Em quan hệ với người khác nhưng đêm vẫn ngủ với tôi
Em hơn tôi nhiều t.uổi, rất cuốn hút, đẹp. Yêu nhau một thời gian, tình cờ đọc tin nhắn trong điện thoại em, tôi biết họ hẹn gặp nhau ở nhà, ngủ với nhau thường xuyên, trong khi đó hàng đêm em vẫn ngủ với tôi.
Tôi từng có một gia đình không hạnh phúc kéo dài hơn 4 năm, một thiên thần xinh xắn. Tất cả thời gian tôi dành cho công việc để quên đi mọi chuyện, có chút thời gian là tôi qua thăm con, đưa con đi chơi. Thời gian trôi qua, cô vợ cũ chặn số điện thoại của tôi, thời gian được gặp con cũng giảm.
Cuộc sống nhàm chán dần, chỉ biết nhậu nhẹt khi hết ngày, hết việc. Rồi tôi bắt gặp ánh mắt, lời nói, cử chỉ của em, người làm cùng công ty hơn 3 năm, em biết tôi ly dị nên có ý. Em hơn tôi nhiều t.uổi, rất cuốn hút, đẹp, đi đến đâu cũng là tâm điểm của mọi sự chú ý, nhiều người theo đuổi. Cuộc sống của em rất tốt về cả vận chất và tinh thần. Tôi ban đầu cũng quý, thích, rồi yêu em một cách điên cuồng, luôn hãnh diện được đi bên em, giữa tôi và em không ai có ràng buộc về gia đình. Em có chồng, đã ly dị, chồng cũ em cũng mất lâu rồi.
Chúng tôi quen, yêu nhau, không có khoảng cách về t.uổi, bề ngoài của tôi già hơn t.uổi nhiều, tôi chững chạc hơn so với nhiều bạn cùng trang lứa. Dù nhiều người vẫn nghĩ quen em chỉ vì vật chất, nhưng tôi bỏ ngoài tai tất cả. Tôi yêu, quan tâm, dành hết thời gian cho em, bất cứ khi nào có thể gần em được là tôi luôn ở cùng em.
Trong quá trình quen nhau, tôi nghĩ cuộc đời ban tặng em cho mình là một món quà, một điều ước được thành hiện thực. Phũ phàng thay, đến một ngày tôi thấy tin nhắn trong máy em, em đang quen một người khác ngoài tôi. Tôi suy sụp hoàn toàn, em khóc lóc, xin lỗi, nói chỉ yêu mình tôi, người kia là bạn trai cũ, biết tin anh ta bị ung thư nên liên lạc, xoa dịu… Em sẽ chấm dứt tất cả để được yêu và sống cùng tôi. Tôi lặng lẽ chấp nhận, tiếp tục yêu em như chưa có chuyện gì diễn ra. Chúng tôi lại quấn lấy nhau, ngày nào cũng ở cùng em đến khuya mới về.
Sau lần đó tôi bắt đầu nghi ngờ những tin nhắn, cuộc điện thoại của em. Tôi nghĩ em đẹp, có nhiều người theo đuổi là bình thường, quan trọng em yêu mình tôi, sống cùng tôi là đủ. Rồi một lần nữa tôi lại phát hiện tin nhắn thô tục giữa hai người này. Ban ngày tôi đi làm rất bận, em đi gặp khách hàng, tôi chẳng nghi ngờ gì. Đến khi tôi thấy tin nhắn đó, họ hẹn gặp nhau ở nhà, ngủ với nhau thường xuyên, trong khi đó hàng đêm em vẫn ngủ và quan hệ với tôi. Tôi bối rối lắm.
Video đang HOT
Lần này chịu không nổi nữa, tôi muốn dạy cho hai con người này một bài học. Tôi cãi với em một hồi, em không giải thích gì hết, tôi lấy máy của em gọi cho người đàn ông đó. Ông ta bắt máy nói chuyện, giật mình khi nghe tiếng tôi nhưng rất bình tĩnh trả lời và phân bua là quen em trước tôi. Tôi muốn hét lên và b.óp c.ổ em.
Tôi bỏ về, mang theo điện thoại của em. Tối hôm đó tôi lục hết tin nhắn của em và người đàn ông này để đọc. Tôi đau đến khôn cùng khi biết mỗi lần em nói đi gặp khách, hẹn bạn, thực chất là đi ngủ với người đàn ông này. Tôi bủn rủn, rụng rời tay chân.
Ngày hôm sau tôi gọi em ra nói chuyện. Em lại khóc và lại hứa, lần này tôi không chấp nhận và quyết chia tay. Tôi bỏ về nhà, hình bóng em cứ quanh quẩn trong đầu, không thể nào không nghĩ đến em. Lần đầu tiên trong đời tôi biết thế nào là yêu và thù hận cùng một người. Tôi không ăn không uống gì được, mặt thất thần.
