Em phải đi thôi
Đừng đi tìm em nữa hãy để cho em được sống một cách thanh thản.
Anh yêu! Cho phép em được gọi anh như thế một lần này nữa thôi nhé. Chắc khi nhận được những dòng thư này của em anh sẽ giận lắm, em xin lỗi vì đã không giữ được lời hứa, không thể cùng anh cố gắng để chúng ta mãi mãi bên nhau cho đến hết cuộc đời này. Hãy tha thứ cho em. Chắc tại em kém cỏi quá, em không vượt qua được chính bản thân mình. Nhưng mong anh hãy một lần nghe em giãi bày lòng mình. Có thể anh sẽ nghĩ là em ra đi là vì trong lòng đã hết yêu anh, nhưng em khẳng định là không phải, bởi em biết mình còn yêu anh nhiều lắm. Anh rất yêu em và em cũng vậy nhưng ông trời vốn đã không định se duyên cho chúng mình nên mới để em và anh gặp nhau muộn màng như thế. Em không trách mà còn thầm cảm ơn ông đã cho em gặp anh để em biết được tình yêu đích thực là gì!
Chúng mình yêu nhau được bao lâu rồi anh nhỉ? 6 tháng? Hình như là được 6 tháng thì phải, thời gian tuy chưa lâu nhưng em thực sự rất hạnh phúc, em luôn sống trong sự che chở của anh, được anh giúp đỡ trong công việc, được anh chiều chuộng mỗi khi mình bên nhau. Em chỉ muốn kéo dài thời gian này mãi mãi… Từ ngày yêu anh đêm nào em cũng mơ thấy anh, em mơ thấy chúng mình bên nhau thật hạnh phúc. Nhưng mỗi lần thức dậy em lại thấy xót xa… Và hôm nay em đọc được một bài tâm sự của một người phụ nữ trên báo, em chợt nhận ra mình sai rồi. Nếu đặt em trong địa vị của chị ấy chắc em cũng đau khổ như thế, đều là phụ nữ thì cảm giác cũng giống nhau thôi anh ạ. Cần lắm một người chồng luôn bao dung và che chở trong cuộc đời mình. Em rất cần anh nhưng chị và con anh cần anh hơn bởi vậy em phải ra đi thôi, nơi này không thuộc về em, phải chăng có một nơi khác thuộc về em mà em chưa biết. Em sẽ đi đến đó, em muốn thế nên anh hãy để em đi anh nhé!
Mình chia tay anh nhé! Khó khăn lắm em mới nói ra được những từ này, anh hiểu em không? Em đã không đủ can đảm để nói lời này trực tiếp với anh, tha thứ cho em! Hãy coi em như một cơn gió thoảng qua trong đời anh. Ở đời ai cũng từng có sai lầm, em đã sai vì yêu anh, đã đến lúc mình phải dừng lại tất cả thôi anh ạ. Em đã nghĩ rất nhiều về mối quan hệ của chúng ta bao lâu nay và em hiểu mình đã quá sai rồi. Em yêu anh, thật lòng là như vậy nhưng mãi mãi em chỉ là kẻ đến sau, kẻ chen ngang vào hạnh phúc gia đình của anh. Anh còn có vợ, còn có con nhỏ. Em biết anh đến với em cũng vì tình yêu. Có lẽ tình cảm gia đình còn chưa đủ để khiến anh cảm thấy nhẹ nhõm mỗi khi đi làm mệt mỏi nhưng anh hãy suy nghĩ cho kĩ, đó chỉ là phút xao động, phút lỡ làng anh đến bên em. Và chúng ta đã đi quá giới hạn để giờ đây cả hai luôn sống trong day dứt và dằn vặt!
Còn nhớ không anh có lần anh buồn rồi anh không muốn về nhà, em hỏi và anh nói là không muốn kể. Em đã cố gặng hỏi nhưng anh vẫn không nói, cuối cùng em còn nhớ anh nói với em một câu là: “ Thế em có gia hạn cho anh không?”. Chính vì câu nói này mà em đã khóc mấy đêm liền, em thấy mình thực sự là người có tội! Em chưa bao giờ dám gia hạn hay ra điều kiện cho anh trong bất cứ việc gì, trong việc này thì lại càng không, anh là người hiểu em nhất mà. Em ra đi chỉ mong có được sự bình yên sau những tháng ngày quá căng thẳng trong công việc nhưng hơn hết vẫn là thấy tội lỗi với gia đình anh. Em biết là anh yêu em nhiều lắm nên mới nói ra những câu này. Nhưng anh càng yêu em nhiều bao nhiêu thì em lại càng thấy mình có tội bấy nhiêu! Chắc anh đang nghĩ là em sợ tình yêu của chúng mình không có kết quả tốt đẹp, nhưng không phải đâu, ngược lại em lại sợ nó có kết quả như mình mong muốn. Bởi khi ấy em trở thành người mà thiên hạ vẫn thường khinh rẻ: “tranh vợ cướp chồng”. Xin anh đừng để em phải mang tội này, nó là quá sức với em anh ạ!
