Em mang thai, tôi muốn “chạy làng”
Tôi biết, khi đọc những dòng này ngay lập tức mọi người sẽ nghĩ tôi là một thằng đàn ông đốn mạt, quất ngựa truy phong xong rồi muốn “bỏ của chạy lấy người”. Nhưng tôi thực sự khổ tâm lắm
Cô ấy là người đanh đá, ghê gớm và tôi cảm thấy sợ khi phải sống cùng người vợ như vậy. Tôi biết, khi đọc những dòng này ngay lập tức mọi người sẽ nghĩ tôi là một thằng đàn ông đốn mạt, quất ngựa truy phong xong rồi muốn “bỏ của chạy lấy người”. Nhưng tôi thực sự khổ tâm lắm. Chỉ nghĩ tới việc sẽ phải chung sống với người vợ như vậy thôi tôi đã thấy sợ hãi rồi. Liệu tôi có nên dũng cảm hủy hôn hay không? Tôi năm nay 29 tuổi, đang là một nhân viên nhà nước.
Ai cũng nói tính tình tôi hiền lành, ít nói, thậm chí có người ác miệng còn bảo tôi đần. Nhưng tôi không quan tâm lắm tới những điều đó. Nhà tôi ai cũng giục tôi lấy vợ vì tôi là con trai duy nhất trong nhà. Nhưng khổ cái nhân duyên chưa tới nên dù tôi có muốn cũng không được. N là hàng xóm nhà tôi, cô ấy không được học hành nhiều, làm nghề buôn bán. Bố mẹ cô ấy rất ưng tôi, có ý muốn gán vào. Cô ấy năm nay cũng 28 tuổi rồi. Sở dĩ cô ấy muộn chồng như vậy là vì cô ấy rất đanh đá, chua ngoa. Cái máu con buôn ngấm vào trong cô ấy nên mỗi khi cô ấy mở lời ra là đã cảm thấy khó chấp nhận rồi. Có lẽ vì thế mà không có chàng trai nào muốn tiến xa với cô ấy dù bên ngoài cô ấy rất xinh xắn.
Vì sai lầm nên tôi đã lên giường với cô gái mà mình không yêu (Ảnh minh họa)
Bố mẹ tôi thấy tôi mãi không chịu lấy vợ, trong khi đó nhà N và cô ấy lại cứ “lấn tới” nên bố mẹ tôi cũng gạ tôi đi gặp gỡ. Tôi cũng tặc lưỡi chấp nhận tìm hiểu nhau xem thế nào. Qua một vài lần đi chơi riêng với nhau, tôi thấy cô ấy có vẻ thay đổi hơn so với trước kia. Mặc dù vậy tôi cung không có chút tình cảm yêu đương nào cả. Đúng vào cái lúc tôi muốn nói rõ ràng chuyện tình cảm của mình thì tôi sập bẫy của N. Có lẽ cái bẫy ấy còn có sự trợ giúp của bố mẹ N. Dù sao cô ấy cũng đã lớn tuổi, cũng cần phải có một tấm chồng.
Trong khi đó, dù tôi không giàu có nhưng tôi di làm ổn định, tính lại hiền lành nên có hẳn là tôi bị nhắm đến. Tôi chỉ nhớ sau một lần đưa cô ấy về nhà chơi, chẳng hiểu uống nước xong thế nào mà đầu tôi đau như búa bổ, choáng váng. Nhà cô ấy đưa tôi lên phòng ngủ. Sau hôm đó, N nói tôi đã cướp đi đời con gái của cô ấy. Khi cô ấy nói như vậy tôi cảm thấy mình có lỗi rất nhiều dù tôi cũng không hiểu vì sao lại xảy ra cơ sự đó. Cô ấy khóc mếu nói với tôi rằng: “Em đã 2 tuổi, giờ lại mất đi cái ngàn vàng vì anh thì còn ai chấp nhận em nữa” khiến tôi không dám bỏ rơi cô ấy nữa.
