Em muốn chúng ta bắt đầu từ tình bạn
Em không xinh, mọi người thường nói là dễ nhìn, cao hơn 1,6 m, không mập, da bánh mật.
Trời Sài Gòn dạo này hay mưa quá, mà em lại rất sợ những ngày mưa, vì mưa toàn làm em nhớ đến những ký ức buồn thời tuổi thơ ở vùng quê miền Tây bên gia đình và em rất sợ lạnh.
Lúc nhỏ, trẻ con quê có đứa nào mà không thích tắm mưa vui đùa với lũ bạn đâu anh. Vậy mà giờ chợt giật mình, em đã quá xa thời tắm mưa ấy để nhớ rồi. Thôi thì chờ đến sau này chúng ta trông cho con mình tắm mưa và em lại kể anh nghe chuyện những cơn mưa nữa nha.
Thật ra em không biết sao mình ế tới tận 32 tuổi nữa. Bước sang tuổi 26, em đi Nhật theo diện thực tập sinh. Vừa sang đó thì bị “mọc sừng” nên em vẫn lặng lẽ một mình đi làm. Về nước, em làm nhân viên văn phòng công ty Nhật tới giờ. Hiện tại công việc ổn định, em có thể tự lo cho bản thân và giúp đỡ gia đình một chút.
Em không xinh, mọi người thường nói là dễ nhìn, cao hơn 1,6 m, không mập, da bánh mật đặc trưng của con gái bác nông dân, dù lâu rồi không làm nông nhưng vẫn không trắng nổi. Là người sống tình cảm nên em không có quan niệm gia đình chồng và gia đình mình. Chỉ cần yêu thương được trao đi thì em tin ai cũng sẽ được nhận lại điều xứng đáng. Vì vậy em sẽ hiếu thảo và tôn trọng ba mẹ hai bên như nhau, nên anh yên tâm nha.
Ai cũng nghĩ đàn ông dĩ nhiên là trụ cột, là cây tùng, cây bách, là chỗ dựa cho phụ nữ. Nhưng với em, đàn ông và phụ nữ cũng là người thôi, nên chẳng vì lý do gì mà anh phải ôm mọi khó khăn (nếu có) để giải quyết một mình. Gia đình chúng ta, chúng ta sẽ cùng nhau gánh vác. Cuộc sống ngoài kia vốn dĩ chẳng dễ dàng, nên em hi vọng về đến nhà chúng ta sẽ buông hết mọi lo toan, muộn phiền mà chia sẻ với nhau. Tiện thể em cũng muốn hỏi anh: việc chùi xoong nồi sau khi nấu nướng, anh có thể giúp em không, vì với em đó là chia sẻ.
Video đang HOT
Em hi vọng trong cuộc sống nếu có những lúc giận dỗi hay cãi vã, chúng ta sẽ không dùng “mày – tao” để xưng hô với nhau, hãy xưng “anh – em” như bình thường, xem ai cãi được thì cãi (để tránh mọi việc có thể đi quá xa sau cuộc cãi vã đó) và với em đó là tôn trọng.
Nữ công gia chánh em không giỏi, nhưng không đến nỗi để anh mặc đồ sứt chỉ đâu. Nấu nướng tạm được, thêu thùa đan móc em biết một ít. Nhìn chung do được di truyền từ ba em nên cái gì cần thiết cho cuộc sống là em tự mày mò hoặc tự học.
Khuyết điểm to đùng của em là tính quá kỹ, vệ sinh hơi thái quá nên đôi lúc sẽ càu nhàu nếu ai đó bừa bộn. Do là chị cả trong nhà nên em không được mong manh, dễ vỡ như một số bạn khác (dù bề ngoài em cũng khá “bánh bèo”), nên đôi lúc anh sẽ không có cảm giác che chở được em. Có lẽ đó cũng là điều mà nhiều người e ngại ở phụ nữ, nên em vẫn là “hàng tồn kho” cho đến giờ. Ngoài ra em bị dị ứng khói thuốc lá nên nếu anh không hút thuốc thì tốt quá, vì không hút thuốc cũng là bảo vệ sức khỏe của anh nữa mà.
Em biết là mình không phải người hoàn hảo nên không có tiêu chuẩn gì đặc biệt ở anh đâu. Anh chỉ cần cao hơn em một xíu, dễ nhìn, công việc ổn định là được. Nếu quê anh ở gần em thì càng vui, gần nhau để mai này ba mẹ chúng ta có già đi, cũng tiện tới lui chăm sóc.
Hoàng tử à, anh mà không mau xuất hiện, em sẽ đi tìm công chúa đấy (em đùa đó nha). Em trân trọng tình bạn nên tâm niệm rằng mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn khi chúng ta bắt đầu từ tình bạn. Và em muốn có một tình bạn suốt đời chia sẻ khó khăn, hạnh phúc, vui buồn, ấm lạnh với anh – bạn đời ạ. Mong anh ở đâu đó thì sớm tìm ra em nha.
Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đọc bài của mình. Thân.
Trách gì những phút xao lòng...
Người ta bảo khi yêu đừng một lòng một dạ để rồi mối tình gãy ngang chỉ mình ta đau đớn tột cùng.
