Em phải “cho” thì anh mới chịu yêu?
4 tháng yêu nhau không khiến em trao cho anh tất cả nên anh quyết định chia tay. Em có nên “cho” anh để giữ anh bên mình?
Em năm nay 20 tuổi và đang là sinh viên. Từ xưa đến giờ mặc dù có nhiều người theo đuổi nhưng em chưa có tình cảm với ai. Thế rồi em đã gặp anh trong bệnh viện khi hai người đều vào đó chăm sóc người thân. Em đã gặp và sau nhiều lần tiếp xúc em có tình cảm với anh. Sau một tháng, em đồng ý làm người yêu của anh.
Anh hơn hơn hai tuổi và cũng đang đi học. Chúng em quen nhau được 4 tháng thì anh ấy đòi chia tay vì em không chịu “cho” anh ấy. Trong bốn tháng quen nhau anh ấy cũng đã nhiều lần nói đến “chuyện ấy” nhưng em không đồng ý và anh đã nói là sẽ chờ, sẽ làm em thay đổi quyết định. Những vì mãi em không chịu đồng ý nên anh ấy đã bỏ cuộc và chia tay.
Sau khi chia tay, em đã níu kéo anh ấy nhiều lắm nhưng anh ấy không đồng ý quay lại. Thế rồi em đã vờ là sẽ đồng ý cho anh ấy tất cả. Thế là anh ấy chấp nhận quay lại. Nhưng cuối cùng vẫn chia tay vì em không “cho” anh ấy. Em tiếp tục níu kéo nhưng anh ấy bảo anh ấy cần một người phụ nữ và nếu em không thể cho anh ấy thì đừng làm anh ấy khổ thêm nữa.
Em nhiều lần đòi gặp anh nhưng anh không muốn. Trong 6 tháng chia tay, trước sự năn nỉ của em, anh đã đồng ý gặp em hai lần. Mỗi lần gặp anh, em cảm nhận anh vẫn còn thương em dù anh rất lạnh lùng với em.
Anh nhất quyết chia tay vì em không “cho” dù em năn nỉ anh rất nhiều (Ảnh minh họa)
Anh nói, anh còn nhiều thứ phải lo lắng mà em thì lại làm anh mệt mỏi. Vừa rồi em mới gặp anh, anh bảo em đi nhà nghỉ nhưng em không thích. Vậy là anh chở em về chứ không đòi hỏi gì thêm. Em nói với anh ấy em sắp đi xa, anh bảo vậy thì em không nên “cho” anh vì chúng em sẽ không đến được với nhau. Anh không muốn làm em khổ.
Video đang HOT
Bây giờ em phải làm sa? Em thương anh ấy nhiều lắm. Em không muốn rời xa anh. Em biết cách duy nhất để em có thể níu giữ, được ở bên anh là em phải trao cho anh tất cả. Vậy em có nên “cho” anh hay không? Em cảm thấy buồn và cảm thấy nhiều áp lực khi xa anh. Em dường như không có một giây phút vui vẻ khi không có anh bên cạnh. Lúc nào em cũng nhớ anh. Em cảm thấy trên đời này chẳng còn ý nghĩ gì nữa nếu không có anh. Nhiều lần em nghĩ em sẽ quyết định trao cho anh. Nếu một lúc nào đó anh chán em, không cần em nữa, lúc đó em sẽ tự tử. Nhưng rồi em lại sợ em không làm được như thế. Những ngày gần đây em suy nghĩ tới việc sẽ trao cho anh tất cả, em nghĩ có lẽ chỉ vài ngày nữa thôi em sẽ làm điều đó vì em không thể chịu được sự đau khổ khi xa anh. Mong chị hãy cho em lời khuyên sớm nhất. Em sợ mình đang yếu lòng và sợ sẽ không còn sáng suốt để đưa ra quyết định nữa. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái).
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những chia sẻ của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây em đang đấu tranh tư tưởng giữa việc trao cho người yêu tất cả để níu giữ anh ấy hay không đồng ý để rồi phải chấp nhận chia tay.
Đọc thư của em xong chị không có cảm giác băn khoăn như nhiều lá thư khác mà chỉ thấy rất lo sợ. Chị lo sợ rằng em vì đau buồn quá mà dại dột trao đi tất cả cho người con trai không xứng đáng đó. Có lẽ em là người trong cuộc, tình yêu em dành cho anh ta quá nhiều nên em không nhận ra cái mục đích rất tầm thường của anh ta trong tình yêu. Bất cứ ai khi đọc xong lá thư của em đều nhận ra bản chất của anh ta và sẽ thật là ngốc nghếch và sai lầm nếu em lại vì anh ta mà trao đi những gì quý giá của một người con gái.
