‘Em không muốn có chồng hèn kém chỉ mang về 10 triệu như anh’
Trong khi tôi còn sững sờ thì cô ấy nói: Em muốn kết thúc cuộc sống tẻ nhạt này. Em không muốn có một người chồng hèn kém đi làm chỉ mang 10 triệu về mỗi tháng như anh.
Sau khi tốt nghiệp 1 trường đại học, tôi quen và yêu H – cô gái năng động, xinh xắn, giỏi giang tốt nghiệp trường Kinh tế. Đó chính là vợ tôi hiện nay. Khi tôi về báo cáo chuyện mình sẽ cưới vợ, bố mẹ và chị gái tôi đã không đồng ý vì vừa ra trường, cả 2 chưa có gì trong tay không đảm bảo được cuộc sống mới.
Nhưng khi tôi đưa H về giới thiệu với gia đình, cả nhà tôi đã thay đổi suy nghĩ và đồng ý cho chúng tôi lấy nhau. Có lẽ bố mẹ tôi đã thấy được sự nhanh nhẹn, hoạt bát của H và họ muốn có 1 người con dâu như thế.
Sau khi yêu 2 tháng, chúng tôi đã tổ chức đám cưới. Sau đó không lâu, may mắn tôi đã có công việc ổn định với mức lương 8 triệu/tháng. Sau đó, tôi được tăng lương dần. Và đến nay lương của tôi được 10 triệu/tháng đủ ăn tiêu cho gia đình nhỏ. Còn vợ tôi, sau khi tôi xin được việc, cô ấy cũng không khó khăn để có 1 công việc tốt trong một công ty nước ngoài với lương gần gấp 3 tôi. Cuộc sống như vậy cũng ổn với vợ chồng mới cưới. Nhưng vợ tôi vẫn quyết kế hoạch để ổn định hơn về kinh tế.
Sau khi yêu 2 tháng, chúng tôi đã tổ chức đám cưới (Ảnh minh họa)
2 năm sau ngày cưới, cuộc sống vợ chồng son của chúng tôi đã ổn định hơn. Lúc này chúng tôi quyết định có con và vợ tôi đã sinh con trai đầu lòng trong niềm hạnh phúc của cả gia đình. 2 năm sau, chúng tôi có tiếp 1 bé gái đáng yêu nữa.
Vì công việc của vợ khá bận, còn công việc của tôi cố định 8 tiếng nên việc chăm con hoàn toàn là do tôi và bác giúp việc trong nhà làm. Từ việc chợ búa, cơm nước, giặt giũ thậm chí cho đến cả chuẩn bị nước cho vợ tắm mỗi khi về muộn, tôi vẫn làm hoàn toàn tự nguyện vì yêu vợ.
4 năm sau kết hôn, chúng tôi dù có con nhỏ nhưng đã mua được căn nhà của riêng mình. Nói chính xác hơn đó hoàn toàn là tiền do vợ tôi đưa cho. Số tiền này là do vợ tôi chơi chứng khoán mấy năm qua có được. Ai cũng bảo tôi số sướng lấy được vợ vừa giỏi vừa xinh, lại có nếp có tẻ. Tôi cũng hãnh diện vô cùng khi có một người vợ như thế.
Khi con gái tôi tròn 2 tuổi, vợ chồng tôi cho cháu đi lớp và chúng tôi quyết định không thuê giúp việc nữa. Vậy là ngày ngày, mọi việc lớn bé đều do tôi đảm nhận vì vợ tôi vẫn ngày ngày bận rộn với lịch họp, lịch tiếp khách hàng kín mít. Thấy 3 bố con đón đưa nhau mỗi chiều, nhiều người còn tưởng tôi đang trong cảnh gà trống nuôi con. Nhưng tôi không nề hà mọi việc và đi làm về vẫn phụ giúp vợ.
