Em muốn chấm dứt nhưng sợ không tìm được ai hơn anh ấy?
– Em mêt mỏi với môi quan hê này, nhưng vì em có nhiêu khuyêt điêm nên sợ rằng nêu châm dứt sẽ khó tìm được người hơn anh ây?
Bây giờ em thật sự không biết mình nên làm gì cả. Đâu óc em rôi bời, lo lắng nên em quyêt định gửi tâm sự đên chị mong chị giải đáp.
Em đã từng yêu 1 người lính, mối tình đầu trong sáng. Tinh yêu của chúng em kéo dài được hơn 1 năm thì chia tay vì em cảm nhận anh ấy không chung tình (và cảm nhận của em đã đúng). Em đã chủ động chia tay nhưng em lại là người đau lòng nhất vì khi nói lời chia tay em chỉ muốn thử tình cảm của anh ây mà thôi. Anh ây luôn nói yêu em chân thành và em tin ở phẩm chất người sỹ quan, vây nhưng cuôi cùng anh ây lại đông ý chia tay luôn và thản nhiên đi lây vợ. Em đã xin anh ây môt tuân đê em nói ra những cảm xúc thât của mình nhưng anh ây vân không đông ý và đi lây vợ. Em nghe tin đó đã không tin nôi vào bản thân mình, dù là môt cô gái mạnh mẽ nhưng em đã vô cùng suy sụp và đau đớn. Em đã thê là không bao giờ yêu bô đôi.
Ây thê nhưng mà ông trời lại trêu ngươi em, môi tình thứ hai của em lại là môt anh bô đôi. Ngày người yêu cũ đi lây vợ em đã khóc cả ngày rồi tối đó em đã nhờ với bạn gái thân thiêt giới thiêu cho em môt ai đó đê nói chuyên. Bạn em đã giới thiệu em một người là hải quân đang công tác tận Vũng Tàu, em ở Hải Phòng ( mãi sau này em mới biết anh ấy cũng là bộ đội). Ngay từ lần đầu tiên nói chuyện, em nói hết với anh ấy về mối tình đầu của mình, về tất cả nhưng lần hôn nhau, kỷ niệm mà không giấu giếm. Với em chỉ cần có người nghe em nói là được em không cần gì hơn. Anh ấy luôn lắng nghe và chia sẻ mọi chuyện cùng em. Mỗi ngày em nói chuyện với anh ấy hơn 2 tiếng có khi đến đêm, toàn chuyện trên trời dưới đất. Nỗi đau trong em dần nguôi ngoai.
Em và anh ây thường liên lạc quan tin nhắn, điên thoại (Ảnh minh họa)
Nhưng mọi chuyện không dừng ở đó, anh ấy nói anh ấy thích, nhớ và yêu em. Em đã cười nhạt và nói em chỉ coi anh ấy như bạn thôi. Vì em thê sẽ không yêu bộ đội nữa. Nhưng càng nói chuyện với anh ấy thì em càng có tình cảm với anh ấy. Anh ấy hơn em 7 tuổi nhưng nói chuyện ngố và chân thật lắm và chính điều đó đã làm em có tình cảm với anh ấy từ lúc nào không hay.
Lúc đầu bạn em giới thiệu anh ấy cao 1m74, em thấy rất thích vì em cao 1m68. Em muốn tìm người hơn hẳn người yêu cũ. Nhưng mãi sau này anh ấy mới thú nhận anh ấy chỉ cao có 1m64. Em thấy thất vọng lắm. Chiều cao đã làm rào cản lớn giữa em và anh ấy. Em cứ vận vào lý do đó chê anh ấy và em biết em làm anh ấy đau lòng lắm. Nhưng em kệ. Vì giờ em cũng đang rất mệt mỏi, em ra trường, không thuận lợi trong công việc. Ra trường được 1 năm mà đã có công việc gì đâu. Em mệt nên em kéo anh ấy mệt theo. Rồi em và anh ấy ngày càng xa nhau khi cả hai cùng nói những lời khiến nhau đau lòng.
