Em say
Em chếnh choáng, người em lâng lâng… Anh bảo em say rồi!
Em đâu có say, em chỉ yêu anh thôi. Em buồn bởi những điều tự nhiên, những điều xưa như trái đất – con trai vô tâm – anh vô tâm.
Em yêu anh từ bao giờ nhỉ? À, từ những ngày ôn thi hết học phần mệt mỏi và áp lực, anh lẽo đẽo theo em lên thư viện cùng một túi nặng đầy những sách là sách. Em yêu ánh mắt anh thức trắng đêm để học bài và nhắn tin cho em chỉ vì em không chịu ngủ, em thường thức đêm. Em yêu anh vì dáng anh gầy gầy, mê mải đạp xe giữa trưa nắng – cái nắng của miền gió lào cát trắng để mang cơm lên thư viện cho em, lúc ấy em đã cẩm động lắm lắm, em muốn khóc, vì em thương anh, em yêu anh nhiều lắm. Em yêu anh vì nhiều điều nữa… vì những nỗi buồn anh mang đến cho em.
Em bắt đầu tập chấp nhận đứng sau. Sau gia đinh anh, sau công việc, sau việc học hành, sau bạn bè anh… và bây giờ la sau việc anh ngủ, sau những trận bóng đá… Anh nói với em rằng dù thế nào, dù làm gì lúc nào anh cũng chỉ nhớ em thôi. Anh nhớ em thật không anh? Sao anh cứ để em một mình, những lúc em buồn, cả những lúc em mệt mỏi, những lúc em nhớ anh, em đã khóc thạt nhiều. Em chỉ ước một điều, ước gì anh mãi ở bên em.
Anh triền miên trong những buổi tụ tập ban bè, những đêm thức trắng, những ngày say khướt… sau những lúc như thế anh mệt mỏi, và anh lại tìm em. Tình yêu anh dành cho em là như thế sao?
Video đang HOT
Em chỉ ước một điều, ước gì anh mãi ở bên em… (Ảnh minh họa)
Anh vẫn nói rằng anh yêu em, nhưng cả ngày anh không gọi điện cho em lấy một lần. Anh làm gì cũng không nói cho em biết để mặc kệ em nhớ mong, em lo lắng và chờ đợi… đã bao nhiêu lần anh thất hứa với em?
Em say rồi, chắc vậy, vì người em mềm nhũn ra, em không đứng được, cũng không đi được nữa… anh dìu em, anh nhăn nhó, buồn và bực mình, em lại khóc.
Anh cứ bảo làm sao em toàn gây sự với anh? Vì sao anh biết không, vì chỉ khi biết em giận, khi biết em mệt mỏi, em muốn chia tay anh mới lại tìm em, mới lại ôm em vào lòng và nói anh rất yêu em, anh rất cần em… em thấy đau nhoi trong tim.
Hôm nay em say vì rất nhớ anh, dù anh đang ngồi ngay bên, vì thấy mình cô đơn quá đỗi, vì em hiểu rằng anh chẳng thể nào thay đổi, vì em biết anh không thể là chỗ dựa của cuộc đời em… vì em bất lực, em không biết phải làm thế nào, không biết làm sao để em thôi không nhớ anh nữa, em muốn được say, và em say.
Nhưng không phải em say thật đâu, ít ra bây giờ em cũng được khóc thật nhiều, không phải cố nén lại, không phải cố gắng cười, em được là em, yếu đuối và yêu anh, và cần anh… Em không say đâu, ít ra là bây giờ, khi em viết những dòng này, em vẫn biết là em nhớ anh, rất nhớ anh. Em phải làm sao?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đã bán dâm để chồng... "chạy thận"
Vì chủ quan về khả năng mang thai của mình nên tôi đã không dùng thuốc tránh trai khẩn cấp sau đó nên tôi đã mang thai với một trong những khách hàng mua dâm của tôi...
Tôi đang rất lo lắng vì hoàn cảnh của mình
Tôi đang thực sự không biết mình sẽ phải làm gì trong hoàn cảnh của mình, một hoàn cảnh éo le, trớ trêu hết mức mà chính tôi là người tạo ra và cũng chính tôi lại là người đang phải hứng chịu. Để giờ đây tôi đang rơi vào hoàn cảnh bế tắc vô cùng mà không có một lối thoát nào cho tôi, một con người tội lỗi...
Sinh ra và lớn lên trong một gia đình không lấy gì làm dư giả về kinh tế, nên mới chỉ học hết cấp 2 tôi đã phải rẽ ngang đi làm công nhân kiếm tiền để phụ giúp gia đình.
Cách đây 3 năm, khi tôi vừa tròn 22 tuổi tôi đã tổ chức đám cưới với một đồng nghiệp làm cùng phân xưởng, chồng tôi cũng là một người con trai con nhà nghèo khó nên sau khi kết hôn cuộc sống của chúng tôi lại càng vất vả hơn vì phải lo toan thêm cả những khoản nợ nần được chi phí cho đám cưới...
