Em nhớ anh
Giây phút trôi qua ấy là giây phút em nhớ anh thật nhiều… (Ảnh minh họa)
Thời gian có thể dài hơn thế nữa nhưng nó không thể bào mòn được tình yêu em dành cho anh. Khoảng cách có là bức tường dày thế nào đi nữa cũng không bao giờ ngăn được nỗi nhớ của em về anh…
Hà Nội đêm buồn sầu vắng lạnh
Bốn bức tường trông nhớ tên anh
Em khẽ đặt dòng thư thương nhớ
Đêm vắng anh – đêm mang tên anh.
Một chiều Hà Nội, cũng trên con đường ấy, em đi rồi về. Một chiều như bao chiều tấp nập những dòng xe, dòng người, tiếng ồn ào của chốn Hà thành mà đôi lúc cũng khiến lòng ta thèm một thứ xa xôi.
Em nhớ nhà, nhớ quê, nhớ anh tha thiết. Đã có lúc em tự hỏi: Ta đang làm gì và cần gì ở đây? Sự thành đạt, công danh, sự đầy đủ và cả những bon chen, bộn bề? Đã có lúc em tưởng mình gục ngã mà nghĩ vậy đấy anh à! Em bận rộn và chạy theo cái cuộc sống tất tưởi, tưởng chừng như nghẹt thở và tâm hồn em như chùn xuống lặng vào đêm.
Anh ơi! Cũng vào chiều như thế, em đã nghỉ về anh! Em thấy mình vững bước và mạnh mẽ hơn anh à. Cảm ơn chúa đã cho em gặp anh, biết anh và yêu anh. Nghĩ về anh, em thấy mình được an ủi mỗi khi buồn, được chăm sóc mỗi khi mệt mỏi. Cảm ơn anh đã luôn ở bên em, động viên, đồng tình, ủng hộ em, khuyên nhủ em và cho em niềm vui thực sự.
Thời gian có thể dài hơn thế nữa nhưng nó không thể bào mòn được tình yêu em dành cho anh. Khoảng cách có là bức tường dày thế nào đi nữa cũng không bao giờ ngăn được nỗi nhớ của em về anh.
Em không cần chiều chuộng, âu yếm, lãng mạn nhiều đến vậy đâu anh. Em chỉ mong người em yêu vui mỗi ngày và không suy tư, phiền muộn. Em chỉ mong dù mệt mỏi hay khổ cực anh vẫn vững tin và vui khỏe vì có một người vẫn ngày mong anh như thế.
Video đang HOT
Thời gian có thể dài hơn thế nữa nhưng nó không thể bào mòn được tình yêu em dành cho anh… (Ảnh minh họa)
Vui vẻ và bước tiếp con đường mà chúng ta đã chọn và cùng nhau đi tiếp- tới chân trời anh và em. Niềm tin và hi vọng sẽ là cánh buồm đẩy thuyền anh, em vượt biển đông.
Em mong nụ cười sẽ luôn thường trực trên môi anh. Em cảm thấy mình thật hạnh phúc vì có anh, được yêu anh và quan tâm anh! Hạnh phúc của em là được chờ đợi và thương nhớ.
Em nhớ anh! Nhớ anh nhiều lắm anh à! Anh có biết không? Mỗi sáng vẫn mãi có một người luôn nghĩ về anh, nhớ anh, luôn mong sự bình yên cho anh. Mỗi ngày, vẫn có một người luôn muốn nắm tay anh, muốn khóc trên bờ vai của anh, muốn mỉm cười cùng anh.
Giây phút trôi qua ấy là giây phút em nhớ anh thật nhiều, nghĩ về anh thật nhiều và mong gặp anh thật nhiều… Em luôn mong anh được vui. Anh thật quan trọng đối với em.
Ở một nơi xa xôi, nơi ấy có anh của em đang làm nhiệm vụ, nơi ấy có đủ mát để làm anh thấy dễ chịu, có đủ nắng để sưởi ấm. Em nguyện làm cơn gió nhẹ bên anh, xin được làm tia nắng ấm áp sưởi ấm tâm hồn anh.
“Tình yêu trong xa cách như ngọn lửa trước gió. Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn”.
NHỚ
“Buổi mai em nhớ
Buổi chiều làm thơ
Buổi tối em chờ
Buổi khuya em mơ
24 giờ nhớ
Tình yêu ngẩn ngơ!”
Hoàng thị Loan – Sinh viên trường học viện Báo chí và tuyên truyền – lớp quản lý xã hội k28
nick: bootup1990
loanhoan90@gmail.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Tôi đã đánh mất tình yêu của em
Anh mất em để anh biết được tình yêu của anh là thế nào... (Ảnh minh họa)
Anh biết rằng em sẽ không thích đọc đâu, nhưng sao anh cứ muốn em biết những điều mà anh trăn trở...
Em hãy đọc nhé vì biết đâu anh là người duy nhất đưa đến cho em những điều như thế, và biết được thêm một điều thì cũng thú vị mà em nhỉ?
