Em muốn bỏ chồng con theo người tình cũ
Mối tình đơn phương 8 năm trước quay về bên em nhưng em đã có gia đình. Em muốn giũ bỏ để sống vì tình yêu…
Em vẫn luôn nghĩ mình là người bản lĩnh nhưng em đã lầm khi gặp lại người đó. Em mong chị cho em một lời khuyên để em thoát khỏi hoàn cảnh này.
Em năm nay 29 tuổi, đã có chồng và 1 cậu nhóc xinh xắn. Cuộc sống của em được mọi người đánh giá là hoàn hảo khi hai vợ chồng xứng đôi, vừa lứa, đều có công việc thuận lợi. Bản thân em cũng chưa từng một lần có suy nghĩ chán nản hay thất vọng về cuộc hôn nhân của mình dù chúng em đã kết hôn được 5 năm.
Mọi chuyện cứ thế bình lặng trôi qua nếu như em không gặp lại người mà em yêu khi em còn là một cô nữ sinh. Từ năm học lớp 10 cho tới hết đại học, em luôn yêu đơn phương một cậu bạn lớp bên. Ban đầu em nghĩ tình cảm đó chỉ là chút mơ hồ, vu vơ của tuổi học trò nhưng tới gần 8 năm qua đi em vẫn không quên được người đó thì em mới hiểu nó sâu sắc với em đến nhường nào.
Ngày đó em là một cô gái được rất nhiều bạn trai trong trường theo đuổi nhưng em từ chối hết. Mọi người nói em chảnh nhưng thực ra là vì lúc nào em cũng chỉ quan tâm tới người đó nên em mới không mở lòng mình ra với ai. Suốt những năm tháng phổ thông cho tới tận khi hết đại học em vẫn một mình lẻ bóng dù xung quanh có nhiều người tán tỉnh.
Ra trường, em đi làm và rồi kết hôn. Chồng là người làm cùng công ty với em, hơn em 3 tuổi. Anh từng trải, chững chạc và hiểu chuyện. Thú thực tình cảm em dành cho anh không thể nhiều và lãng mạn như mối tình đầu câm nín của mình nhưng đó cũng là tình yêu. Em tin là như vậy bởi nếu không có tình yêu thì em và anh không thể nào sống êm đềm, hạnh phúc với nhau sau 5 năm kết hôn được.
Mối tình học trò 8 năm trước khiến em day dứt không quên (Ảnh minh họa)
Thế rồi một ngày, em tình cờ gặp lại người mà em từng yêu thầm 8 năm trời. Người đó là đối tác bên công ty làm ăn cùng với công ty của em. Khi gặp lại, em gần như ngây dại trước người đó. Cậu ấy chưa có gia đình, vẫn đẹp trai và còn phong độ hơn ngày trước nhiều lần. Khi gặp lại, cậu ấy trò chuyện, tâm tình và thú nhận rằng ngày trước cậu ấy yêu em nhưng không dám nói vì em là cô gái “hot” trong trường. Cậu ấy sợ bị từ chối.
Gặp lại người tình cũ khi đã có chồng khiến em hoang mang và đau khổ. Em chưa bao giờ có cảm giác chán chồng nhưng từ khi gặp lại cậu ấy, nghe cậu ấy nói những lời như vậy em bỗng dưng thờ ơ, lãnh đạm với chồng. Về nhà em bần thần, nhớ nhung, cái cảm giác yêu đơn phương 8 năm trước lại ùa về. Em đã nghĩ tới chuyện muốn ly hôn để chạy theo thứ cảm giác mơ hồ đó. Em thật điên rồ.
Video đang HOT
Em biết mình đang sai, đang lạc lối nhưng em không biết phải làm sao để dứt bỏ cảm giác này. Có lẽ mối tình 8 năm đã khiến em mơ mộng và kì vọng nhiều thứ viển vông. Em mong chị cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang bị thứ tình cảm xưa cũ bủa vây lấy hiện tại. Gặp lại người mà em từng yêu đơn phương trong suốt một thời gian dài, em bỗng thấy chán chồng và muốn ly hôn dù trước đó em vô cùng hạnh phúc bên chồng con.