Một đêm em thức trắng chỉ để khóc và tìm cho mình một cách giải thoát tốt nhất. Càng nghĩ thì em càng lôi mình vào cái vòng luẩn quẩn không thể nào tháo gỡ nổi. Em chấp nhận làm người đàn bà khác của anh, yêu lén lút vụng trộm trong một thời gian không ngắn nhưng cũng chưa dài. Em muốn hét lên, muốn gào khóc thật to, muốn chạy đi thật xa để trốn tránh những kỷ niệm của vốn đã từng rất ngọt ngào. Em cầu mong thời gian và sự xa cách sẽ làm em hết yêu anh.
Em tự nhận lỗi về mình bởi khi ấy con tim em quá yếu đuối, cần một bờ vai che chở còn anh thì lại bao dung và độ lượng trong mắt bất kì người phụ nữ nào. Trái tim em đã điêu đứng trước anh và em đã thuộc về anh từ đó.
Video đang HOT
Em là người đến sau nên không có quyền được giữ anh lại cho riêng mình (Ảnh minh họa)
Anh à, em trả phòng nhé! Em không muốn cả anh và em lưu luyến nơi này. Nó đã từng là bến đỗ bình yên của hai chúng mình anh nhỉ. Với em nó giống như một ngôi nhà, nơi chúng mình chung sống với nhau rất hạnh phúc. Ở đây em đã rất hạnh phúc khi anh gọi em là “vợ”, dù em biết em không phải là như thế nhưng em vẫn thấy hạnh phúc lắm. Mỗi ngày khi đi làm về em lại ghé qua phòng của mình, nhưng từ mai em sẽ không làm thế nữa. Mọi chuyện với em rồi sẽ ổn thôi, em sẽ tự biết chăm sóc cho mình, anh đừng lo cho em nhé. Em sẽ nghe lời anh, em sẽ cố gắng ăn thật nhiều và không bỏ bữa để nếu có một ngày vô tình mình gặp nhau thì anh sẽ phải ngạc nhiên vì em mập lên nhiều thế! Em khóc rồi… Em kém cỏi quá, sao lại phải khóc. Xa anh biết đâu em lại gặp được một người nào đó yêu em nhiều hơn anh thì sao, anh nhỉ. Anh cũng phải mừng cho em nhé, biết đâu em gặp được một người đàn ông tốt, cũng chăm lo cho em, chiều chuộng em như anh đã từng làm!
Em đã kể với anh là ngày trước em đã từng yêu một người, nhưng không phải đâu! Người đó em không hề yêu, có thể anh không tin nhưng đó là sự thật đấy. Anh thực sự mới là mối tình đầu của em, là người đàn ông đầu tiên trong đời em. Chỉ có anh mới mang đến cho em cảm giác giữa hai người khác giới. Chính vì thế khi ở bên anh em đã bước qua gianh giới của người con gái. Nhưng em không hối hận vì điều này, em sẽ không vì thế mà mất tự tin trước người đến sau của em sau này đâu. Anh đừng thương hại em, em sợ điều này lắm. Với em đã làm thì không được hối hận. Em đang mạnh mẽ trở lại rồi. Có lẽ em chỉ khóc nốt hôm nay thôi, bắt đầu từ ngày mai em sẽ trở thành một người khác, em sẽ tự tin để đối mặt với tất cả khó khăn thử thách. Tự mình bước đi mà không cần ai phải dìu bước và nâng đỡ. Anh hãy tin em nhé!
Trong cuộc tình này em chấp nhận là người thua cuộc dù rằng anh luôn nói yêu em, muốn lấy em làm vợ, chúng ta sẽ có những em bé thật hạnh phúc và xinh xắn! Mỗi lần được nghe những câu nói này của anh anh có biết em hạnh phúc biết nhường nào không? Nhưng em biết thật lòng anh vẫn còn yêu vợ con lắm. Đứa con nhỏ ấy anh có từ bỏ được không? Và thật sự nếu anh làm thế, em sẽ sống bên anh mà lòng chẳng yên chút nào. Chị ấy là người vợ tốt, đã cùng anh đi suốt chặng đường khó khăn. Nếu giờ đây, khi anh đã sung túc và phản bội chị thì anh sẽ mang tiếng là kẻ không ra gì. Em yêu anh nên thật lòng không muốn anh vì em mà làm điều xấu xa, đi ngược lại đạo lý. Chị yêu anh nhiều hơn em nghĩ vì thế chị mới cho anh quyền tự do trong công việc và rất tôn trọng anh. Có những hôm anh nói dối đi công tác để đến bên em nhưng lúc ấy chắc chị cũng đang mong anh đến nhường nào, để cùng ăn với anh một bữa cơm thật hạnh phúc. Em ngưỡng mộ một người vợ như chị và tự thấy khinh rẻ chính bản thân mình. Em có được anh từ việc cướp anh khỏi bàn tay chị, cướp anh khỏi đứa con trai bé bỏng của anh thì có ích gì đâu anh? Em thật tội lỗi khi đã yêu anh…
Dừng lại nhé anh! Chúng ta nên dừng lại tất cả. Hãy trở lại vạch xuất phát của nó được không anh? Anh hãy về với gia đình, về với chị và con anh, hãy quên em đi và đừng bao giờ có ý định sẽ đi tìm một người con gái khác giống như em để khỏa lấp nỗi cô đơn trong lòng anh. Chị là người phụ nữ tốt, anh hãy chia sẻ tình yêu thương với chị. Chắc chắn rằng anh sẽ nhận được sự ân cần và quan tâm từ bàn tay người vợ mà bất kì một người con gái nào bên ngoài cũng không thể làm được cho anh.
