Em không đành lòng nhìn mình bị tổn thương!
Em đã luôn gượng ép với những cảm xúc trong mình rằng chắc ai đó sẽ về thôi, sẽ về, và sẽ lại yêu như đã từng. Vậy mà, anh trở về, nhưng tình yêu thì đã không còn vẹn nguyên như trước.
Ngày không anh, chông chênh nhớ…
Ngày không anh, em mất đi thật nhiều….
Lời anh hứa, em tin. Vì chỉ cần hứa, là sẽ đợi! Nhưng anh lại trở về với một trái tim không có hình ảnh em ở đó!
[...]
Anh…
Đừng để em chờ, đừng để em đợi, đừng để những mòn mỏi thêm xa, được không?!
Ngày anh cất bước về phía người ta, cũng là ngày đôi tay em biết tự mình phải buông bỏ.
Anh đi, em chưa từng nghĩ mình sẽ một lần quỵ ngã. Vậy mà đôi chân này chẳng đủ sức để đứng lên!
Ngày ấy, trời không có nắng, mưa cũng không rơi, chỉ có một màu xám và những cơn gió thổi tung những bụi mù, cuốn vào mắt em làm hoen mi những giọt màu trong suốt.
Em đã luôn gượng ép với những cảm xúc trong mình rằng chắc ai đó sẽ về thôi, sẽ về, và sẽ lại yêu như đã từng. Vậy mà, anh trở về, nhưng tình yêu thì đã không còn vẹn nguyên như trước.
Đừng để em chờ, đừng để em đợi, đừng để những mòn mỏi thêm xa, được không?! (Ảnh minh họa)
Ngang dọc hết một chiều nỗi nhớ, cuối cùng vẫn chỉ có riêng em là ở lại với những rong rêu của ký ức. Ai ai cũng vội yêu, vội thường, người người xung quanh em vội nắm lấy tay nhau để đi qua những mùa gió thổi. Còn em, chắc chỉ còn em với mùa đau là ở lại.
Video đang HOT
Em thương chính trái tim mình, và cũng hận, hận vì để nó yêu anh quá nhiều. Em để trái tim cuộn mình vào trong những cô đơn lạnh lẽo, nơi em cất giữ hình bóng của một người rất thương ở đó!
Có những ngày nỗi buồn trở lại tìm em, chúng kéo em vào hố sâu của những đớ.n đa.u, chúng bắt em thét gào, khóc lóc, chúng kéo em ngược lại quá khứ, trở về với tháng ngày bên anh!
Em đã khóc, khóc cạn hết nước mắt cho một tình yêu chẳng thành! Bao lời hứa sẽ chẳng khi nào được thực hiện. Yêu thương cũng xa rồi, chẳng còn ở bên em. Chỉ còn lại nơi đây những giọt buồn và mảng ký ức giờ đã úa màu theo thời gian.
Ngang dọc hết một chiều nỗi nhớ, cuối cùng vẫn chỉ có riêng em là ở lại với những rong rêu của ký ức. (Ảnh minh họa)
Còn lại những xúc cảm không tên, trống rỗng, mục nát tới cô độc, đáng thương!
Ở bên ai, anh có hạnh phúc không?. [...]
Thực sự là em không mong anh hạnh phúc. Anh sẽ nghĩ là em ích kỷ, nhưng đó thực là điều em mong muốn. Em không đành lòng nhìn mình bị tổn thương, còn anh… thì hạnh phúc. Ai đó sẽ nói em thật ích kỉ, em chấp nhận, em cũng không phủ nhận rằng chính bản thân em đang dần trở nên ích kỷ, từ khi yêu anh.
Lạnh rồi, không còn anh bên cạnh. Chắc mùa này sẽ là mùa đau, là mùa vội, vội yêu thương rồi lại vội giã từ. Mùa đau cho một chuyện tình đã trở thành dĩ vãng, mùa đau cho những nỗi nhớ mong là còn ở lại, chiếm đóng, quặn thắt tim gan!
” Chắc ai đó sẽ về, sẽ về, và vẫn sẽ yêu, yêu như thuở ban đầu! “
Em vẫn đã luôn gắng đán.h lừa cảm xúc trong trái tim mình. Nhưng giờ thì không thể, không thể nữa rồi. Anh đâu còn yêu, em thì lại chẳng thể nào nguôi nhớ, nguôi mong và ngừng hi vọng.