Video đang HOT
Cuộc sống cứ như thế dần trôi đi mà tôi không nhận ra hạnh phúc của mình đang bị đe dọa. Vợ tôi vẫn chỉ đi đi về về như người ở trọ. Những tối về nhà của cô ấy là lúc các con cũng đã ngủ. Tôi quan tâm hỏi han thì vợ tôi bắt đầu cáu gắt. Nhiều lần tôi bảo vợ làm ít đi để có thời gian vui chơi cùng chồng con. Hơn nữa nhà giờ cũng đâu thiếu thốn như trước. Bản thân tôi lương tháng 10 triệu cũng đủ lo toan cho gia đình này. Nhưng tham việc em vẫn làm.
Rồi thời gian gần đây, vợ tôi không hiểu lý do gì thường xuyên cáu gắt, thậm chí lên mặt với tôi. Nhiều lần cô ấy nói rằng: “Nếu không có em thì cái nhà này có được như thế này không?”. Nghĩ vợ stress, nên tôi cũng nhẫn nhịn và bỏ qua cho vợ.
Nhưng tôi đã lầm vì càng ngày vợ tôi càng có vẻ chán chồng, chán con. Rồi 1 ngày, cái gì tới cũng phải tới, vợ đã chìa tờ đơn ly hôn cô ấy viết. Trong khi tôi còn sững sờ vì bàng hoàng thì cô ấy nói: “Em muốn kết thúc cuộc sống tẻ nhạt này. Em không muốn có một người chồng hèn kém đi làm chỉ mang 10 triệu về mỗi tháng như anh. Nhìn chồng người ta đi làm 100 triệu, có nhà, có ô tô mà phát thèm. Em muốn có 1 người chồng như thế”.
“Em không muốn có một người chồng hèn kém đi làm chỉ mang 10 triệu về
mỗi tháng như anh” (Ảnh minh họa)
Tôi như chết đứng trước lý do ly hôn của vợ. Dù tự ái nhưng nghĩ tới các con, tôi đã ra sức níu kéo vợ nhưng nhất định em không đồng ý. Vậy là tôn trọng quyết định của vợ, dù thương 2 con nhưng tôi vẫn phải đồng ý tiến hàng thủ tục ly hôn. Vợ tôi đòi nuôi con gái nhưng tôi không chịu. Bao năm qua tôi nuôi nấng chăm bẵm cả 2 con thì giờ đây dù vất vả tôi cũng sẽ không để con rời xa mình.
Hiện, trong quá trình chờ thủ tục ly hôn, chúng tôi vẫn sống chung nhà nhưng không ai nói với ai câu nào. Nhiều đêm nằm nhìn con ngủ, tôi thương con rớt nước mắt vì chúng đâu biết sắp phải tan vỡ một gia đình. Tại sao vợ tôi giờ lại quay ra chê bai tôi như thế? Liệu tôi quá hèn kém khi chỉ làm ra được 10 triệu/tháng cho vợ con không hay cô ấy quyết bỏ bố con tôi còn vì lý do nào khác nữa mà tôi chưa biết được? Tôi nên phải làm thế nào đây?
Theo Ngoisao
Anh khiến em có bầu rồi thản nhiên bắt phá thai
Bây giờ thì anh đã rời xa em, bỏ rơi em một mình trong đống hoang tàn đổ nát. Anh bước đi như chưa bao giờ có chuyện gì xảy ra, mặc kệ em ngồi đây hoang mang và sợ hãi.
Em biết là rồi một ngày nào đó anh cũng sẽ đọc được những dòng này. Khi em hiểu ra thì mọi chuyện đã quá muộn, tất cả trong em giờ đây chỉ còn là nuối tiếc cho một quá khứ đã qua. Liệu rồi cuộc sống của em sau này sẽ như thế nào, có bao giờ anh nghĩ?
Em và anh quen nhau thật tình cờ phải không anh? Lỗi của em là yêu anh quá nhanh và quá khờ dại, em không biết đó chỉ là trò đùa tình ái, là cái bẫy anh dành không chỉ cho riêng em. Tại sao anh làm như vậy? Liệu rằng đến một ngày nào đó, một giây phút nào đó thôi trong cuộc đời này, anh có nghĩ anh đã làm tổn thương em rất nhiều, ột người con gái thật lòng yêu anh?