Em xin lỗi anh về tất cả những gì đã qua, xin lỗi chị vì đã lén lút bên anh một thời gian dài như thế! Từ nay em sẽ trở lại là em, làm một cô gái bình thường, sẽ cố gắng để yêu thương một ai đó, lấy làm chồng và làm tròn trách nhiệm của một người vợ. Dù biết chắc chắn là người mà em lấy sẽ không có được cả trái tim em như anh lúc này nhưng anh cứ yên tâm thời gian sẽ giúp em làm được điều đó. Rồi một ngày em sẽ quên anh, em sẽ làm được. Thời gian được sống bên anh với em giống như một giấc mơ. Anh biết không, có những lúc em nhớ anh kinh khủng, nhớ đến mức chỉ mong trời nhanh sáng để đến gặp anh, gặp anh rồi thì lại mong trời nhanh về chiều để chúng mình trở về bên nhau. Anh còn nhớ không, có lần anh đã nói đùa với em là: chúng mình đang “vội vã trở về và vật vã ra đi” không? Nghe buồn cười nhưng mà lại đúng anh nhỉ. Anh không thuộc về em, bởi chị ấy mới là người đến trước. Em là người đến sau nên không có quyền được giữ anh lại cho riêng mình. Anh có biết không, từ ngày yêu anh em rất hay lo sợ và giật mình trong giấc ngủ. Nhưng lạ lắm, khi ở bên anh thì em lại ngủ rất ngon lành. Nhưng đã đến lúc em phải đi thôi, em phải trả lại mọi thứ về đúng vị trí của nó. Những kỷ niệm ngày nào cứ để nó ngủ yên. Anh giúp em với nhé!
Tạm biệt anh, tạm biệt mối tình đầu. Em đi đây! Hãy cho em nói với anh lời cuối: Em yêu anh! Đừng đi tìm em nữa hãy để cho em được sống một cách thanh thản và không phải cảm thấy tội lỗi nữa anh nhé. Chúc anh và chị luôn hạnh phúc!
Người đã từng thuộc về anh: NTT (08/04)
PS: Mùa đông về anh nhớ mắc thêm áo khi đi làm và nhớ ăn cay ít thôi không bị nấc anh nhé! Rồi từ mai em sẽ không quan tâm đến anh nhiều như thế nữa đâu. Em hi vọng sau này khi mọi chuyện lắng xuống, trong dòng người tấp nập vô tình chúng mình gặp lại nhau thì em muốn anh hãy cười thật tươi và nói với em là: anh đang rất hạnh phúc! Được không anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nếu nhầm lẫn yêu thương...
Học cách buông tay đúng lúc sẽ khiến bạn nhẹ nhàng và thanh thản.
Bạn sẽ cảm thấy thế nào khi người mà bạn yêu bỗng chốc quay lưng đi và nói về bạn bằng những lời lẽ thậm tệ?
Bạn sẽ rất choáng, sốc, và hơn hết là bị tổn thương. Rõ ràng, người ấy không thuộc về bạn... Nhưng mấy ai có thể chấp nhận sự thật này?
Một ngày nọ, bạn thức dậy và biết rằng, bạn bị nói xấu. Và người nói xấu bạn, lại chính là người đã từng bên cạnh bạn, lắng nghe bạn chia sẻ mọi vui buồn, và quan tâm bạn.
Cảm giác lúc ấy có thể là hụt hẫng, đau buồn, và hơn hết là rối trí. Bạn không rõ mình đang yêu hay đang hận, bạn không biết tình cảm bạn dành cho người ấy liệu có còn, hay chỉ còn trong bạn sự tức tối. Bạn muốn người ấy biến ra khỏi cuộc đời mình ngay lập tức.