Mười năm quen biết và năm năm nên nghĩa vợ chồng, thời gian đã đủ dài và rộng để ta thấu hiểu và bao dung mọi thứ chưa anh? Mà sao lòng em vẫn cứ mãi trăn trở, day dứt, khổ đau khi phát hiện những phút giây xao lòng từ anh...
Hôm trước tình cờ cầm điện thoại của anh để tìm tấm ảnh cũ, em bất ngờ phát hiện dòng tin nhắn vừa gửi đến từ một người quen thân với vợ chồng mình. Chị là đồng nghiệp cùng cơ quan anh, thường tặng quà cho con trai mình và thỉnh thoảng còn đưa ra những lời khuyên hữu ích để em trọn đạo làm dâu, làm vợ, làm mẹ.
Ảnh minh họa.
Em đã trót xem người ta như người chị gái thiết thân và hết lòng ủng hộ tình bạn của hai người. Vậy mà, điều gì đang xảy ra trước mắt em thế này? Chị xưng hô với chồng em thân mật quá, chị nhắn nhủ anh nhớ ăn cơm và ngủ sớm, chị không quên gửi cùng một biểu tượng trái tim...
Choáng váng. Hoang mang. Hụt hẫng... Bao xúc cảm như tảng đá đè nặng trái tim em từ giây phút ấy. Có lẽ nào anh và chị ấy không đơn thuần chỉ là tình bạn? Có lẽ nào anh trót quên mất mái ấm gia đình hạnh phúc của chúng ta? Có lẽ nào anh đành lòng làm em đau, làm con trẻ buồn tủi?...
Người ta bảo khi yêu đừng một lòng một dạ để rồi mối tình gãy ngang chỉ mình ta đau đớn tột cùng. Nhưng em đã yêu anh và thanh xuân của người con gái chỉ có mình anh...
Người ta còn bảo khi cưới đừng đặt trọn niềm tin vào bất cứ người đàn ông nào, bởi chẳng may ai kia nỡ vô tình quay lưng, tim ta có thể nén đau, chân ta có thể vững vàng mà bước tiếp. Nhưng em đã tin tưởng anh đến như thế, chưa từng có một kẽ hở nào để sự giả dối, lọc lừa len lỏi vào...
Vậy mà, tim anh đã xao động trước người phụ nữ khác ư? Chẳng có nỗi đau nào lớn hơn thế! Sau những ngày dài trăn trở và tự đấu tranh, em đã quyết định hỏi anh về chị ấy. Một thoáng bối rối trong mắt anh, một chút ửng đỏ nơi khuôn mặt và đôi tay anh nắm chặt trong vô thức.
Chỉ chừng ấy thôi em đã biết bao nhiêu phần trăm sự thật trong câu chuyện mà mấy phút trước em vẫn còn níu kéo một chút niềm tin mơ hồ. Em thinh lặng bước ra khỏi phòng với con tim nhói đau và niềm tin vụn vỡ...
Chiều muộn, anh lặng lẽ đến bên em nơi khóm hoa cúc vàng vừa bung nụ. Em lặng thinh ngắm mấy bông hoa bé xíu mà cõi lòng cuộn sóng. Chân đá nhẹ vào mấy viên sỏi, anh khó khăn mở lời xin lỗi. Rồi không gian lại im ắng đến khó chịu. Hàng rào ngăn cách vô hình tự dưng mọc lên chắn lấy tiếng nói cười, tranh cãi, trêu chọc đã thành quen của chúng ta suốt mười lăm năm qua. Đắng nghét!
Giọng trầm khàn của anh vang lên đều đều sau đó. Anh bảo mình có chút xao động mỗi khi nghĩ về chị ấy. Nhưng tất cả chỉ là những phút giây xao lòng, chỉ vậy thôi chứ chưa hề vượt quá giới hạn tình bạn. Đối với anh, người vợ trước mặt và cậu con trai dễ ghét vẫn là điểm tựa, niềm hạnh phúc vô ngần. Anh hứa sẽ điều chỉnh cảm xúc của mình, không để câu chuyện đi quá xa và không bao giờ lặp lại tình huống này lần nữa.
Dường như em bất lực trước vết rạn đầu tiên trong cuộc hôn nhân hạnh phúc của chúng ta. Em chẳng thể làm ầm lên như người ta bởi em còn có tự trọng của mình. Em cũng không thể dửng dưng xem như đó là một sự cố nhỏ nhoi trên hành trình còn xa lắm của chúng ta. Một áng mây mù âm u cứ giăng ngang, chắn lối khiến ánh mắt em xa xăm hơn, nụ cười của em bớt rạng ngời...
Bạn em bảo "Trách gì những phút xao lòng?", bởi ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ. Nhưng vì em chưa từng... nên chẳng đủ đầy bao dung mà xí xóa mọi chuyện ư?./.
Cái giá phải trả khi "bán đứng" tình bạn Có những mối quan hệ, đến một thời điểm nào đó, hai phía tự dưng không liên lạc, không hỏi han, không gặp gỡ. Tự trong lòng mình biết, đã đến lúc rời xa nhau. Cũng có đôi lúc thôi thúc muốn hỏi tại sao lại vậy nhưng rồi ngẫm lại thấy điều đó cũng đâu còn quan trọng. Nói ra được gì,...