Em muốn từ bỏ cuộc hôn nhân để sống độc thân cho thanh thản
Tôi chưa từng ngoại tình hay là từng gian dối chồng làm điều gì tội lỗi. Nhưng phải thừa nhận là, đã có nhiều lúc tôi cảm thấy thất vọng về chồng, cảm thấy buồn phiền và muốn từ bỏ cuộc hôn nhân này.
Cuộc sống đúng là không ai nói được điều gì trước. Bây giờ, khi các em, bạn bè hỏi tôi về cách chọn chồng, chọn người mình yêu hay người yêu mình, tôi chỉ cười. Vì tôi biết, hôn nhân ngoài việc đến từ tình yêu còn cần có yếu tố kinh tế. Thực dụng là điều không quá tốt nhưng cuộc sống là phải thực tế. Nếu vợ chồng chỉ bám vào hai chữ tình yêu để sống thì thực sự không biết cuộc sống sau này có hạnh phúc nổi không.
Thử hỏi vì sao khi kết hôn, con người ta thường quên đi lãng mạn, hạnh phúc vì họ phải lao đầu vào kiếm tiền, vào việc làm sao cho có trách nhiệm với gia đình. Thế nên, đừng nói hôn nhân không nhuốm màu tiền bạc. Không có kinh tế, cuộc sống hôn nhân khó hạnh phúc lắm. Dù không nhiều người nói ra điều này nhưng tôi nghĩ rằng, chắc hẳn ai cũng hiểu, đó là thực tế.
Nếu một ngày nào đó bạn lấy một người chồng nghèo, không có chí tiến thủ, bạn phải nai lưng làm việc và vất vả kiếm từng đồng mua sữa cho con, thì bạn mới hiểu được cảm giác lấy chồng nghèo là gì. Cuộc sống lúc đó khó mà nói đến hai chữ tình yêu khi mà gánh nặng cơm áo gạo tiền cừ đè lên đôi vai của mình. Chồng bạn tốt thì còn được an ủi phần nào, chồng mà kém cỏi, lại không chí thú làm ăn, suốt ngày tự ti rồi quát nạt vợ thì quả thật, tình yêu sẽ nhanh chóng biến mất.
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Tôi đang rơi vào hoàn cảnh như vậy. Tôi từng có một mối tình sâu đậm nhưng rồi hai người chia tay nhau và anh đi lấy vợ, sau đó tôi cũng đi lấy chồng. Khi gặp người chồng hiện tại, những gì anh cho tôi chỉ là tình yêu. Trái tim được sưởi ấm, được tìm lại hai chữ tình yêu, tôi đã cảm giác đây là phước phận mà tôi nhận được.
Chúng tôi cưới nhau sau đó và tôi hoàn toàn quên đi tình cũ. Cũng chẳng biết rằng người ấy giờ sống ra sao, có hạnh phúc không, tôi không muốn tìm hiểu dù chúng tôi ở rất gần nhau.
Sống với nhau một thời gian, khi có con tôi mới biết chồng tôi là người vô trách nhiệm. Gia đình chồng không có gì, nhưng ngày trước, tôi lại luôn nghĩ, tình yêu mới là thứ quan trọng, của cải không có thì làm nên từ hai bàn tay. Nhưng chồng tôi nào có chí hướng gì. Anh đi kiếm việc rồi lương ba cọc, ba đồng anh chán. Anh chẳng đả động gì tới chuyện kiếm tiền nữa khi anh thấy vợ cũng kiếm được đôi chút.
Vì chồng không đi làm, một mình tôi phải vất vả bươn chải kiếm vài đồng, cảm giác mệt mỏi vô cùng. Tôi nghĩ về những ngày tháng trước đây, anh hứa hẹn với tôi bao điều mà cuối cùng anh lại như thế này. Có nói thì anh cau có, khó chịu, anh bảo cứ từ từ, chưa gì đã làm toáng lên. Nhưng càng ngày anh càng sa chân vào cờ bạc, rượu chè. Mình nghèo thì phải cố có cách làm sao cho vợ con đỡ khổ. Lấy chồng, bố mẹ chồng khó túng, không nhờ được gì lại gặp phải người chồng như vậy, tôi cảm thấy chán.
Nhiều khi tôi nghĩ về người cũ. Giá như ngày trước tôi đừng tự tôn quá, giá như tôi nhún một tí thì có phải chuyện của tôi và người ấy đã không đi đến hồi kết, và có thể, chúng tôi sẽ nên duyên vợ chồng. Nhưng biết trước được thì đã không nói làm gì. Đời người có ai giá như được đâu.