Một cô gái từng dành tình cảm tuyệt đối cho một anh chàng gần như hoàn hảo: ngoại hình tạm ổn, giỏi thể thao, hát hay và luôn rất trân trọng con gái. Khi cô ấy tỏ tình, cậu từ chối khéo với lí do không muốn nghĩ đến tình cảm vào lúc này. Cô ấy âm thầm quan sát và theo dõi bởi cô biết mọi chuyện không chỉ đơn giản như thế. Chàng trai này có sức hút đặc biệt nhưng cũng chứa nhiều điều bí ẩn. Có vẻ như cậu ấy đang che giấu điều gì đó.
Và cô ấy phát hiện chàng này hoàn toàn không hề nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Anh ta lừa dối rất nhiều cô gái, luôn khiến người khác nuôi hi vọng nhưng rồi lại đạp đổ hi vọng đó. Cô ấy chia sẻ điều này cho những nàng khác. Sự thất vọng trong cô ngày một nhiều, và cô quyết định...nói ra sự thật mà cô ấy biết cho những cô nàng xung quanh anh ta. Khi chàng trai biết được điều này thì vô cùng tức giận và bắt đầu "chơi xỏ" lại cô gái. Ban đầu, chàng trai rêu rao với tất cả mọi người rằng cô ấy đang thích mình nhưng không được đáp lại nên mới "dựng chuyện". Sau đó mỗi ngày, anh chàng này lại nói xấu ngược cô gái.
Nếu bạn là cô gái ấy, tâm trạng bạn sẽ ra sao? Tức giận, ân hận vì đã lỡ dành tình cảm cho một người có tính cách tồi tệ hay tự trách bản thân đã hành động sai sót để người ta có cớ làm hại mình? Liệu bạn đau khổ vì còn tình cảm với người ta hay bạn thất vọng và ước gì người ấy chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc đời mình?
Tất cả tối cũng sẽ qua... Ảnh minh họa.
Khi lỡ yêu một người và thất vọng về người ấy, cảm xúc ban đầu rất tồi tệ, nhưng rồi sẽ qua. Có thể bạn yêu bằng cả con tim mình và bị sức hút mãnh liệt của người ấy choán hết cảm xúc. Nhưng khi gặp biến cố, sức hút ấy sẽ giảm nhiệt và dần khiến bạn đúc kết được nhiều kinh nghiệm cho bản thân mình. Đừng đánh lừa lí trí rằng bạn đang căm thù người đó, không còn muốn nghĩ đến hay đối diện. Thù hận sẽ khiến ta xấu đi. Bản thân người ấy không tốt, bạn thù hằn người mà bạn từng yêu thương thì chẳng khác nào bạn căm ghét chính mình.
Hãy trân trọng "cái tôi", đứng dậy bỏ qua, xoa dịu mọi hằn học, bởi thế giới của người đó không thuộc về bạn. Tập quên bằng cách đừng vào YM năm phút một lần, ghé Facebook người ấy liên tục chỉ để quan sát xem người đó đang làm gì, ra sao. Có những chuyện chúng ta không nên biết sẽ tích cực hơn. Nếu biết quá nhiều điều tồi tệ, sự nhầm lẫn trong bạn sẽ bị lặp lại và cái nhìn tiêu cực khiến bạn ngày một mệt mỏi. Hãy cố gắng tập dần để người ta không xuất hiện trong chủ đề bạn muốn tâm sự nữa. Làm mới cuộc sống và biết cách bơ đi những cái không tốt cho mình.
Có thể nhiều người không thích bạn khi bạn bị "chơi xỏ", có thể bạn bị "tẩy chay" chỉ vì những hiểu lầm con con. Bạn đã sai lầm chỉ vì lỡ dành tình cảm cho người không xứng đáng. Nhưng tại sao phải buồn chán khi còn nhiều việc cần quan tâm trong đời? Người đó không còn phù hợp để xuất hiện trong cuộc đời bạn nữa.
Học cách buông tay đúng lúc sẽ khiến bạn nhẹ nhàng và thanh thản. Có những sai lầm không do lỗi từ phía chúng ta. Khi yêu thương chân thành bị đáp lại bằng sự ghét bỏ tiêu cực, thì cách tốt nhất bạn làm là hãy mỉm cười và dành cơ hội cho người xứng đáng hơn. Hạnh phúc đích thực sẽ đến khi ta suy nghĩ sáng suốt.
Theo Bưu Điện Việt Nam
'Dụ' chàng mời đi chơi Bạn rất muốn hẹn hò với người ấy nhưng lại thích nhận được lời mời từ chàng. Một vài gợi ý dưới đây sẽ giúp bạn không chỉ có được lời đề nghị từ người mình thích mà còn tạo được buổi gặp ấn tượng và vui vẻ. Luôn là chính mình Bạn có thể thay đổi thành một người hoàn toàn khác...