“Em lừa mẹ chồng hay gã chồng ngốc của em thì được, chứ giấu sao nổi anh” Phần 3
Chấp nhận “gạt” hàng xóm để con có bố
Bị dồn vào đường cùng, mẹ bàn với tôi sẽ đi “lừa” cô Tư nhà hàng xóm để con có bố.
Phải nửa tiếng sau tôi mới hoàn hồn từ nhà người yêu về lại phòng trọ. Cả đêm hôm đó, tôi lại đi lang thang với suy nghĩ b.ỏ co.n. Nhưng tôi không muốn. Tôi sợ di chứng, càng sợ những nỗi ám ảnh nếu mình bỏ nó. Sau mấy ngày mà tôi sút xuống 38 kí vì suy nghĩ quá độ. Vì quá mệt mỏi nên tôi ngất xỉu khi đang làm. Sau đó, tôi được bệnh viện cho nghỉ phép hai tuần để dưỡng sức.
Tôi thu dọn về quê, dự định sẽ ở chơi với bố mẹ vài hôm rồi tự nguyện xin đi công tác Sài Gòn một thời gian. Sau đợt công tác, tôi sẽ ở hẳn trong ấy, rồi sinh con luôn để tránh điều tiếng. Nhưng đúng là người tính không bằng trời tính.
Mẹ tôi nhìn đã biết tôi bầu. Mẹ khóc suốt hai ngày nhưng vẫn cố giấu bố tôi. Sau cùng, mẹ bảo tôi chịu khổ, chịu nhục một chút, chấp nhận lấy con cô Tư (hàng xóm gần bên nhà tôi) để hợp thức hóa đứ.a tr.ẻ.
Tôi sững người. Con cô Tư, tôi vốn biết rõ hơn ai hết. Anh ta hơn tôi 2 tuổ.i nhưng khù khờ, thần kinh không được bình thường. 27 tuổ.i vẫn chỉ ở nhà mẹ nuôi. Tôi lấy anh ta chẳng khác nào dấn thân vào địa ngục lần 2.
Video đang HOT
Đám cưới của chúng tôi diễn ra nhanh đến nỗi ai cũng bất ngờ. (Ảnh minh họa)
Nhưng mẹ tôi nói cô Tư rất hiền, lại chỉ có một đứa con trai. Chồng cô mới mất, để lại nhiều tài sản và đất đai. Nếu tôi chấp nhận lấy anh ta, cô ấy chắc chắn thương chiều tôi. Rồi tôi sinh cháu cho cô ấy, cô ấy càng chiều tôi hơn nữa. Sau này nếu không muốn sống nữa vẫn có thể l.y hô.n, chỉ cần hợp thức hóa cái thai trong bụng.
Ngẫm đi ngẫm lại, tôi đồng ý. Vì gần nhà nên tôi thường xuyên sang nhà cô Tư chơi. Thành-con cô ấy- cũng thích chơi với tôi lắm. Quả nhiên không ngoài mong đợi của tôi, chỉ mấy ngày sau, Thành đã một hai đòi mẹ phải cưới tôi cho anh ta. Khi mẹ Thành sang nói chuyện, mẹ tôi cũng làm bộ một chút. Tôi cũng tỏ vẻ không muốn cưới. Cô ấy theo nói suốt hai ngày sau, tôi mới chịu.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra nhanh đến nỗi ai cũng bất ngờ. Đêm tân hôn, Thành ngây ngô ôm gối xuống nền nhà nằm, nhường giường lại cho tôi. Anh nói anh thương tôi, không muốn tôi nằm lạnh. Nhìn Thành, nỗi cay đắng trong tôi cứ trào lên. Tôi xót cho tôi, xót cho Thành. Tôi còn tự hỏi tôi trở nên độc ác, thủ đoạn như vậy từ khi nào?
Sau khi cưới, tôi không ở trọ nữa mà đi đi về về. Mãi sau đó cả tuần, Thành mới đụng vào người tôi. Nhưng mọi thứ đều rất vụng dại, nhanh chóng. Mọi người trong làng thấy bụng tôi ngày càng to thì đồn đoán tôi có bầu nên chọn Thành úp sọt. Họ cho rằng một người như tôi không thể nào lấy Thành làm chồng được.
Mỗi khi nghe thế, mẹ chồng tôi đều gạt đi. Mẹ khẳng định rằng tôi và Thành là bạn từ nhỏ, có tình cảm cũng thường tình. Thành tuy thần kinh không được ổn định như người khác nhưng tính tình hiền lành, lại chiều chuộng tôi. Nói chung, chẳng ai nó.i xấ.u được tôi khi mà mẹ chồng bênh kỹ như thế.
Biết tôi có bầu, mẹ chồng tôi mừng lắm. Mỗi ngày, bà đi chợ đều mua một bịch nước mía cho tôi. Rồi bà còn nấu gà hầm, giò hầm cho tôi ăn. Bà không cho tôi đụng vào bất cứ thứ gì trong nhà nữa. Mẹ tôi đã nói đúng, lấy Thành, tôi không khổ, mà còn sung sướng hơn rất nhiều. Chỉ có điều, đôi lúc mẹ nhìn tôi rồi thở dài, tôi biết trong lòng mẹ cũng lấn cấn chuyện lừa cô Tư và Thành lắm, nhưng chót lỡ rồi thì phải lo cho bản thân thôi.
