Em không còn can hệ tới anh
Bởi vì, em đã không còn đón nhận anh, vì thế, hãy cứ là anh như anh mong muốn, điều đó không còn can hệ tới em.
Em còn nhớ quãng thời gian anh bỏ em lại, cô đơn, bơ vơ lạc lõng giữa cuộc đời. Lúc đó, em đã tưởng mình không thể nào sống nổi. Em đã tin, đã yêu một cách không toan tính và quá dại khờ. Để rồi, chỉ vì sự sang giàu, anh rời bỏ em để đến bên người con gái khác.
Một người con gái có thể mang lại cho anh bạc tiền và danh vọng. Anh bỏ rơi em khi mà chúng ta đã có quá nhiều kỉ niệm sâu sắc, khi mà em đã trao anh cả thể xác và tâm hồn. Anh tàn nhẫn ra đi dù em có cầu xin anh thế nào… Anh có biết, khi ấy, điều gì đã khiến em vượt qua được sự đau khổ để ngẩng cao đầu mà sống không? Đó là hình ảnh của anh ngày hôm nay. Em đã hình dung ra cảnh có ngày anh phải quay về hối hận. Đó sẽ là ngày mà em chờ đợi. Vì thế mà em phải sống, phải sống cho thật tốt để khi anh quay về, anh sẽ bị dày vò vì sai lầm mình gây ra.
Cuối cùng thì ngày đó cũng đã đến… đúng như em tưởng tượng. Chỉ khác một điều là, giờ đây, em đã không còn muốn tha thứ cho anh.
Sau ngần ấy năm yêu nhau, anh sẵn sàng bỏ lại em mà không một chút đoái thương. Đồng tiền đã làm anh mờ mắt. Nhưng anh đâu biết rằng những thứ dễ dàng có được thì cũng dễ dàng mất đi. Cô gái đó cũng cần một người yêu cô ấy thật lòng chứ không phải đến bên cô ta chỉ vì cô ta lắm tiền nhiều của. Mà anh thì đúng là như vậy. Anh tới với cô ấy mà không cần quan tâm con người, tính cách cô ấy ra sao. Có lẽ, cuộc tình với anh giống như một lần đi chợ của kẻ giàu có. Cô ấy không ngần ngại tung tiền ra để thử mua tình yêu của anh để dùng. Nhưng khi nhận ra nó không phù hợp, không giá trị, không đáng để bận tâm, ngay lập tức cô ấy ném thứ tình cảm đó sang một bên và tìm mua cho mình cái khác phù hợp hơn. Cô ấy là người có tiền và cô ấy không hề ngu ngốc.
Em đau khổ tột cùng khi anh bỏ em đi theo người con gái giàu sang ấy (Ảnh minh họa)
Khi mới bị anh bỏ lại, em đã cảm thấy hận cô gái ấy ghê gớm. Em hận cô ấy là kẻ thứ ba chen vào cuộc tình của chúng ta, hận cô ấy đã cướp mất anh đi. Em cũng hận cuộc đời đã không ưu ái cho em có thật nhiều tiền để anh mãi ở bên em mà không bị ruồng bỏ như lúc đó. Nhưng rồi thời gian cùng với nỗi đau và sự trưởng thành, em nhận ra rằng, vấn đề không phải nằm ở kẻ thứ ba hay ở việc em không giàu có. Vấn đề là chính anh – con người anh.
Video đang HOT
Cô gái ấy chỉ là một phép thử cho tình yêu của anh với em. Nếu nó đủ lớn, sẽ chẳng có người thứ ba nào xen vào được. Và nếu như trong đầu anh, sự giàu nghèo không nằm trong tính toán thì sẽ không bao giờ anh nhìn vào khía cạnh này để quyết định yêu hay bỏ em. Nhưng tiếc là tình yêu của anh không lớn còn tham vọng của anh thì quá nhiều. Vì vậy mà người ấy chỉ vừa mới xuất hiện anh đã thay lòng đổi dạ. Chẳng thể trách người ta xuất hiện trong cuộc đời để mang anh đi, bởi vì vốn dĩ anh đã không sẵn sàng ở lại. Anh luôn ở tư thế chờ đợi một chuyến tàu khác sang trọng hơn để nhảy sang thì làm sao con tàu cũ kĩ, lỗi thời như em níu giữ được.
Ngày đó, em đã nghĩ mình phải sống thật tốt vì chắc chắn có lúc anh quay về ăn năn và hối hận. Em đã tự nhủ với mình như vậy để không đớn đau. Em cố gắng tin vào một ngày sau cuộc dạo chơi với người đó anh sẽ quay về và chúng ta sẽ vẫn yêu nhau như xưa. Em chấp nhận đón anh quay về dù tình cảm không còn vẹn nguyên như ngày đầu. Sự yếu đuối đó lại cho em sức mạnh để vượt qua những ngày đau khổ ấy. Nhưng cùng với thời gian, nỗi đau ấy không còn, tình yêu ấy cũng biến mất và cách nghĩ của em cũng khác.
