Em muốn “trao thân” nhưng bạn trai… không cần
Nó muốn trao cho anh tất cả. Người nó đã sẵn sàng dâng hiến lắm rồi. Nó nhắm mắt và đợi chờ anh tiến tới…
Vậy mà anh đã dừng lại đúng lúc nó đang cao trào.
Lần đầu tiên đón nhận nụ hôn của anh, nó thấy mình ngây ngô, chính xác là ngây thơ. Nó không biết hôn thế nào, để kệ anh thực hiện. Nó run như cầy sấy, như đang làm việc gì đó có tội và sợ bị người khác biết. Nó cố giấu cái cảm giác run rẩy, sợ sệt đó.
Mà đâu chỉ lần này nó run, nó giật mình từ khi anh chạm vào tay nó. Trước đây nó từng yêu một cậu bạn thời còn đi học. Nhưng thời đó, trẻ con biết gì đâu, còn chẳng dám cầm tay nữa. Mang tiếng yêu mà chỉ biết nhìn nhau. Mối tình đó nhanh chóng đi qua.
Anh đến với nó, cho nó biết cảm giác giật mình khi cầm tay, run rẩy khi hôn rồi sau đó lại đưa nó vào cảm giác say đắm của nụ hôn. Anh vẫn biết nhiều hơn nó. Phải rồi, anh nhiều hơn nó vài tuổi cơ mà, phải có kinh nghiệm hơn chứ. Vả lại nó cũng yêu anh nên mới có nhiều cảm giác như thế.
Nó thích và nhớ nụ hôn của anh. Vài ngày mới gặp, nó lại muốn nhận được nụ hôn của anh và hình như anh cảm nhận được điều đó. Không buổi nào anh không hôn nó. Ở nhà nó, bố mẹ thường đi ngủ sớm, chỉ có hai đứa ở cái phòng khách biệt lập, lại ngồi chỗ kín đáo nên việc hôn môi thật dễ dàng.
Anh của nó tham lắm, sau nụ hôn là những biểu hiện khác. Mỗi lần đưa nó vào những nụ hôn đắm say, đôi tay ma thuật của anh lại làm ảo thuật ở nhiều chỗ trên cơ thể nó. Và lần ảo thuật đầu tiên anh làm, nó có tâm lý sợ, sợ lắm. Nó muốn đẩy anh ra và thét lên nhưng không dám. Nó sợ bố mẹ biết và hơn hết nó yêu anh. Nó không muốn làm thế.
Nó chịu đựng, nó quen dần và nó cũng bớt phòng thủ mỗi khi gần anh. Vì nó biết có phòng thủ, nó cũng không cưỡng lại được ham muốn và sức mạnh của anh cũng như cách “dẫn dắt” đầy cuốn hút và thành thạo. Nó đã thử bảo vệ bằng nhiều cách như chặn tay anh lại, đẩy anh ra, mặc đồ chật và kín. Vậy nhưng không ăn thua. Và thật xấu hổ khi phải nói sự thực, nhiều lúc nó cũng muốn anh làm như thế.
Video đang HOT
Anh dần dần khám phá được những chỗ nó muốn giấu song chỉ nửa kín, nửa hở vì điều kiện không cho phép bởi nhỡ đâu… bố mẹ dậy thì sao? Nó đe anh.
Mấy lần anh đòi vào nhà nghỉ nhưng nó lườm anh và nói không quả quyết. Anh đành đánh trống lảng sang chuyện khác.
Anh càng ngày càng mạnh dạn hơn, hình như lời đe “bố mẹ dậy” của nó không còn đủ sức nặng làm anh sợ. Thỉnh thoảng anh đòi xem hoặc cố xem những chỗ nhạy cảm trên cơ thể nó một cách công khai. Bàn tay, ánh mắt và bờ môi của anh trở nên tham lam hơn.
Một ngày anh đến nhà nó và bố mẹ nó đã đi lên bác chơi từ chiều chưa về. Anh ngồi cạnh nó mà không thể yên được. Một chốc anh cởi bỏ được mọi thứ đồ bảo vệ nó mặc và ôm lấy nó.
Sau một lúc vày vò những gì mình thích, anh rủ rỉ vào tai nó “cho anh nhé”. Nó lắc đầu, nói không quả quyết. Anh mặc kệ, quyết định thoát y phục. Nó không chịu, kéo ghì anh xuống hôn, không cho làm việc đó. Anh miễn cưỡng dừng lại. Sau nụ hôn ấy, anh nhìn nó âu yếm, bớt ham muốn hẳn. Anh để nó mặc lại trang phục vào.