Chị có thể hiểu được cảm giác hỗn độn và hoang mang của em lúc này. Trái tim người đàn bà bao giờ cũng nhạy cảm với yêu thương, dù đó là thứ tình cảm xưa cũ hay hiện hữu lúc này. Tuy nhiên, chị muốn em tỉnh táo để hiểu đâu mới là giá trị yêu thương đích thực mà em cần phải giữ.
Gặp lại người cũ, lại là người em thầm thương trộm nhớ suốt một thời gian dài thì việc tình cảm cũ khơi dậy trong lòng cũng là điều khó tránh khỏi. Nhưng em cần hiểu rằng, nếu như tình cảm năm xưa đủ lớn, chàng trai đó đã không im lặng mãi để rồi mất em như vậy. Hơn nữa, trong cuộc đời, có những sự sắp xếp của số phận mà chúng ta phải tuân theo thì mới được hạnh phúc.
Gặp lại người tình cũ khi đã có chồng khiến em hoang mang và đau khổ (Ảnh minh họa)
Tâm lí “con cá trượt là con cá to” đang khiến em ảo tưởng về một hạnh phúc với người cũ. Điều gì khiến em nghĩ rằng người đó sẽ đón nhận em sau khi em đã có chồng, có con? Anh ta chỉ thừa nhận việc năm xưa có tình cảm với em, nó là thứ tình đầu trong sáng của tuổi học trò mà không hề hứa hẹn rằng anh ấy sẽ làm mọi thứ để bên em bây giờ. Ngay cả khi anh ta có hứa hẹn như vậy thì cơ hội hạnh phúc là rất khó.
Ngay đó, nếu em và anh ta đến bên nhau, yêu nhau thì chưa chắc tình yêu này đã bền vững và đi tới hôn nhân. Còn hiện tại, em và chồng đang hạnh phúc, đó là sự chắc chắn rõ ràng nhất mà em có được. Em có dại dột tới mức đánh đổi cái mình chắc chắn có để tiếp tục chạy theo một mối tình mà 8 năm trước đã không mang lại cho em kết quả hay không?
Cảm xúc mơ mộng và nhớ lại những ngày tháng yêu thương của tuổi trẻ là điều không tránh khỏi và nó cũng là chút dư vị cho cuộc sống thêm màu sắc. Nhưng bấy nhiêu là quá đủ, hãy dừng lại trước khi em phải hối hận. Đừng đánh cược hạnh phúc của cả một gia đình với thứ tình cảm mong manh không xác thực đó em nhé.
Lúc này em nên tạm thời hạn chế tiếp xúc với người đó, dành nhiều thời gian cho chồng, con. Nếu có thể, hai vợ chồng nên đi du lịch riêng để làm mới tình cảm. Những điều đó sẽ khiến em quên đi tình cảm hồi sinh trong lòng và thấy yêu tổ ấm, yêu chồng của mình hơn.
Chúc em hạnh phúc, mạnh khỏe!
Theo Afamily
Nỗi đau khi bị phản bội
Đêm nay, mưa rả rích rơi, từng giọt, từng giọt buồn nhỏ xuống hiên nhà. Đêm trở lạnh, cái lạnh như cây kim nhỏ len mãi vào tấm chăn ấm như để báo hiệu mùa đông.
Cố nhắm mắt thật lâu để tìm vào giấc ngủ, ôm chặt chiếc gối vào lòng mà không xua được cái lạnh của đêm đông. Em cố gắng không nghĩ ngợi điều gì. Em sợ những đêm mưa, nó len lỏi vào từng từng góc hẹp của con tim, khơi lại niềm thương nỗi nhớ mà em đã chôn sâu. Em không biết giọt nước mắt đang lăn dài trên má, em lại nhớ anh rồi. Nỗi nhớ như tên chiến binh dai dẳng, nó đợi mỗi lần tim em mềm yếu lại sống dậy mãnh liệt hơn. Em nhớ anh, dù em biết giờ đây tất cả chỉ còn là nỗi đau, nỗi đau ngọt ngào anh dành cho em.
