Em phải làm sao để quên được anh đây?
Anh, một người đàn ông đã có vợ và từng trải, kinh nghiệm trong tình trường, còn em cháy mình với những đam mê, với những giây phút ngọt ngào bên anh…
Anh yêu của em!
Em đang ngủ bỗng giật mình tỉnh dậy vì mưa to quá anh à. Anh đã từng nói: “Khi được ngủ là sướng nhất” nhưng giờ đây, em sợ ngủ lắm rồi anh ạ, vì ngủ em sẽ phải tỉnh dậy, nhất là lúc này đây, em lại bị giật mình tỉnh giấc, lại ước giá như anh đang nằm cạnh em… nhưng em biết, mơ ước cũng vẫn chỉ là ước mơ mà thôi, phải không anh?
Trời mưa, ngồi một mình trong nỗi cô đơn, em thấy tâm trạng mình sao giống bài hát “Hoang mang”… “Dẫu đã biết anh không hề yêu nhưng vẫn mơ mộng nhiều… xa là nhớ, đêm nằm mơ, mơ tình ta xanh như bài thơ…”. Lại nhớ cái đêm mình ở bên nhau, chỉ một đêm duy nhẩt nhưng những kỉ niệm ngọt ngào về nó thì em không thể nào quên. Nhiều khi bất giác em chợt nghĩ, em sa vào vòng tay anh, yêu anh phát điên lên, phải chăng tất cả đều là vì “chuyện ấy”?
Anh, một người đàn ông đã có vợ và từng trải, kinh nghiệm trong tình trường, còn em cháy mình với những đam mê, với những giây phút ngọt ngào bên anh… Những cái vuốt ve, những nụ hôn nồng cháy, em được ôm lấy anh thật chặt, được hôn anh, được hờn dỗi anh “Sao anh lại làm thế, đang ngủ cơ mà, bắt đền anh đấy”… Ôi, tất cả giờ đã qua, chỉ còn lại trong ta một nỗi đau vô cùng! Không biết anh của em có còn nhớ hay không nhưng em thì nhớ lắm, nhớ đến không thể nào quên, nhớ vào sâu trong tim, để trái tim em lạnh giá đi, để suốt phần đời còn lại em không bao giờ phải sa vào bất cứ mối tình nào nữa….
Anh, em thấy khó thở quá! Em cởi cúc áo trong ra, muốn sờ tay lên ngực mình vì đó là cảm giác mà em rất thích khi được ở trong vòng tay anh… nhưng giờ đây, em không dám làm thế nữa rồi vì nó lại làm cho em bị ám ảnh và tưởng rằng, đấy là bàn tay anh chứ không phải bàn tay em. Em sợ nhiều thứ quá phải không anh? Còn anh, chắc là anh quên hết rồi phải không?
Em phải làm sao để quên được anh đây? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Có lẽ anh cũng coi em chẳng khác gì mối tình một đêm. Và em hiểu, anh sẽ chỉ trân trọng những cô gái mà họ phải chạy theo chứ không phải là những cô gái mải miết chạy theo họ. Không biết anh có nghĩ rằng em đang chạy theo anh không?… Nếu anh nghĩ như vậy thì chắc chắn anh đã hiểu nhầm em rồi!
Em yêu anh nhiều nhưng vì anh đã có gia đình, vì em biết em chẳng còn gì để mất nên em mới phải níu kéo “yêu thương mong manh” từ anh. Nếu như em có thể bắt đầu từ đầu thì em tin rằng mình sẽ làm cho anh thay đổi, tốt đẹp hơn rất nhiều… cái lỗi của người phụ nữ kia là quá nuông chiều anh, không biết uốn nắn tình yêu theo cách của mình, chỉ tiếc là em không được đứng ở vị trí của chị ấy, nếu không em chắc chắn làm được điều đó.
Tình yêu là gì mà làm cho ta đau khổ thế này? Tất cả chỉ vì một chữ “yêu” mà đời ta đã bước sang trang khác, một trang đời u tối. Những tưởng yêu anh, muốn mang đến cho anh một cuộc đời hạnh phúc, không lo toan và vất vả thì anh lại muốn một cuộc đời sóng gió, vất vả, buồn đau,… thật là oái oăm thay! Chính vì những cái nghịch lý và ngang trái đó nên em đã tự làm tổn thương trái tim mình mất rồi!
