Em sai ngay chỗ cái gì em cũng đúng đấy
Phụ nữ, nếu biết yêu mình và muốn cỗ máy hôn nhân vận hành êm ái, hãy cứ là bánh răng… để người đàn ông của mình có nơi để mắc vào…
Cảm là đàn bà nữ tính từ chân tơ kẽ tóc, từ những ngóc ngách nhỏ xíu trong suy nghĩ. Lúc Cảm còn con gái, cứ gặp là ai cũng muốn rước về làm vợ vì sự dịu dàng, vì những tỉ mẩn và chăm chỉ của Cảm.
Bản thân chị dù học hành, bằng cấp đàng hoàng nhưng chị chỉ mong có một gia đình bình thường để thỏa mãn cái niềm vui của một người vợ, người mẹ. Cảm gặp người đàn ông của đời mình, rồi cưới nhau, rồi bắt đầu một hành trình hoàn hảo. Cảm mong thế và sẽ phấn đấu để được như thế.
Suốt năm năm đầu hôn nhân, sau tám tiếng làm việc ở cơ quan, Cảm chỉ chăm chăm một đường về nhà. Cơm nước, nhà cửa chu toàn, có khi đến 9 giờ tối Cảm mới xong hết mọi việc. Ban đầu, chồng Cảm cũng giúp vợ vài việc, sau lơi dần chỉ để xem tivi, lướt mạng. Có khi, anh xách vợt đi đánh tennis hay nhậu đâu đó tới khuya mới về.
Để tiết kiệm và đảm bảo vệ sinh, sáng Cảm dậy từ 5 giờ lo bữa ăn sáng và bữa trưa mang theo cho hai vợ chồng. Ban đầu, chồng hào hứng mang theo ăn nhưng sau hai tháng, anh viện lý do trưa đi với người này, người kia để không phải mang theo cơm vợ nấu. Cảm bắt đầu thấy buồn.
Buồn thì buồn vậy nhưng công việc cuốn đi, Cảm ít có thời gian nghĩ ngợi. Không có việc, Cảm lại nghĩ ra việc mà làm. Không dạy con học thì Cảm lôi vải ra may. Biết may chút đỉnh nên Cảm mạnh dạn may áo sơmi cho con, cho chồng. Nói chung, Cảm thích chu toàn và luôn cho rằng phụ nữ hoàn hảo phải là người chu toàn được mọi thứ.
Không se sua, không biết bù khú bạn bè là gì, suốt năm năm trời, từ mơ ước trở thành người vợ hoàn hảo, Cảm đã dần biến mình thành một người giúp việc hoàn hảo. Chồng Cảm từ khi lấy vợ, chưa hề phải ủi một cái áo. Tưới dàn hoa leo quanh nhà, Cảm cũng tiết kiệm bằng cách lấy nước rửa rau mà tưới. Cho nên thay vì chuyện tưới cây trước đây giao cho chồng, Cảm giành luôn.
Video đang HOT
Nhiều lần khóc tấm tức khi chồng đóng sầm cửa bỏ đi sau một trận cãi nhau, Cảm cứ nghĩ mãi, cứ rà soát xem mình đã sai chỗ nào. Có sai chỗ nào đâu! Bao nhiêu sức lực, tâm trí, Cảm đã dành hết cho gia đình. Chuyện gì đến cũng đến. Vợ chồng Cảm dần xuất hiện những cuộc cãi vã nhỏ vì mệt mỏi, vì cảm giác không được chia sẻ. Hành trình hôn nhân hoàn hảo càng đi càng như gập ghềnh hơn, càng thấy nhiều ổ voi, ổ gà hơn…
Còn anh, anh đã làm được gì, đã yêu thương vợ con theo cách nào? Cảm xác định mình không sai chỗ nào hết! Thế nhưng khi hét lên điều đó với chồng, nghĩ anh sẽ “cứng họng” chịu thua, Cảm không thể ngờ, câu nói chốt hạ của anh cứ như mở ra một “kỷ nguyên” khác: “Em sai ngay chỗ cái gì em cũng đúng đấy”.
Như có một luồng điện chạy qua, làm thức tỉnh những u uất, mệt mỏi trong lòng bấy lâu, Cảm nhấc điện thoại, gọi người chị thân nhất đi cà phê. Cách nhìn vấn đề của người phụ nữ từng ly hôn, giờ đang chắt chiu từng giọt hạnh phúc trong lần tái hôn, đã khiến Cảm choàng tỉnh.
