Em không muốn nhận quà 8/3
“ Sao em lại ngược đời thế? Ai cũng muốn có quà, không có họ còn đòi quà chồng, còn trách móc ấy, còn em, anh đã mua cho em rồi em còn chê ỏng chê eo”.
ảnh minh họa
Quang bước vào cửa hàng hoa bảo:
- Chọn cho anh một bó thật đẹp vào nhé, anh muốn tặng vợ nhân ngày 8/3. Nhớ là phải chọn hoa đẹp đấy.
- Vâng, nhưng đắt đó anh.
- Bao nhiêu?
- 50 ngàn một bông ạ. Anh lấy bao nhiêu bông?
- Thế cho anh bó 2 triệu đi, bó đẹp vào nhé.
Nhân viên cửa hàng hoa thấy ông khách sộp thì hồ hởi lắm, hì hục một lúc thì xong, Quang cầm bó hoa tuyệt đẹp ra đặt ở ghế sau của chiếc ô tô sang trọng, bụng bảo dạ: “Kiểu này chắc vợ mình thích lắm đây, rồi cô ấy sẽ chụp hình đăng Facebook, sẽ tag mình vào rồi làm cho mình nở mày nở mặt”.
Nghĩ thế nên Quang lái xe về nhà, anh dừng xe xong đưa bó hồng vào, lúc ấy Vy – vợ anh đang rửa bát. Quang đưa bó hoa cho vợ bảo:
- Tặng em 8/3 này, 2 triệu đấy, đẹp không? Mai cho em thêm 5 triệu đi mua váy, thích nhé, chẳng có bà vợ nào có quà 8/3 xịn như em đâu nhé. Thích nhé!
Ai ngờ đáp lại sự hồ hởi của Quang là vẻ lạnh nhạt của Vy. Vy vẫn cúi xuống rửa bát rồi đáp:
- Anh cứ để trên bàn ấy, em đang bận chút.
Video đang HOT
Quang bực mình bảo:
- Em làm sao thế? Anh đã mua quà cho em, em không cảm ơn anh còn tỏ ra khó chịu là sao?
- Em cảm ơn anh, nhưng em không muốn nhận quà 8/3.
- Sao lại vậy? Sao em lại ngược đời thế? Ai cũng muốn có quà, không có họ còn đòi chồng, còn trách móc ấy, còn em, anh đã mua cho em rồi em còn chê ỏng chê eo, lại còn bảo không muốn nhận quà là sao?
- Em không chê.
Vy tháo găng tay ra rồi bước đến ngồi trước mặt chồng.
- Em không chê nhưng em muốn anh biết điều này. Giá như anh biết được ngày nào cũng là 8/3 và biết trân trọng em thì tốt hơn. Đằng này anh chỉ cho em có một ngày được làm nữ hoàng còn lại những ngày khác, anh vùi em xuống làm thân phận của một con ở. Anh hãy nhìn đi, nhìn em có khác gì một con ở không?
- Em sướng thế rồi còn kêu ca gì?
- Vâng, em sướng nên chồng em cứ để mặc cho em chăm con một mình, cho em làm việc nhà một mình rồi mặc định rằng tất cả những việc đó là của vợ. Anh đã bao giờ thức đêm một mình để chăm con ốm chưa? Em đã nói với anh bao nhiêu lần, em muốn anh hỗ trợ em nhưng anh đâu có hiểu? Nếu như ngày nào anh cũng nhớ đến em như này thì tốt biết bao.
Quang im lặng, Vy tiếp lời:
- Em đã chán lắm rồi, cái cảnh ngày đi làm, về nhà là vục mặt vào bếp rồi lo cho các con còn anh thì cứ ngao du sơn thủy, lâu lâu vứt cho em cục tiền rồi bảo rằng: “đấy, tôi cho cô như thế là tốt lắm rồi, đừng có kêu ca gì nữa”. Em với anh là một cặp vợ chồng, chúng ta có trách nhiệm như nhau trong việc xây dựng gia đình, em không sinh ra để làm bếp hay chăm mỗi con, em còn có những việc khác nữa.