Thê nhưng , qua đó, em lại nhận ra em có tình cảm với anh ấy. Tuy nhiên, càng có tình cảm thì em càng sợ, sợ khoảng cách địa lý, sợ khoảng cách tình cảm (vì cả 2 nói chuyện hơn 8 tháng và đã gặp nhau đâu, sợ em vội vàng giống mối tình đầu, sợ cả 2 chênh lệch quá.. ). E sợ nhiều lắm. Em nhiều lúc còn sợ anh ây cũng “Sở Khanh” giông người yêu cũ. Vì thê, em đã quyêt định không nói chuyên qua điên thoại nữa mà phải gặp mặt trực tiêp. Vây nhưng khi em nói ra điêu đó thì anh ây đã tránh mặt em, và quyêt định không liên lạc với em nữa. Nhiêu khi em gọi còn không nghe điên thoại.
Chán đời, em lại lên mạng vào các trang kêt bạn đê tìm hiêu và cũng có liên lạc với môt sô người khác. Em cũng có nói với anh ây điêu đó, tuy nhiên, anh ây lại khuyên em và anh ây cũng nên làm như thê đê xem có được ai hơn nhau không. Nghe đên đó em lại sợ, nhỡ có ai “cướp” mât anh ây của em thì làm thê nào?.
Chán đời, em có lên mạng kêt bạn với môt sô người (Ảnh minh họa)
Thực sự, khi gặp nhiêu người, em thây không ai hơn được anh ây, vì thê em cảm thây nhớ anh ây rât nhiêu, tuy nhiên không dám nói ra vì sợ anh ây nghĩ không hay vê em. Giờ em không biết mình nên làm gì nữa. Thật sự anh ấy và em có quá nhiều chênh lệch (chiều cao, công việc của anh ấy là đi tàu hải quân xa nhà suốt, em lại chưa có gì vì anh ấy mới ra trường, anh ấy hơn em 7 tuổi là người của thế hệ trước trong khi em lại khá trẻ con…) Em băn khoăn nhiều lắm. Đúng trong lúc ây thì người yêu cũ của em lại tìm đên mong em thông cảm. Em đã rât bực mình vì điêu đó.
Vê môi tình hiên tại, tất cả mọi người đều khuyên em nên chấm dứt chuyện này vì sẽ chẳng di đến đâu. Nhưng em cứ mãi không chấm dứt được. Em sợ không tìm được ai hơn anh ấy chấp nhận 1 người con gái như em (vì anh ấy biết em ốm, em bị bướu cổ và bị chàm lớn ở người nhưng vẫn chấp nhận em). Em và anh ấy có hẹn ước ngày 15/11 năm nay sẽ gặp nhau vì đó là ngày kỷ niệm 1 năm 2 đứa nói chuyện. Em có nên chờ gặp anh ấy rồi tính tiếp không? Huyen Pham (tocduoiga274@….)
Trả lời:
Video đang HOT
Chào em!
Cảm ơn em đã gửi băn khoăn vê tòa soạn. Có thê nói, qua những gì em viêt, thì chị biêt em đã rât đau khô vì phải suy nghĩ nhiêu vê môi quan hê này đúng không? Những dòng tâm sự của em khá dài và khá chi tiêt vê môi quan hê của hai người, vì thê, chị tin rằng, khi nói ra được những điêu đó là em đã cảm thây nhẹ lòng đi môt chút.
Em nên thường xuyên giao lưu đê mở rông môi quan hê (Ảnh minh họa)
Qua câu chuyên của em, chị nhân thây em là môt cô gái còn trẻ, mới ra trường, nhưng đã có những suy nghĩ khá chín chắn và nghiêm túc vê tình cảm, tuy nhiên, chỉ vì không may mắn nên giờ đây chuyên tình yêu của em vân chưa thuân buôm xuôi gió. Có lẽ, ông trời cũng đang muôn thử lòng em, vì thê, chị tin rằng, nêu lân này mà vượt qua khó khăn, thì sau đó em sẽ thât mạnh mẽ và không gì làm em gục ngã được nữa.
