Em muốn đi lấy chồng, nhưng…
Chị ơi, bề ngoài em đâu đến nỗi nào, có nghề nghiệp đàng hoàng, nhưng đường chồng con sao cứ long đong…? Em thấy nhiều chị đâu có tài giỏi, xinh đẹp mà cũng lấy được chồng tử tế và hạnh phúc.
Ảnh minh họa
Em năm nay đã ngoài 30 tuổi, lại làm việc trong một bệnh viện, môi trường ở đây nữ nhiều, nam ít, số nam giới độc thân hầu hết đều là các bác sĩ nên họ chẳng mấy khi quan tâm tới tụi em, trừ công việc. Em lại làm theo ca, nhiều khi thời gian mọi người được nghỉ ngơi, đi chơi, thư giãn thì em lại phải đi làm, đi trực…Không chỉ em mà còn nhiều đồng nghiệp nữ của em cũng chung hoàn cảnh. Nhiều chị gần 40 tuổi mà vẫn chưa lập gia đình nên buồn lắm…
Riêng em, không chỉ em buồn mà gia đình em cũng sốt ruột, cứ nhắc nhở, hối thúc khiến em nhiều khi rất mệt mỏi. Nhưng em biết làm sao khi không gặp được người mình thương và thương mình. Thật ra cũng có người do họ hàng mai mối nhưng em thấy không hợp nên không thể tiến tới hôn nhân.
Riêng em, không chỉ em buồn mà gia đình em cũng sốt ruột, cứ nhắc nhở, hối thúc khiến em nhiều khi rất mệt mỏi.
Video đang HOT
Cách đây hơn nửa năm, có một anh công nhân hơn em 7 tuổi có cảm tình với em và em cũng rất mến anh, nhưng rồi khi giới thiệu với gia đình, mọi người tìm hiểu mới biết anh từng ly dị vợ ở quê, chưa có con, hiện làm việc trong một công trình, không có nhà cửa ổn định. Thế là mọi người xúm nhau can ngăn, sợ em lấy người chưa có nhà như vậy sẽ khổ, rồi em lung lay…Bây giờ em cũng thấy tiếc nhưng mọi chuyện đã vuột mất rồi.
Tuần trước bà dì giới thiệu cho em một anh cùng tuổi, chủ của một cơ sở sản xuất nhỏ có nhà cửa nhưng chân hơi bị tật, đi khập khiễng, lại nhỏ con nên em ngại lắm…
Chị ơi, bề ngoài em đâu đến nỗi nào, có nghề nghiệp đàng hoàng, nhưng đường chồng con sao cứ long đong… Em thấy nhiều chị đâu có tài giỏi, xinh đẹp mà cũng lấy được chồng tử tế và hạnh phúc. Là phụ nữ, ai cũng muốn lấy chồng và có một mái ấm, nhưng thì em không thể lấy chồng bằng mọi giá. Em phải làm sao đây? Nếu nhắm mắt đưa chân thì em sợ không hạnh phúc, mà lựa chọn người hợp lý thì tuổi tác đâu có chờ đợi em nữa! Mong chị giúp em một lời khuyên.
Theo Eva
Cao tay trị Sếp 'dê già'
Tôi đã nghĩ được ra một tuyệt chiêu mà có thể sẽ chấm dứt được hoàn toàn cơn ác mộng này.
ảnh minh họa
Vừa mới ra trường không được bao lâu thì tôi được nhận vào công ty làm việc. Những ngày đầu đi làm chân ướt chân ráo vào công ty, thấy sếp với vẻ bề ngoài lịch sự và phong độ lại có phần nghiêm túc theo đúng kiểu một cấp trên, tôi đã không khỏi ngưỡng mộ.
Thế rồi, làm việc được một thời gian, tôi nhận ra sếp là người có kiểu nói chuyện hay thích bông đùa, ve vãn nhân viên nữ. Thậm chí, nhiều khi sếp còn vui tính, tạo không khí bằng những câu chuyện sex.
