Em nghiện anh mất rồi!
Cảm ơn số phận đã mang anh đến bên em, như một món quà kỳ diệu… Em thường nghĩ về những điều vẩn vơ trước mắt, thường ngồi nhìn vào một khoảng trời xanh to đùng trên sân thượng, lòng chợt nghĩ về ai đó rồi mỉm cười. Em không bắt trái tim đi lang thang để tìm niềm vui, em không bắt trái tim mình phải quên quá khứ, em chỉ thấy tim mình đã một phần lành lặn sau quá nhiều nỗi đau khi gặp một người…
Là anh…
Sáng nay ra phố thấy những gánh hoa đủ sắc màu, lòng khe khẽ hát những giai điệu bình yên, chợt mỉm cười vì thấy những cái ôm chặt thật chặt giữa gió trời luồn vào khăn len ấm. Nhớ một người…
Em thấy tim mình đã phần lành lặn sau quá nhiều nỗi đau khi gặp anh
Đã bao nhiêu lần tự dặn với lòng mình sẽ không rung động nữa, nhưng lại luôn đợi chờ một lời động viên, đợi chờ những cái nắm tay còn ngại ngùng khi cùng đi xem phim… Cứ như luôn đợi chờ một bắt đầu.
Không còn những chiều thu bước lên những chiếc lá khô rạo rạc, thấy mọi thứ đều mong manh dễ vỡ, không còn ngân ngấn mắt khi thấy hạnh phúc cứ lần lượt trôi tuột qua tay, không còn những ngày ngồi sau xe anh chỉ muốn ôm thật chặt, nghe lòng mình rạo rực như buổi ban đầu…
Rồi chợt giật mình vì sợ lầm lỡ, sợ sẽ chọn sai, chợt giật mình nếu quá khứ lặp lại lần hai, sợ yêu thương quay đi không nói lời gì, rồi vội buông tay nhìn vào thinh lặng. Phải, quá khứ đã xa rồi…
Không phải lần đầu đến với tình yêu, không phải lần đầu ngượng ngùng đan tay mình vào tay ai đó, không phải lần đầu quàng tay qua cổ một chàng trai rồi kéo xuống đặt lên môi ấy nụ hôn ấm… nhưng chưa bao giờ em mong mọi thứ đừng thay đổi như thế này!
Video đang HOT
Giá như có thể nắm tay anh suốt cuộc đời, em sẽ cố gắng không chỉ dùng đôi bàn tay mình nắm bàn tay anh lại, không chỉ dùng cái ôm từ đằng sau thật chặt qua bao ngày xa cách, không chỉ dùng những giọt nước mắt tủi hờn. Em sẽ dùng cả trái tim và bộ óc của mình để níu bước chân anh.
Chưa bao giờ em mong mọi thứ đừng thay đổi như thế này
Giá như có thể mỗi chiều muộn cùng nhau ngồi lại nơi tán cây đã ngả màu úa vàng, em run run dựa đầu vào lòng anh thật khẽ, còn anh thì quàng tay qua vai như sợ em nhỏ bé mà bay mất. Em sẽ thì thầm vào tai anh thật nhẹ: “Em nghiện anh mất rồi”. Anh gật đầu ra vẻ người lớn lắm: “Nghiện rồi thì không cai được đâu, có cai rồi cũng tái nghiện mà thôi”, rồi cả hai cùng cười lớn trong khói lạnh mùa đông.
Tình yêu của anh đã thuộc sở hữu của em rồi, nhưng ngày mai biết đâu lại rơi vào trái tim của một cô gái khác, vậy thì em cố gắng níu giữ có ích gì? Nhưng chắc chắn em sẽ yêu anh trọn trái tim mình cho ngày hôm nay, sẽ cười thật nhiều và thỉnh thoảng giận vu vơ cho tình yêu thêm gia vị. Chỉ giận đủ ít để khóe mắt cay cay và đủ nhiều để anh sốt sắng chạy đi chạy lại giải thích trông đến buồn cười.