Tối hôm sau tôi đi dạo để quên em, tự nhủ với lòng không thể chấp nhận con người này được nhưng đã không thắng được chính mình. Tôi lại tìm em. Khi gặp, thấy em đang bệnh, tôi rất đau lòng. Em lại nói cho cơ hội làm lại từ đầu, bỏ hết tất cả, không hiểu sao lúc đó tôi lại vui trong lòng, như mở cờ trong bụng. Tôi chấp nhận, trả lại điện thoại cho em. Linh tính lại mách tôi phải xem điện thoại kia của em (em dùng 2 máy), tôi lấy máy coi, thật khủng khiếp. Người đàn ông kia còn bày mưu cho em, sắp xếp, chỉ cách nói chuyện, rồi còn nhấn mạnh là phải lấn áp, c.hửi tôi.
Tôi phát hiện người này không phải bị ung thư gì cả. Dần dần tôi mất tự tin vào mình. Một lần tôi nghi ngờ nên bất chợt đến nhà em, thấy một người đàn ông khác đang ở trong nhà. Tôi cố bình tĩnh chờ ông này về, bấm máy gọi em xuống mở cửa, lại chất vấn em. Em im lặng, tôi quyết định chia tay và bỏ về.
Tối em nhắn tin chia tay, tôi đồng ý. Em hẹn qua nhà ăn bữa cơm cuối. Tôi không trả lời nhưng cũng qua. Chúng tôi nói qua nói lại, giải thích qua loa, tôi lại nghĩ chẳng có chuyện gì, chắc tại ghen quá nên không chia tay nữa.
Đến tối hôm qua, tôi coi điện thoại của em, coi những tin nhắn trước đây, rùng mình khi lại biết em cũng ngủ với người đàn ông mới gặp này. Em quen tôi mà còn lên giường với hai người đàn ông khác, trong khi hàng đêm vẫn ngủ với tôi. Bế tắc hoàn toàn, đến giờ này tôi cũng không hiểu nổi mình. Hàng ngày vẫn sợ em giận, em không vui, còn xa em tôi hoàn toàn không làm được gì.
Thế giới này chỉ có tôi yêu như vậy ? Hận, căm thù, thậm chí muốn g.iết c.hết em nhưng lại không chịu nổi cảm giác khi xa em, thiếu vắng bóng em bên mình. Tôi phải làm sao?
Theo VNE
Ngày tình đầu của con tan vỡ!
Con sẽ đứng lên bằng chính đôi chân của mình, và tin là con làm được mẹ nhỉ? Mẹ! Con gái mẹ hôm nay lại khóc rồi, và thức trắng đêm nữa. Cuộc sống không được như mong muốn mẹ nhỉ, không ai đoán trước được điều gì phải không mẹ?
Con buồn, tự nhiên con lại nghĩ đến bố mẹ mà con không dám gọi điện cho mẹ, con sợ đang nói chuyện với mẹ mà con khóc, mẹ lại nghĩ hai chị bắt nạt con. Con tự mỉm cười, rồi con lại nhắn tin than vãn với anh hai mẹ ạ, con chỉ nói sơ sơ tình hình của con hiện tại, vậy mà anh hai hiểu và an ủi con rất nhiều đấy mẹ. Con bật cười vì cái cách anh an ủi con sao mà dễ thương đến thế. Nhưng nước mắt không nghe lời con, nó cứ rơi ấy mẹ ạ, con càng tự lau, nó càng rơi nhiều, rơi nhiều đến nỗi làm con phát bực, con mặc kệ cho nó tuôn trào, để rồi nơi trái tim có một cảm giác gì đó đau nhói!
Mẹ ơi, con lớn rồi mẹ nhỉ? Con không còn là một con nhỏ với mái tóc tomboy, đi phá khắp xóm, suốt ngày theo mấy anh với mấy thằng con trai thả diều, b.ắn bi để mỗi lần như thế, mẹ lại lôi con về nhà, bắt con nằm xuống " Lần này chịu mấy roi?", con vừa ấp úng, vừa khóc nấc " Một roi, nhẹ thôi ạ". Lên cấp 3, con cũng thướt tha với áo dài, với mái tóc lá, dài dài một tẹo mà dễ thương mẹ nhỉ? Chả thế mà con cũng làm ít nhất là 3 cậu bạn chao đảo vì mình, mặc dù con chả giống một đứa con gái gì cả, nói to, lại còn phá phách nữa. Nhưng mà con lớn thật rồi đấy mẹ ạ, con không còn quá bé để bố mẹ, anh hai và hai chị che chở cho con mãi được. Năm 12, con lên TP học, con đã trưởng thành lên rất nhiều, và con đã biết yêu từ cái ngày đấy, con nhớ đó là một ngày SG lác đác mưa, mà trùng hợp là, hôm nay, khi mọi thứ sụp đổ trong con, SG cũng "khóc" mẹ ạ.
