“Em mà quyến rũ như cô ta, tôi cưới em lâu rồi!”
Nghe những lời Lâm nói, tôi đau đớn, sững sờ. Hóa ra tôi yêu nhầm phải gã sở khanh.
Tôi yêu Lâm từ khi học năm 3 đại học, mối tình kéo dài cho đến khi chúng tôi ra trường, rồi đi làm.
Tôi sinh ra trong một gia đình truyền thống, vì thế, vấn đề trinh tiết luôn được bố mẹ tôi dặn dò cẩn thận, rằng yêu ai cũng phải giữ mình.
Cũng chính vì lý do đó nên đã yêu nhau hơn 2 năm, tôi vẫn kiên quyết giữ gìn. Lâm ngược lại với tôi, anh có lối sống khá thoáng, đặc biệt là trong chuyện ấy, trước tôi anh cũng từng trải qua một vài mối tình, theo như anh kể thì họ đều đã vượt qua giới hạn với nhau.
Yêu nhau hơn 3 năm thì tôi phát hiện ra Lâm phản bội tôi, anh qua lại với một cô gái làm cùng, bọn họ thậm chí đã “qua đêm” với nhau. Lâm xin lỗi tôi, anh nói anh uống rượu say quá, không làm chủ được mình nên mới gây nên cơ sự vậy.
Ảnh minh họa
Tôi buồn lắm, suy sụp một thời gian rất dài sau đó, nhưng vì quá yêu anh nên cắn răng, nuốt nước mắt mà bỏ qua dù trong lòng còn nhiều tổn thương không thể nguôi ngoai.
Video đang HOT
Thời gian cứ thể trôi đằng đẵng, thấm thoắt tôi đã 27 tuổi, gia đình giục giữ chuyện cưới xin, bởi lẽ chúng tôi đã đi lại nhà nhau nhiều nhưng anh chưa bao giờ đả động chuyện cưới xin nên mẹ tôi rất sốt ruột.
Nhiều khi tôi thấy chúng tôi cũng chẳng khác gì vợ chồng, sống chung, tiền tiêu chung, chúng tôi cũng đã gần gũi nhau, chỉ thiếu một tờ đăng ký chính thức mà thôi.
Tôi giục anh về nói chuyện với bố mẹ, bởi anh cũng 30 rồi, còn trẻ trung gì nữa, Lâm thì cứ viện lý do này nọ, anh nói đợi kinh tế vừng hơn, ổn hơn thì cưới.
Chờ mãi, lại thêm nửa năm nửa trôi qua, mẹ tôi thì nói đến rát tai. Sốt ruột nên tôi giục anh tới tấp, đến lúc này, Lâm bực dọc gắt lên: “Em đừng có ép anh, cưới xin giờ này thì ăn cám mà sống à, em thích thì đi lấy chồng đi..”. Nghe Lâm nói, tôi chết sừng sờ.
Mấy ngày sau, chúng tôi vô cùng căng thẳng, Lâm đi sớm về muộn, không động vào tôi lấy một lần, cũng chẳng nói năng gì với nhau.
Một tuần như thế, Lâm về dọn đồ đạc đi, tôi tưởng giận dỗi bình thường nên cứ mặc thây, đi rồi lại về như mọi lần thôi. Nhưng có vẻ lần này không như thế, Lâm đi 3 ngày rồi nhắn tin cho tôi, nói chúng tôi không hợp nhau, tốt nhất nên chia tay để tìm hạnh phúc khác. Tôi đọc tin nhắn mà như phát điên. Tôi gọi lại, anh không bắt máy, tôi tìm đủ mọi cách gặp anh nhưng anh tránh mặt…
Khoảng gần một tháng sau đó, tôi nghe tin Lâm sắp cưới vợ. Người phụ nữ đó chính là cô gái cách đây nhiều năm anh từng qua lại. Quá sốc, tôi đến tận nhà tìm Lâm, lúc này tôi mới nhìn thấy bộ mặt người đàn ông tôi từng yêu thương, trọng vọng ngần ấy năm trời.
Lâm nói, chúng ta đến với nhau bình đẳng thì khi hết tình cảm cũng nên chia tay trong tự do. Chả ai vướng bận gì ai cả, nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của Lâm mà tôi như đứt từng khúc ruột.
Tôi đau đớn hỏi: “Anh nói chưa muốn cưới vì công việc không đâu vào đâu. Thế tạisao anh lại bỏ tôi mà cưới nó?”. Lâm nhìn tôi một thoáng rồi ghé tai tôi nói nhỏ: “Anh nói thật với em, em mà quyến rũ như cô ta thì anh cưới em lâu rồi. Bao nhiêu năm mà em vẫn cứ vụng ngây vụng dại thế, cưới về không sớm thì muộn anh cũng chán thôi”.
Tôi nghe từng lời Lâm nói mà đau đớn đến cùng cực. Bao năm nay ở bên tôi, có bao giờ anh ta chê tôi điều gì đâu, giờ no xôi chán chè, anh ta mới đổ đốn ra vậy để phụ bạc tôi.
