Em hạnh phúc khi nhận tấm thiệp hồng
Một chút hoài niệm về những gì đã xa và bỗng nhiên cảm thấy lòng bình yên đến lạ.
Anh và em đã từng là một cặp. Chúng ta cũng gặp gỡ, cũng cảm mến và rồi yêu nhau một cách tự nhiên giống như bao đôi tình nhân khác. Mối tình ấy kéo dài gần hai năm với đủ mọi cung bậc thăng trầm của cảm xúc yêu thương, lúc hờn giận vu vơ khi ngọt ngào mê đắm. Hai năm trôi qua là khoảng thời gian mà đối với em đầy ắp những kỷ niệm đẹp. Và theo đúng quy luật bình thường của những người sinh ra không phải là để dành cho nhau: Hai đứa mình chia tay.
Cuộc tình ấy đến nhẹ nhàng nhưng lại ra đi theo cái cách không hề thanh thản. Sau quá nhiều những tổn thương khi không thể hiểu được nhau, em lấy hết quyết tâm đề nghị kết thúc. Ngày ấy em đã khóc thật nhiều, cũng đau khổ, cũng dằn vặt lắm mới đủ can đảm đưa ra quyết định mà theo anh gọi là “Nhẫn tâm”. Em làm thế vì hiểu một điều, để đến được với nhau chỉ có tình yêu thôi chưa đủ. Khi mà cả hai đứa đã không thể hiểu và thông cảm cho nhau thì tốt nhất là nên buông tay.
Ngày đó chính anh cũng đã dằn vặt rất nhiều. Anh thề thốt, hứa hẹn rồi tìm mọi cách để xin lỗi, tìm mọi cơ hội để mong hàn gắn lại tình yêu đã có quá nhiều vết rạn của hai đứa mình. Nhưng những nỗ lực ấy đã không hề đạt đượt kết quả theo ý muốn của anh. Thế là mình chia tay. Chia tay thật.
Có lẽ không phải thời điểm thích hợp để nhắc đến ngày xưa, nhưng cuộc gặp gỡ buổi chiều nay đã khiến em không ngừng hoài niệm. Dĩ vãng trôi đi một cách rất êm đềm, để bây giờ cả em, cả anh cùng phải tự hào khi ngoảnh đầu nhìn lại.
Video đang HOT
Em mừng khi anh tìm thấy bến đỗ đích thực của cuộc đời mình (Ảnh minh họa)
Phần lớn các cặp tình nhân sau khi chia tay đều khó có thể quay về làm bạn. Họ không dám nhìn mặt nhau hoặc thậm chí trở thành kẻ thù. Thật tốt biết bao khi em, anh và cả hai người “đặc biệt” của chúng ta đều đủ bao dung để điều ấy không thể xảy ra. Thỉnh thoảng, vẫn có những cuộc gặp gỡ với sự hiện diện của cả bốn người, lúc thì xem phim, đi ăn, khi lại cà phê “cà pháo”. Em cảm thấy rất vui.
Hôm nay, anh đến gửi em tấm thiệp mời đám cưới, tuần sau anh lập gia đình. Quả thực lúc đó em cũng khá bất ngờ, bởi em cứ luôn nghĩ rằng trong hai đứa mình thì người tổ chức hôn lễ trước phải là em. Cầm tấm thiệp trên tay, em cười thật tươi, thấy lòng mình dâng lên một niềm vui khó tả. Mừng cho anh, vì cuối cùng cũng tìm được bến đỗ cho cuộc đời mình.
Sau mối tình với anh, em đã nhận được một bài học vô cùng giá trị, ở trong cuộc đời này không có điều gì là không thể xảy ra. Cả những người đối với ta đã từng là tất cả, đã khiến ta tin rằng sẽ không thể sống nổi nếu thiếu nhau cũng đều có thể trở thành dĩ vãng một khi không biết sống vì người kia.
