Em hận anh
Tại sao em càng cố gắng thì anh lại càng rời xa em vậy anh?
Em thật sự không biết phải bắt đầu từ đâu nữa, có biết bao nhiêu điều em muốn nói nhưng giờ nói ra có ý nghĩa gì nữa đâu. Đã biết bao nhiêu lần em muốn nói ra hết để mãi trong lòng thì chỉ mình em khổ, em buồn thôi. Trước đây dù bận đến đâu anh cũng có thời gian dành cho em nhưng bây giờ thì khác rồi, đến thời gian hỏi thăm em một câu anh cũng không thể thì lấy đâu thời gian dành cho em phải không anh?! Anh bây giờ đã có cuộc sống của riêng mình và em cũng vậy, chúng ta đã đi trên hai con đường khác nhau.
Thời gian vừa qua không biết anh thế nào còn đối với em đó là khoảng thời gian thật khó khăn. Nhiều lúc em muốn buông xuôi, em mệt mỏi rất nhiều, giá mà lúc đó anh vẫn còn ở bên em giúp em vượt qua tất cả thì… Anh biết không em đã chờ đợi và chờ đợi nhưng anh vẫn như vậy, anh đã quay lưng đi mà thật sự đến giờ này em vẫn còn cảm thấy hụt hẫng. Tình yêu muốn bền vững thì cả hai phải cùng nhau cố gắng, em đã cố gắng rất nhiều nhưng tại sao em càng cố gắng thì anh lại càng rời xa em vậy anh?
Nhiều lúc em tự hỏi anh có yêu em không? Ừ chắc là không rồi! Nếu anh yêu em chắc anh đã không vô tâm với em như vậy. Nhưng anh ơi, em đã làm điều gì sai, điều gì có lỗi với anh mà anh lại nỡ đối xử với em như vậy? Anh không yêu em sao trước đây anh lại đến với em làm gì, sao anh không nói thẳng ra cho em biết sớm hơn, lúc mà em chưa yêu anh nhiều, chưa dành hết tình cảm cho anh có lẽ lúc đó em sẽ dễ dàng chấp nhận và quên anh thôi. Anh ác lắm, tàn nhẫn lắm anh à! Thật lòng bao nhiêu lời ngọt ngào anh nói và hứa với em trước đây chỉ là dối trá hết sao anh? Anh đã từng nói với em rằng: “ Lời yêu anh có thể nói được với bất cứ ai, có thể nói bao nhiêu lần cũng được” có thật là anh có thể dễ dàng nói ra câu đó như vậy không anh, có thật em chỉ là một trong số những người con gái đó hả anh? Em đã làm gì sai mà anh lại chọn em, chọn em là người để anh đùa giỡn như vậy? Em không tin và cũng không muốn tin đâu anh. Em muốn biết muốn được nghe anh nói, vì sao anh thay đổi… Lúc nào anh cũng nói em khó hiểu, anh không biết trong lòng em nghĩ gì, thật ra em không khó hiểu mà do anh đó, anh có bao giờ chịu lắng nghe em nói, chịu hiểu em đâu mà khó hiểu hả anh? Chẳng lẽ anh không nhớ sao, đã bao nhiêu lần em nói em không cần gì hết chỉ cần lúc nào anh cũng ở bên cạnh là em vui rồi. Em có đòi hỏi quá đáng hay điều này là quá lớn đối với anh?
Video đang HOT
Em hận anh, muốn quên anh đi nhưng thật khó (Ảnh minh họa)
Lúc bị tai nạn là lúc mà em cần anh nhất, nhiều lúc em muốn nói với anh rằng: “em cần anh”… nhưng sĩ diện của một người con gái không cho phép em được làm như vậy. Nếu anh thật lòng yêu em chắc chắn anh sẽ trở về bên em, em không muốn níu kéo cái gì không thuộc về mình, em đã từng yêu anh rất, rất nhiều. Tình yêu em dành cho anh là tình yêu đầu tiên của em anh biết không? Em đã đặt hết niềm tin và tình yêu của mình cho anh nhưng chính anh đã tự mình đánh mất tất cả rồi… Anh đã đi, đã rời xa em, sao anh không im lặng cứ như vậy mà đi đi còn mong em được hạnh phúc làm gì. Hạnh phúc ư? Em hạnh phúc sao đây khi anh chính là hạnh phúc của em. Em hận anh, muốn quên anh đi nhưng thật khó, em đã cố gắng rất nhiều nhưng sao em vẫn không quên anh được. Em quên anh sao được khi hàng ngày vẫn gặp anh, nhìn thấy anh… anh biết không bữa trước bạn em hỏi em một câu mà em không biết phải trả lời thế nào nữa, nó hỏi em bây giờ yêu anh hay hận anh… em không biết mà cũng không muốn trả lời. Em đã xin cơ quan cho đi học, em muốn đi học, đi học thật xa, xa mảnh đất này… với cuộc sống mới ở một nơi xa lạ chắc là em sẽ có thể quên anh.