Tôi thất vọng, suy sụp vô cùng, tôi căm thù anh ta, tiếc cho ngần ấy năm chung thủy một lòng một dạ… Vậy mà cái giá tôi nhận về lại cay đắng đến như thế. Tôi phải làm sao đây, sao cuộc đời tôi lại lầm vào cảnh cùng đường này cơ chứ. Gần 30 tuổi, chẳng có thứ gì trong tay, chênh vênh, thất bại.
Theo Khỏe & Đẹp
Tôi sẽ không để anh và cô ta sung sướng lâu đâu
Tôi đã nhẫn nhịn nhiều, nhưng lần này giống như giọt nước tràn ly, anh và cô ta quá coi thường sự tồn tại của tôi và các con...
Cuộc sống có nhiều điều không như mình mong đợi, trước khi lấy chồng, tôi cũng chỉ mong ước có được một người chồng yêu thương mình hết mực, nên khi anh đến với tôi, dù anh kém những người khác về địa vị, tiền bạc, nhưng cảm nhận được sự chân thành, tôi đã yêu anh và chọn anh làm chồng mình.
Ngày ấy, anh đã gào lên vì hạnh phúc, bế bổng tôi lên quay vài vòng giữa đám đông nhốn nháo. Chắc hẳn anh còn nhớ?.
Sau khi cưới, nhờ có mối quan hệ của bố tôi, nhờ có sự giúp đỡ của những người thân trong gia đình nhà tôi mà sự nghiệp của anh lên như diều gặp gió. Nhưng thành công đó, lại đi liền với tai họa, mối quan hệ của anh ngày một phức tạp, tôi chỉ là một giáo viên, ngày ngày đứng trên bục giảng, nhưng cũng được nghe đủ thứ về anh.
Tôi thương bản thân mình và thương các con tôi, thương bố mẹ và những người thân trong gia đình tôi đã đặt niềm tin vào anh, họ đã lầm. Họ đã đau xót, khi anh phủ nhận những thành công là do anh nỗ lực, chứ chẳng cần nhờ vả đến ai, anh nói nhưng không biết nghĩ, hồi mới cưới xong, hồi chưa làm chồng tôi, anh làm gì, ở đâu?. Còn bây giờ, anh đang đứng ở đâu trong cái xã hội này?.
Tôi đã nhẫn nhịn nhiều, nhưng lần này giống như giọt nước tràn ly, anh và cô ta quá coi thường sự tồn tại của tôi và các con... (Ảnh minh họa)
Tôi đã quá mệt mỏi khi nghe những lời đàm tiếu về anh, đến nỗi tôi phải đề nghị họ đừng nói với tôi về anh, vì với tôi bây giờ, anh chẳng còn quan trọng nữa. Tôi cố gắng duy trì cuộc sống hôn nhân chỉ vì hai đứa con, tôi không muốn gia đình đổ vỡ, ảnh hưởng đến công việc học hành của con, chứ không phải vì muốn níu kéo anh. Nhưng anh và bồ trẻ của anh lại nghĩ khác, anh nghĩ tôi cố níu kéo để dựa dẫm vào anh, sống sung sướng.
Anh quên là có gia đình tôi ở bên, tôi có thể tự lo được bản thân mình và nuôi con sao?. Tôi có thể chấp nhận cưới anh thì cũng có thể ký vào đơn ly hôn anh bất cứ lúc nao. Anh hãy nhớ điều đó!.
Ngày lễ, anh bỏ mẹ con tôi ở nhà một mình để đi du lịch với bồ, rồi còn trơ trẽn chụp ảnh ân ái với cô ta ở khách sạn và gửi vào điện thoại, zalo cho tôi xem. Sao anh tồi tệ đến mức như vậy, hóa ra anh và cô ta cũng chỉ là loại thích sống sung sướng trên nỗi đau của người khác?.
Anh có biết, những hành động đó càng làm tôi căm hờn và các con khinh thường anh hơn không, sẽ có một ngày, tôi nói cho con tất cả về anh, để chúng khỏi thần tượng về một người cha không có thực.
Tôi đã nhẫn nhịn nhiều, chỉ mong con cái hạnh phúc, nhưng lần này giống như một giọt nước làm tràn ly. Tôi sẽ không nhẫn nhịn nữa mà sẽ bất chấp tất cả để đòi lại quyền lợi cho mình, và các con tôi, kể cả khiến anh phải khuynh gia bại sản. Để xem anh và cô ta sung sướng được bao lâu?.
Theo Đất Việt
"Cô ta là vợ anh. Vậy thì tôi là ai?" "Vợ chồng", hai từ ấy Phương nghe như sét đánh ngang tai vậy. Lại gần Tuấn, Phương gằn giọng: "Cô ta là vợ anh, vậy còn tôi là ai?". Dạo qua gian hàng trẻ sơ sinh, Phương cứ đứng đó ngắm nhìn mấy món đồ đáng yêu nhỏ đó mãi không thôi. Rồi bất giác, Phương thấy chạnh lòng. Người ta đi vào...