Em biết đó ngay từ khi bắt đầu thì anh đã biết kết thúc rồi, nhưng vì anh muốn được sống cho tình yêu của anh một lần nên anh đã tiếp tục lao vào một mối quan hệ tình yêu đầy hoài nghi, khó chịu, và không nhiều sự tin tưởng. Em đã cố gắng trong tình yêu đối với anh, có lẽ em cũng hi vọng điều gì đó ở anh nhưng anh hoàn toàn không muốn, không thích và không thể làm thế được bởi vì một điều anh chỉ muốn sống cho tình yêu đối với anh một lần, thế thôi.
Và khi kết thúc một cuộc tình anh hoàn toàn không muốn nó diễn ra như anh và em bây giờ, khó chịu, ngượng ngùng, căm ghét có vẻ là như thế. Em biết không anh đã hi vọng sau cuộc tình anh và em, chúng ta vẫn bình thường, cười đùa và cả đi chơi cùng nhau nữa, có gì đâu điều đó cũng vui và quá đỗi bình thường. Anh thích một vài tuần em lại gọi cho anh để bảo rằng "hôm nay cho anh mời em đi ăn sữa chua đó" rất đỗi bình thường nhưng vui vẻ vì hai chúng ta đều biết những chuyện khác thì không thể tiếp tục mà em nhỉ?
Anh thích cảm giác mỗi khi biết em về quê hay đi chơi anh gọi điện đòi quà của em, anh cũng thích được em đòi quà mỗi khi biết được anh đi chơi hay về quê. Để được quen biết, em ơi cũng là số phận đó em nhỉ, đâu phải hàng tỉ người trên thế giới này ai cũng có thể gặp đâu, anh chưa bao giờ thích giận và dường như ít lắm những lần giận, và giận em là điều mà có lẽ cả cuộc đời này anh không bao giờ làm được. Xa em rồi anh cũng bình thường, chỉ chết đi trong lòng một ít thôi vì chúng ta đều phải sống vì cuộc sống riêng mà. Anh đã rất nhớ những lần đi tìm mua yaour nha đam cho em, nhớ lắm những câu nói bữa củi của em...
Anh có thể sống bất cần đối với cả thể gian nhưng anh lại luôn cần em... (Ảnh minh họa)
Em! Cuộc sống mà, phải có sự đánh đổi thì nó mới có giá trị, anh mất em để anh biết được tình yêu của anh là thế nào, anh biết được em lớn như thế nào trong anh, em chiếm một vị trí không thể thay đổi trong anh. Điều đó anh cũng vui, dẫu biết rằng cay đắng.
Em biết vì anh sao luôn nói lời yêu em không? Anh đã từng mơ thấy, tưởng tượng thấy em bị một căn bệnh truyền nhiễm phải cách li hoàn toàn với thế giới và để hạn chết tuyệt đối sự lây lan cho thế giới bên ngoài họ đã đưa em ra một hoang đảo! Anh đã bỏ hết cuộc sống hiện tại, bỏ qua mọi ước vọng cho cuộc sống đời thường, anh đã đi ra đảo hoang đó để tìm em, anh biết khi anh không có em thì cuộc sống cũng chẳng có giá trị gì đối với anh cả, vì thế anh biết rằng anh đã rất yêu em và anh hoàn toàn là người có thể đưa đến hạnh phúc cho em. Anh mơ về gia đình nhỏ nhoi và hạnh phúc trên đảo hoang, tình yêu đã chữa lành mọi căn bệnh, mọi ghét bỏ và chỉ còn lại tình yêu thôi. Thật là yếu đuối đúng không em, anh chẳng thể là người đưa đến niềm tin cho em được.
Thế gian này luôn là sự ngang trái mà, anh có thể là người xấu đối với cả thế gian này nhưng với em anh đã từng là người tốt, tốt nhất vì anh biết được anh dám làm tất cả để em được vui, anh có thể sống bất cần đối với cả thể gian nhưng anh lại luôn cần em. Nhưng rồi chính điều đó đã làm anh và em xa nhau, anh đã không hề hối hận, nhưng buồn thì nhiều vô kể. 2 tuần xa em, 2 tuần mà anh trải qua bao nhiêu thử nghiệm, bao nhiêu sự nỗ lực nhưng vẫn đọng lại trong anh nỗi nhớ vô bờ. Anh muốn được ghét em nhiều như em ghét anh, anh muốn căm thù em vì em không hiểu nổi hạnh phúc là gì, anh bảo em ngốc vì không biết anh, chỉ có anh là người tốt nhất với em thôi mà sao em lại ghét anh. Anh thật sự yếu đuối nhưng anh cũng là con người mà, và khi tình yêu đã lớn như thế thì anh hoàn toàn không có khả năng để thoát khỏi sự cám dỗ êm đềm đó.
Em! "Đến bao giờ trên đường đời xuôi ngược, anh không còn cảm giác nhớ thương em"...
minh25252001@yahoo.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Gửi anh - người thứ ba Trái tim yêu cần sự độ lượng và lòng bao dung nhiều hơn sự ích kỷ... (Ảnh minh họa) Anh không biết tôi nhưng tôi có biết chút ít về anh. Chúng ta đều là hai người đàn ông có nhiều điểm tương đồng về tính cách, và đặc biệt là cùng dành tình yêu của mình cho một người phụ nữ. Anh...