Cảm ơn số phận đã mang anh đến bên em, như một món quà kỳ diệu. Lòng ngẩn ngơ ngắm những gánh hoa đủ màu sắc đi qua trước cửa, vén chiếc khăn len trùm kín qua cổ, rồi vội vàng nở nụ cười để đi gật đầu với một tình yêu…
Theo Ngoisao
Chết cười với người yêu 8x quá... ngoan
Yêu nhau 5 tháng, đi chơi với người yêu 8x tuần 2 buổi, nhắn tin điện đóm cũng thường xuyên nhưng hai người chưa có một cái nắm tay nào. Đến cái chạm nhẹ vào... lông tơ cũng không có.
Nàng năm nay tròn 26 cái xuân xanh. Cũng chưa tới mức "ế sưng" nhưng trong nhà bố mẹ lo lắng giục giã. Ngoài đường, bạn bè ai nấy có đôi có cặp, làm nàng cũng thấy lo lo.
Hôm trước, mẹ nàng hớn hở khoe với nàng vừa "kiếm" được một mối ngon phết. Nghe giới thiệu qua thì chàng ấy là người "hiền lành ngoan ngoãn, được lòng mọi người xung quanh, lại có công việc ổn định". Làm người yêu, cũng xuôi tai đấy!
Anh chàng nếu tính năm sinh thì thuộc 8x đời cổ, tính số tuổi thì đã cán mốc đầu 3. "Thôi thì với mình cũng xứng đôi vừa lứa!" - Thế là nàng gật đầu cái "rụp" và đi xem mặt.
Ấn tượng ban đầu về chàng khá tốt. Điểm trừ duy nhất của chàng là nhát nhát, lành lành sao sao ấy. Chàng khá ít nói, nói thì cũng nhẹ nhàng, xem ra còn dịu dàng hơn cả nàng. Nhưng nàng tặc lưỡi cho qua, còn hơn mấy kẻ thấy gái là nhảy bổ vào, chỉ chăm chăm xem có "làm ăn" được gì không.
Lúc nào đi chơi chàng cũng đến nhà xin phép bố mẹ nàng được đưa nàng đi chơi rất đàng hoàng. Có lẽ chỉ còn thiếu nước chàng khoanh tay vào "ạ" giống thằng cu cháu họ của nàng nữa thôi.
Chàng luôn căn giờ đưa nàng về trước 10 giờ tối và không bao giờ vào nhà ngồi thêm chút nào. Mấy lần nàng "mời mọc" thì chàng chối đây đẩy: "Anh phải về, với lại khuya rồi, sợ hàng xóm đánh giá em, đêm khuya mà còn tiếp bạn trai!". Ôi chàng ơi, thế kỉ 21, quý 1 năm 2013 rồi đấy, chàng có biết không?
Yêu nhau 5 tháng, đi chơi với nhau 2 buổi/tuần, nhắn tin điện đóm cũng thường xuyên nhưng hai người chưa có một cái nắm tay nào. Đến cái chạm nhẹ vào... lông tơ cũng không có. Mỗi khi nàng hơi cố ý tiến gần gần vào là chàng lại "biết ý" dịch ra xa một chút.
Đi cà phê, ăn uống thì hai người luôn mặt đối mặt ở hai ghế đối diện nhau. Nhiều khi nàng cố tình để chàng ngồi trước rồi mới ngồi xuống cạnh. Nhưng chàng lại kiếm cớ đi vệ sinh rồi chuyển ngay sang bên đối diện.
Yêu nhau, người ta ôm hôn ầm ầm mà chàng đến bóp vai cho người yêu cứ làm như phạm pháp không bằng (Ảnh minh họa)
Thi thoảng, trong quán cà phê ánh đèn dịu nhẹ, không khí vô cùng lãng mạn, nàng cố tình vươn tay sang chạm vào tay chàng. Chàng giật vội tay về, nhìn nàng với ánh mắt lúng ta lúng túng như một cô bé con xấu hổ lần đầu được bạn trai nắm tay vậy. Thế có chết không cơ chứ? Lúc ấy nàng tự dưng thấy mình như kẻ phạm tội, đầu độc tâm hồn trong sáng trẻ thơ của chàng vậy.