Chúng mình quen nhau vô tình trong lớp học đêm. Lần đầu tiên gặp anh, em đã biết thế nào là nhớ thương trông đợi. Hai ánh mắt gặp nhau rồi bối rối quay đi. Em là con nhỏ năng động thế mà suốt buổi học chỉ biết lặng im. Chúng mình chung đường về, không biết vô tình hay cố ý anh hay đạp xe chầm chậm sau em. Còn em thì luống cuống trên cả chiếc xe quen thuộc của mình. Nhờ mưa mà chúng mình không còn chỉ biết giao nhau bằng ánh mắt ngượng ngùng.
Hôm ấy, anh không đi học, đường về em đạp xe chậm, mùa hạ thường có những cơn mưa bất chợt. Em chỉ biết tấp nhanh vào hiên vắng. Gió từng cơn làm không gian lạnh buốt. Bỗng dưng anh xuất hiện, anh trao cho em chiếc áo mưa mà khuôn mặt cúi xuống bối rối. Em nhìn anh mỉm cười. Anh nói nhỏ: Tụi mình làm quen nhé?
Nơi quê nhà với nhiều kỷ niệm thật dễ thương. Mỗi chiều khi bóng hoàng hôn buông xuống, anh và em cùng lang thang trên con đường quê thanh vắng. Cuối con đường có cây ngọc lan rợp bóng, thế nào anh cũng hái cho em thật nhiều hoa. Anh nói "Những cánh hoa trắng và thật thơm em hãy ép vào trang vở, mỗi lần nghe hương hoa, em lại nhớ đến anh. Anh sợ bé nhiều bạn bè rồi quên anh mất".
Chuyện tình chúng mình như vầng trăng sáng, em như cô em nhỏ chỉ biết nhõng nhẽo cùng anh. Chúng mình xa nhau, em lên thành phố học, anh đi làm mãi tận Tây Nguyên. Đêm chia tay hai đứa ngồi bên nhau lặng lẽ, không dám cầm tay nhau chỉ có ánh mắt nồng ấm nhìn nhau như hẹn lời chờ đợi. Những lá thư anh gửi về từ miền đất xa xôi, em đọc rồi khóc mãi. Nhớ anh, nhớ nhà, nhớ những đêm thanh vắng sau buổi học ngày xưa. Trước ký túc xá có cây ngọc lan thơm ngát, mỗi lần hương đưa vào ô cửa, em nghe lòng quặn thắt nhớ thương. Chiều ấy, em đi học về không biết mình tỉnh hay mơ khi thấy anh ngồi ở bàn trước phòng. Lúc ấy nếu không có các bạn, có lẽ em đã ngã vào lòng anh để khóc thật nhiều. Cùng nhau đi dưới con đường giờ đây trở thành quen thuộc, em sung sướng đón nhận lời tỏ tình của anh.
Đêm ngoại ô như lặng im, gió lướt thật nhẹ trên mặt nước, mọi thứ đều trở nên đáng yêu như biết được có người con gái đang tận hưởng những gì đẹp nhất của tình yêu.
Em nhớ anh, dù em biết giờ đây tất cả chỉ còn là nỗi đau... (Ảnh minh họa)
Thời gian dần trôi, chúng mình yêu nhau được ba năm. Gia đình và bạn bè chỉ chờ em ra trường để uống rượu mừng. Anh nói có lẽ khi em tốt nghiệp, trong thời gian chờ lấy bằng mình sẽ tổ chức lễ cưới. Lúc ấy bạn bè của em chưa đi làm... ôi chắc là vui lắm. Em xấu hổ nép vào ngực anh. Có hạnh phúc nào ngọt ngào hơn khi được cùng người mình thương yêu chung sống dưới một mái nhà, được chăm sóc, được thu mình bé nhỏ trong vòng tay thương yêu.