Em cảm thấy hạnh phúc vì nhờ có người con gái ấy mà em không mất cả phần đời còn lại của mình bên một người đàn ông yêu bản thân mình hơn là yêu em. (Ảnh minh họa)
Cuối cùng thì anh cũng đã trở lại. Em mừng vì anh nhận sai lầm của mình. Nhưng thật tiếc, trái time m không còn cánh cửa nào mở ra để đón nhận anh thêm nữa. Có những lần lạc lối quay lại còn tìm được đường về nhưng cũng có những lần khi đã sai lầm là đi mãi. Em cảm thấy mình vì anh đã giúp em nhận ra rằng anh không phải là người đáng để em hi sinh nhiều đến như vậy. Em cảm thấy hạnh phúc vì nhờ có người con gái ấy mà em không mất cả phần đời còn lại của mình bên một người đàn ông yêu bản thân mình hơn là yêu em.
Em không quan tâm anh hối hận thực sự hay không còn con đường nào khác mà quay về bên em. Bởi vì, em đã không còn đón nhận anh, vì thế, hãy cứ là anh như anh mong muốn, điều đó không còn can hệ tới em.
Theo VNE
Lấy tôi mà anh chẳng thèm động vào người
Tôi luôn hi vọng ở lâu với tôi, anh sẽ hiểu tôi là người con gái tốt. Và chỉ không lâu nữa, anh sẽ tin tôi, sẽ yêu tôi và chúng tôi sẽ hạnh phúc.
Khổ vì lấy chồng mai mối
Khi quyết định lấy anh, tôi đã sớm tưởng tượng ra cảnh này. Nhưng tôi luôn nghĩ, có thể ngày hôm nay không yêu nhau, khi ở gần nhau sẽ quý mến và dần thành tình yêu. Tôi cố gắng làm tất cả chỉ vì mình đã dành quá nhiều tình cảm cho người đàn ông ấy. Tôi quyết tâm lấy anh dù biết rằng, anh đã có người con gái khác.
Nhưng tôi đã ích kỉ dựa vào bố mẹ anh để níu kéo và ép buộc tình cảm này. Bố mẹ anh và gia đình tôi vốn đã có hẹn ước từ trước cho cuộc hôn nhân của chúng tôi. Bố mẹ tôi luôn khao khát có một đứa con rể như anh và tôi cũng yêu thương anh vô cùng. Nhưng anh sớm đã ra ngoài đi học rồi đi làm ở tỉnh, ít khi về nhà nên không có điều kiện gặp gỡ tôi. Vả lại, ngày đó chúng tôi cũng nào nghĩ chuyện mai mối có tác dụng gì. Thời đại này rồi, ai còn tính chuyện mối lái mà lấy nữa, đâu còn có cái kiểu &'cha mẹ đặt đâu con nằm đấy'.
Nhưng vì tình cảm của bản thân, tôi cứ bám theo chuyện đó mà lấy lòng bố mẹ anh, mong bố mẹ anh cho chúng tôi cưới nhau. Khi anh dẫn người yêu về ra mắt, tôi đã ra sức nói với mẹ anh, nói mẹ anh ngăn cấm vì tôi thật lòng yêu anh. Ngày đó, anh đau khổ lắm vì anh cũng có lời hẹn ước với người con gái kia.
Nhưng vì tình cảm của bản thân, tôi cứ bám theo chuyện đó mà lấy lòng bố mẹ anh, mong bố mẹ anh cho chúng tôi cưới nhau. (ảnh minh họa)
Nhưng sự thể không đơn giản như vậy. Khi anh cố gắng đòi cưới người kia, mẹ anh dọa tự tử. Vậy là anh phải bằng lòng lấy tôi. Tôi hạnh phúc lắm vì tôi biết, bố mẹ anh quý mến tôi. Chúng tôi làm đám cưới, nhưng anh không có lấy một nụ cười trong ngày hạnh phúc. Dù vậy tôi vẫn tin, chỉ cần tôi cố gắng, anh sẽ cảm nhận được tình yêu và sự chân thành của đứa con gái như tôi.
Không yêu không có chuyện &'ái ân'
Tôi không yêu ai từ khi biết anh chính là người đàn ông của đời tôi. Tôi cố gắng giữ gìn và là đứa con gái trong trắng cho tới tận ngày cưới. Tôi đã tưởng tượng ra giây phút hạnh phúc khi trao đời con gái cho người đàn ông mình thương yêu. Tôi nghĩ, chắc hẳn anh sẽ tự hào lắm khi thấy tôi còn nguyên vẹn. Nhưng nào ngờ, trong đêm tân hôn, anh uống rượu say và ngủ li bì, anh không thèm hỏi han tôi, cũng không động vào người tôi. Anh ngủ dưới ghế.