Khi em vờ hứa “cho” anh, anh hào hứng quay lại ngay (Ảnh minh họa)
Hãy thử suy nghĩ xem, em và anh ta mới chỉ yêu nhau có 4 tháng anh ta đã nhiều lần đòi hỏi em “chuyện ấy” thực sự là một điều rất khó chấp nhận. Ngay cả cái quyết tâm “sẽ chờ, sẽ thay đổi em” để có được điều đó của anh ta cũng rất tồi tệ. Một người đàn ông tốt, một người yêu thương chân thành là người “sẽ chờ, sẽ cố gắng thay đổi em” về những điều gì đó chưa tốt của em chứ không phải là quyết thay đổi em bằng được để em đồng ý “cho” anh ta. Và khi không đạt được mục đích thì quyết định chia tay. Lí do chia tay chỉ vì không được hưởng “chuyện ấy” mà không cần nghĩ tới tình cảm, tình yêu đã có với nhau, em không thấy điều đó thực dụng và tồi tệ sao?
Rõ ràng cái mà anh ta cần là những sự thỏa mãn về xác thịt nơi em chứ không phải là cần một người yêu để chia ngọt sẻ bùi, để cùng cố gắng, động viên nhau trong cuộc sống. Và nếu em không “ngoan ngoãn” trao cho anh ta tất cả thì anh ta sẵn sàng vất bỏ em. Việc anh ta nhất quyết không đồng ý quay lại dù em năn nỉ nhưng rồi lại thay đổi ngay lập tức khi em vờ nói sẽ “cho” tất cả là điều bộc lộ rõ ràng nhất bản chất tồi tệ của anh ta. Chị dám chắc rằng, khi em trao cho anh ta tất cả, khi anh ta đã “no xôi chán chè” thì việc anh ta ruồng bỏ em chỉ là sớm hay muộn mà thôi bởi thực tế anh ta chưa bao giờ coi trọng tình yêu của em cả. Và nếu em lại vì thế mà vất bỏ đi mạng sống của mình như cái suy nghĩ mà em đã nghĩ tới thì thật là uổng phí vì một kẻ không đáng như vậy.
Điều em cần làm bây giờ là sống thật tốt, học tập và phấn đấu cho tương lai. Anh ta hoàn toàn không đáng để em phải suy nghĩ, cân nhắc và đau buồn thêm một chút nào nữa. Em nên cảm thấy may mắn vì anh ta đã rời xa em vì như vậy đồng nghĩa với việc em sẽ không sai lầm khi gắn bó với một kẻ như vậy. Một cô gái trẻ trung lại có lối sống khá nghiêm túc và thái độ trân trọng tình cảm như em chắc chắn sẽ gặp được một người tốt, yêu thương em thật lòng và xứng đáng với em. Hãy vui vẻ và quên anh ta đi em nhé.
Chúc em luôn mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
Tôi ngoại tình để trả thù chồng
Anh phản bội tôi, cặp bồ với gái trẻ vì thế tôi cũng có con với người tình để trả thù anh.
Nhìn vào mắt chồng, tôi thấy một sự xót xa và ân hận. Nếu như ngày đó, tôi bình tĩnh và trưởng thành hơn thì tôi đã không đẩy mình vào tình cảnh cay nghiệt như thế này. Tôi không biết sẽ phải thú nhận với anh ra sao và liệu anh có tha thứ cho tôi quay về hay không? Tôi chỉ biết rằng, tôi đã lầm đường lạc lối khi ngoại tình.
Tôi yêu chồng, yêu rất nhiều. Chính vì yêu nhiều nên hận mới càng lớn. Khi tôi biết anh có người đàn bà khác, tôi đã như kẻ rơi xuống địa ngục. Tôi mất lòng tin nghiêm trọng và không còn muốn tra khảo anh về điều đó. Tận mắt chứng kiến anh vào nhà nghỉ với ả gái trẻ đó đã đủ giết chết mọi niềm tin và tình yêu mà tôi dành cho chồng. Tôi mới chỉ kết hôn chưa đầy 2 năm, làm sao anh lại lỡ làm như vậy với tôi? Cái cảm giác giận dữ đó quá lớn khiến tôi lồng lộn lên như một con thú dữ bị thương. Tôi hận anh và tôi muốn trả thù.