Đến khi tôi sinh con đầy tháng, ngày làm lễ đầy tháng, mẹ chồng đưa tôi cuốn sổ tiết kiệm với số tiề.n lên tới 300 triệu. Bà nói cái này là để tặng đứa con của tôi. Bà biết đứ.a b.é này không phải là con của Thành nhưng bà vẫn muốn giữ cho Thành một mái nhà, nếu chẳng may bà có mệnh hệ gì. Bà tin vào nhân cách của tôi, dù tôi không thương Thành nhưng tôi vẫn sẽ đối xử tốt với Thành.
Tôi sững người đán.h rơi cả cuốn sổ trên tay. Tôi đâu ngờ mẹ chồng lại tốt với tôi như thế. Bà ra khỏi phòng rồi tôi mới dám khóc…
Theo Afamily
Mẹ chồng nước mắt lưng tròng: 'Con có thương mẹ thì lấy chồng đi con'
Tôi nghe mẹ nói mà cay đắng, tôi không nỡ, bởi tận sâu trong lòng tôi thương bà không kém gì mẹ đẻ của tôi.
Tôi lấy chồng khi tốt nghiệp đại học được 2 năm. Nhà tôi trên Cao Bằng, lấy chồng về Hải Dương. Chồng tôi học kiến trúc, anh ra trường xin được việc ở quê, sau đó cũng chính là anh lo công việc cho tôi dạy một trường gần nhà.
Nhà anh neo người, bố mất sớm chỉ còn mẹ thôi. Mẹ anh đúng chất thật thà, mộc mạc, rất quý tôi. Ngày đầu về ra mắt tôi đã có tình cảm tốt với mẹ anh rồi. Thế rồi khi tôi thành dâu con, như nhiều người khổ vì quan hệ mẹ chồng nàng dâu thì tôi sung sướng vì mẹ chồng yêu như con gái. Tôi khá thạo việc nhà, nấu ăn được, hôm tôi về nói chuyện, tôi có bảo sau này có gì con không hay không phải, mẹ cứ mắng, nhưng mẹ đừng dỗi con rồi không nói gì.
Cuộc sống của 3 mẹ con tôi vô cùng vui vẻ, vô cùng hạnh phúc, căn nhà nhỏ lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười đùa. Lấy về hơn năm thì tôi sinh cho mẹ một thằng cu đích tôn kháu khỉnh, mẹ chồng vui lắm, bà bảo tôi cứ nghỉ ngơi, việc nhà bà lo tất. Mà đúng là bà làm thế thật, tôi có muốn làm bà cũng chẳng cho.
Cuộc sống cứ êm đềm trôi qua cho đến khi con tôi hơn 2 tuổ.i. Đùng cái một ngày đang đi dạy thì tôi nhận được điện thoại chồng tôi bị ta.i nạ.n giao thông mất rồi. Tôi choáng váng, vừa chạy như kẻ mất hồn về nhà vừa khóc, nhìn thấy chồng nằm đấy, tôi ngất xỉu tại chỗ. Thời điểm đó kinh khủng lắm, tôi không kể xiết, nhưng tôi ốm nặng, sau đám đám tang chồng tôi suy sụp lắm, giảm đến gần chục cân, gầy sọp đi, chẳng thiết ăn uống. Mẹ chồng chính là người vực tôi dậy, nấu cháo cho tôi và bảo tôi phải ăn còn lo cho con nữa. Nhìn mẹ cũng rạc đi, tóc bạc ra mấy phần, tôi đa.u đớ.n quá.
Sau khi chồng mất, gia đình tôi lặng lẽ hẳn đi. Cả ngày tôi không nói năng gì, mẹ chồng thì dỗ con cho tôi, tôi thấy mẹ mạnh mẽ thật sự, dù tôi biết bà đau đến thế nào.
Một thời gian dài sau, nỗi đau nguôi ngoai, 3 mẹ con bà cháu tôi quay lại nếp sống thường nhật. Tôi đi dạy, mẹ ở nhà, chiều đến đi đón con cho tôi, sau đó tôi về thì hai mẹ con cùng nấu ăn. Tôi đã định suốt đời này sẽ sống như thế, nhưng được khoảng gần 3 năm sau khi chồng mất, lúc này con tôi cũng đã lớn lớn, bố mẹ đẻ gọi điện bảo tôi về trên nhà. Ông bà lo chuyển công tác cho tôi về trên đó, sống cùng bố mẹ đẻ vẫn hơn nhưng tôi không đồng ý.
Thế nhưng, sau đó chính mẹ chồng tôi là người bảo tôi hãy tái hôn đi, bà biết có nhiều người đặt vấn đề với tôi nên không muốn tôi bỏ lỡ cơ hội, tôi không đồng ý. Tôi nói sẽ ở vậy với bà, nuôi con.
Mẹ chồng tôi khóc rưng rức, bà nói: "Con có thương mẹ, thương thằng Phong thì con lấy chồng đi con", thỉnh thoảng đưa cháu về thăm bà là được, bà không muốn cuộc đời tôi lại cô độc giống bà. Tôi thật sự buồn lắm, tôi không nghĩ đến chuyện tái hôn, bởi tôi thương bà rất nhiều. Ở trên nhà tôi, bố mẹ đẻ tôi còn em trai, còn nương tựa được vào nhau, giờ tôi đi lấy người khác, một mình mẹ chồng biết xoay sở làm sao.
Theo Afamily
Mẹ chồng tương lai dàn cảnh cho tôi 'úp sọt' con trai bà và 1 cái kết Nếu không có &'mưu kế' của mẹ chồng tương lai chắc chúng tôi đã không thể sớm tổ chức đám cưới. Khi đã là vợ của anh, tôi mới hiểu được rằng con gái đừng cố "đóng khung" với việc thụ động trong tình yêu. Nếu tìm được đối tượng phù hợp thì nên chủ động "vùng lên" để giành hạnh phúc cho...