Em không muốn làm người thứ ba
Em xin lỗi vì không thể đón nhận tình cảm của anh… (Ảnh minh họa)
Giám đốc! Em xin lỗi vì không thể đón nhận tình cảm của anh. Vẻ thờ ơ của em khiến anh luôn phải đặt câu hỏi: “Em có yêu anh không?”. Anh, nếu không yêu sao em có thể làm tất cả mọi việc vì anh. Nhưng vì anh là người đàn ông đã có gia đình nên em phải dùng lý trí để kìm giữ tình cảm của mình.
Em yêu anh vì anh là một người đàn ông giỏi giang, thành đạt nhưng nghiêm túc, đức độ, sống có trách nhiệm với bản thân và gia đình. Chính vì lẽ đó mà chứng kiến cảnh đầm ấm, hạnh phúc của gia đình anh em hiểu mình không thể trở thành người thứ ba. Anh nói yêu em và em biết anh cũng rất yêu vợ, anh chưa bao giờ có ý định từ bỏ gia đình để đến với em.
“Anh hài lòng về một người vợ hiền thục, khéo chăm sóc chồng con, nhưng trong công việc em mới thực sự là người hiểu anh, em luôn đồng cảm, chia sẻ và khích lệ cho những thành công của anh”. “Anh không thể dành tình cảm trọn vẹn cho em, anh có thể bù đắp bằng những thứ khác”.
Anh à, em cảm phục anh, trân trọng anh vì phẩm chất con người anh chứ đâu phải vì những gì anh có. Em không biết mình cần gì ở anh nữa. Không phải cảm xúc về thân xác mà là sự quan tâm, chăm sóc, những chỉ bảo, động viên, khích lệ từ phía anh. Ở bên anh em cảm thấy bình yên, nói chuyện với anh em thấy tự tin, được anh ôm vào lòng vỗ về an ủi trong lòng em cảm thấy ấm áp. Anh tình cảm dịu dàng là vậy nhưng mãi mãi không bao giờ anh là của riêng em, em chỉ là người tình trong bóng tối của anh. Em không thể công khai khoác tay anh đi trên phố. Nửa đêm không ngủ được em không thể gọi điện đánh thức anh dậy trò chuyện cùng em. Những lúc em cần anh không thể bỏ ngay tất cả để đến với em. Những ngày lễ, Tết anh quây quần cùng vợ con… Cuối cùng dành cho em chỉ là những cuộc hẹn vụng trộm, chớp nhoáng.
Đừng gây thêm đau khổ cho người con gái nào nữa, anh nhé (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Bên anh em tưởng rằng mình cũng thật quan trọng, khi xa anh rồi em vui, buồn, hạnh phúc hay cô đơn anh không hề biết. Một chút tình cảm mong manh của anh không thể giúp em vượt qua được cảm xúc nhớ thương trong nỗi cô đơn triền miên. Phải rời xa anh trong lòng em đau đớn lắm. Nhưng nếu chấp nhận trở thành người tình của anh em sẽ đau cả cuộc đời.
Khi em trao anh tất cả, có thể anh nghĩ rằng em là người con gái dễ dãi hay vì một sự tính toán nào đó. Riêng em, được làm việc với anh thời gian qua em cảm nhận ở anh một người đàn ông tốt và đáng kính trọng. Em tin anh và em trân trọng tình cảm của anh đối với em.
Em còn tương lai phía trước, em không thể cứ đắm chìm trong cuộc tình vô vọng. Nỗi đau này em cố gắng vượt qua. Em sẽ mãi trân trọng những kỷ niệm về anh, hình ảnh con người anh trong em luôn là ấn tượng đẹp. Em sẽ không bao giờ quên có một người đàn ông tên là H đã từng đi ngang qua cuộc đời em. Có lẽ không bao giờ em gặp được người đàn ông thứ hai như anh, nhưng em sẽ tìm cho mình người đàn ông chỉ của riêng em. Em cám ơn về những tình cảm anh đã dành cho em, cám ơn về những điều anh đã chỉ bảo em thời gian qua, hi vọng những gì em học được từ anh sẽ giúp cho công việc và cuộc sống của em sau này.
Quay về với mái ấm gia đình đi anh, hãy dành trọn vẹn thời gian và tình cảm cho vợ con anh, và cũng đừng gây thêm đau khổ cho người con gái nào nữa, anh nhé!
Thiên Thuận Tường, 20/9/2005
hoaanh2010@gmail.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Thư tỏ tình dễ thương
Em không sợ mang tiếng "cọc đi tìm trâu"... (Ảnh minh họa)
Anh kính mến! Không biết có đường đột quá không khi em viết thư cho anh. Em chưa biết nhiều về anh, chỉ vì con tim cháy bỏng yêu thương cứ xúi bẩy em gửi đến anh những lời gan ruột này. Vậy là em chỉ còn biết hăm hở viết thôi.
