Em muốn ôm anh kéo ra khỏi giấc mơ
Có nhiều lúc em chỉ muốn kéo anh ra khỏi giấc mơ, ghì vào lòng và ôm thật chặt.
Em lại nhớ anh rồi, chẳng hiểu sao cả ngày hôm nay lúc nào đầu óc em cũng chỉ nghĩ về anh mà chẳng thể làm nổi việc gì nên hồn cả. Lúc này đây khi màn đêm buông xuống, phố xá đã vùi mình vào trong giấc ngủ thì nỗi nhớ anh càng thêm cồn cào. Chẳng biết giờ này trong giấc mơ của anh có xuất hiện bóng hình của em không nữa. Yêu xa gian khổ vậy đấy, không biết tới khi nào hai đứa mình mới được gặp lại nhau.
Ngày đồng ý để anh đi nước ngoài, em đã biết rằng tình yêu của hai đứa chúng mình sẽ gặp nhiều khó khăn lắm. Sẽ chẳng còn những buổi hẹn hò đầy ắp tiếng cười, chẳng còn những lần anh chở em đi chầm chậm qua những hàng cây xanh mướt lá dọc hai bên con đường nối liền nhà hai đứa. Khi ấy em biết rằng trong một khoảng thời gian dài sau này tình mình sẽ phải trải qua một thử thách mang tên “chờ đợi”. Anh sẽ không thể vội vã chạy ngay tới bên khi em cần và em cũng vậy. Nhưng em vẫn chấp nhận đồng ý để anh ra đi, bởi xa nhau để biết yêu thương và trân trọng nhau nhiều hơn và nhất định sau khi vượt qua được thử thách này anh sẽ trở về và ở bên em mãi mãi.
Yêu xa, sẽ chẳng còn những buổi hẹn hò đầy ắp tiếng cười (Ảnh minh họa)
Yêu một người ở xa là cả anh, cả em cùng phải chấp nhận những thiệt thòi. Những khi vui em không thể ngay lập tức tíu tít gọi điện thoại khoe với anh, những khi mình giận nhau em cũng chẳng có cách nào để ngúng nguẩy dỗi hờn hay nước mắt ngắn dài làm nũng. Việc duy nhất em có thể làm chỉ là về nhà thật nhanh mỗi buổi hết giờ làm, bật máy tính, online và ngồi đợi dòng tên quen thuộc của anh sáng.
Video đang HOT
Có nhiều lúc em cảm thấy yếu lòng lắm chứ, chỉ muốn kéo anh ra khỏi giấc mơ và ôm anh vào lòng thật chặt. Có nhiều lúc sự cô đơn cứ dày vò tâm trí, khiến nỗi nhớ anh càng lúc càng thêm cồn cào. Những lúc em buồn chẳng có anh ở bên để lau khô nước mắt, những lúc em mệt mỏi, chán nản với cuộc đời cũng chẳng hề có bờ vai rắn rỏi mà tin cậy của anh để dựa dẫm. Khi những cặp tình nhân tấp nập nắm chặt tay nhau đi dạo trên phố thì chỉ có mình em ngồi bên khung cửa sổ và ngóng về một phương trời xa tít, nơi đó có anh.
Ngày hai đứa mình được gặp lại nhau sẽ chẳng còn xa (Ảnh minh họa)
Yêu xa, em đã tự rèn luyện cho mình được đức tính kiên trì, kiên trì tin tưởng và kiên trì chờ đợi đến ngày hai đứa mình gặp lại, chờ đợi vào một tương lai rạng ngời hạnh phúc, một kết thúc viên mãn cho câu chuyện tình yêu của hai đứa chúng mình. Từng ngày chậm chạp trôi qua, em gấp nỗi nhớ lại thành hình chú hạc giấy của niềm tin và hy vọng rồi thả vào chiếc bình pha lê làm kỷ niệm, để thỉnh thoảng khi buồn lại mang ra đếm. Hai trăm, ba trăm rồi năm trăm… chú hạc giấy rồi đó, người yêu bé nhỏ của anh thật kiên trì và bản lĩnh phải không?!
Đôi khi em nghĩ rằng mình nên cảm ơn vòng xoay cuộc đời vì đã cho đôi mình một khoảng thời gianyêu xa. Nhờ vậy em mới biết rằng mình yêu anh nhiều đến thế nào, mới biết trân trọng những tình cảm chân thành nhưng sâu sắc của anh mà mình đang có được. Em biết phía trước hai đứa mình sẽ còn vô vàn những thử thách đang chờ đợi, nhưng bởi yêu nhau rất nhiều nên nhất định mình sẽ vượt qua được phải không anh?!
Theo Eva
Em là món quà của thượng đế
Thượng đế thật tốt bụng khi đã ưu ái tặng cho anh món quà vô cùng tuyệt diệu. Anh vốn không phải là một người mê tín, thế nhưng chẳng hiểu sao từ sau khi gặp em lại rất tin vào cái điều mà người ta gọi là duyên phận kia. Nhờ sự sắp đặt của ông trời, nhờ sự đưa đẩy của duyên số nên anh mới được gặp gỡ và rồi trở thành người đàn ông may mắn &'nhất quả đất' bởi vì được sánh vai cùng em làm một cặp tình nhân. Lúc này đây anh không có cách nào để tả xiết niềm hạnh phúc đang trào dâng trong lòng mình, cảm ơn cuộc đời vì đã mang em tới và cảm ơn em rất nhiều vì đã ở lại bên cạnh anh.
Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà đã hai năm trôi qua kể từ ngày em gật đầu đồng ý mở cánh cửa trái tim mình để anh bước vào làm chủ. Đến tận bây giờ anh vẫn chưa quên được cảm giác hân hoan hạnh phúc của mình khi ấy, dường như cơ thể có bao nhiêu máu đều đổ dồn hết lên khiến khuôn mặt anh nóng bừng, tim đập thình thịch trong ngực trái, còn lòng thì lâng lâng vui sướng, ngập tràn trong cảm giác hạnh phúc bởi yêu và được yêu.
Em là một cô gái vô cùng đặc biệt (Ảnh minh họa)
Anh chưa yêu em ngay từ cái nhìn đầu đầu tiên, thế nhưng mỗi ngày trôi qua anh lại cảm nhận được rằng dường như trái tim mình hướng về em nhiều thêm một chút. Từ những phút giây ngỡ chừng như bình dị, từ những câu bông đùa rất đỗi tự nhiên rồi chẳng biết vì sao khuôn mặt ấy lại theo anh cả vào trong những giấc chiêm bao, nụ cười ấy lại ám ảnh lấy tâm trí anh, khiến anh ấm lòng ngay cả khi còn đang bù đầu với công việc. Tình yêu đến với anh một cách nhẹ nhàng và chậm rãi như thế, để đến một ngày bất chợt anh nhận ra rằng trái tim mình đã hoàn toàn thuộc về em.
Ngày anh lấy hết can đảm của mình để nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn với những ngón trắng muốt thuôn dài ấy cũng chính là ngày anh tự nguyện dâng hiến cả trái tim và linh hồn mình cho em nắm giữ. Anh chấm dứt những tháng ngày lang thang, phiêu bạt, chấm dứt kiếp sống của một kẻ lữ hành độc bước bởi vì đã tìm thấy thiên đường lý tưởng để cho đôi chân mình dừng lại trọn đời. Thượng đế quả thật tốt bụng khi đã không ích kỷ giữ món quà tuyệt diệu như em cho mình mà lại ưu ái trao tặng cho anh.
Em biết không, giây phút anh nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của em, bờ môi run run cất lên câu tỏ tình để rồi nhận được cái gật đầu thẹn thùng ấy cũng chính là lúc trái tim anh như ngừng đập. Quả thực khi ấy anh chỉ muốn hét lên thật to để khoe và khẳng định với cả thế giới này rằng: " Bây giờ cô ấy đã là người yêu của tôi". Chưa bao giờ anh cảm nhận được sự hạnh phúc trong tâm hồn mình lại dạt dào đến thế. Tình yêu đúng là một phép màu kỳ diệu của tạo hóa em nhỉ, bởi nhờ có ngọn lửa tình yêu luôn bùng cháy trong tim mà anh thấy yêu hơn cuộc sống này.
Chỉ cần mình luôn yêu thương nhau thì mọi sóng gió đều có thể vượt qua (Ảnh minh họa)
Một con người muốn trưởng thành thì phải được tôi luyện qua những khó khăn và thử thách, cũng giống như việc tình yêu muốn bền chặt thì phải vượt qua được những sóng gió của cuộc đời. Trong suốt khoảng thời gian qua hai đứa mình đã cùng chèo lái con thuyền tình yêu vượt qua biết bao ghềnh thác, để rồi sau tất cả những khó khăn ấy anh hạnh phúc vì nhận ra rằng dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra thì hai ta vẫn luôn nắm chặt tay nhau. Anh sẽ dẫn em đi kiếm tìm một vùng đất trời yên gió lặng để ta cùng nhau sống đến khi bạc mái đầu và cho dù có tìm được hay không khi anh cũng nguyện làm bờ vai vững chãi để bảo vệ và che chở cho em trọn cuộc đời này.
Hai năm đã trôi qua, tình yêu của anh tuy không tăng lên nhưng vẫn vẹn nguyên y như thuở ban đầu ấy. Làm sao mà yêu em hơn được nữa chứ, bởi vì ngay từ đầu anh đã trao trọn cho em thứ tình cảm thiêng liêng và mãnh liệt nhất của mình rồi. Anh rất tin vào sức mạnh của tình mình bởi khi hai tâm hồn đồng điệu, hai trái tim có chung nhịp đập thì dù ngoài kia gió to hay sóng lớn đến thế nào đi chăng nữa cũng không đủ sức để nhấn chìm tình yêu của đôi ta. Rồi nhất định sẽ có một ngày con thuyền tình yêu của chúng mình sẽ an toàn mà cập bến bờ hạnh phúc, rồi nhất định cây tình yêu mà hai ta đang ngày ngày vun xới sẽ đơm những bông hoa thơm và kết những trái ngọt lành.
Theo Eva
Hà Nội phồn hoa, mà cô đơn giữa bao người Anh chợt thấy cô đơn và lạc lòng giữa mảnh đất của những cặp tình nhân! Mưa chiều nay buồn quá phải không em? Đường phố đông vui bỗng chốc thành hoang vắng Giọt nước mắt trong chợt hồng lên vị đắng Một người đi, người đứng lại bên thềm... (Bùi Nguyễn Trung Kiên) Đã bao giờ em hiểu cái cảm giác của...