Nó mới yêu anh được hơn nửa năm. Lúc mới yêu, nó đã nói rõ quan điểm của nó là “chuyện ấy” chỉ diễn ra trong đêm tân hôn. Nó chỉ trao “ cái ấy” cho chồng nó mà thôi. Anh đã gật đầu đồng ý.
Sau buổi ở nhà nó, dù hơi ngạc nhiên, song nó yêu anh nhiều hơn. Nó ngầm hiểu anh muốn giữ cho nó và tự hào về điều đó. Nhưng nó cũng hiểu rằng, hôm đó, anh cứ quyết tâm, chắc nó cũng không chống lại được.
Nó tự nhủ sẽ không để xảy ra điều đó. Nhưng hôm rồi đi chơi cùng anh, về nhà anh ăn cơm, lên phòng anh chơi, mọi thứ lại diễn đúng theo trình tự hôm trước, nó bất khả kháng và thật sự hôm đó, nó cũng ham muốn vô cùng. Nó muốn trao cho anh tất cả. Tuy vẫn nói không, vẫn cố chặn anh lại song nó biết người nó sẵn sàng dâng hiến lắm rồi. Nó nhắm mắt và đợi chờ anh tiến tới. Vậy mà chuyện đó không xảy ra, anh lại dừng lại đúng lúc nó đang cao trào.
Lần này nó không biết nên mừng hay thất vọng, thêm yêu anh hay ghét anh, ca ngợi hay trách anh nữa?
Nó có cảm giác, anh giống bạn trai của mấy đứa bạn gái thân nó, đều mãnh liệt ở giai đoạn đầu. Nhưng mấy cậu kia luôn đi đến cùng của cơ hội. Còn anh toàn dừng lại đúng lúc nó khao khát.
Tự dưng, nó băn khoăn anh có vấn đề “sinh lý” hay không?
Theo VNE
Tôi không biết làm gì với cái thai trong bụng
Tôi nói với cô bạn thân: "Có lẽ anh ấy bận thật chứ không phải muốn rũ bỏ trách nhiệm. Bây giờ thì cái thai đã được 5 tháng. Tôi đã chờ đợi Hưng suốt 60 ngày. Bình thường, thời gian ấy sẽ chẳng là gì nhưng một khi người ta sống trong chờ đợi thì một ngày sẽ dài như một thế kỷ.
"Đã nói rồi mà không chịu nghe. Cái mặt thằng cha ấy nhìn là biết đểu. Chắc mày ăn trúng bùa mê thuốc lú của hắn rồi"- Mai quát tôi. Thật lòng, tôi không biết vì sao mình lại lao vào Hưng dù biết anh ta đã có vợ con. Có lẽ bắt đầu từ lòng thương hại, sau đó là đồng cảm vì Hưng cũng cô đơn, thất vọng về tình yêu như tôi.
Tôi nói với cô bạn thân: "Có lẽ anh ấy bận thật chứ không phải muốn rũ bỏ trách nhiệm. Chỉ có điều, tao không biết phải xử trí thế nào trong lúc này. Anh ấy bảo tao tự giải quyết, càng nhanh càng tốt vì để lâu không tiện". Cái thai trong bụng tôi đã được 5 tháng. Nó là của Hưng. Thế nhưng anh lại lấp lửng: "Em lớn rồi, phải tự biết phòng ngừa chứ? Anh không chịu trách nhiệm đâu".
Đúng là tôi biết phòng ngừa nên hai năm qua đã không có chuyện gì xảy ra. Nhưng mấy tháng trước, trong một lần Hưng vào Sài Gòn bất ngờ, chúng tôi đã ở bên nhau cả đêm. Hôm đó tôi cứ chủ quan nghĩ rằng, mình đang trong thời gian an toàn của chu kỳ nên không phòng ngừa. Sau đó mỗi tháng vẫn cứ thấy kinh, dù ít hơn bình thường nên tôi yên tâm rằng chẳng có việc gì xảy ra. Cho đến khi tôi đi khám sức khỏe định kỳ và tá hỏa khi biết mình có thai...