Sau lần đó, cô ấy chủ động hơn với tôi, cứ tự mặc định như tôi và cô ấy yêu nhau. Thậm chí cô ấy còn đến nhà tôi nói rằng hai đứa đã yêu nhau và hẹn hò. Vì không muốn cô ấy khổ, hơn nữa lúc đó tôi cũng nghĩ rằng thôi chấp nhận cũng được nên tôi đã im lặng. Cô ấy chủ động tấn công tôi và chúng tôi đã quan hệ thêm vài lần nữa. Cuối cùng cô ấy có bầu. Đó là cái nguyên nhân khiến tôi không thể hoãn việc cưới xin được nữa. Nhưng đến lúc đó tôi mới bắt đầu nhận ra mình đã quá sai lầm. Sau khi chắc chắn chuyện tình cảm, tính cách của cô ấy lại đâu vào đấy. Giờ cô ấy mới bộc lộ rõ tính tình đanh đá, ghê gớm của mình.
Nhìn cách cô ấy nói chuyện chỏng lỏn với mọi người mà tôi thấy chán nản vô cùng. Tôi đã sai lầm, lẽ ra tôi phải kiên quyết ngay từ đầu chứ không phải cả nể để rồi tự làm khó mình như hôm nay. Tôi đang đấu tranh tư tưởng rất nhiều. Một là tôi bỏ cô ấy luôn bây giờ nhưng nhận trách nhiệm nuôi con, hai là tôi cứ cưới rồi sẽ ly hôn sau khi cô ấy sinh con xong? Tôi nên làm gì đây khi mà sống với cô ấy cả đời là điều tôi không thể nào chịu nổi?
Video đang HOT
Theo Iblog
Con gái tâm thần, bị bố mẹ nhốt trong hầm tối không cho gặp ai mà vẫn mang thai
Bố mẹ cô sững sờ. Nhìn bộ dạng cô thế này bố mẹ cô sợ hãi nghĩ đến chuyện cô đã phát điên vì bị ngăn cấm yêu đương không? Hay cô đã gặp phải chuyện gì. Nhưng giờ hỏi cô cũng bất lực vì cô chỉ cười ngây dại.
Sinh con ra ai chẳng mong muốn con mình luôn khỏe mạnh, xinh xắn, thông minh. 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau, bà cũng như nhiều người mẹ khác háo hức được nhìn thấy con mình. Rồi con gái bà chào đời, niềm vui như vỡ òa vì không ai là không cất lời khen cô bé xinh xắn, nét đáng yêu hiện rõ trên khuôn mặt. Nhiều người còn nói tương lai cô nhất định sẽ trở thành một cô gái xinh đẹp. Ông bà đặt nhiều kì vọng vào cô lắm.
Chẳng phụ sự kì vọng của bố mẹ, cô càng lớn càng thông minh, xinh đẹp, là con gái nhưng tính cách quyết đoán vô cùng. Chẳng thiếu chàng trai theo đuổi dù cô mới chỉ 20. Bố mẹ cô cũng đã nhăm nhăm tìm cho cô vài chàng trai xứng đôi vừa lứa, mà toàn con nhà có điều kiện hết cả. Nhưng chẳng một ai khiến cô có tình cảm. Bố mẹ cô nghĩ cứ để một thời gian nữa rồi biết đâu cô lại động lòng, sẽ đồng ý thì...
Cái tin cô đem lòng yêu thương một anh làm nghề bốc vác khiến bố mẹ cô nổi giận.
- Mày có bị điên không hả? Xinh đẹp như thế mà lại đi yêu một thằng bốc vác. Mày định để bố mẹ mày không có chỗ chui à.
- Con chẳng cần lấy người giàu có. Con chỉ cần người ta yêu thương, thật lòng với con là được. Hơn nữa, anh ấy là người có tài, chỉ là chưa gặp thời mà thôi. Bố mẹ đừng nhìn vào những gì anh ấy có hiện tại mà ác cảm.
(Ảnh minh họa)
- Bố mẹ nuôi mày lớn để giờ mày cãi bố mẹ như thế hả? Cút ra khỏi nhà ngay.
Cô bật khóc, lao ra ngoài khóc. Đêm đó cô không về, bố mẹ cô nhớn nhác đi tìm. Hôm sau cô về, nhìn cô lạ lắm với đôi mắt sưng húp, bố mẹ cô cũng không dám hỏi.
Cô tắt kinh...