Cùng với thời gian ấy tôi phát hiện ra mình mắc bệnh phụ khoa, nên việc sinh con tự nhiên cũng không phải cao. Biết được điều này nhưng chúng tôi vẫn còn giấu gia đình hai bên vì không muốn mọi người phải lo lắng.
Tuy nhiên vì hoàn cảnh khó khăn nên chúng tôi vẫn chưa có điều kiện chữa trị, mà định đợi đến khi nào kinh tế ổn định hơn tôi mới sẵn sàng cho việc sinh con. Và đây cũng là lý do để mẹ chồng tôi luôn nhắc nhở về việc chưa chịu sinh cho bà một đứa cháu nội bế bồng, bà vẫn mong ngóng, giục vợ chồng tôi thường xuyên...
Thế nhưng gần đây chồng tôi lại mắc một thứ bệnh khác, thứ bệnh ấy trước mắt không ảnh hưởng mấy về sinh mạng, nhưng lại là thứ bệnh rất tốn tiền, hao của. Chồng tôi bị suy thận nặng, và giờ đây tuần nào anh cũng phải tới bệnh viện để chạy thận nhân tạo đảm bảo cho sự sống...
Mong độc giả hãy cho tôi lời khuyên
Vậy nên cuộc sống vốn khó khăn của vợ chồng tôi thì nay lại càng khó khăn hơn gấp bội lần, bao nhiêu tiền của chắt chiu tích cóp được để dành cho việc sinh con đều đã phải trang trải cho việc chạy thận của chồng tôi cả. Thậm chí, đôi khi nhà không có cả tiền để trả cho việc chạy thận nữa, nhưng là một người vợ tôi không thể đang tâm nhìn thấy cảnh chồng mình quằn quại trong đau khổ bệnh tật...
Cũng chính vì sự khó khăn đó, và để có tiền trang trải cho việc chạy thận của chồng tôi đã một vài lần giấu chồng và gia đình đi bán dâm để lấy tiền trả cho bệnh viện. Đây quả là công việc tôi không hề muốn chút nào, nhưng cũng chỉ vì cực chẳng đã, và không còn cách nào khác để kiếm ra số tiền ấy nên tôi mới phải làm như vậy, cũng may mà cả gia đình tôi không ai biết chuyện này...
Nhưng chẳng hiểu sao cuộc đời lại éo le đối với tôi đến vậy, trong những lần tôi đi bán dâm ấy đã có vài khách hàng không muốn dùng bao để tăng cảm giác hưng phấn, và họ hứa sẽ trả cho tôi số tiền thù lao lớn hơn rất nhiều nên tôi đã miễn cưỡng đồng ý, cho dù trong lòng thực sự không muốn một chút nào, nhưng tôi cũng đã đồng ý.
Và cũng vì lý do tôi chủ quan về khả năng mang thai của mình nên tôi đã không dùng thuốc tránh trai khẩn cấp sau đó nên tôi đã mang thai với một trong những khách hàng mua dâm của tôi...
Việc có thai diễn ra bất thường trong cơ thể tôi nhưng vì mệt mỏi nên tôi không để ý cho lắm, và người đầu tiên phát hiện ra việc này không ai khác lại chính là bà mẹ chồng của tôi. Hôm phát hiện tôi có thai bà đã mừng ra mặt, và bà càng mừng hơn khi chồng tôi đang lo lắng đau ốm về sức khỏe thì tôi lại có tin vui... ít ra nhỡ chồng tôi có mệnh hệ gì thì gia đình nhà chồng cũng có đứa cháu an ủi...
Tôi thức sự sốc về chuyện này nhưng giờ đây thì tôi đang không biết phải làm sao để có thể giải quyết được câu chuyện của mình một cách thấu tình, đạt lý. Nếu nói ra sự thật về cái thai trong bụng mình thì tôi e rằng cả gia đình nhà tôi sẽ rất đau lòng, mọi người cũng sẽ rất giận tôi vì những hành động hồ đồ của mình.
Nhưng không nói rõ sự thật về cái thai trong bụng thì tôi chắc chắn sẽ phải giữ cái thai ấy để đẻ theo như ý nguyện của mẹ chồng. Và như vậy thì tôi trở thành một người đàn bà tồi tệ nhất hành tinh này rồi, bởi vì đứa con ấy không phải là đứa con mang dòng máu của chồng, gia đình nhà chồng tôi. Việc này cũng đồng nghĩa rằng tôi sẽ phải lừa dối rất nhiều người, và còn tệ hại hơn là tôi đang lừa dối ngay chính cả bản thân mình...
Ngay lúc này đây tôi không biết phải làm sao, và đang rất cần một lời khuyên chân thành nhất. Rất mong rằng có độc giả nào tỉnh táo hãy cho tôi xin một lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh mang xe, máy tính của em đi gán lô đề Người mà em yêu thương hết mực đã làm việc mà em không thể tưởng tượng nổi. Em phải làm sao? Chưa lúc nào em cảm thấy mình bế tắc và muốn được chia sẻ như lúc này. Em hy vọng tinh thần của em sẽ tốt hơn và em sẽ tỉnh táo hơn sau khi nói được nỗi khổ tâm trong lòng...