Anh ạ! Em đã đọc ở đâu đó về những mối tình câm lặng mà dân gian hay rỉ tai nhau gọi mỹ miều là tình đơn phương. Quả thực thời buổi này mà vẫn còn những người yêu mà không dám ngỏ thì nói thật em phục họ lắm lắm. Em cho họ xứng đáng là người nổi tiếng, bình sinh em lại không thích làm người nổi tiếng vậy nên em đành chắp bút và trải lòng mình với anh.
Anh mến thân! Thành thực mà nói ngay từ những giây phút đầu gặp gỡ em đã bị ấn tượng về anh, không hẳn là vì hai chúng ta là hai kẻ cô đơn trong một nhóm bạn có đôi có lứa đi hát karaoke đâu, mà cũng không phải em bị hút hồn bởi giọng hát mượt mà của anh khi ca bài "Thương nhau lý tơ hồng", và tất nhiên càng không phải em háo sắc đến mức thích vẻ bề ngoài của anh, mặc dù ai cũng phải công nhận anh đẹp trai và toàn diện.
Thế căn cớ làm sao em lại để ý đến anh nhỉ? Có lẽ vì em có cảm nhận con tim mình có lý khi nó đang nguyện hoà chung nhịp đập với trái tim anh. Cũng chỉ vì dường như đâu đó có sự đồng điệu giữa chúng ta. Em cũng đã có một lần yêu mà không dám nói, để rồi khi "họ" lấy vợ và đi xa rồi em mới hay ngày đó anh ấy cũng thích em nhưng không thấy có tín hiệu gì đáp trả, và anh phải đi xa mà chẳng có động lực nào níu lại...
Chẳng phải kể anh cũng biết, ngày đó em tiếc hùi hùi ra sao vì đã để lỡ cơ hội của đời mình. Chính vì thế, giờ em sẽ không tái phạm nữa. Em đã hứa với lòng mình khi nào gặp một người mình yêu mến và cảm thấy phù hợp sẽ không bao giờ bỏ lỡ, và em cũng chỉ nhớ về anh "con cá hụt" đó với lòng biết ơn sâu sắc, bởi anh ấy đã mang đến cho em bài học về sự cần thiết phải thẳng thắn thừa nhận tình cảm của mình kịp thời và đúng lúc.
Con tim không có lỗi. Từ xa xưa khi tạo ra con tim thượng đế đã không cho nó đôi mắt, cũng là để mọi việc phải được cảm nhận từ sâu thẳm lòng mình, chứ không phải đặt lên bàn cân so bì lạnh lùng, toan tính. Và em rất hi vọng rằng anh cũng khẳng khái như thế, "có yêu thì nói rằng yêu, chẳng yêu thì nói một điều cho xong".
Em sẵn sàng đón chờ câu trả lời của anh... (Ảnh minh họa)
Danh ngôn có câu: "Con người ta chỉ ân hận vì đã nói chứ ít ai ân hận vì đã im lặng", nhưng theo em trong tình yêu thì nên ngược lại, không ai trách bạn khi đem trao gửi tình cảm cho người khác. Vả lại, bạn mất gì nếu bạn hỏi. Tất nhiên sẽ được nhiều hơn là mất.
Anh à! Em sẵn sàng đón chờ câu trả lời của anh. Nếu anh cũng quý mến và có tình cảm với em thì đều đó thật tuyệt, chúng ta sẽ bắt đầu giai đoạn tìm hiểu, em sẽ tạo điều kiện, cơ hội cho anh tỏ tình trước.
Còn nếu anh không yêu em, anh sẽ nói với em để em còn biết định hướng tiếp theo cho con đường đi của mình, trong lòng khỏi phải trăn trở, "bói" xem ai kia "yêu" hay "không yêu" mình. Mọi việc sẽ dễ dàng biết bao.
Nếu anh nói anh cũng quý em song anh có bạn gái rồi thì em cũng xin cảm ơn anh đã thẳng thắn nói ra với em sự thật nghiệt ngã đó. Em sẽ buồn trong một ngày sau rồi thôi, sẽ mỉm cười vì chí ít mình cũng đã thật thà với lòng mình, bày tỏ được tâm tư, tình cảm. Và em sẽ tỉnh táo để tìm một ngõ rộng, một đường quang mà bước tới, không phải chen lấn theo một ngõ chật, len lỏi vào một con đường chỉ dành cho hai người làm chi.
Em không sợ mang tiếng "cọc đi tìm trâu", bởi theo em, tình yêu không có lỗi, trái tim không có tội, nó có quyền trao gửi bất cứ đâu, quan trọng là sau đó thì cân nhắc xem có phù hợp.
Và cuối cùng em xin được nói với anh điều quan trọng nhất trong lá thư này.
Em yêu anh!
cohangxomsaigon@yahoo.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Điểm dừng của hạnh phúc Trong giấc mơ nàng vẫn nguyện cầu... (Ảnh minh họa) Rồi một ngày nàng chợt nhận ra, nàng đã mãi miết chạy theo chàng mà không biết đang chạy theo một điều hư ảo. Nàng tự nhủ với lòng sẽ đi bên cạnh chàng, sẽ là nơi cuối cùng để chàng chia sẻ (nếu chàng không tìm được ai khác). Nàng vẫn lặng...