Em như “rơi xuống vực” từ ngày biết anh có vợ bé…
Đến khi em biết anh có vợ bé em như rơi xuống vực, người chồng mà hết lòng em yêu thương, yêu hơn cả bản thân và gia đình mình, mỗi việc làm của em đều nghĩ cho anh, nhưng anh đã phản bội em, em đau đớn vô cùng.
Em chào chương trình CSTY, em đang rất buồn và tuyệt vọng, em nhờ chương trình giúp em thoát khỏi cảnh bế tắc này.
Em 28 tuổi, chồng em 29 tuổi, em kết hôn đã hơn 3 năm, có bé trai hơn 2 tuổi. Chồng em đã ngoại tình gần 8 tháng nay, em phát hiện lúc tháng 10, còn trước đó bao lâu thì em không biết. Vợ chồng im lặng với nhau từ đó, em mệt mỏi vô cùng. Lúc đầu em không biết anh có vợ bé nên em còn năn nỉ, chịu lép vế với anh, em muốn gia đình vui vẻ như xưa. Nhẹ nhàng có, mạnh mẽ có nhưng mọi việc anh đều đổ lỗi cho em, nói em ích kỷ, tính toán. Đến khi em biết anh có vợ bé em như rơi xuống vực, người chồng mà hết lòng em yêu thương, yêu hơn cả bản thân và gia đình mình, mỗi việc làm của em đều nghĩ cho anh, nhưng anh đã phản bội em, em đau đớn vô cùng.
Rồi từ đó em im lặng, anh cũng im lặng, anh không 1 chút gì gọi là hối hận hay 1 chút gì thể hiện muốn quay về với gia đình. Em đòi ly dị nhiều lần nhưng anh vẫn im lặng, không đồng ý cũng không chấp nhận, chưa lần nào anh đòi ly dị. Lúc em chưa biết anh có vợ bé, anh nói với em anh chọn gia đình, anh không cần em với con, anh cưới em 1 phần vì anh thương em, 1 phần vì thấy gia đình em khá giả, tốt cho con sau này.
Em đã rất buồn, yêu nhau 4 năm mới cưới nhưng giờ anh nói với em như vậy. Anh nói em cứ sống như vậy anh sẽ lo cho em và con đầy đủ, không bỏ bê, không thiếu thốn. Anh chỉ biết mang tiền về hàng tháng, không ngó ngàng gì tới em và con, con bệnh 1 mình em lo, 1 mình em chở con đi bác sỹ, 1 mình em chăm con, nóng sốt cũng em tự lo, vợ chồng ngủ riêng nhau từ đó.
Nói về vợ bé của anh, chị ta lớn hơn em 4 tuổi, lớn hơn anh 3 tuổi, có chồng ở nước ngoài nhưng không đi được. Chị ấy không phải là người đàng hoàng, cặp hết người này tới người khác, mang rất nhiều tai tiếng, ở cách nhà em đi xe máy khoảng 40p. Chị ấy học nghề nail, ăn học cũng ít, gia đình nhà nông bình thường, chị ấy mập mạp, người cũng không xấu lắm, nhưng cũng không đẹp, nói thật em nhìn đẹp và trẻ trung hơn chị ấy rất nhiều (người khác nói như vậy).
Còn về em, em sinh ra trong gia đình khá giả, ở tỉnh lên thành phố học và gặp anh, yêu anh 4 năm đại học, nhiều người theo đuổi nhưng em đều khước từ. Ra trường là cưới nhau, 3 tháng sau em có thai, sức khoẻ yếu ở nhà dưỡng thai không đi làm được, ba mẹ em cũng cho con 1 số vốn để kiếm thêm thu nhập, giờ con lớn, em cũng tìm được việc làm. Từ ngày đi làm em thấy mình thoải mái hơn rất nhiều, em tuy không phải sắc nước hương trời nhưng cũng dễ nhìn, em cũng trắng trẻo, ốm, luôn vui vẻ với mọi người dù em buồn cỡ nào cũng không ai biết.