Khát vọng hoàn hảo là một khát vọng chính đáng, giúp con người mỗi ngày một hoàn thiện hơn. Nhưng thực tế, một người hoàn hảo chưa bao giờ tồn tại trên Trái đất này. Ở một khía cạnh nào đó, một thời điểm nào đó, có thể ta hoàn hảo nhưng nếu chệch đi vài phút, sự hoàn hảo ấy có thể sẽ biến mất.
Sự lâu bền của hôn nhân đúng là luôn cần mỗi cá nhân phải biết tự hoàn thiện mình mỗi ngày nhưng hôn nhân chưa bao giờ là sự gắn kết của hai vòng tròn tròn trĩnh, mà chỉ thật sự bền chặt nếu đó là sự gắn kết của hai bánh răng! Chính hai cái bánh răng, tức vòng tròn có nhiều chỗ khuyết ấy, mới vận hành lâu bền được cỗ máy hạnh phúc.
Cảm đã hiểu mình sai chỗ nào và may thay, vẫn còn kịp để cứu vãn. Ngay chiều hôm ấy, Cảm quyết định không nấu cơm!
Nhìn chồng con tròn mắt vui mừng khi nghe mình tuyên bố chiều nay đi ăn nhà hàng, Cảm như trút được gánh nặng trên vai. Thật ra, chồng và con Cảm chưa bao giờ đòi hỏi sự phục vụ. Cái họ cần hơn là sự thoải mái của chị. Chính sự thoải mái, yêu đời của chị mới là dinh dưỡng, là nguồn năng lượng của họ chứ không phải sự cân đo, tính toán bữa sáng, bữa trưa bao nhiêu calories, gồm những thức ăn gì để đủ sức làm việc mà không bị béo phì…
Phụ nữ, nếu biết yêu mình và muốn cỗ máy hôn nhân vận hành êm ái, hãy cứ là bánh răng, cứ khuyết vài chỗ, để người đàn ông của mình có nơi để mà mắc vào, để mà lo toan. Đừng bao giờ là những vòng tròn tròn trĩnh, bởi nếu tròn quá, bạn sẽ chỉ có thể tự quay quanh mình mà thôi.
Theo Phapluattp
Thức dậy cùng nhau
Điều khó hơn cả, ấy mới là người đủ thương để ngủ cùng mình. Và hôn nhân, với rất nhiều người, ấy là một hợp đồng ngủ chung dài hạn!
Một cái phòng ngủ, giường ngủ, để trang bị đủ cho một giấc ngủ êm ái bình thường là điều dễ dàng. Giường chiếu gối chăn, đi một vòng siêu thị là đủ êm đủ ấm. Mà, không có tiền siêu thị thì chiếu cói và gối gòn trái, giấc ngủ cũng ngon lành chẳng khác gối đầu trên mây. Điều khó hơn cả, ấy mới là người đủ thương để ngủ cùng mình. Và hôn nhân, với rất nhiều người, ấy là một hợp đồng ngủ chung dài hạn!
Nói hôn nhân là một hợp đồng ngủ chung dài hạn, người viết không có ý đề cập đến chuyện tình dục. Tình dục và hôn nhân, lần này xin tạm không bàn đến. Hôn nhân thường được định nghĩa bằng vô số phạm trù, kiểu cách nhưng ở tầng nghĩa sơ đẳng, dễ hiểu nhất, bạn từng cho rằng, hôn nhân là chọn người ngủ chung đến trăm năm. Sau bao nhiêu năm ngủ với mẹ, ngủ một mình, rồi hôn nhân đến, giấc ngủ của ta bất ngờ có thêm một người bạn đồng hành. Người ấy sẽ từng đêm thở cùng mình, ngáy rền vang bên tai mình và thỉnh thoảng, có khi còn đạp mình rớt khỏi gường trong một cơn mơ mang tính chất kungfu!
Nếu đủ yêu nhau, chúng ta sẽ "chịu đựng" được hết những thói tật kỳ cục trong nết ngủ của đối phương. Nếu đủ yêu nhau, chúng ta sẽ dần dần sửa mình để mỗi ngày mỗi hòa hợp. Chứ hai cá thể độc lập, không thể nào một sớm một chiều lại trở nên hòa hợp hoàn toàn từ nết ăn đến nết ngủ.