Chỉ đơn giản là vẫn còn yêu và không muốn ép bản thân mình thôi nhớ. Nhớ thì vẫn cứ nhớ, em muốn để mình được tự do trong chính nỗi nhớ của mình, ít ra khi ấy em sẽ không bị anh cấm cản, rằng ” đừng nhớ anh nữa, được không?”.
Phải. Là em còn yêu. Vì yêu, nên em ích kỷ.
Ừ. Là em còn thương. Nên em vẫn nhớ.
Ngừng nhớ anh! Thực lòng em cũng muốn thế. Nhưng em không làm được!
Nhớ, thì cứ bảo là nhớ thôi!
Mùa đau này không biết khi nào sẽ ngừng lại?
Ai sẽ là người nắm tay em đi qua những mùa gió thổi?[!]
Theo Blogtamsu
Mẹ dạy con cách để yêu thương
Ba đã dạy cho con tồn tại với sự khó khăn và chỉ cho con thấy lỗi lầm mà con đừng nên vấp phải. Còn mẹ dạy cho con cách yêu thương và hi sinh tất cả dù bản thân mình cảm thấy đớ.n đa.u.
Mẹ kính yêu của con!
Mười tám năm ba mẹ nuôi con khôn lớn với bao khó nhọc, bao cảm cảm xúc: khi con chào đời, rồi chập chững bước đi, cho đến khi con khôn lớn. Có những điều con luôn chia sẻ với mẹ nhưng cũng có những điều về ba mẹ mà chưa một lần con dám nói ra, những điều ấy con chỉ giữ cho riêng mình, cho đến hôm nay - đúng vào ngày lễ Tri ân trưởng thành của con - con muốn nói về những điều mà con chưa thể nói ấy.
Các chị con bệnh nặng ba không cho vào bệnh viện chữa trị, mẹ phải lén ba dẫn chị đi chữa bệnh. Con đã từng rất giận ba vì ba không hiểu được cuộc sống của con, ba không hiểu được chuyện tiề.n nong khó khăn đối với đứa con gái mới lớn như con như thế nào khi phải tự lo tiề.n học thêm, quần áo, sách vở. Con đã từng rất giận ba vì những lời nói của ba khiến mẹ đau lòng và khổ sở. Nhưng bù đắp lại những thiếu thốn đó, mẹ cố gắng san sẻ tình yêu để chúng con không bị thiếu thốn tình cảm của một người ba.
Mẹ ơi! Người ta nói mẹ của con quê mùa, không sang trọng nhưng người ta không hề biết mẹ của con có trái tim của hàng vạn người mẹ khác. Trái tim mẹ đã nhận nhiều mảnh vá khi ở bên ba nhưng mẹ lại cho mang cho chúng con nhiều hơn những tình cảm ấy.
Mẹ không phải là một người phụ nữ giàu có về tiề.n bạc, mà chỉ là một người phụ nữ phụ thuộc tiề.n bạc vào chồng mình, nhưng mẹ đã cố nuôi được hai chị của con học đến đại học. Nhưng có lẽ số phận nghiệt ngã đã chiến thắng sự cố gắng của mẹ.
Mẹ không bao giờ nói rằng " Mẹ yêu con" nhưng khi con đi xa về mẹ luôn ôm con vào lòng. Mẹ không bao giờ thừa nhận con đã lớn nhưng mẹ bắt con phải tự giải quyết vấn đề của mình.
Mẹ cũng không dạy con khóc trước những khó khăn nhưng nước mắt mẹ rơi trong ngày anh con mất làm con đau lòng, đau hơn cả trăm ngàn roi vọt.
Mẹ không dạy con ganh đua, tranh giành với bất kì ai nhưng mẹ dạy con phải đi đến thành công dù muộn hơn người khác.
Mẹ không dạy con cách xử lí tất cả các tình huống, nhưng mẹ dạy con chọn cách mà tất cả mọi người ít phải tổn thương nhau. Mẹ không dạy con gây ra nỗi đau cho người khác mà dạy con nhẫn nhịn khi người khác làm mình đau.
Mẹ luôn nói rằng "Bây lớn rồi thì tự mà lo lấy" nhưng thấy con khóc mẹ lại vội vàng hỏi "Con khóc hả? Sao vậy con? Đau ở đâu hả con? Ai la con hả?" con không biết nói gì chỉ biết khóc trước tình yêu thương của mẹ.