Vợ chồng tôi kế hoạch chuyện sinh con vì muốn sống đời sống vợ chồng son lâu hơn một chút nhưng giờ tôi muốn dùng chính đứa con để trả thù anh. Dù tôi đã có chồng nhưng có nhiều người đàn ông vẫn theo đuổi tôi. Tôi muốn cắm sừng lên đầu anh, bắt anh phải nuôi con kẻ khác để hiểu thế nào là nỗi đau bị phản bội. Dường như lúc đó, cái cảm giác muốn trả thù biến tôi thành kẻ cuồng loạn không còn phân biệt được điều gì đúng sai. Tôi cứ làm theo những gì mình nghĩ, những ý nghĩ quá điên rồ.
Biết chồng ngoại tình, tôi cũng "cắm sừng" anh bằng việc có con với trai trẻ (Ảnh minh họa)
Tôi ngoại tình với một cậu em kém mình tới 4 tuổi. Tôi chẳng yêu cậu ta, cũng không có chút tình luyến lưu nào hết. Chỉ đơn giản vì cậu ta là người thông minh, đẹp trai lại giỏi giang nên tôi muốn nếu như có một đứa con thì nó cũng được bắt đầu từ nhân tố tốt. Tôi sẽ có con với anh ta chứ không phải chồng mình và giấu kín chuyện đó để cả đời anh phải sống trong đau khổ.
Tôi có thai và chồng tôi thì hạnh phúc vì nghĩ rằng đó là đứa con của anh. Hàng ngày anh chăm sóc tôi tận tình, mua cho tôi từng món đồ tôi thích. Tôi hả hê lắm nhưng vẫn không nguôi cơn giận vì anh vẫn còn lòng thòng với cô ta. Tôi càng thấy chồng chăm sóc mình thì lại càng căm giận vì biết đâu đó với ả kia anh cũng làm như thế.
Nhưng tôi đã quá sai lầm. Lẽ ra khi biết chuyện chồng ngoại tình, tôi nên nói chuyện với anh để rồi quyết định tha thứ hay không chứ không phải là "ông ăn chả, bà ăn nem" để trả thù anh như thế này. Khi tôi mang thai ở tháng thứ 4, anh về nhà, ôm lấy tôi và khóc. Anh thú nhận chuyện anh ngoại tình nhưng anh nói anh bị lừa. Cô ta giăng bẫy anh, quay phim, chụp ảnh và đe dọa anh khiến anh lo sợ. Cô ta còn nói sẽ gửi tới cơ quan để cho chồng tôi bị thôi việc. Vì không muốn tan vỡ gia đình, không muốn mất việc nên chồng tôi cứ một mình gồng lên để tự giải quyết với hi vọng cô ta từ bỏ ý định đó. Nhưng tới giờ anh quá mệt mỏi và không còn biết làm cách nào khác để thoát khỏi cô ta nên chồng tôi đã thú nhận với tôi tất cả.
Chồng xin tôi tha thứ vì sai lầm của anh càng khiến tôi thêm đau khổ khi tôi đã phản bội anh (Ảnh minh họa)
Tôi ôm chồng khóc vì tôi thương anh. Tôi thương anh trong những khoảnh khắc đau khổ như vậy thì tôi lại hả hê lên giường với một người đàn ông khác. Tôi cứ tự nhận mình yêu anh nhưng thực ra tôi yêu được bao nhiêu để rồi muốn hủy hoại anh bằng cách cắm sừng trả thù anh như thế? Chồng tôi ngỡ rằng tôi tha thứ cho anh nên rất xúc động và càng tốt với tôi hơn. Nhưng anh đâu hiểu rằng chính tôi mới cần anh tha thứ khi mà tôi đang mang thai đứa con của người khác trong bụng mà anh thì không hề hay biết.
Gần 1 tháng nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều nhưng chưa đưa ra được quyết định. Cái thai ngày một lớn và tôi không thể phá bỏ. Giờ tôi không biết mình có nên thú nhận với anh không hay im lặng để cho mọi chuyện mãi mãi là sự dối lừa như vậy? Tôi cảm thấy có lỗi với anh vô cùng và không biết phải làm sao để cho lòng mình thanh thản. Tôi phải làm sao?
Theo VNE
5 năm rồi, không được ăn Tết nhà mẹ đẻ Mỗi năm, gần dịp Tết, chị lại đứng trầm ngâm trước cửa nhà rồi nhìn về phía xa xăm. Đó là nhà chị, ở chỗ nào chị cũng không rõ vì đã quá xa, quá lâu chị không về nhà thăm mẹ, thăm cha. Chỉ là những cuộc điện thoại đường dài hỏi thăm sức khỏe của gia đình rồi lại nghẹn ngào...