Bây giờ, từng đêm tôi nằm và mơ về người cũ. Nếu như chồng tôi hiểu được cảm giác tủi thân của tôi, cảm giác chán nản của tôi thì tốt biết bao. Tôi thường nói với anh khi yêu nhau, em không quan trọng giàu nghèo, chỉ cần là anh luôn yêu thương em là được, vợ chồng cùng nhau cố gắng. Nhưng giờ tôi xin rút lại. Cái nghèo nó làm khổ nhau. Lấy chồng nghèo là cái sai của tôi vì tôi đã chọn nhầm chồng.
Người cũ của tôi tốt bao nhiêu thì chồng tôi càng chán bấy nhiêu. Có nhiều đêm tôi nằm mơ về những kỉ niệm đã qua, và tôi cảm thấy tiếc nuối thời trẻ. Giá như được làm lại, tôi cũng sẽ chọn một người chồng có kinh tế, lo được cho mẹ con tôi chứ không chọn người đàn ông nghèo và giờ, một mình tôi kiếm tiền còn khó sống, lại phải nuôi thêm chồng.
Đêm nào tôi cũng khóc, chỉ ước gì được trở lại thời gian, trở lại thời thanh niên chưa chồng chưa con, vô tư bay nhảy. Bây giờ thì đã khác, có con rồi, khác xưa rồi. Nhìn con lòng lại buồn rười rượi. Thôi thì tự nhủ lòng mình, cố gắng lên, vì con mà tiếp tục sống tốt. Ai bảo ngày đó kiên quyết lấy chồng nghèo?
Theo Nguoiduatin
Anh ruồng rẫy tôi, qua lại với vợ cũ
Sinh con xong, chồng tôi chưa một ngày ở lại chăm sóc tôi. Anh lấy lý do bận việc, nhưng sự thật là qua nhà chị ta và ở đó.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 26 tuổi, tôi và anh có với nhau một đứa con gái gần 5 tháng tuổi. Anh là người đã có hai đời vợ và có một bé gái với người vợ thứ hai. Nỗi đau của tôi cũng bắt nguồn từ người vợ thứ hai này.
Tôi và anh cưới nhau được gần hai tháng thì người vợ hai gửi cho tôi một đoạn ghi âm về cuộc nói chuyện giữa chồng tôi và người phụ nữ đó. Tôi không thể tin vào tai mình, khi chồng tôi lại hạ thấp tôi, nói xấu tôi với người phụ nữ đó. Kết thúc cuộc nói chuyện họ cùng nhau vào khách sạn và người mở lời, rủ rê lại chính là chồng tôi. Khi đó tôi đã mang trong người giọt máu của anh ấy.
Anh ấy giải thích mọi điều, anh nói chỉ để dỗ dành chị ta. Bởi anh là một người có địa vị trong xã hội nên anh sợ chị ta đến nơi làm việc để quậy phá. Lúc đầu tôi đã không tin, nhưng vì đứa con trong bụng tôi đã ngậm đắng nuốt cay tha thứ cho anh, mong anh biết sai mà sửa đổi.
Trái với suy nghĩ của tôi, hai người vẫn quan hệ với nhau, vẫn thường xuyên gặp nhau vào giờ nghỉ trưa. Điều tệ hại hơn là mỗi lần anh nghe người phụ nữ kia than thở, khóc lóc nói là tôi la mắng chị ta thì chồng tôi lại về chửi tôi không thương tiếc, thậm chí anh mà không cần biết sự thật ra sao. Vì con, vì gia đình hai bên tôi cố gắng chịu đựng để sinh con rồi giải quyết sau.
Sinh con xong, chồng tôi chưa một ngày ở lại chăm sóc tôi, mà chỉ có gia đình tôi. Anh lấy lý do bận nhiều việc, nhưng sự thật anh ấy qua nhà chị ta ở đó và... trong khi tôi nằm viện.
Khi tôi xuất viện về nhà, vì chị ta mà anh đã chửi và tát tôi hai cái trong khi tôi đang trong giường ở cữ và mới sinh được 10 ngày. Lần tiếp theo vẫn thế, anh chửi bới, đánh đập, xúc phạm... tất cả tôi điều nhận lấy. Hiện tại điều tôi không thể chịu đựng được bởi anh ta dám nói hỗn với mẹ tôi, người mà tôi luôn kính trọng.
Mọi người hãy cho tôi biết tôi nên làm gì. Vì hiện tại tôi rất khổ tâm và tổn thương rất nhiều. Cám ơn mọi người.
Theo VNE
Vợ giỏi, chồng đần,thì có hạnh phúc được không? Tôi học thạc sĩ, còn anh chỉ là công nhân khu công nghiệp, liệu vợ chồng có hạnh phúc không? Anh đem lòng yêu tôi nhưng tôi không có tình cảm. Anh sẵn sàng chấp nhận tôi dù tôi mang thai với người khác (Ảnh minh họa) Anh tốt với tôi, chân thành và hiền lành. Quan trọng nhất là anh yêu tôi...