Anh biết không anh? Hôm chủ nhật anh đi đón em, lúc ngồi sau xe anh, em muốn ôm anh thật chặt mà sao không thể… lúc ấy, nước mắt ước đẫm mi em nhưng em phải cố kìm nén lại vì em đã khóc quá nhiều và giờ đây, em không thể khóc thêm được nữa… Em chỉ biết được cảm giác đ.au đ.ớn vì biết rằng, anh đã không còn thuộc về em và ngay cả khi anh ôm em cũng không còn chặt nữa rồi, anh hôn em không còn nồng nàn và ham muốn trong anh cũng không còn như xưa nữa… tất cả trong anh giờ đây đã nguội lạnh. Một chuyện tình đã qua, một gương mặt đã qua, chẳng còn trong anh một chút vương vấn hay tình yêu thương!
Giá mà em có được một chút vô tình như anh dành cho em thì giờ đây em đã không phải đau nhiều đến vậy! Bây giờ, cứ nghĩ đến đàn ông là em sợ… em vốn thích người đẹp trai, giàu có, galăng… nhưng giờ đây, có là diễn viên, người mẫu, tỷ phú đứng trước mặt em thì em cũng chẳng quan tâm vì trái tim em đã lạnh giá mất rồi. Hôm nọ có một người đàn ông giàu có đến làm quen với em nhưng em thiết nghĩ, dù ông ta có là tỷ phú thì với em, điều đó cũng chẳng có ý nghĩa gì cả! Trái tim em giờ không còn cảm xúc, không còn chỗ cho những ham muốn, yêu đương, mà chỉ là sự trống rỗng, đ.au đ.ớn…
Em cảm giác mệt mỏi lắm rồi anh ạ! Em sẽ lại một mình với căn phòng trống rỗng, một mình đối diện với màn đêm cô độc, một mình ôn lại những yêu thương ngày còn bên anh… để rồi đ.ớn đ.au nhận ra mình rất đáng thương và cô đơn.
Em phải làm sao để quên được anh đây?
Theo VNE
Không có bầu trước, người ta cười cho đấy!
Đó là câu chuyện tôi nghe được khi đi thang máy buổi sáng, khá hài hước và thú vị. Thấy hay hay nên chia sẻ, chị em cho ý kiến nhé!
Chuyện là, hôm nay nghe được mấy chị tán gẫu. Có ba chị trong cầu thang máy, muộn giờ công sở mà vẫn cố buôn cho bằng được câu chuyện đang hot. Có một cô (trẻ, tóc xoăn) sắp lấy chồng, bảo là &'tháng sau em cưới'.
Một chị (già, tóc ngắn) hỏi: "Em có bầu chưa?". Gái trẻ tóc xoăn nhăn mặt: "Có gì mà có, chị hay nhỉ, đã cưới đâu mà có bầu? Em không như người ta, khi nào cưới mới tính chuyện động phòng, có bầu trước người ta cười cho à?".
Chị thứ ba (tóc buộc) cười khẩy: "Xí, giờ còn quan niệm cổ hủ và lạc hậu, không có bầu trước thì người ta mới cười cho đấy. Có là may rồi còn nói mạnh. Mai không có con, hoặc là muộn con, có ở đó mà nói mạnh được không?".
Có vẻ chị này hơi &'ác khẩu', ai lại đi rủa người ta không có con, hay hiếm muộn trong khi người ta sắp cưới chứ, nên gái trẻ tóc xoăn im ngay, không nói thêm câu nào nữa. Chắc cũng đang ấm ức trong lòng lắm. Dù gì thì dù, nói như vậy cũng không được tế nhị vì người ta cũng sắp cưới, con cái thì ai chẳng mong.
Chỉ trong vòng vài phút đi thang máy, người ra người vào tấp nập mà mấy chị cứ vẫn tiếp tục câu chuyện của mình, hồn nhiên như không. Hình như chẳng ai ngại gì thì phải. Chuyện riêng tư mà như ở chốn không người.