Chuyện vợ chồng em chỉ có 2 bên gia đình biết, bố mẹ chồng cũng không giải quyết được gì nhưng họ cũng rất bênh con. Em chán lắm, ba mẹ em thì em không cho xen vào, không muốn ông bà phải khổ thêm vì em nên em nói hãy để mình em giải quyết. Ông bà hàng ngày điện thoại để động viên an ủi em. Ngoài ra, họ hàng và bạn bè không ai biết chuyện của em. Ông bà chưa từng nói nặng với con rể 1 lời nào, chưa hề nhắc đến chuyện đó với con rể mà chồng em gần 5 tháng nay không hề điện thoại thăm hỏi ba mẹ em, không đến thăm ba mẹ em dù chỉ 1 lần, em buồn lắm. Bỏ thì thương vương thì tội, sống như vậy em mệt mỏi lắm rồi, còn ly dị thì con em quá nhỏ, sĩ diện của 2 bên gia đình, em vẫn còn yêu chồng… Em muốn giữ gia đình này, muốn con em có ba, nhưng như bây giờ thì em đau quá. Chương trình ơi! Cho em lời khuyên đi, giờ em phải làm sao để thay đổi cuộc sống này? Có nên tiếp tục im lặng để cho anh con đường quay về không?
Video đang HOT
Em cám ơn chương trình đã nghe em tâm sự, em mong nhận được hồi đáp sớm của chương trình!
Em gái thân mến!
Là người phụ nữ, cả cuộc đời ai cũng chỉ mong lấy được một tấm chồng tốt, biết yêu thương, tôn trọng vợ con; có trách nhiệm và biết chăm lo cho gia đình. Thế nhưng cuộc sống vốn là vậy, không phải khi nào cũng diễn ra theo những gì ta muốn. Đọc thư em, tôi hiểu em đang buồn, chán nản, thất vọng về cuộc hôn nhân của mình. Cố gắng níu giữ cuộc hôn nhân này khiến em mệt mỏi, đau khổ; nhưng buông tay cũng không đành vì con còn nhỏ, vì sĩ diện của gia đình hai bên và vì em vẫn còn yêu chồng em. Chỉ có những người phụ nữ hết lòng vì gia đình, thực sự yêu chồng thương con mới băn khoăn, lo nghĩ nhiều như em lúc này.
Em nói rằng em phát hiện chồng em có người phụ nữ khác đã được 8 tháng, em đã cố gắng chấp nhận, tha thứ, “chịu lép vế” trước anh ấy nhưng chồng em vẫn cứ im lặng và không tỏ ra “hối hận hay 1 chút gì thể hiện muốn quay về với gia đình”. Em cũng nói rằng anh ấy “có vợ bé”, qua những gì em chia sẻ tôi hiểu rằng cũng một người phụ nữ đó, nhưng trước đây anh ấy chỉ qua lại như người tình, còn bây giờ anh đến chung sống, ở, sinh hoạt với họ như vợ chồng luôn hay sao hả em? Giữa chồng em và người phụ nữ đó đã có con chung hay chưa?
Từ ngày em phát hiện anh ấy có người tình/vợ bé thì hai vợ chồng đã bao giờ có một cuộc nói chuyện, trao đổi thẳng thắn về những gì đã xảy ra để hiểu được mong muốn, cảm nhận, suy nghĩ của đối phương như thế nào? Nguyên nhân anh ấy có người khác là bởi anh ấy đã thực sự hết tình cảm với em và dành tình cảm đó cho người khác hay đang có vấn đề gì trong cuộc hôn nhân của hai người? Em nói sau khi em phát hiện anh ấy ngoại tình thì “anh đổ lỗi cho em, nói em ích kỷ, tính toán”. Vậy, theo em đây chỉ là “cái cớ” để anh ấy đổ lỗi cho người khác, lấp liếm đi tội lỗi của mình; hay thực sự ở bản thân em có điều gì đó khiến anh ấy chưa hài lòng trong cuộc hôn nhân này?