Đúng là tôi biết phòng ngừa nên hai năm qua đã không có chuyện gì xảy ra. Nhưng mấy tháng trước, trong một lần Hưng vào Sài Gòn bất ngờ, chúng tôi đã ở bên nhau cả đêm. (ảnh minh họa)
Tôi quá lo sợ nên mới gọi cho Hưng. Tôi muốn anh cho tôi lời giải: Bỏ hay giữ? Hoặc chí ít thì anh cũng vào với tôi để tôi bớt hoảng loạn. Thế nhưng câu trả lời là "anh bận lắm". Cuối cùng tôi phải kể mọi chuyện với Mai, hi vọng rằng cô bạn sẽ cho mình một giải pháp. Đúng như vậy. Sau khi tận tai nghe cuộc đối thoại của tôi với Hưng qua điện thoại, Mai quyết định: "Cái cần loại bỏ khỏi cuộc đời mày là thằng cha ấy. Đồ đều cáng". Nhưng nếu làm theo lời Mai thì cái hậu quả của mối quan hệ hai năm qua của chúng tôi sẽ như thế nào?
Tôi quen Hưng trong một lần hội nghị khách hàng của công ty. Khi ấy, các đại lý của công ty ở cả nước về TP HCM dự hội nghị. Tình cờ chúng tôi ngồi gần nhau trong tiệc chiêu đãi của công ty. Nói chuyện với nhau, tôi chợt nhận ra người đàn ông này có điều gì đó rất cuốn hút.
Sau này tôi nhận ra đó là vẻ buồn buồn cố hữu trên gương mặt, trong ánh mắt và cả trong những câu chuyện anh kể với tôi. Điều đó khiến một người con gái vừa chia tay mối tình đầu của mình như tôi mềm lòng. Trong những lần gặp sau đó, tôi đã để cảm xúc của mình buông thả theo những câu chuyện đớn đau, day dứt của anh. Hưng là người bất hạnh trong tình yêu. Vợ anh ngoại tình, anh biết điều đó nhưng không thể ly hôn vì con cái. Mấy năm nay họ đã ly thân và thỏa thuận rằng, mỗi người có quyền tự do riêng của mình. Tôi có thể đến với anh mà không sợ bất cứ trở ngại nào.
Mọi thứ gần đúng như anh nói, ngoại trừ một lần, có người phụ nữ gọi điện cho tôi. Chị tình cờ thấy cuộc gọi nhỡ của tôi trong máy Hưng trong một lần anh say rượu ngủ quên như chết mà chuông điện thoại cứ reo. Chị nói rằng, chị là vợ Hưng và bảo tôi vui lòng gọi lại vào lúc khác vì chồng chị đã ngủ.
Giọng người phụ nữ ấy nói về Hưng thật âu yếm, dịu dàng, chứa chan tình cảm chứ không hề có dấu hiệu gì là của một người đang ly thân và ngoại tình. Sau này tôi nói Hưng thì anh bảo, bản tính của vợ anh như thế. Và vì vậy mà anh mới lầm.
Trong ngần ấy thời gian quan hệ với Hưng, tôi luôn nuôi hi vọng một ngày nào đó anh sẽ ly hôn để trở thành của tôi trọn vẹn. Thế mà giờ đây, mong ước ấy đang trôi theo những tháng ngày chờ đợi vô vọng. Tôi muốn ra nhà Hưng một chuyến để nói rõ ngọn ngành. Nhưng Mai ngăn tôi lại: "Ra đó, không khéo lại mang đầu máu về. Tao bảo đảm là anh ta chẳng hề ly thân với vợ, cũng chẳng hề có chuyện vợ anh ta ngoại tình".
Tôi cố gắng không tin vào những điều Mai nói, nhưng thời gian càng trôi qua thì niềm tin ấy càng phai nhạt. Nhiều người trong công ty biết tôi có thai. Những lời xầm xì đã bắt đầu lan rộng. Ba tháng qua, tôi không dám về nhà thăm ba má. Tôi nói dối là mình đang đi học nên rất bận. Má tôi đòi lên thăm, tôi cũng không cho.
Giờ tôi không biết phải làm gì với giọt máu đã trở thành hình hài một con người trong bụng mình...
Có phải đã quá muộn để vứt bỏ...
Theo Eva
Mỗi lần 'yêu' xong, anh cho tôi 500 nghìn ... Tôi không lấy thì anh tự ái nói là không tôn trọng anh, anh chỉ muốn chu cấp cho tôi. Tôi và anh yêu nhau đã được 1 năm, trong suốt thời gian ấy, chúng tôi luôn quan tâm, yêu thương và cận kề nhau. Có chuyện gì khó khăn hay tôi cần anh giúp, anh cũng tận tâm giúp đỡ. Anh...