Anh yên tâm em không phải là người vì tình yêu mà mù quáng, em vẫn biết mình phải làm gì… Trong lòng dù có buồn đến đâu nhưng bên ngoài em vẫn làm việc, vẫn vui vẻ và sống tốt anh à vì em là “cô bé tuyết” mà anh vẫn thường gọi phải không anh… Không biết em đã khóc đã rơi nước mắt vì anh bao nhiêu lần nhưng từ giờ em sẽ nghe lời khuyên của anh, em không buồn không suy nghĩ nữa, cái gì đến nó sẽ đến phải không anh!
Anh ơi! Yêu anh em đã có thật nhiều niềm vui, nỗi buồn và hạnh phúc, em sẽ mãi giữ tình yêu này sâu trong trái tim mình. Em mong sẽ có một người con gái yêu anh và anh yêu thật lòng mà em biết người đó không phải là em!
Chúc anh hạnh phúc!
Theo 24h
Hãy là một kỷ niệm
Sài Gòn mưa bất chợt, lòng em lại nhớ về những kỷ niệm của anh và em. Ngồi trong căn phòng một mình ngắm những hạt mưa rơi tí tách bên hiên cửa sổ, nhìn mưa rơi bỗng nhiên em cảm thấy trong lòng buồn man mác khi nhớ về hình bóng của anh. Em nhớ rất nhiều những kỷ niệm thời áo trắng giữa anh và em, dù đó chỉ là quá khứ ngủ quên.
Em nhớ những lúc cùng nhau đạp xe dưới mưa, nhớ những câu nói " Em ơi lạnh không? Hôm nay trời lại mưa anh ước trời mưa hoài để anh được bên em mãi mãi"... Rồi anh nhẹ nhàng lấy chiếc áo khoác lên bờ vai em cho đỡ lạnh, nắm chặt bàn tay và thì thầm vào tai em những câu ấm áp làm cho em cảm thấy được ấm lòng, không còn cảm giác lạnh lẽo mỗi khi trời mưa.
Nhưng đó chỉ là những phút giây hạnh phúc ngắn ngủi, những kỉ niệm để sau này em cảm thấy nhiều đau khổ, dằn vặt hơn khi phải xa anh. Anh biết không khi nghe câu nói " chúng mình chia tay nhé, anh không còn yêu em nữa" em cảm thấy bầu trời như sụp xuống, mọi thứ toàn là bóng tối. Em đã ngậm ngùi trong tiếng khóc, những giọt nước mắt của sự chia ly như chảy ngược vào tim.
Em sẽ luôn ở xa dõi theo từng bước chân anh (Ảnh minh họa)
Vì yêu anh, biết ơn những gì anh đã hy sinh mà em đã cố gắng nỗ lực níu kéo, làm những điều hết sức có thể, kể cả lòng tự trọng của một người con gái. Nhưng những gì em nhận được là sự vô vọng, phũ phàng từ những lời nói, hành động của anh. Tại sao anh lại nhẫn tâm với em như vậy?
Cũng chính vì để quên được hình bóng của anh đi, để được thanh thản em đã cố tỏ ra vui vẻ, luôn nở một nụ cười. Nhưng đằng sau đó chỉ là những giả tạo, không phải là chính em. Cuối cùng em không còn sự lựa chọn nào khác đó là phải ra đi, không một lời từ biệt.
Giờ có lẽ anh đã biết, hiểu được tại sao em ra đi lại không một tin tức đúng không? Anh cũng biết rõ được thời gian không bao giờ chờ đợi bất cứ ai, không bao giờ chở lại được, có những thứ mất đi không bao giờ lấy lại được. Nên chúng ta phải biết trân trọng những phút giây hạnh phúc mà tạo hóa đã ban tặng cho mỗi con người đúng không anh?
Giờ có nói gì cũng không thay đổi được đúng không anh. Anh hãy hạnh phúc anh nhé, em cảm ơn anh rất nhiều về những điều anh đã làm cho em. Em sẽ luôn ở xa dõi theo từng bước chân anh, cầu chúc cho anh luôn được hạnh phúc, được người như em đã từng yêu anh.
Theo 24h
12 năm tôi vẫn không quên được anh Không lẽ tôi sẽ phải chịu cái cảm giác đau đớn này đến suốt cuộc đời sao? Thật sự tôi không biết phải chia sẻ những nỗi niềm của mình cùng ai, và nếu tôi chia sẻ với ai đó thì liệu người đó có cảm thông và hiểu cho hoàn cảnh của tôi? Tôi và anh quen nhau khi chúng tôi cùng...