Em sẽ mãi yêu anh mối tình đầu
Xin gửi đến những ai mới yêu, đang yêu, và được yêu, những ai vừa thất tình và những ai vừa chia tay. Trong tình yêu sự tin tưởng là mầm mống để giữ cho tình yêu luôn tươi đẹp.
Hãy trân trọng những gì mình đang có, đừng để hạnh phúc mất đi rồi mới ân hận cũng muộn màng. Chiếc thuyền đã sang sông thì không thể quay đầu lại.
Đã một năm trôi qua kể từ ngày anh nói lời chia tay, cứ ngỡ rằng câu chuyện giữa em và anh đã chôn vào dĩ vãng. Cứ ngỡ rằng em đã có thể quên được anh, nhưng sao nước mắt vẫn không thể xoa dịu nỗi đau và nỗi buồn không thể làm cho vết thương xóa mờ theo năm tháng. Con đường thân quen ngày nào chúng ta từng đi đã không còn bước chân anh và em, chỉ còn lại là dấu chân kỉ niệm.
Anh, anh vẫn khỏe hả, anh chắc đã có người bạn gái mới và chắc có lẽ cô gái ấy sẽ yêu anh như em đã từng yêu. Nhưng sao cầm máy lên rồi lại nhấc xuống. Em không đủ can đảm để gọi cho anh. Thật sự em muốn nói với anh rằng em rất nhớ anh. Hôm nay em lại khóc, nước mắt em lại rơi vì nhớ anh. Cứ ngỡ thời gian sẽ lãng quên kỉ niệm chôn vào dĩ vãng như vốn nó đã như vậy.
Nhưng sao kí ức vẫn còn đó, làm sao để có thể quên anh khi những con đường thân quen vẫn còn lưu lại đó dấu chân mà hai ta đã từng đi qua. Có lẽ em quá cố chấp, không chịu từ bỏ tảng đá lớn trong lòng để đón nhận hạnh phúc mới mà biết đâu sẽ tốt đẹp hơn. Nhưng anh ơi, tình yêu thì đâu có chữ thời gian. Thời gian là gì mà khi kỉ niệm không thể xóa nhòa. Tình yêu là luôn đi đôi với sự ngốc nghếch.
Anh không đẹp trai, không học giỏi, không sa hoa bạc t.iền như người ta. Nhưng trong đôi mắt em tình yêu em dành cho anh là hơn tất cả. Em không cần anh phải là một người đàn ông hoàn mĩ, là một người đàn ông phải có tất cả những thứ mà mọi con gái trên thế gian này mơ ước. Em chỉ cần anh chính là anh, là người đàn ông luôn ở bên cạnh chở che và san sẻ cùng em. Em sẽ làm đôi vai, đôi vai nhỏ bé không đủ để che chở cho anh, nhưng đủ để anh tựa đầu khi anh cảm thấy mệt mỏi.
Anh, anh có nhớ cái ngày đầu tiên anh tỏ tình với em tại công viên không? Hôm đó cũng là một ngày đặc biệt khó quên. Ngày đầu tiên anh tỏ tình ở đó, anh tặng em một cành hồng và nói một cành hồng tượng trưng cho một tình yêu, chỉ yêu duy nhất một người con gái là Đỗ Ngọc Kim. Em vẫn giữ cành hồng đó cho đến bây giờ.
Video đang HOT
Em sẽ đợi, đợi anh 5 năm, 10 năm… và đến cả đời (Ảnh minh họa)
Tụi mình đã có với nhau quá nhiều kỉ niệm, những giận hờn, những sóng gió, những chuyện vui buồn cùng nhau san sẻ. Để rồi bây giờ chỉ còn lại một mình em hồi ức lại mà khóc. Tại sao trước đây tụi mình yêu nhau hạnh phúc như vậy, còn bây giờ lại đau như vậy. Tại sao yêu nhau rồi đến với nhau rồi lại chia tay rồi khóc. Tại sao lại như vậy hả anh… Những tháng ngày ở bên anh là những kỉ niệm đẹp nhất với em.
Em vẫn sống trong vòng tay ấm áp của anh, bên bờ vai thư sinh nhỏ nhắn nhưng đủ để em tựa đầu. Những lúc ở bên anh em cảm thấy mùa đông ấm áp như mùa xuân, để rồi em cứ muốn được ở bên anh mãi. Nhưng người ta vẫn thường nói “Những gì quá đẹp đều mong manh yểu mệnh”. Chiếc cầu hạnh phúc anh và em vừa xây chưa ráo hồ đã vội tách đôi về 2 ngả, quăng em về phía dòng xoáy cuộc đời. Khi còn là của mình thì thấy bình thường quá, để khi mất rồi lại thấy nuối tiếc phải không?