Người ta cứ nói mối tình đầu mong manh lắm, nhất là nó lại bắt nguồn khi đó là tình yêu t.uổi học trò. Con không tin điều đó, con đã muốn tự mình chứng minh điều người ta nói là không đúng, con ngốc mẹ nhỉ? Con dành tình cảm cho cậu ấy thật nhiều. Ngày cậu ấy tỏ tình với con, con vui đến mất ngủ, khiibg phải vì con cũng thích cậu ấy, mà chỉ là vì cậu ấy ít nói, ít biểu lộ cảm xúc, lại hay bắt nạt con, thế mà... con bất ngờ quá mẹ ạ. Thế rồi con đồng ý, ít nhiều thì dần dần con cũng dành hết tình cảm cho người ta. Rồi con cũng biết thế nào là yêu, là nhớ, là cố gắng, là mạnh mẽ, là nghị lực, là kìm lòng, là khóc vì đau, là "tự nâng lên thì có thể tự bỏ xuống", con đứng lên được sau tất cả, chứng tỏ con lớn rồi mẹ nhỉ?
Con đành phải đổ cái lỗi này cho hai từ "số phận" (Ảnh minh họa)
Thất tình, con khóc muốn ngập lụt cả SG, nhưng sau gần 2 tiếng đồng hồ đ.ánh mất mình ấy, con lại cười nhiều hơn, nói nhiều hơn và bỗng thấy mình lạnh lùng, vô cảm đến đáng sợ. Con nói với hai chị là con sẽ cắt tóc, con ngốc thật mẹ nhỉ? Sao con lại có một phút yếu lòng suy nghĩ như thế để đ.ánh mất mình? Ai cũng khen con dễ thương, nên thôi mẹ ạ, con từ bỏ cái mơ ước cắt tóc tomboy cho một cuộc tình đã không như con mong đợi.
Người ta bảo, vết thương là ta đ.au đ.ớn như thế thì đừng cố tỏ ra mạnh mẽ và kiên cường nhưng khóc nức nở để cầu mong sự thương hại của người khác không phải là bản chất của con. Níu kéo người khác càng không phải tính cách của con. Tại sao con phải nhìn về phía sau khi đôi mắt mẹ sinh con ra đã ở đằng trước mẹ nhỉ? Con tỏ ra mạnh mẽ, kiên cường là đúng mẹ nhỉ? Con không sai mẹ nhỉ?
Con sẽ cố gắng mẹ ạ, con muốn nhà mình và bạn bè an tâm về con, và cả cậu ấy nữa. Con không muốn cậu ấy bận tâm về con, con không muốn cậu ấy đau lòng x.ót x.a cho con, con thấy mình đã từng khiến cậu ấy mệt mỏi, là gánh nặng cho cậu ấy. Chắc con tàn nhẫn với cậu ấy lắm mẹ nhỉ. Nhưng biết sao được, con đành phải đổ cái lỗi này cho hai từ "số phận".
Rồi con cũng sẽ đứng lên được phải không mẹ? Chẳng có yêu thương nào là mãi mãi, chỉ có khoảnh khắc bên nhau là trường tồn vĩnh cửu. Không phải trên bờ cát thời gian mà trong nhưng ngách sâu của hồi ức mỗi khi con nhớ về... đau đáu và khôn nguôi. Con sẽ chấp nhận đâu phải người nào cũng có thể thương yêu nhau cả đời. Đôi khi vai trò người này trong cuộc đời người kia chỉ đơn giản là đi chung một đoạn đường, ngắn hay dài sau đó đều phải nói lời tạm biệt.
Bạn ấy và con không còn chung một con đường, con cũng chả biết sau này đâu sẽ là yêu thương rất thật nhưng hãy cứ nhớ là con đã dành tình cảm hết cho cậu ấy là được phải không mẹ? "YÊU KHÔNG HỐI TIẾC" mẹ nhỉ?
Con sẽ đứng lên bằng chính đôi chân của mình, và tin là con làm được mẹ nhỉ?
Theo 24h
Anh chỉ là một gã nghèo Giờ đây anh nhận ra một điều rằng "Em không thể bên một thằng nghèo mãi được". Vậy là đã gần 4 năm mình yêu nhau rồi em nhỉ! Chỉ còn vài tháng nữa là khoảnh khắc giao mùa sẽ đến. Những cơn mưa bắt đầu với bao nhiêu kỉ niệm của chúng mình thay phiên nhau lướt qua trong tâm trí của...