Tôi ích kỉ, biết vậy nhưng tôi vẫn muốn làm thế. Vì tôi đã xác định, cả đời này nếu không phải là anh thì tôi sẽ không lấy ai. Nếu không có anh, tôi không thể tìm được tình yêu khác. Con gái là vậy mà. Tôi cũng có quyền được yêu anh, được níu kéo anh chứ, người con gái kia chính ra chỉ là người đến sau, không thể trách cứ tôi được. Chỉ là anh đã gần người đó quá lâu và đem lòng yêu thương, nếu anh có thể gần tôi, tôi tin anh cũng sẽ trân trọng tôi như vậy. Ngoài chuyện tác động với ba mẹ để anh về lấy tôi, tôi nghĩ, mình không làm gì quá đáng.
Suốt thời gian làm vợ chồng, dù anh không động vào người tôi, 1 tháng, hai tháng, thậm chí là nửa năm, tôi vẫn cam chịu. Tôi biết, anh thi thoảng vẫn đi làm xa, rồi qua lại với người con gái kia, nhưng tôi vẫn chấp nhận. Vì tôi tin, người có danh phận như tôi đây, trước sau gì vẫn là vợ anh, không thể thay đổi được. Còn những cuộc chơi bời bên ngoài chỉ là giải khuây. Anh có yêu người kia và cô ta có trao thân cho anh thì cũng không thể cả đời này đợi anh được. Vì anh không thể bỏ tôi để lấy cô ta, khi bố mẹ anh còn ở đây. Nếu như cô ta làm thế chỉ thiệt cho cô ta mà thôi.
Suốt thời gian làm vợ chồng, dù anh không động vào người tôi, 1 tháng, hai tháng, thậm chí là nửa năm, tôi vẫn cam chịu. (ảnh minh họa)
Con gái rồi cũng phải đến tuổi đi lấy chồng, cô ấy cũng không còn trẻ nữa. Có lẽ cô ấy cũng đã xác định mái ấm cho mình. Làm sao có thể yêu và chờ đợi vô vọng một người đàn ông đã có vợ. Nếu có được gả về nhà này, bố mẹ anh cũng sẽ không coi trọng. Làm dâu như vậy thì quá khổ rồi.
Tôi thì lại khác, tôi được bố mẹ anh yêu thương, làm vợ của anh nhưng tôi thua cô ấy, vì thứ cô ấy có tôi lại không bao giờ đạt được. Tôi cố gắng để có được tình yêu của anh, được anh yêu chiều. Tôi mong sinh con với anh nhưng anh không thèm động vào người tôi từ ngày cưới, vậy nói gì tới chuyện con cái. Giờ đã hơn nửa năm trôi qua, anh vẫn chưa quan hệ với tôi, bố mẹ anh không biết chuyện, suốt ngày nói chuyện cháu chắt làm tôi buồn lòng lắm. Chỉ có tôi cố nhịn, giấu đi chuyện này, tôi coi như đó là sự trừng phạt mà tôi phải gánh chịu.
Tôi luôn hi vọng ở lâu với tôi, anh sẽ hiểu tôi là người con gái tốt. Và chỉ không lâu nữa, anh sẽ tin tôi, sẽ yêu tôi và chúng tôi sẽ hạnh phúc. Con người kiên trì, có niềm tin thì bao giờ cũng thành công. Tôi không tin rằng anh có thể bỏ tôi lấy người phụ nữ ấy, làm như vậy anh được lợi gì, vì anh đã có vợ, cả nhà anh sẽ khổ, bố mẹ anh sẽ từ anh. Lấy chồng bao lâu mà tôi không được chồng động vào người, không được ân ái gối chăn, không biết mùi đàn bà, tôi thât sự tủi nhục vô cùng.
Có phải tôi đã nông nổi hay tôi đã quá cố chấp không các bạn? Nhưng chỉ cần nghĩ, nếu cưới một người đàn ông khác không phải là anh, tôi chẳng còn động lực để sống vui vẻ nữa. Như thế, thà không lấy chồng còn hơn!
Theo VNE
Cảm thương với người chồng đi tìm xác vợ Là một người chồng, một người cha, tôi thực sự thấy cảm thương, muốn chia sẻ với anh Huy, chồng chị Huyền. Những ngày này, tôi liên tục theo dõi báo chí về vụ việc bác sĩ thẩm mĩ vứt xác nạn nhân xuống sông Hồng, nóng lòng theo dõi việc tìm xác chị Huyền trên sông Hồng. Không phải vì tò mò,...