Chị biêt, hiên nay em đang băn khoăn hai vân đê: Người yêu là bô đôi và viêc anh ây thâp hơn em. Thực ra, trong tình yêu, đó không phải là vân đê quá quan trọng em ạ. Không phải người nào là bô đôi cũng xâu và “sở khanh” như người yêu cũ. Có lẽ em bị ân tượng bởi người yêu đâu là bô đôi nên khi gặp người thứ hai em đã “trút giân” vào đó nên làm tôn thương anh ây. Thê là môt viêc không nên, ở đâu cũng có người tôt người xâu em ạ, chúng ta không nên “vơ đũa cả nắm như vây”.
Viêc anh ây thâp hơn em thì chị nghĩ cũng không có gì phải suy nghĩ nhiêu. Vân có nhiêu đôi vợ cao hơn chông nhưng vân hạnh phúc, quan trọng là tình cảm dành cho nhau thê nào mà thôi. Anh ây đã dám thú nhân với em là chỉ cao có mét 64 thì chứng tỏ anh ây đã không giâu em điêu gì, vì thê em không nên đặt nặng vân đê này.
Còn vê chuyên gặp mặt, em đã vô cùng sáng suôt khi nghĩ đên chuyên nói chuyên trực tiêp. Hải Phòng và Vũng Tàu không phải là quá xa đê không thê gặp nhau. Tuy nhiên, khi em nói ra chuyên đó, anh ây lại lảng tránh em thì cân xem lại. Nêu anh ây là người nghiêm túc thì đã không như thê. Bởi nêu yêu thât, không người đàn ông nào lại không muôn tân mắt gặp mặt bạn gái của mình, chỉ trừ khi anh ây không thât lòng hay có điêu gì đó muôn giâu em thì mới từ chôi viêc gặp gỡ như vây mà thôi.
Nêu gặp gỡ hãy rủ môt cô bạn cùng đi (Ảnh minh họa)
Nêu như 2 người đã quyêt định ngày 15/11 này sẽ cùng nhau đi gặp mặt thì hãy thực hiên điêu đó. Còn trong thời gian từ giờ đên khi đó, hãy duy trì môi quan hê bạn bè tôt. Đừng quá tin tưởng vào điêu gì em ạ. Hãy dựa vào thái đô của anh ây mà xét đoán anh ây có nghiêm túc với em không. Nêu thường xuyên nhắn tin gọi điên cho em vào mọi lúc, khi em bât chợt gọi vào buôi tôi hay bât cứ lúc nào mà anh ây vân trả lời nhiêt tình thì em có thê tạm thời tin tưởng, còn nêu không, hãy cân trọng vì rât có thê, ở xa em anh ây có người khác nhưng vân tản tỉnh em cho vui.
Ở Hải Phòng, em cũng nên thường xuyên giao lưu, gặp gỡ bạn bè cho đỡ buôn và tìm kiêm những môi quan hê khác. Có thê lúc đâu chưa phải là tình yêu nhưng sẽ khiên em vui hơn. Dù sao cùng thành phô thường xuyên gặp nhau thì sẽ tôt hơn là ở xa phải không?
Nêu ngày 15/11 em hẹn gặp anh ây, có thê chọn nơi “trung gian” như Hà Nôi, tại môt quán cafe nào đó. Tuy nhiên, hãy rủ bạn thân em đi cùng vì dù sao hai người cũng chưa gặp nhau bao giờ, chưa hiêu rõ vê nhau. Buôi gặp đâu tiên chỉ nên gặp gỡ như những người bạn bình thường, rôi sau đó dựa vào cảm xúc đê xác định tiêp em nhé. Quen môt người ở xa khi ta không có cơ hôi gặp gỡ họ thường xuyên là viêc khá nguy hiêm và cân cân trọng.
Còn nêu hiên tại, em muôn châm dứt thì hãy coi anh ây như bạn bè, đừng quá hy vọng và tin tưởng điêu gì kẻo khi vỡ mông lại quá đau khô, em cũng đừng lo lắng rằng mình không tìm ra ai hơn anh ây. Nêu biêt chăm chút bản thân mình, học hỏi nâng cao kiên thức và sự khéo léo, chắc chắn em sẽ có nhiêu người đê ý và tìm được người phù hợp.