Lúc này, em nên cho mình một khoảng thời gian để nhìn nhận lại cuộc hôn nhân của mình, nhìn nhận lại tất cả những gì đã diễn ra xem rằng: Liệu bản thân em có thể làm được điều gì khác để giúp anh ấy thay đổi? Liệu chồng em có thể thay đổi được tính cách của mình, từ bỏ mối quan hệ hiện tại để quay về toàn tâm toàn ý với vợ con hay không? Nếu anh ấy biết sai, sửa sai thì đó là một điều tốt để hai vợ chồng cùng nhau hàn gắn, vun đắp, giữ gìn gia đình. Trong trường hợp anh ấy không thay đổi thì mọi quyết định nằm ở em. Nếu em cảm thấy em vẫn có thể chịu đựng được cuộc sống như hiện tại, chấp nhận sống mà không có tình yêu, sự quan tâm của chồng thì đó là lựa chọn của em.
Tuy nhiên, khi đã lựa chọn như vậy thì em đừng kỳ vọng vào sự chia sẻ, quan tâm, chăm sóc hay chung thủy từ người chồng của mình. Bởi em càng kỳ vọng bao nhiêu thì chỉ càng thêm thất vọng bấy nhiêu mà thôi. Ngược lại, nếu em không còn một chút niềm tin, hy vọng nào vào việc anh ấy sẽ thay đổi; sức chịu đựng của em cũng đã chạm ngưỡng giới hạn, ở bên cạnh chồng chỉ khiến em suy nghĩ, mệt mỏi, đau khổ, thất vọng thì em hoàn toàn có thể tự giải thoát cho chính mình.
Thực tế, đổ vỡ trong hôn nhân là điều không ai mong muốn vì nó mang đến sự thiệt thòi và ảnh hưởng nhất định cho tất cả, bao gồm cả em, con em hay gia đình em. Thế nhưng em phải nhớ rằng, hôn nhân là chuyện cả đời; mà sức chịu đựng của con người thì có giới hạn. Con người ta có thể chịu đựng được ngày một ngày hai chứ không ai có thể chịu đựng ai cả đời đâu em. Em yêu chồng, thương con, vì gia đình là một điều rất tốt; nhưng mọi người thân của em cuối cùng cùng chỉ mong em được hạnh phúc thôi.
Kể cả con em, điều mà con cần cũng là một gia đình trọn vẹn, đúng nghĩa, có bố, có mẹ, bố mẹ yêu thương nhau và cùng nhau yêu thương con chứ không phải một gia đình “mô hình”, có bố có mẹ nhưng không có hạnh phúc ở trong đó đâu. Thế nên, trước khi nghĩ và lo lắng cho người khác, em hãy tự hỏi bản thân mình thực sự cần gì, muốn gì, giới hạn chịu đựng của mình là ở đâu. Ai cũng có quyền có được hạnh phúc, bản thân em cũng vậy. Hãy nhớ một điều rằng, em có sống tốt, sống vui thì em mới có thể lo cho con, và đối xử tốt với bố mẹ được; đừng lầm tưởng rằng sự hy sinh có nghĩa là mang đến hạnh phúc cho người khác.
Hy vọng qua những lời chia sẻ của chương trình em sẽ suy nghĩ và cân nhắc thật kỹ để có thể đưa ra cho mình quyết định phù hợp nhất.
Chúc em mọi điều tốt đẹp!
Theo CSTY
Tưởng con gái bị viêm dạ dày nên hay nôn ói, tôi điêu đứng khi vô tình thấy tờ giấy khám bệnh trong túi xách con rơi ra
Là người làm mẹ, tôi không đau lòng, không lo cho con sao được?
Ở cái tuổi 45, tôi và con gái nương tựa nhau sống hơn 20 năm rồi. Chồng tôi khi đó có vợ bé, anh ta dẫn cả người đàn bà ấy về nhà bắt tôi sống chung chồng. Thời đó phụ nữ ly hôn thường phải chịu đàm tiếu rất nhiều. Hơn nữa còn ảnh hưởng đến bố mẹ nên tôi bấm bụng chấp nhận. Sống cảnh một ông hai bà được hơn một năm thì tôi dứt áo ra đi khi thấy con gái bị dì ghẻ đánh thừa sống thiếu chết chỉ vì tranh cơm ăn với con bà ta.