Và hôn nhân, đúng là chẳng phải chỉ dừng lại ở chuyện ngủ chung. Ảnh minh họa
Chuyện vui, thầm thì vào tai hắn: hai đứa tụi nó ngủ chung rồi đó! Tưởng đâu hắn mình giật mình vì tin sốt dẻo "tụi nó" ăn cơm trước kẻng, ai dè hắn tỉnh bơ: có gì đâu, tụi nó ngủ chung thì quá an toàn, chừng nào tụi nó "thức chung" mới ghê!
"Thức chung" quả thực rất ghê! Và hôn nhân, đúng là chẳng phải chỉ dừng lại ở chuyện ngủ chung. Mà hôn nhân bền hay không chính ở chỗ "thức chung". Ngẫm cũng thú vị khi phân tích &'bừa' từ ngữ, thức có thể là nhận thức, ý thức. Thức chung là hiểu - nhận thức giống nhau, ý thức giống nhau. Giống nhau để chung nhau cùng một con đường. Có lần bạn nghe em gái tâm sự, nó vừa chia tay chồng dọn ra ngoài ở một mình, hỏi lý do thì nó nói là dài, tóm gọn lại thì em thấy đường đời dài quá, mà ít thứ cùng nhau nên em không tiếp tục nữa! Em nói nhẹ mà bạn nghe nặng lòng vô phương, rồi thấy buồn quá đỗi. Không trách người đàn ông của em, cũng chẳng trách em thiếu bền chí mà chỉ thấy thương cho cả hai.
Bạn thương lây qua tình yêu của mình. Bạn nhớ người ấy từng ước, ước chỉ một lần được thức dậy cùng nhau! Thức dậy cùng nhau, cụ thể và không thể hiểu khác, không thể diễn dịch thành "thức chung" như bạn đã từng. Phải có ngủ cùng nhau thì mới thức dậy cùng nhau. Chuyện tưởng giản đơn vì bạn đang có một tình yêu đẹp, đến với nhau rồi thức dậy cùng nhau thì có khó gì. Nhưng sau cái lần người ấy nói lên ước mơ của mình như thế, một giấc ngủ dài vĩnh viễn đã kéo anh đi. Thức dậy cùng nhau, với bạn bây giờ, chỉ còn trông chờ vào kiếp khác.
Giờ thì về quê bạn không còn một chỗ ngủ riêng của mình ngày xưa nữa. 20 năm rồi, nhà đã có thêm những thành viên mới nên ba bạn phải "quy hoạch chỉnh đốn" lại kiến trúc nội thất chứ. Bạn không buồn, không vui với chuyện này. Khi hiểu rằng cuộc sống phải chảy trôi, phải thay đổi mới là cuộc sống thì trong bạn, dường như những sầu muộn, chạnh lòng theo kiểu hoài cổ tiếc nhớ không còn xuất hiện nữa.
Khi không biết ngày mai mình còn được sống nữa hay không, bạn chợt giật mình, cái giây phút hiện tại này đây mới chính là giây phút mình cần yêu hơn bao giờ hết. Nhiều khi bạn ngồi nhìn ngắm xung quanh mình, cửa nhà chật chội đồ dùng, người thân của bạn đang một mắt xem tivi một mắt nhắm ngủ, một cảnh huống bình thường đến tầm thường lại khiến bạn thấy thương đến trào nước mắt. Tất cả sẽ biến thành quá khứ, cả giấc mơ đêm qua cũng thuộc về quá khứ. Và chính những suy nghĩ lúc này, yêu thương lúc này cũng sẽ thành quá khứ nốt. Mà con người kỳ lắm, con người thường lấy quá khứ để nuôi tương lai và quên mất vế thứ hai, là quá khứ từ đâu mà có? Chẳng phải từ chính giây phút này?
Cho nên bây giờ, mỗi lần về quê là mỗi lần bạn tranh thủ ngủ cùng mẹ, cùng ba, cùng em cùng cháu. Cuộc đời tưởng dài, coi vậy mà cũng ít có dịp để ngủ cùng nhau, thức dậy cùng nhau, dù yêu thương lúc nào cũng sẵn.
Theo Phapluattp
Hỡi người vừa thất tình, năm mới đến rồi đấy! Bạn sẽ không đau lòng và F.A cả đời đâu. Rồi bạn sẽ vượt qua được mà. Nếu bạn vừa kết thúc một mối tình dù lâu hay mau trong năm 2015 thì cũng hãy ghi nhớ 11 điều sau để có một năm mới thật tươi mới nào. 1. Bạn cứ đau khổ than vãn "thấu trời xanh" đi Việc chấp nhận...