Chúc em vui vẻ, hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh ấy còn yêu em hay chỉ "qua lại" cho đỡ buồn?
Lúc thì anh báo tin anh lấy vợ, lúc sau lại đưa em đi chơi với bạn và giới thiệu em là vợ của anh... Em thật không hiểu như thế nào nữa.
Em gửi tâm sự này mong các anh, các chị cho em lời khuyên. Vào lúc này, em thật sự không biết phải làm sao nữa.
Em và anh quen nhau trong đám cưới đứa bạn, và đã yêu nhau. Anh là mối tình đầu của em.
Em là giáo viên tiểu học. Vì dạy học xa nhà nên em ở lại khu tập thể của trường. Thời gian anh còn làm kế toán trong một công ty xây dựng chúng em rất hạnh phúc. Tối nào anh cũng đưa em đi chơi, gặp gỡ bạn bè của anh, nhưng chưa một lần em về nhà anh.
Nhưng qua những người quen, em biết gia đình anh tử tế, khi nói chuyện anh cũng gần xa nói đến chuyện đám cưới của hai đứa. Trong mắt bố mẹ anh, anh là đứa con ngoan, luôn đi làm về đúng giờ, tiền lương hàng tháng đưa cho bố mẹ đầy đủ. Không chỉ với bố mẹ mà với mọi người xung quanh anh cũng thể hiện là người rất ngoan ngoãn. Bố mẹ em cũng nhận xét như vậy khi anh ấy về nhà em.
Nhưng chỉ một mình em biết anh là người ham mê đỏ đen, dù biết thế nhưng em cũng không biết phải làm thế nào để anh từ bỏ nó. Em biết tình yêu anh dành cho em là chân thành nhưng có những thú vui của anh khiến em không chịu được. Em đã nói anh bỏ em hoặc bỏ cờ bạc, anh nói "Anh không bỏ được cái gì cả, em đừng nói những câu như thế nữa". Em hi vọng tình yêu của em sẽ làm anh thay đổi. Em cũng đã có ý định sẽ nói với gia đình anh để giúp anh từ bỏ cờ bạc.
Rồi anh xin chuyển vào làm ở một ngân hàng nhà nước, anh không về nhà thường xuyên nữa (cách nhà anh và chỗ làm của em 20km). Chính vì vậy mà em không thể nào biết được anh làm gì ở đó. Em đi học thêm lớp đại học vào thứ bảy, chủ nhật. Thỉnh thoảng anh vẫn ra lớp học cùng em, đưa em đi ăn cơm. Thời gian đầu không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng sau đó anh không thường xuyên nhắn tin, gọi điện cho em nữa, cũng ít về thăm em hơn, em hỏi thì anh bảo "Liên lạc với em làm anh đen lắm, cứ hôm nào liên lạc với em là anh chết (lô, đề)". Em không thể tin được người yêu em lại thế.
Vào một chiều thứ bảy, em rủ anh đi đám cưới đứa bạn thân, anh nói "anh cũng bận đám cưới nên không đi cùng em được, mai anh phải về nhà giỗ bà ngoại". Em đã tin anh ấy.
Sáng hôm sau em đi học, gọi điện thì anh tắt máy. Em nghĩ sao giỗ bà ngoại lại cứ tắt máy suốt thế. Học xong buổi sáng, em vào tận cơ quan để tìm anh. Em đứng ở cổng gọi điện cho anh thì có vợ chồng anh chị bán hàng ở cổng cơ quan anh gọi em vào và hỏi "Em là người yêu ở nhà của H à?". Nghe câu "người yêu ở nhà" thật nặng nề, em gật đầu.
Chị ấy nói "Chị nghe thằng H nói nhiều về em, nhìn em hiền hành, ngoan ngoãn, chị thấy thương em nên chị nói thật, thằng H đang yêu một con bé trong này được hơn 1 tháng rồi, em đừng nói lại gì với nó". Em như bị ai bóp nghẹt ở tim, nước mắt chảy ra, thương mình thế. Chưa bao giờ em nghĩ đến hoàn cảnh này.