Mẹ con tôi quay về nhà mẹ ruột, nương nhờ một thời gian. Tôi cũng cắt đứt với chồng và nhà chồng từ đó. Nhờ chăm chỉ, siêng năng, tôi xin vào làm công nhân ở khu công nghiệp và hiện tại đang là tổ trưởng dây chuyền kiểm tra chất lượng hàng. Cuộc sống mẹ con tôi cũng ổn định.
Con gái tôi sau khi trượt đại học cũng xin vào làm ở cùng dây chuyền với tôi. Mẹ con suốt ngày ríu rít bên nhau. Con bé càng lớn càng xinh đẹp và thu hút nhiều chàng trai trong công ty. Nhưng tôi luôn dặn con gái làm gì thì làm, yêu đương thế nào mẹ không cấm nhưng phải biết giữ mình. Dù bây giờ hiện đại hơn xưa rồi nhưng tôi vẫn không muốn con gái mang tiếng chửa hoang, xấu hổ ê chề ra.
Sống cảnh một ông hai bà được hơn một năm thì tôi dứt áo ra đi khi thấy con gái bị dì ghẻ đánh thừa sống thiếu chết chỉ vì tranh cơm ăn với con bà ta. (Ảnh minh họa)
Mấy tháng nay, con gái tôi có người yêu. Đó là anh chàng làm bên văn phòng, cũng điển trai và dịu dàng. Con gái tôi suốt ngày kể về người yêu nó bằng giọng nói, ánh mắt đầy yêu thương. Tôi biết, con bé đã biết yêu thật lòng rồi.
Sau khi tan ca, con gái không cùng tôi về nữa mà đi chơi với bạn trai. Có đêm hai đứa đi tới khuya mới về. Tôi luôn hỏi con gái có làm gì vượt giới hạn chưa, nó đều e ấp ngượng ngùng chứ không trả lời.
Rồi không hiểu sao hai đứa nó chia tay. Con gái tôi suy sụp, khóc vùi trong phòng suốt mấy ngày. Tôi xót con, gọi điện cho người yêu nó thì cậu kia nói hai người không hợp nhau. Chuyện tình cảm khó nói, con gái tôi cũng còn trẻ, tôi cũng không muốn xen quá sâu vào cuộc đời con mình.
Con gái tôi suy sụp, khóc vùi trong phòng suốt mấy ngày. (Ảnh minh họa)
Buồn bã suốt cả tháng, con gái tôi mới nở được nụ cười. Nhưng con bé cứ xanh xao, vàng vọt, ăn uống kém. Tôi mua thuốc bổ cho con uống thì nó chẳng uống mà lúc nào cũng buồn ngủ và hay nôn. Nghĩ con bị viêm dạ dày, tôi còn hối thúc nó đi khám sớm để còn điều trị.
Cho đến tối nay, khi dọn phòng, tôi làm rơi cái túi xách của con bé xuống nền nhà. Khi nhặt nhạnh những thứ bị rơi ra, tôi điêu đứng nhìn thấy tờ giấy siêu âm thai. Đọc kết luận con bé có thai 10 tuần, tôi sững cả người.
Con gái tôi có thai khi đã chia tay người yêu? Tôi lặng người đi vì không thể tin được. Cùng lúc đó, con gái tôi vào, thấy tôi cầm tờ giấy siêu âm, nó hùng hổ đi tới giật mạnh rồi đuổi tôi ra khỏi phòng. Tôi biết con gái mình cũng sợ, buồn lắm. Tôi càng sợ con nghĩ quẩn mà đi phá thai. Nhưng tôi cũng không biết phải làm gì cho con gái mình bây giờ? Tôi làm mẹ mà vô dụng quá, không bảo bọc được con. Tôi phải làm sao đây?
Theo Afamily
Những sự kiện hy hữu khuấy đảo cộng đồng mạng vào tuần cuối cùng của năm cũ Trong tuần lễ cuối cùng của năm Tuất, bên cạnh không khí xuân tràn ngập, mạng xã hội cũng không ngớt xôn xao bởi nhiều câu chuyện 'drama', kịch tính. Hãy cùng chúng tôi điểm qua 3 sự kiện 'nóng b.ỏng tay', được cư dân mạng bàn tán nhiệt tình nhất trong những ngày qua. Hãy cùng đón 'tất niên' thông tin với...