Anh, có lẽ lòng anh cũng không vui sướng gì đâu đúng không? Anh vốn dĩ được mọi người yêu mến, để rồi giờ đây tất cả đều nhìn anh bằng ánh mắt khác. Ngày anh nói lời chia tay lòng em như muốn vỡ ra, , tim em tan nát. Em sẽ không hận anh đâu, em biết anh cũng rất đau dù lòng anh còn yêu em.
Thời gian trôi đi, kỉ niệm thật nhiều và tình cảm em dành cho anh một ngày nhiều hơn. Em sẽ vẫn đợi… Nhưng em vẫn phải vững bước đi tiếp dù từ đây trên con đường em đi sẽ không có bước chân anh. Dù thế nào đi chăng nữa em vẫn biết ơn anh đã cho em hiểu thế nào là tình yêu là khổ đau là hạnh phúc. Nhưng em nghĩ con tim mình đã đóng băng kể từ ngày ấy khi mà anh nói câu chia tay. Em sẽ không mở lòng ra một lần nào nữa, và em sẽ đợi, đợi anh 5 năm, 10 năm… và đến cả đời.
Đối diện đáy sâu lòng mình em vẫn muốn nói với anh một lời cuối: “Em mãi yêu anh mối tình đầu”.
Theo VNE
Chuyện tình của chàng công tử và nàng bán xôi
Minh là một trong số n.am s.inh viên thường đến mua xôi của em. Anh rất tử tế, không chọc ghẹo em và cũng không bao giờ nhận lại t.iền thối.
Em sinh ra dưới một ngôi sao xấu. Lên 5 t.uổi em đã mồ côi cha mẹ. Nhờ tình thương và sự bảo bọc của bà ngoại, em mới được sống và lớn lên. Bà đã nuôi em bằng những gánh rau thu hoạch trong vườn. Em rất thương bà, nên từ năm lên 10 t.uổi, em đã thay bà ra chợ bán rau. Dù cực nhọc nhưng em vẫn không bỏ học. Em luôn ý thức phải học tập thật giỏi mới có học bổng để đi học tiếp. Năm tốt nghiệp THPT cũng là năm bà em mất. Trước khi bà mất, bà dặn em phải học để có tương lai. Một con bé 18 t.uổi bơ vơ, không có t.iền bạc phải nối tiếp ước mơ như thế nào đây? Lo hậu sự xong cho bà, em chỉ còn hai bàn tay trắng. Một cô bạn rủ em lên thành phố kiếm việc làm. Em nghĩ đó cũng là một ý kiến hay, em vừa có thể vừa học vừa làm.
Gửi nhà cửa vườn tược cho người dì họ, em lên thành phố để mưu sinh. Nghĩ thì dễ nhưng khi bước vào thực tế mới thấy vô vàn khó khăn. Cuối cùng em đã chọn bán xôi vò ở trước cửa trường đại học. Bởi bà ngoại em nấu xôi ngon có tiếng, em cũng học được ở bà ít nhiều. Hơn nữa công việc này chỉ bận rộn vào buổi sáng sớm, em còn có nhiều thời gian để học thêm.
Minh là một trong số n.am s.inh viên thường đến mua xôi của em. Anh rất tử tế, không chọc ghẹo em và cũng không bao giờ nhận lại t.iền thối. Có một hôm em bị công an đuổi (vì bán ở lòng lề đường), anh kịp thời giúp em bê thúng xôi chạy trốn. Đến khi thân nhau rồi, em mới kể cho anh nghe về hoàn cảnh của mình.
Một tuần sau, Minh bảo em đến nhà, anh xin mẹ cho em làm người giúp việc. Hàng ngày em lau dọn nhà cửa, giặt giũ, đi chợ, nấu ăn. Nhờ cần cù siêng năng mà mẹ Minh rất quý em. Sau đó em xin phép được đi học vào buổi tối, Minh lại qua trường đón em đi ăn chè hay uống nước. Minh cũng hay tặng quà cho em mỗi khi đi xa về.
Cho đến một hôm, cha mẹ Minh đi vắng, trong nhà chỉ có em và Minh. Minh đã bày tỏ tình cảm của mình với em. Đó là lần đầu tiên em nhận được nụ hôn của người con trai. Rất hồi hộp, ngọt ngào nhưng cũng rất lo sợ. Em biết em và Minh ở hai thế giới khác nhau, không thể nào đến với nhau được nhưng rồi em không cưỡng lại được tình cảm của mình.
Tình cảm lén lút giữa em và Minh chỉ được một thời gian thì bại lộ. Mẹ Minh chờ lúc anh đi thực tập để đuổi em ra khỏi nhà. Những lời lẽ của bà khiến em rất đau. Bà nói em là thứ "đỉa đòi theo chân hạc", là kẻ hám t.iền. Bà còn tuyên bố "Dẫu có c.hết cũng không chấp nhận em làm dâu. Cho nên em hãy biết thân phận mà rời xa Minh!". Từ lâu em đã xem bà như một người thân vì bà đã đem lại sự ấm áp cho em nhưng em không ngờ bà chỉ coi em là một kẻ thấp hèn, một con ở không hơn không kém.