Em đã từng bị tổn thương trong cuộc sống, ngày anh đến và nói với em là anh sẽ xoa dịu nỗi đau đó, em còn nhớ câu nói ngày nào: "anh sẽ bảo vệ em". Vậy mà sao mới đó thôi anh lại nhân lên cho em thật nhiều vết thương, chằng chịt vây kín, xé nát tâm hồn em. Yêu thương mà anh trao cho em là cố gắng ngày ngày dày xéo lên trái tim ngày càng khô héo của em. Phải không anh?
(ảnh minh họa)
Em biết là rồi một ngày nào đó anh cũng sẽ đọc được những dòng này. Khi em hiểu ra thì mọi chuyện đã quá muộn, tất cả trong em giờ đây chỉ còn là nuối tiếc cho một quá khứ đã qua.
Bây giờ thì anh đã rời xa em, bỏ rơi em một mình trong đống hoang tàn đổ nát. Anh bước đi như chưa bao giờ có chuyện gì xảy ra, mặc kệ em ngồi đây hoang mang và sợ hãi. Liệu con đường phía trước em bước làm sao? Anh chưa dạy cho em cách đứng dậy sau khi một người nào đó đã lấy hết niềm tin trong em. Ai cũng nói với em, con gái sinh ra là đã gắn với hai chữ "thiệt thòi" và vì anh là đàn ông nên anh được quyền làm như vậy. Thật không công bằng với em.
Em yêu anh bằng tất cả những gì em có, nhưng anh tặng cho em nghiệt ngã, em đâu cần thứ đó. Bởi vì từ trước giờ em đã thiệt thòi hơn những cô gái khác rất nhiều rồi, anh là người nói bảo vệ em nhưng ngược lại, em mới là người bảo vệ anh. Em chẳng biết em làm gì sai để bị anh đối xử như vậy nữa. Anh nói anh bù đắp cho em vậy mà anh làm cho tổn thương trong em ngày một lớn. Tới bây giờ thì em chẳng còn biết em đang sống vì cái gì nữa, tất cả chỉ là lời nói.
Em chẳng hiểu tại sao anh lại có thể nhẫn tâm vứt bỏ đứa con ruột thịt của mình như vậy. Dù em đã vứt hết danh dự và lòng tự trọng cầu xin anh, em đã cố gắng rất là nhiều để cứu con được sống, dù em bị suy tim nhưng chỉ cần nghĩ đến đó là con của anh là kết quả tình yêu của em dành cho anh là em đã rất vui và có thể hi sinh cả tính mạng này để con được chào đời. Vậy mà anh sao bỏ rơi em và con? Anh biết sức khỏe em không tốt, em cũng không đủ khả năng một mình nuôi con vậy mà anh bỏ mặc mẹ con em. Tại sao vậy?
Sao anh làm ba mà nhẫn tâm như vậy? Anh ép em bỏ đứa bé không phải vì lo cho sức khỏe của em mà vì anh. Bộ một mình em là mang thai được chắc, vậy mà anh lại nói nặng lời với em, nói em thậm tệ, anh không thấy như vậy quá ác với em và con sao? Bây giờ con mất rồi, anh nói em này nọ, anh nói đó không phải con anh? Vậy mà trước đó anh nói anh sẽ lo cho em tất cả, vẫn là câu nói: "em yên tâm đi".
Một mình em nhận hết tất cả trách nhiệm, em bảo vệ anh hết tất cả mà em chỉ nhận được sự dối trá và nghiệt ngã. Anh chưa bao giờ yêu em, vậy thì anh đến bên em làm gì? Rồi anh bước đi với đống hoang tàn ở lại? Em có làm gì sai đâu mà anh coi em như một món đồ chơi xong rồi anh vứt bỏ?