Tưởng mình chưa đủ độ hấp dẫn với chàng, mỗi lần ra đường nàng luôn theo dõi xem chàng có láo liên ngắm nhìn các em xinh đẹp, quyến rũ khác không. Nhưng tuyệt nhiên không có. Lái xe mắt chàng luôn nhìn thẳng, ngồi với nàng cũng chỉ có nhìn nàng mà thôi.
Chàng đèo nàng, gặp cái ổ gà trên đường, nàng cố tình ngồi sát vào chàng, vòng tay ôm vào eo, nhưng chả thấy chàng xi nhê gì, người cứ đơ đơ như vô cảm. Chết chửa? Đàn ông 30, sao lại không có phản ứng với sự động chạm của phụ nữ thế này?
Có hôm nàng nhìn chàng đắm đuối, thỏ thẻ ngọt ngào nhất có thể: "Anh ơi, em mỏi lưng, đau vai quá. Anh qua đây xoa cho em nhé!".
Nàng thấy chàng mặt sững sờ, thẫn thờ như bị sét đánh, rồi gượng gạo nở nụ cười méo mó: "Ai lại làm thế hả em?". Ôi giời ơi, một cái lí do củ chuối nhất quả đất! Yêu nhau, người ta ôm hôn ầm ầm mà chàng đến bóp vai cho người yêu cứ làm như phạm pháp không bằng.
Biết là chàng hiền lành, nhút nhát, nhưng đã là đàn ông thì ai chả có "máu dê" trong người. Được người yêu bật đèn xanh loạn cả lên thế mà vẫn dửng dừng dưng thì có lẽ nàng nên xem lại giới tính thật của chàng rồi. Nàng phát khóc, đôi khi trong giấc mơ tự hỏi lẽ nào chàng thuộc giới tính thứ 3?
Từ đó, đi chơi với chàng, mỗi lần thấy một chàng đẹp trai "manly" đi qua, nàng chăm chăm nhìn xem chàng của mình có động đậy gì không. Nhưng chàng ngay cả một cái nhếch mép cũng không có. Không có phản ứng với cả đàn ông và đàn bà. Hay là chàng thuộc giới tính thứ 4?
Nàng chán nản, tuyệt vọng, nhiều khi muốn hỏi thẳng chàng cho xong, nhưng lại không có đủ dũng khí. Tâm tình không tốt dễ sinh cáu gắt, nhưng chàng vẫn quan tâm, chăm sóc nàng rất chu đáo. Nhiều khi nhìn cái mặt hiền hiền, lành lành của chàng mà chỉ muốn hét lên: "Nói ngay, anh thuộc giới tính gì?".
Nàng bị ngã xe, bị xây xước chút thôi nhưng tự nhiên thấy tủi thân vô cùng. Nàng bèn gọi điện cho chàng khóc òa lên. Chàng phi ngay đến, thấy nàng nước mắt ngắn dài, quần áo bụi bẩn, trông chắc là nhếch nhác lắm. Chẳng nói chẳng rằng, chàng nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng và ô hay chàng ôm nàng vào lòng, rất chặt.
Ôi, cái ôm đầu tiên sau nửa năm yêu nhau. Nàng nghe thấy tim chàng đập thình thịch, thấy vòng tay chàng rất ấm áp và mạnh mẽ. Nàng nở nụ cười hạnh phúc, thấy cái suy nghĩ về người yêu mới dở hơi làm sao!
Theo Ngoisao
Có anh, Noel này hạnh phúc Noel này em mới biết mùi vị của hạnh phúc bởi vì đã có anh ở bên. Mùa Giáng Sinh năm nay đối với em thật đặc biệt. Mặc dù trời rất lạnh nhưng trái tim em thì lại cảm thấy ấm áp vô cùng, có lẽ bởi Giáng Sinh này em đã có anh. Vì anh luôn ở bên nên bất cứ...