có bất cứ một ai cả. Những lúc như thế em lại nghĩ, có anh thì thật tốt, người yêu tương lại ạ! Em không biết tiêu chuẩn về mẫu bạn gái lý tưởng trong anh là như thế nào. Nhưng tin em đi, làm gì có ai là lý tưởng hay hoàn hảo?
Hiện tại của em vẫn chưa thấy bóng hình anh đâu, người yêu tương lai! (Ảnh minh họa)
Em cũng chỉ là một cô gái bình thường, biết yêu thương bản thân, yêu thương bè bạn, gia đình, sau này sẽ biết yêu thương cả anh nữa. Như thế có đủ không?
Em cũng chỉ là một cô gái có thể bên cạnh anh, nắm lấy tay anh khi anh cần, cùng anh chia sẻ những thứ liên quan đến cuộc sống của anh, của em, như cách mà em cần anh bên cạnh. Vậy có ổn không?
Em cũng chỉ là một cô gái dành đôi ba phần đặc biệt trong tim mình để trao yêu thương cho anh. Đảm bảo rằng em không yêu anh nhiều nhất, nhưng cũng sẽ không có ai yêu anh hơn em, trừ mẹ anh!
Vậy đấy, em không được trời cho thanh sắc, vốn không phải là một cô gái nổi bật giữa dòng đời. Nhưng em tự tin em là riêng, là duy nhất. Thế nên thay vì ngồi ê a những câu ca cẩm, trách than đời, trách than số phận hẩm hiu, em nghĩ, em sẽ đi tìm anh, người yêu ạ!
Cứ ở yên đấy nhé, và đợi em, cho đến khi em tìm ra anh, mình sẽ yêu nhau!
Theo VNE
Hạnh phúc vì yêu anh Anh, em đang hạnh phúc và em muốn hét thật to rằng: "Em rất yêu anh". Nhưng mà em không dám hét và em cũng không được phép làm như vậy đâu. Em muốn là một cô gái dịu dàng của anh và dịu dàng trong mắt của tất cả mọi người. Mà em có hét lên thì cũng được gì đâu. Anh...