Trong công ty cũng có khá nhiều nhân viên nữ trẻ đẹp, mỗi lần nói chuyện, ông thường tỏ ra thân mật như choàng tay, khoác vai, thậm chí có những lúc trêu đùa thái quá sếp còn vỗ mông, vỗ đùi khiến tôi không khỏi bất ngờ.
Và rồi, làm việc lâu dần, tôi cũng không thoát khỏi trong danh sách bị sếp chú ý. Quả thực, khi thấy sếp có những lời nói, hành động quan tâm lạ lùng đó, tôi cảm thấy lo sợ dần.
Ban đầu là những ánh mắt tình tứ quan tâm. Sau là cử chỉ thân mật như chạm nhẹ vào vai, vào tay rồi mời đi ăn trưa, tặng quà dù chẳng có lý do gì đặc biệt. Sếp bắt đầu quan tâm đến cuộc sống cá nhân của tôi hơn, và cũng thường xuyên chia sẻ cho tôi nghe về cuộc sống riêng tư của sếp nữa.
Dù nhiều khi thấy ái ngại với cách sếp cư xử như vậy nhưng tôi bế tắc chưa biết nên làm thế nào. Thực sự, tôi đã bị rơi vào cái vòng quẩn quanh, đi chẳng được mà ở chẳng xong. Nếu ở lại tôi sẽ phải đối mặt hàng ngày với ông sếp đầy "nguy hiểm", rồi nếu như mọi người thấy sếp quan tâm, lại hiểu lầm tôi là bồ sếp thì chẳng hay.
Nhưng suy đi tính lại, công việc này đối với tôi rất vừa sức, lương cũng khá cao nên tôi muốn gắn bó lâu dài. Trong lòng thầm nghĩ, chắc sếp chỉ trêu đùa thôi, nếu khéo léo thì cũng sẽ chẳng sao cả. Chính vì vậy tôi đã quyết định ở lại, tiếp tục làm việc.
Nhiều tháng sau, tôi được bổ nhiệm làm trợ lý của sếp. Công việc trợ lý khiến tôi tiếp xúc với sếp nhiều hơn nữa, đi công tác đâu cũng hay đưa tôi đi cùng. Thế rồi, trong chuyến công tác trước, sếp bất ngờ bật đèn xanh có ý rủ tôi đi nhà nghỉ nữa. Quá hốt hoảng quá, tôi tìm mọi cách để có thể ứng phó với tình huống trên. Và cuối cùng, tôi đành cầu cứu bạn trai tới giải thoát.
Vì biết rằng chuyện tương tự như thế có thể xảy ra nữa, nên tôi cố tìm cách để tránh né và cẩn thận hơn với sếp. Tránh những chỗ làm việc riêng tư, chỉ có hai người, nếu sếp cố ý đòi hỏi vào phòng riêng thì tôi cũng khéo léo tìm mở cửa để mọi người có thể nhìn thấy.
Rồi sau đó, tôi cũng đã nghĩ được ra một tuyệt chiêu mà có thể sẽ chấm dứt được hoàn toàn cơn ác mộng này. Đó chính là làm quen với...vợ sếp.
Tôi cố gắng chủ động nói chuyện và rủ vợ sếp đi mua sắm, vì biết được gu thẩm mỹ của bà nên những gì tôi tư vấn bà rất ưng ý. Thấy tôi trở nên thân thiết vợ sếp và được bà quý mến nên sếp đã dè chừng hơn và cũng không làm khó tôi trong công việc.
Thật may mắn vì hiện giờ tôi vẫn giữ được công việc ổn định và tránh được sự "quan tâm" thái quá của sếp!
Theo VNE
Độc thân có gì đâu mà chạnh lòng Mỗi ngày trôi qua, tôi bù đầu với công việc từ sáng đến tối, đến nỗi mỗi khi có thời gian là tôi lại muốn ăn, muốn hò hẹn với bạn bè. ảnh minh họa Tôi 23 tuổi, độc thân. Cái tuổi không còn trẻ để mộng mơ như những cô gái 18 nhưng cũng không phải là già để sốt sắng với...