Anh ít lên thành phố thăm em. Anh nói dạo này anh hay tăng ca. Nhớ anh, em xuống thăm, lo cho anh viên thuộc phòng khi ốm đau, nấu cho anh một bữa cơm rồi lại về thành phố chuẩn bị cho kỳ thi cuối khóa. Anh lên thăm em nhưng vội vã đi ngay, anh nói là rất bận. Em chỉ thương anh phải đi đường xa để hai đứa gặp nhau, con tim đâu còn chỗ cho giận hờn, trách móc. Thế mà anh đã đổi thay...
Anh nỡ xa em, bỏ em lại phía cuối đường ngơ ngác. Bóng anh dần khuất sau màn sương lãng đãng cuối hoàng hôn. Tình yêu, kỷ niệm suốt mấy năm qua không bằng người người con gái anh mới gặp. Tại sao anh còn dối em, chỉ mấy ngày trước đây anh còn nói yêu em, nhớ em thật nhiều vì không gặp được. Anh không còn yêu em?
Anh nỡ nói lời chia tay khi chỉ còn hai hôm nữa là em thi tốt nghiệp. Anh không lo lắng em sẽ quỵ ngã, anh chỉ nói với em được hai chữ xin lỗi. Xin lỗi đơn giản thế thôi sao? Hy vọng, yêu thương, kỷ niệm giờ chỉ gói gọn trong hai tiếng xin lỗi khi một người muốn chia tay. Em về quê, ngã vào lòng mẹ anh khóc như một đứa trẻ, ba tức giận gọi anh về nhưng tất cả là vô ích.
Em như kẻ mộng du, không biết mình tỉnh hay mơ. Em không biết làm gì ngoài khóc, chảy thật nhiều nước mắt cho con tim bớt đau buồn. Em đã làm gì có lỗi hả anh? Ngoài tình yêu trong sáng, một lòng tin tuyệt đối dành cho anh. Yêu anh, em đã làm tất cả những gì có thể, bỏ đi lòng tự trọng của một người con gái. Em không cầu xin tình yêu nhưng em hiểu rằng: tìm được một tình yêu chân chính giữa cuộc đời xoay vần, giữa bao người dưng lạnh lùng lướt qua nhau là khó vô cùng. Em muốn lấy bao dung của người con gái để níu kéo tình yêu. Buổi chiều ấy em đã tìm đến anh để nói với anh em vẫn yêu anh, sẽ không giận hờn chuyện anh thay đổi, thế nhưng...
Giờ đây, chúng mình mỗi người mỗi ngả. Đường anh đi có chăng hạnh phúc, riêng bước chân anh đơn lẻ. Kỷ niệm ngày xưa em cố tình chôn chặc tận đáy lòng sao con tim hoài bướng bỉnh, nhiều khi vẫn cứ cồn cào. Mưa vẫn rơi ngoài hiên vắng, có phải chăng cơn mưa kỷ niệm cho hai đứa mình quen nhau. Bao năm thời gian cho em quên đi dáng cũ, thế sao con tim không biết nghe lời. Cuối con đường thuở chớm biết nhớ thương, hương ngọc lan vẫn đượm vào tóc em mỗi lần đếm bước, bờ vắng ngày xưa con nước lớn ròng. Đêm đã dần trôi, xa xa vẳng tiếng ru hời trong đêm vắng nghe xót xa, khao khát, đợi chờ. Ngoài hiên, mưa vẫn rơi.
Theo VNE
Em sẽ mãi yêu anh mối tình đầu Xin gửi đến những ai mới yêu, đang yêu, và được yêu, những ai vừa thất tình và những ai vừa chia tay. Trong tình yêu sự tin tưởng là mầm mống để giữ cho tình yêu luôn tươi đẹp. Hãy trân trọng những gì mình đang có, đừng để hạnh phúc mất đi rồi mới ân hận cũng muộn màng. Chiếc thuyền...