Mẹ dạy con phải siêng năng và hay chê trách con lười biếng nhưng mỗi khi thấy con xắn tay áo làm việc nhà mẹ lại rầy con "Làm cho hư của người ta à? Đi học đi".
Nghỉ hè con đi làm kiế.m tiề.n để mua sách vở cho năm học tới. Đúng gần một tháng con nhận được tin mẹ nhập viện, con thấy có một cảm giác gì đó lạ lắm. Con chợt nhớ có những khi con ngang bướng cãi lại lời mẹ, con nghĩ mẹ đã già, mẹ bảo thủ chẳng chịu hiểu cho con, con cảm thấy hối hận, con muốn ngạy lập tức chạy đến bên mẹ và khóc oà như một đứ.a tr.ẻ.
Có những trưa con học về không thấy mẹ, con thấy lòng mình trống trải lắm, nhưng khi thấy mẹ ngồi giữa đống củi to đùng dưới trưa nắng nóng, với những nếp nhăn trên làn da sạm đen và cả một mái đầu gần như bạc trắng con lại thấy sống mũi mình cay cay, nước mắt lăn dài trên má con.
Mẹ đã dạy con nhiều hơn những gì mà con có thể kể. Mẹ đã không dạy con biết yêu thương riêng một ai, mà bắt con phải yêu thương tất cả như mẹ đã làm...
Chỉ với một câu " Con yêu mẹ" không thể nói ra mà người ta vẫn thường đổ lỗi cho sự nhút nhát. Nhưng với con, con được sinh ra trong vòng tay mẹ mà con lại quên đi sự tần tảo của mẹ, con mãi mê chạy theo dòng đời hối hả để rồi khi vấp ngã, con nhìn lại bỗng thấy mẹ vẫn ở đó nhìn về con, hỏi con có đau không? Còn con thì chưa bao giờ hỏi mẹ như thế.
Ba đã dạy cho con tồn tại với sự khó khăn và chỉ cho con thấy lỗi lầm mà con đừng nên vấp phải. Còn mẹ dạy cho con cách yêu thương và hi sinh tất cả dù bản thân mình cảm thấy đớ.n đa.u.Tuy những thứ khác con không giàu có bằng người ta nhưng con rất tự hào vì con có nhiều hơn người khác về tình yêu của mẹ!
Con đã từng viết, viết rất nhiều, rất nhiều nhưng con lại chưa từng viết về ba mẹ. Và đây là lần đầu tiên, cũng là giây phút con muốn nói với ba mẹ rằng con đã trưởng thành. Con không còn trách ba đã không tròn bổn phận, vì sau những lỗi lầm con vẫn thấy được sự nhọc nhằn của ba, sự hi sinh cho chúng con suốt mười tám năm qua. Ngược lại con thấy mình đã sai, con muốn nói lời xin lỗi với ba và lời cảm ơn mẹ đã dạy cho lòng bao dung của con trở nên đầy đặn.
Con mong mẹ luôn sống bên con thật lâu vì đối với con mẹ là người tốt nhất - một người sẵn sàng che chở khi con gặp khó khăn, một người sẵn sàng dạy cho con biết những lỗi sai trên đường đời.
Và sẽ có một ngày con phải đi xa mẹ để đến với ước mơ, sự nghiệp của con, có thể con không tiến thân bằng con đường học vấn như bao bạn khác. Nhưng mẹ hãy tin vào con, mỗi bước con đi sẽ là một viên gạch xây nên con đường đến với thành công, con sẽ xây cho mình và cho mẹ của con một thế giới chỉ có niềm vui mẹ nhé!
Con yêu mẹ thật nhiều!
Theo Blog Radio
Tối tân hôn, chồng trân trân rồi biến sắc khi nhìn gói bưu phẩm lạ Chồng tôi trân trân nhìn vào những dòng chữ của bạn trai cũ của vợ và bất ngờ bỏ ra ngoài dắt xe không nói một lời khiến tôi vội vã chạy vào chào bố mẹ và đuổi theo cho kịp. Tôi quả là một phụ nữ kém may mắn trong chuyện tình cảm. Mối tình đầu đã để lại cho tôi những...