- Em cứ nói thế chứ bao nhiêu phụ nữ cũng cứ như em đó, họ có kêu ca gì đâu.
- Em khác, họ khác, bởi họ không nhận ra rằng mình đang bị đối xử như một con ở rồi được chồng/ người yêu tung hô vào ngày 8/3, với em, sự sẻ chia hằng ngày mới là quan trọng chứ không phải là những món quà đắt tiền vào một ngày rồi đổi lại là sự vô tâm cả năm cả tháng.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi Vy bước vào phòng, nhìn đống bát đũa bẩn, Quang hơi chột dạ. Đúng là cả năm cả tháng chả bao giờ Quang giúp vợ làm việc nhà hay dạy con, anh đi suốt và mặc định rằng những việc đó là của vợ mình. Anh cũng nghĩ rằng vợ mình sướng vì được chu cấp tiền bạc đầy đủ mà không hề biết rằng, vợ anh cũng ra ngoài kiếm tiền và còn phải làm bao nhiêu việc không tên khác nữa.
Quang cởi áo rồi đeo găng tay vào rửa bát giúp vợ. Vy trở ra thấy chồng lúi húi làm thì bảo:
- Em cảm ơn món quà của anh, nhưng em nghĩ nếu chúng ta còn muốn sống lâu dài với nhau thì còn những thứ khác quan trọng hơn là việc tặng quà cho nhau chỉ 1 ngày.
Quang nhìn vợ bảo:
- Ừ, anh biết rồi, từ nay anh sẽ thay đổi.
Vy vui mừng ôm lấy chồng nói lời cảm ơn. Cô đã rất mệt mỏi trước đó và thực sự thấy nhẹ nhõm khi chia sẻ những tâm tư, tình cảm của mình với chồng. Ngày 8/3 này, cô sẽ không trả lời những câu hỏi “có quà không” của bạn bè nữa, bởi với Vy, chỉ có phụ nữ ngốc nghếch mới đòi quà 1 ngày và chấp nhận sống kiểu nô lệ suốt những ngày còn lại.
Theo blogtamsu
Đòi quà 8/3 mới biết chồng chạy xe ôm nuôi vợ
Từ hôm 6/3, facebook của tôi đã tràn ngập hình ảnh khoe hoa, quà của bạn bè. Nhìn lại mình, tôi thấy tủi thân ghê gớm...
Khoảng thời gian này năm ngoái, tôi cũng đang tụ tập ăn uống tơi bời, hoa tươi ngập trên bàn làm việc do các đồng nghiệp nam tặng. Về nhà tôi mở gói quà của chồng để ngay đầu giường và sung sướng khi thấy sợi dây chuyền vàng mình ao ước bấy lâu.
Ảnh minh họa
Nhưng mọi chuyện thật tệ khi tháng 6 năm ngoái, công ty tôi phá sản. Bỗng dưng tôi trở thành người thất nghiệp. Không may, lúc này con trai tôi mới 3 tuổi bị viêm phổi nằm viện ròng rã cả tháng trời. Chồng tôi động viên vợ yên tâm ở nhà chăm con để anh cáng đáng kinh tế gia đình.
Tôi nghe theo và thấy chuyện ở nhà không quá ngột ngạt như mình nghĩ. Ăn ngủ giờ nào tùy ý, tôi béo trắng ra và được nhiều người khen xinh hơn trước.
Khi sức khỏe của con trai tốt hơn, chồng tôi nhắc khéo tôi chuyện tìm việc làm. Anh cũng đưa ý tưởng để tôi tự kinh doanh, mở hàng ăn sáng, bán quần áo online... Tuy nhiên, tôi đều từ chối.
Đường đường là cử nhân tốt nghiệp đại học chính quy, giờ đi làm mấy việc đó, tôi thấy thật mất mặt. Thế là anh không tham gia vào chuyện kiếm việc làm cho tôi nữa.
Hàng ngày tôi cứ ở nhà lo cơm nước, thời gian nhàn rỗi, tôi lên mạng lướt facebook trò chuyện với bạn bè.