Thấy cô cười như điên dại trong phòng, bố mẹ cô đẩy cửa vào thì kinh hãi phát hiện ra cô đang cắt nát quần áo, phòng ốc bề bộn. Thấy bố mẹ, cô ngây ngô:
- Ông bà là ai vậy?
Bố mẹ cô sững sờ. Nhìn bộ dạng cô thế này bố mẹ cô sợ hãi nghĩ đến chuyện cô đã phát điên vì bị ngăn cấm yêu đương không? Hay cô đã gặp phải chuyện gì. Nhưng giờ hỏi cô cũng bất lực vì cô chỉ cười ngây dại. Bố mẹ cô lại cũng không dám đưa cô đi khám, chỉ dám mua thuốc bổ thần kinh về cho cô uống, một phần vì xấu hổ, phần nhiều hơn là lo không ai lấy cô nữa. Bố mẹ cô cũng không dám nhắc gì đến chuyện ép gả cô cho người khác.
Sợ cô cứ thế này mà không để ý được sẽ ra ngoài đi lạc hoặc bị người xấu làm hại, bố mẹ cô đành nuốt nước mắt nhốt cô trong hầm tối không cho gặp ai và nói dối với mọi người là cô đã đi du học.
(Ảnh minh họa)
Dù điên nhưng cô vẫn tự chăm sóc được cho bản thân mình, bố mẹ cô chỉ cần đưa thức ăn xuống nên bố mẹ cô mong lắm sẽ có ngày cô khỏi bệnh. Họ đâu ngờ...
Nghe tiếng cô gọi thảm thiết, bố mẹ cô vội vã chạy xuống hầm mở cửa thì cảnh tượng hãi hùng ấy khiến mẹ cô gần như ngất lịm. Cô đang lên cơn đau đẻ. Cô bị nhốt trong hầm cơ mà, tại sao lại mang thai được cơ chứ... Nhưng giờ chẳng phải lúc truy xét lý do. Cô được đưa vào viện sinh con trong sự ầm ĩ của cả khu phố.
Đứa trẻ chào đời khỏe mạnh, kháu khỉnh vô cùng. Thần sắc cô cũng tươi tỉnh trở lại. Hình như, cô đã hết điên. Bố mẹ cô nhìn cô bằng ánh mắt thất vọng. Cô không rơi nước mắt mà mỉm cười nhìn bố mẹ:
- Con xin lỗi vì đã giả điên lừa bố mẹ. Nhưng con buộc phải làm thế để giữ đứa con này, giữ trọn tình yêu với anh ấy. Những tháng ngày qua, con biết bố mẹ đã lo lắng cho con, đã vất vả vì con như thế nào. Con đều hiểu cả nhưng thưa bố mẹ, con tin sự lựa chọn của mình là đúng đắn và con sẽ không phải nói lời hối hận với nó.
- Thế giờ bố nó đâu? - Mẹ cô sợ hãi
- Con chào hai bác! - Giọng nói lạ vang lên khiến ông bà phải quay lại ngay lập tức
Anh xuất hiện, đàng hoàng, lịch lãm cùng bố mẹ mình. Anh đã thành công nhờ vào sự cố gắng và niềm tin của cô. Anh tới để xin đón mẹ con cô. Anh cũng quỳ xuống xin lỗi bố mẹ cô vì đã khiến bố mẹ cô phải khổ cực suốt thời gian qua. Bố mẹ cô chẳng trách cô nữa, chỉ thương cô đã phải sống trong sự khổ cực, thiếu thốn và tự trách mình đã suy nghĩ quá nông nổi. Nhưng tất cả đã qua rồi. Tương lai tươi sáng đang đón chờ cả gia đình phía trước rồi.
Linh San/ Theo Thể thao xã hội
Bên ngoài em chồng thơn thớt bày mưu chỉ kế cho tôi nhưng bên trong lại ngấm ngầm phá hoại Giờ chồng tôi nhất quyết đòi tôi đi gỡ vòng tránh thai và phải mang thai ngay lập tức. Nếu không anh sẽ ra bên ngoài để kiếm con. Mối quan hệgiữa tôi với em chồng rất tốt, tôi còn nghĩ em ấy đúng là thiên thần. (Ảnh minh họa) Thói đời chị dâu em chồngchẳng bao giờ hòa hợp được. Hồi trước...