Đến bây giờ em chẳng thể đếm nỗi được anh đã nói yêu với bao nhiêu người con gái và trong số họ liệu có ai thật lòng không? (ảnh minh họa)
Gia đình em giờ đây tan nát vì anh, con em cũng vì anh mà chết, một đứa trẻ vô tội phải hi sinh mạng sống để cứu lấy công danh sự nghiệp cho ba nó, người mà chẳng bao giờ nhận nó là con. Anh còn không thể có nỗi một câu nói: "Xin lỗi" ba mẹ em, chẳng lẽ anh thiếu tiền tới không có nổi một vài đồng gọi một cú điện thoại. Chỉ một mình em ngậm ngùi đắng cay còn anh có lẽ giờ đây đang vui vẻ hạnh phúc bên ai ki. Sao anh có thể lừa dối hết người này tới người khác, nỗi đau của người ta là niềm vui, niềm hạnh phúc của anh sao?
Đến bây giờ em chẳng thể đếm nỗi được anh đã nói yêu với bao nhiêu người con gái và trong số họ liệu có ai thật lòng không? Em đã nói chuyện với tất cả họ, họ cũng xem anh như một trò đùa, chỉ em đây là ngu ngốc yêu và hết mình tin anh. Em vô tình đọc bài báo "anh xin lỗi đã đuổi em và con đi" có một đoạn làm em thấy nhói và chợt giật mình, liệu người viết đó có phải là anh? Sao mà kịch bản giống quá.
Chỉ vì buồn chuyện tình cảm với người vợ, người mà duy nhất anh yêu thương mà anh đã giẫm đạp lên tất cả những yêu thương khác và làm tổn thương sâu sắc trong tim em. Một vết thương không bao giờ lành lại được, em biết không nên vơ đũa cả nắm nhưng thật sự, giờ đây, em mất niềm tin vào đàn ông. Nhờ anh mà bây giờ em sợ tất cả mọi thứ quanh em, em chẳng biết nên làm gì ngoài nước mắt rơi từng đêm khi em nghĩ về đứa con tội nghiệp.
Anh chưa bao giờ cảm thấy hối hận, anh còn nói với em chuyện đó bình thường thôi, bình thường là như thế nào hả anh? Anh không phải mang thai, anh không phải chứng kiến cảnh mất đi đứa con ruột thịt là như thế nào nên anh mới nhẹ nhàng mà nói hai từ "bình thưừng" như vậy. Đối với anh chỉ có công danh, sự nghiệp là quan trọng và duy nhất. Anh sẵn sàng lừa dối tất cả những người con gái ngây ngô giống như em, em chẳng hiểu sao niềm vui của anh lại là mang đau thương cho người khác. Anh là đàn ông, anh làm gì đi nữa thì anh vẫn có thể quay về nhưng liệu những cô gái bị anh hại như em rồi có ai có thể tìm được cho mình một hạnh phúc thật sự sau những đổ nát và đau thương kia? Liệu anh có nghĩ cho em về điều đó.
Em không cần gì cho em, em chỉ cần anh nhận con để linh hồn con trên cao kia được yên lòng nhắm mắt, vậy mà anh đâu có nhận. Dù bây giờ, anh chẳng còn phải chịu trách nhiệm gì nữa, bù đắp của anh là như thế đó phải không anh? Đàn ông không phải xin ra để yêu thương và bảo vệ phụ nữ sao? Đến bây giờ em vẫn chưa biết tại vì sao?
Anh hãy trả lời cho em được không anh? Em đã quá đau khổ rồi?
Theo VNE
Quan hệ vợ chồng không mặn mà, yêu chồng vẫn ngoại tình công sở! Không phải vì tôi là người đàn bà hư hỏng, lăng loàn hay là loại không ra gì, chỉ là mỗi lần quan hệ vợ chồng không còn như trước, tôi muốn mình được sống thực với đời sống của mình, muốn được làm người đàn bà thực sự,... Nhưng dù quan he vo chong đã không còn như trước, tôi vẫn yêu...