Em tin hơn vào cái điều mơ hồ mà người ta vẫn gọi tên là “duyên phận”. Sinh ra đã không phải để dành cho mình thì dù có cố gắng níu kéo đến mấy cũng không bao giờ có thể trọn vẹn thuộc về nhau. Cách tốt nhất là nên từ bỏ, kết thúc đúng lúc để cả hai lại có thể bắt đầu kiếm tìm một bến bờ hạnh phúc mới cho riêng mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Truyền thống đổi tình
Tôi rùng mình khi nghe các sếp thủ thỉ với nhau: Tối nay như lần trước, 3 em nhé
Vừa tốt nghiệp Đại học, được nhận vào công ty cũng có tiếng tăm ở thành phố nhỏ quê tôi đã là một niềm hãnh diện cực kỳ lớn. Tôi hăng hái làm việc với tất cả nhiệt huyết cùng sự tin tưởng một tương lai rực rỡ trước mắt, tin tưởng cả vị sếp trung niên hiền lành, tốt bụng.
Cho đến một ngày, có sếp lớn ở Tổng công ty (đã gần 60 tuổi) từ trên TP.HCM xuống làm việc. Khỏi nói đám nhân viên chúng tôi vừa háo hức vừa lo lắng như thế nào. Cơ hội được "sếp của sếp" để mắt đến như miếng mồi ngon mà ai cũng muốn tranh thủ. Như mọi cơ quan khác, chúng tôi cũng làm tiệc chào đón sếp lớn. Tôi được phân công ngồi gần "các thể loại sếp" với cái mác " nhân viên mới xuất sắc nhất" trước vài chục cặp mắt ghen tị của đồng nghiệp.
Suốt hơn 2 tháng nay, tôi cứ bị trằn trọc giữa quyết định nghỉ hay không nghỉ (Ảnh minh họa)
Và cũng ở vị trí đáng tự hào đó, tôi nghe được chuyện bí mật rùng mình. Sếp lớn trong lúc ngà ngà say đã quay sang rầm rì với sếp nhỏ của tôi: "Tối nay, như lần trước, 3 em nhé", Đàn ông đi xa có nhu cầu là chuyện không hiếm, nhưng choáng hơn là vế sau: " Xuống xưởng chọn giúp anh, mới vừa tuyển đợt mới phải không?". Sếp nhỏ cũng gật gù: "Nhớ lần trước gấp quá, đưa ngay lên anh còn nguyên bộ đồ công nhân" - "Còn khờ lắm, chắc mới bỏ ruộng lên". Rồi hai người đàn ông có tuổi ăn bận lịch lãm phá ra cười thích thú, còn tôi thì lạnh cóng hai bàn tay.
Hôm sau, tôi được gọi vào phòng sếp "họp chút chuyện", quả thật là hoang mang cực độ. Cũng vài ba câu hỏi công việc thế nào, đã quen chưa, cuối cùng, câu hỏi: "Em có người yêu chưa?" kèm ánh mắt thâm ý khiến tôi cứng người, nhưng cố nặn ra nụ cười lịch sự trả lời: "Dạ rồi ạ, cuối năm nay tụi em cưới". Sếp ừ hử rồi tha cho tôi về làm việc.
Thấy tôi mặt mày xanh mét, chân run run bước ra khỏi phòng sếp, chị cùng phòng mới kéo tôi vào nhà vệ sinh hỏi chuyện. Chị ấy có thâm niên trong công ty cũng hơn 7 năm, lại rất tốt bụng nên tôi đem những thắc mắc của mình ra hỏi. Chị mớ bảo: "Đúng là các sếp đi công tác là phụ, tìm vui là chính, nhưng xưa giờ chỉ toàn tuyển công nhân mới vào, còn ngây thơ ở dưới xưởng thôi, chưa thấy trường hợp trên văn phòng bao giờ nên em không cần lo quá".
Nói thì nói vậy, nhưng không lo làm sao được chứ. Suốt hơn 2 tháng nay, tôi cứ bị trằn trọc giữa quyết định nghỉ hay không nghỉ. Nếu không nghỉ là phải làm gì nếu một ngày tôi dính vào "bẫy tình" đó đây.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Làm gì khi sếp gợi ý đổi tình lấy việc? Chồng tôi mất việc nửa năm nay, gánh nặng kinh tế gia đình đổ dồn lên vai tôi. Bất ngờ công ty tôi cũng giảm biên chế. Cách đây 2 tuần, sếp gọi tôi lên bảo, sếp thầm thương tôi lâu rồi, ông muốn tôi được ở lại công ty, nhưng còn tùy theo "ý" tôi thế nào. Khi tôi tỏ vẻ không...