Anh chồng nói "Con trai ai cũng có lúc không vượt qua đuợc những ngày xa người yêu, nhưng anh biết nó rất yêu em, còn con bé trong này thì ba bẩy hai mốt ngày lại tan thôi. Nó tán con bé này cũng chỉ vì một câu thách đố của con bé đó thôi. Nhưng con bé đó thì có vẻ yêu nó thật, mẹ nó làm trong cơ quan này cùng thằng H mà. Nếu em thực sự còn yêu H thì em hãy kéo nó về, nó còn yêu em lắm". Chị vợ lại nói "Níu kéo làm gì cái thằng ấy, được mỗi cái mẽ bên ngoài, cờ bạc thế thì sớm muộn gì cũng ra đường thôi".
Em im lặng, em nghĩ nếu thật sự anh còn yêu em thì đã không vì một câu thách đố mà phản bội em như thế, em sẽ không níu kéo, nhưng em đã lỡ trao thân cho anh rồi còn gì. Bao nhiêu suy nghĩ lẫn lộn, em thật sự không biết phải làm gì.
Vừa lúc đó, anh bước ra. Em lau nước mắt coi như không có chuyện gì. Anh hỏi "Em không học hay sao mà lại vào đây thế này". Em nói "Thầy giáo cho lớp em tan sớm, anh không về nhà giỗ bà ngoại à? Sao anh tắt máy suốt buổi sáng thế". Anh nói "Giờ anh mới ngủ dậy, đêm qua anh thức đánh bạc cả đêm, giờ còn mỗi 20.000, hết tiền không muốn về nhà, anh tắt máy để mẹ anh không gọi được". Em nhận thấy thái độ của anh lúc này thật khác, hình như anh sợ ai đó biết được em là người yêu của anh...
Em chào mọi người về. Lên xe em khóc như thể không ai biết mình là ai, trời đổ mưa rất to. Em nghĩ anh đã chán em rồi, em không muốn níu kéo làm gì nữa, thôi thì để anh đi tìm tình yêu mới. Nhưng sao anh lại làm thế với em, em có lỗi gì đâu. Em đau, đau lắm, em còn yêu anh lắm. Em chỉ tiếc một điều em đã không giúp anh thoát ra khỏi lô đề, cờ bạc trong khi đó bố mẹ anh vẫn nghĩ anh làm việc vất vả.
Em đã một mình xuống nhà anh, lần đầu tiên em gặp mặt những người trong gia đình anh, em muốn bố mẹ anh biết chuyện bài bạc của anh để giúp anh. Khi nghe em nói mẹ anh đã ngất vì không tin anh lại hư hỏng đến thế, em gái anh khóc, bố anh thì tức giận đến nỗi không nói được gì. Em thấy thương họ thế. Sao anh lại làm cho bao nhiêu người đau lòng vì anh thế này?
Em ra về mà không biết mình làm thế là đúng hay sai, mẹ anh vào cơ quan đón anh về để hỏi chuyện.. Tối hôm ấy sau khi anh đi ra khỏi nhà, mẹ anh gọi điện cho em và nói "Bác vào đón nó về, bác hỏi chuyện nhưng nó không nhận cháu ạ, nó nói nó lớn rồi nó biết phải sống thế nào cho đúng, "mẹ đừng nghe người ngoài nói linh tinh", cháu yên tâm bác không nói gì với nó về cháu và cuộc gặp gỡ hôm nay đâu. Có thể nó nói nó chơi cờ bạc trêu cháu đấy. Bác rất cảm ơn cháu, nếu có chuyện gì thì cháu gọi điện cho bác để gia đình có cách giáo dục H nhé". Em biết mẹ anh tin anh, đâu thể vì câu nói của em mà bà lại nghi ngờ con trai bà được.
Một lúc sau thì anh gọi điện cho em, anh chửi mắng em thậm tệ, anh nói tất cả những chuyện này chỉ có một mình em biết, tại sao giờ bố mẹ anh lại biết, không em nói thì ai nói. Anh hận em suốt đời, không bao giờ có thể yêu em đuợc nữa. Bao nhiêu công sức lấy được lòng tin của bố mẹ anh bị em huỷ hoại hết rồi, anh còn nói "Tôi yêu cô, cô có biết không, dù ở bên ngoài tôi có vớ vẩn thế nào đi chăng nữa thì người tôi yêu vẫn là cô, cô phá tan tất cả rồi". Cũng có thời gian em níu kéo, không hiểu sao em lại làm thế.