Trước ngày mùng 8/3, thấy bạn bè đăng ảnh tới tấp được chồng tặng vé chăm sóc sắc đẹp ở thẩm mỹ viện, khoe vé du lịch Mộc Châu, Sa Pa... lòng tôi đầy ganh tị. Thậm chí, Minh, đứa bạn quê mùa nhất trong nhóm của tôi, cũng khoe bó hoa hồng đỏ thắm chồng vừa tặng.
Tối 7/3, tôi chờ mãi vẫn chưa thấy chồng có động tĩnh gì về quà cáp tặng vợ, cũng không thấy tin nhắn lãng mạn như năm ngoái. Ăn cơm tối xong, cả nhà tôi quây quần xem ti vi. Tôi hỏi chồng: "Anh Tùng ơi, dạo này anh có vẻ ít yêu vợ nhỉ, 8/3 mà không thấy tặng vợ gì cả".
Chồng tôi cười bảo: "Mai anh mua con gà về, cả nhà mình ăn được không?". Tôi bĩu môi chê chồng bủn xỉn. Tôi bảo, anh chẳng bằng chú Hoàng hàng xóm, làm thợ sơn mà chiều nay ôm bó hoa hồng đỏ chót về tặng vợ. Vợ chú ấy thì thấp bé, ăn nói đặc sệt nhà quê chứ nào xinh đẹp, nhẹ nhàng như tôi".
Tôi bảo tiếp: "Anh đường đường là dân công sở mà sao keo kiệt với vợ thế?". Chồng tôi vẫn tủm tỉm bảo: "Em kệ nhà người ta, đèn nhà ai nấy rạng so bì làm gì". Tôi tức lắm, gào tướng lên: "Em không cần anh phải mua gì nữa".
Sau đó, tôi bỏ vào phòng. Mọi khi thấy vợ dỗi là chồng tôi xuống nước năn nỉ. Lần này, anh ấy mặc kệ tôi nằm ôm gối khóc sưng mắt. 4h sáng hôm sau, tôi đã thấy anh lục đục dậy, lấy xe máy và chuẩn bị ra khỏi nhà. Anh cũng không nói với tôi một lời nào.
Buồn bực vì hôm nay là ngày mùng 8/3, thái độ dửng dưng của anh khiến tôi khó chịu. Tôi túm lấy áo anh và gào lên trách móc. Chồng tôi nhìn tôi bằng ánh mắt đáng sợ. Sau đó, anh gạt tôi ra và dắt xe đi. Tôi không chịu nên kéo xe lại và tiếp tục đôi co.
Lúc này, anh mới lên tiếng: "Cô biết tôi đi làm gì không? Tôi làm xe ôm đấy. Sáng sớm, buổi chiều tan sở sấp ngửa đi ship hàng cho người ta để lo kinh tế cho cả gia đình. Cô tưởng tôi sung sướng sao?". Nói xong, anh rồ ga lao xe đi.
Tôi chết sững người. Sau đó, nước mắt cứ trào ra. Chồng tôi đã âm thầm làm xe ôm gần một năm nay. Hàng tháng anh vẫn đưa đủ tiền cho tôi chi tiêu vậy mà tôi chẳng biết nghĩ cho chồng mình. Chỉ vì ghen tị với mấy đứa bạn đăng ảnh hoa quà trên facebook mà tôi trách chồng ích kỷ, keo kiệt khiến chồng tôi tức giận.
Bây giờ, tôi rất buồn và ân hận vì đã nặng lời với chồng. Tôi nghĩ, sau hôm nay, tôi sẽ đi tìm việc làm, dù là bán xôi trước ngõ để chồng tôi đỡ nặng gánh và tôi đỡ phải nhức mắt ghen tị với bạn bè trên facebook nữa.
Theo Vietnamnet
Phụ nữ có nên đòi quà ngày 8.3? Mỗi lần đến ngày 8/3 thì các chị em hay ỉ ôi đòi quà chồng hoặc người yêu, người thì khoe quà đắt tiền, người thì than thở ra mặt vì sự vô tâm của chồng. Theo bạn, ngày 8/3 có nên đòi quà hay không? Đây cũng chính là câu hỏi của khiến nhiều chị em phụ nữ tự hỏi lại chính...