Em và Minh đã có một tình yêu rất đẹp (Ảnh minh họa)
Em bỏ TP. HCM ra đi mà không một lời từ biệt Minh, trở về quê dự kiến kiếm kế làm ăn nhưng ngôi nhà và khu vườn nhỏ của bà em lại nằm trong khu quy hoạch giải tỏa. Em dùng số t.iền bồi thường để làm vốn về Cần Thơ vừa buôn bán, vừa học tiếp. Mới đầu em buôn bán trái cây, sau đó mở vựa trái cây làm đầu mối buôn bán. Việc làm ăn phát triển tốt, em mua đất vườn và trồng trái cây xuất khẩu. Đến lúc này em chợt nghĩ, có được ngày hôm nay chính là nhờ mẹ Minh. Chính sự tổn thương, lòng tự trọng đã khiến em nỗ lực để vươn lên.
Vừa rồi em tình cờ gặp Minh trong hội chợ trái cây. Anh cho biết sau khi em đi anh đã tìm em ở khắp các trường đại học ở thành phố rồi về quê tìm nhưng không được. Sau đó anh đã đi du học và mới về hồi năm ngoái. Anh xin lỗi em vì đã không bảo vệ được em. Bây giờ gặp nhau rồi, anh sẽ không để mất em một lần nữa. Chị ạ, 7 năm qua em rất đau khổ vì yêu Minh. Trái tim em bây giờ đã nguội lạnh. Em chỉ muốn sống một mình, dành hết thời gian cho sự nghiệp. Em không muốn bị tổn thương thêm một lần nữa. Nhưng khi nhìn vào ánh mắt thiết tha của Minh, em lại thấy xao lòng. Em thật sự cảm thấy rất mâu thuẫn. Em sợ rằng mình sẽ không thể hòa hợp được với mẹ Minh. Trong mắt bà em luôn là kẻ hèn kém. Biết làm sao đây? Em rất mong nhận được lời khuyên của chị.
Em Thủy Tiên thân mến!
Người ta hay thường nói đến "Nhân định thắng Thiên". Số phận do Trời định, nhưng sự nỗ lực của con người có thể làm thay đổi vận mệnh. Em đã làm được điều đó cho chính mình rồi, đúng không? Dòng xoáy cuộc đời đôi khi rất nghiệt ngã nhưng không vùi lấp được một cô bé giàu nghị lực như em.
Tình yêu với Minh là một mở đầu tốt đẹp, tuy không trọn vẹn, nhưng nó cũng để lại cho em những kỉ niệm khó quên. Em chia tay Minh nhưng không có nghĩa là hai người hết yêu nhau. Minh không có lỗi, người làm tổn thương em là mẹ Minh. Như em đã nói chính sự tổn thương đó đã khiến em nỗ lực để thành công. Do vậy hãy đừng oán giận bà, mà hãy nhìn nhận vấn đề theo chiều hường tích cực hơn.
Biết làm sao đây khi trong mắt mẹ anh, em là kẻ hèn kém? (Ảnh minh họa)
Em và Minh gặp lại nhau là điều may mắn, đừng vì tự ái mà bỏ qua cơ hội này. Nếu thật sự không còn tình cảm với Minh, em sẽ không động lòng trước ánh mắt cháy bỏng tình yêu thương của anh. Em muốn thờ chủ nghĩa độc thân ư? Điều đó không đơn giản đâu. Đến một lúc nào đó em sẽ cảm thấy rất cô đơn trong chính căn nhà của mình. Em sẽ khao khát có được tổ ấm, cùng với người mình yêu thương và những đứa con xinh xắn.
Tốt nhất em nên mở lòng với mẹ của Minh. Bây giờ em không còn là cô bé giúp việc ngày xưa nữa. Hãy xuất hiện trước mặt bà, để chứng minh cho bà thấy em làm được những gì cần làm để xứng đáng với con trai bà. Chị tin là mẹ Minh sẽ hiểu. Bà chỉ có Minh là con trai, không có lý do gì khi bà phản đối con trai bà yêu một cô gái bản lĩnh và thành đạt như em. Chúc em mọi sự tốt lành!
Theo VNE
Một cơn sóng lòng Cô muốn một sự thay đổi, sự thay đổi ngay tức khắc. Sự ngông nghênh, ngang tàng, bản lĩnh trong cô lúc này là con số không tròn trĩnh, thay vào đó là sự yếu đuối đến mong manh, những tưởng cứ chạm vào sẽ vỡ vụn. Ngày cuối tuần nhưng cô vẫn dậy sớm đúng 5h30, đó đã là thói quen dù...