Và đến 28/6/2009 thì bọn em chính thức chia tay (yêu nhau chưa đầy 1 năm). Chưa bao giờ em nghĩ tình yêu của em lại có kết cục thế này. Có phải lỗi tại em không? Em không còn là em nữa, cái quí giá nhất của đời người con gái em đã trao cho anh, em còn gì để bước tiếp đây? Em gầy rộc đi, nhìn thật thảm hại, em ăn không được, ngủ cũng không được, đêm đêm em khóc cho tình yêu của mình, em nhớ anh lắm, nhưng không cho phép mình được gọi điện cho anh. Thế là hết.
8 tháng trôi qua, không hề có lần gặp mặt nào mặc dù nhà anh cách chỗ làm của em không xa. Có rất nhiều người đến với em nhưng thật sự em không thể, trái tim em còn yêu anh nhiều lắm.
Một hôm anh gọi điện cho em báo tin anh lấy vợ, mời em đến dự đám cưới của anh, em không nghĩ anh lại quên em nhanh đến thế. Em nói "Chúc anh hạnh phúc, nhưng hôm ấy em bận đám cưới đứa bạn thân mất rồi, có lẽ em không đến được, thông cảm cho em nhé". Giờ thì em tắt hẳn hi vọng. Nhưng rồi em biết anh đã nói dối em. Anh chưa lấy vợ.
Có một tối gần đây, anh lên phòng em và nói muốn em đi chơi cùng anh, em cũng đi. Đi cùng mấy người bạn của anh, anh nói với mọi người em là vợ của anh. Anh uống nhiều nên say, em chở anh về, định đưa anh về nhà nhưng anh say quá, ngã cả ra đường, em đành đưa anh vào phòng em, anh nôn mửa lung tung rồi ngủ. Em thức trông anh.
Đến gần sáng anh tỉnh và bọn em nói chuyện. Em hỏi "anh có hạnh phúc với vợ không". Anh nói "Anh lấy vợ bao giờ? Anh yêu em thì lấy ai? Anh chỉ yêu mình em thôi, anh chỉ muốn thử lòng em thôi". Em lại tin anh, sau đó trời chưa sáng hẳn thì anh về.
Những tưởng anh sẽ quay lại bên em, nhưng sau đó anh lại im lặng, em không hiểu gì cả, cứ 5,6 ngày lại nhắn tin, gọi điện cho em 1 lần, em không hiểu anh muốn gì nữa, có phải vì anh biết em còn yêu anh nên anh muốn làm khổ em không? Em biết một người như anh nếu không còn yêu em thì anh sẽ không về gặp em như thế.
Em nói "em còn yêu anh và nếu anh không còn yêu em thì đừng liên lạc với em nữa để em con lấy chồng", anh cũng mặc kệ "Muốn anh không liên lạc thì em thay số đi, em lấy chồng thì cứ lấy, anh có cấm em đâu".
Thế là thế nào vậy các anh các chị? Em phải làm gì bây giờ? Anh có còn yêu em không? Nếu còn yêu thì em phải làm gì? Quay lại với nhau thì em phải đối mặt sao với bố mẹ anh vì những gì em đã nói? Nếu anh không còn yêu em thì em phải làm gì với anh? Xin các anh chị cho em lời khuyên với, em đang rối bời.
Mong sớm nhận được tin của các anh chị.
Theo PLXH
Những bức ảnh "lạ" về lính (P2) Mời các bạn cùng tiếp tục thưởng thức những bức ảnh về các tình huống lạ trong đời sống thú vị của các anh chàng mặc áo lính trên khắp thế giới: Những anh lính thích nằm trong bệ chứa tên lửa? Anh lính yêu quý cún cưng 1 cách chế tác vòi hoa sen cực "lính" Khi lính vận dụng mọi con...