Người ta chỉ khuyên phụ nữ không nên dại dột trao thân tùy tiện, vì những gã đàn ông ấy có thể là gã đểu, chưa xác định gì với mình, họ sẽ bỏ rơi mình khi &'no xôi chán chè'.(ảnh minh họa)
Chị gái già tóc ngắn lúc đầu tiếp lời: "Chị ấy, có bầu 3 tháng mới cưới. Em à, em cứ nghĩ chuyện giữ gìn tới đêm tân hôn mới là người con gái trong trắng, mới là ngoan, là phải phép sao? Đàn ông họ đâu có làm vậy, họ đã ngủ với các cô khác từ lâu rồi. Nên em đừng có dại. Vả lại, chuyện đã yêu thì qua lại với nhau, có bầu rồi cưới là chuyện tốt, có ai cấm đoán gì mà phải này nọ. Đúng là bọn trẻ bây giờ hiện đại nhưng mà lại cổ hủ. À, chắc là chỉ có em thế, người ta ngủ với nhau nhan nhản kia kìa. Người như em chắc hiếm..." (cười).
Cầu thang mấy tới nơi, 3 người đi ra ngoài, họ làm cùng công ty. Chưa kịp nghe hết cuộc tranh luận, có vẻ tôi còn ấm ức. Nhưng nghĩ lại, thấy 2 chị già có chút gay gắt kia nói quá đúng. Đàn bà thì khổ, cứ giữ gìn cho đàn ông, còn họ nào có nghĩ được như thế. Họ có qua đêm với bao nhiêu cô mình cũng đâu biết. Chuyện gì thì chuyện chứ làm sao mà lại cho rằng giữ tới tận đêm tân hôn là chuyện tốt, là chuyện đáng khen ngợi. Có ai quy định phải &'còn' tới khi đó đâu. Người ta chỉ khuyên phụ nữ không nên dại dột trao thân tùy tiện, vì những gã đàn ông ấy có thể là gã đểu, chưa xác định gì với mình, họ sẽ bỏ rơi mình khi &'no xôi chán chè'.
Còn đằng này, cưới đến nơi rồi, thiếp mời cũng sắp phát, có &'đi quá giới hạn' thì cũng có sao, việc ấy là lẽ thường. Nói chưa gì mới là lạ, chứ nói có rồi thì đúng là chuyện đáng mừng, nhất là có bầu ấy.
Công ty tôi á, các chị hiếm muộn, khó có con cứ là nhan nhản. Người ta đau đầu nhức óc vì chuyện bầu bí, áp lực đủ thứ gia đình, bạn bè và người xung quanh. Nhiều người rất ngại khi nhắc chuyện con cái. Thế nên, chị em cũng đừng bận lòng về chuyện có bầu trước khi cưới. Đó là song hỷ, ai cũng mừng, ai cũng vui.
Tất nhiên, không phê phán những người có ý nghĩ sẽ giữ gìn tới tận đêm tân hôn. Bởi mỗi người một cách sống, một quan điểm. Có thể họ luôn cho rằng, đêm tân hôn mới là đêm trọng đại nhất của cuộc đời và họ muốn dành trọn sự trong trắng cho chồng mình vào đúng đêm quan trọng ấy.
Câu chuyện hôm nay của các chị giúp tôi hiểu ra thêm một điều rằng, hư hỏng hay không, trong trắng hay không thật sự chính là ở cách nghĩ của mỗi người, người khác không thể nào đ.ánh giá và phán xét vì &'mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh'. Chẳng nên tùy tiện đ.ánh giá một con người khi ta chưa thực sự hiểu về họ.
Theo VNE
Để anh đón em về làm vợ! Hãy chờ anh nhé! Chỉ vài phút nữa thôi, anh sẽ đến thưa với ba mẹ để...đón em về làm vợ! Anhvẫn không nghĩ rằng mình có em. Một mối lương duyên thật lạ kì. Cảm ơn em đã đủ dũng khí để bên anh tới cùng dù cho những thương tổn mà anh gây ra cho em không hề ít ỏi. Nếu...