Em sẽ phải một mình
Đã gần một năm mình không gặp nhau rồi, em nhớ anh vô cùng. Đến ngày hôm nay, em đã không thể kìm nén được những cảm xúc của mình nữa khi biết tất cả tình cảm em dành cho anh chỉ là sự vô vọng.
Cuộc sống này lắm đa đoan. Chỉ có khi nghĩ về anh, em mới có thể cố gắng để mà sống qua những ngày tháng thê thảm như thế này. Mặc dù không gặp nhau nhưng anh luôn hiện diện trong suy nghĩ và anh luôn ở quanh quẩn bên em. Chỉ cần nghĩ đến anh thôi là em đã cảm thấy vui và hạnh phúc. Tối hôm ấy, em đã háo hức chờ anh đến. Em mong gặp anh dù chỉ một lần sau cả năm trời cách mặt. Mỗi lần cửa mở ra, em lại hi vọng đó là anh. Rồi đến khi tàn tiệc mà anh cũng không xuất hiện. Khi ấy, em rất buồn nhưng chỉ là nỗi buồn man mác vì em cố tìm ra lý do đế biện minh cho sự vắng mặt của anh.
Hôm nay tất cả đã hết rồi, trái tim anh đã không có em thật rồi. Em khóc nức nở, khóc như chưa bao giờ được khóc. Nước mắt trào ra như vỡ òa vì nó đã kìm nén bấy lâu nay. Vậy là từ đây về sau, trên cuộc đời này, chỉ còn có một mình em mà thôi. Em phải cố gắng sống cho qua từng ngày. Khoảng thời gian này là lúc khó khăn nhất của em, nhưng em lại phải sống lạc lõng một mình. Trước đây, mặc dù không có anh, dù không biết rõ tình cảm của anh như thế nào, chỉ cần nghĩ về anh là em cảm thấy hạnh phúc và sống qua những ngày buồn chán nhất của cuộc đời. Em trả cho anh sự bình yên. Em sẽ không phiền gì đến anh và cuộc sống của anh nữa. Em sẽ trở về là em của hơn hai năm trước, không yêu thương, không mộng mị. Em hy vọng là sẽ làm được điều đó.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vĩnh biệt anh, tình yêu của em
Đã hai tháng rồi chúng ta không gặp nhau. Ngày 24 tháng 8 là sinh nhật anh. Em vui lắm vì hôm đó trên lớp em mới học được câu chúc mừng sinh nhật bằng tiếng Pháp và em nghĩ ngay là sẽ dành cho anh.
Hai tháng rồi anh không nhắn tin hay gọi điện cho em. Em buồn lắm nhưng có lẽ vì tính ngang bướng, cố chấp của em mà em cũng không liên lạc với anh. Em tin tưởng vào tình yêu của chúng ta lắm anh biết không? Đã rất niều lần em và anh cãi nhau vì những chuyện không đâu và đã nhiều lần chia tay nhau, có lẽ lần này là lần cuối cùng anh nhỉ? 24/8 là sinh nhật anh, em nhắn tin chúc mừng anh, trong lòng rất háo hức, em nhắn cho anh rất dài và trong đó có câu tiếng Pháp mà em mới học được. Nhưng khi nhận được tin nhắn của anh, tim em nhói đau. Bao ngày hy vọng được nói chuyện với anh. vậy mà... anh chỉ nói: "cảm ơn em". Sao nghe lạnh lùng đến vây? Chuyện của chúng ta đã bao lần làm em rơi nươc mắt nhưng anh đâu có biết. Anh là người đầu tiên em có cảm giác yêu, em yêu anh nhiều lắm anh biết không? Em buồn về anh nhiều quá!
Anh có nhớ lần chia tay trước không? Em nhớ anh đến nỗi không làm được gì cả, em không ăn, không ngủ, cũng không học bài được. Em quyết định đi tìm anh mặc dù em không biết anh ở đâu. Địa chỉ duy nhất em biết là đường Lạc Long Quân, em đi tìm anh, đã phải đi bộ 5km, chân em như muốn rời ra, ngón chân của em chảy máu, em đau cả thể xác và trái tim. Em như một người điên vậy. Trời đã bắt đầu tối, 6 giờ, 7 giờ rồi đến 11 giờ đêm. Em gọi anh đón em, anh nói "em về đi" nhưng lúc đó làm gì còn xe bus cho em về nữa. Anh nói cô chủ đã khóa cổng rồi, anh không ra ngoài được, anh có biết em ở ngoài đường buổi tối sợ thế nào không? Một chút nữa thôi là em bị người xấu kéo đi rồi. Cũng đã 12 giờ đêm, em chỉ chạy và gọi tên anh, rồi anh cũng đến. Trời mưa, lạnh, người, em đã ướt hết. Em không thể quên được giây phút đó, sao anh có thể lạnh lùng với em như vậy? Anh không biết rung động sao? Trái tim anh bằng gì vậy?
Em biết em không phải là người đầu tiên anh yêu nhưng anh là người đầu tiên mà em yêu. Em thất vọng về anh nhiều lắm vì em tin vào tất cả những lời anh nói. Anh nói yêu em và không thể nào quên được em. Đó là những lời anh nói lúc chúng ta chia tay. Sao anh nói hay đến vậy? Nhưng sâu trong trái tim anh thì không có chỗ cho em. Em nhận ra điều đó nhưng đã quá muộn vì trái tim em đã bị tổn thương. Em không muốn tin vào ai nữa. Có thể giờ này anh đang vui vẻ bên người khác và em phải học cách để quên anh, quên đi những lời ngọt ngào anh nói với em. Có lẽ gặp anh, yêu anh là sai lầm lớn của em. Em đã mệt mỏi quá rồi anh ạ! Em phải dừng lại thôi. Anh là cơn gió mát dịu nhẹ nhưng chỉ thoáng qua mà thôi. Vĩnh biệt anh, tình yêu của em...
Theo Ngôi Sao
Tất cả chỉ còn là ký ức Anh ! Vậy là tròn trịa một năm, ngày đầu tiên em trò chuyện cùng anh , một năm để em nhận ra nơi khơi nguồn của sự bắt đầu và kết thúc,để em hiểu rõ hơn chuyện hợp - tan đến và đi nhanh quá. Không hiểu sao em lại muốn trở lại nơi đó có lẽ em vẫn muốn hoài niệm,muốn...