“Em gọi người trốn trong tủ quần áo ra cho anh nói chuyện”
Em đã trao sự trong trắng cho một người đàn ông khác, trên chính chiếc giường hạnh phúc của chúng tôi. Liệu tôi có nên tiến hành hôn lễ với cô gái đã phản bội mình trước hôn nhân ba ngày không?
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo. Từ nhỏ, tôi đã phải làm rất nhiều việc vì gia đình tôi khó khăn, ba lại rượu chè, kinh tế chủ yếu đều do một mình mẹ gánh vác. Tôi thương mẹ nhiều, hiểu mẹ phải vất vả để nuôi gia đình và cho tôi đi học, chính vì điều đó nên tôi luôn ý thức được bản thân phải cố gắng kể từ ngày còn rất nhỏ.
Nghĩ đến sự kỳ vọng của mẹ, tôi cố gắng học tập thật tốt. Kết quả cầm được tấm bằng loại giỏi khi ra trường. Mẹ vừa khóc vừa nói: “Mẹ khóc vì hạnh phúc khi có được một đứa con ngoan như con”. Cũng nhờ câu nói của mẹ khiến tôi có thêm động lực để làm việc. Tôi tự hứa với bản thân sẽ kiếm thật nhiều tiền để giúp mẹ trả nợ và có một cuộc sống an nhàn lúc tuổi già.
Rồi tôi được làm việc ở một công ty lớn với mức thu nhập cao, có cơ hội thăng tiến, được thể hiện khả năng, năng lực của mình, cũng có nhiều cơ hội để tiếp cận với các cô gái trẻ đẹp, thông minh. Rồi tôi yêu em, là một trong số những người con gái theo đuổi tôi. Tôi chọn em vì cảm nhận em là người con gái tốt, hiền lành và rất hiểu tôi.
Từ khi nhận lời yêu, chúng tôi trải qua những ngày tháng thật hạnh phúc. Tôi yêu em bằng tất cả tấm chân tình, không toan tính, vụ lợi và luôn chăm sóc em chu đáo. Khi em học thêm văn bằng hai, tôi cũng lo cho em các khoản tiền phải nộp, không những thế, khi bố em bị tai biến, các anh của em đều trốn tránh nghĩa vụ làm con thì tôi đã đón bố em về, đưa đi bệnh viện chăm sóc như bố mẹ đẻ của mình. Tôi xin nghỉ phép 3 tháng để thay em chăm sóc bố em tại bệnh viện, cho đến khi bác được xuất viện về nhà.
Khi tôi đưa em về giới thiệu với gia đình, bố mẹ tôi đều rất mến em và gia đình em cũng vậy, ai cũng yêu quý tôi. Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi chỉ trao nhau những nụ hôn ngọt ngào, cử chỉ yêu thương, lãng mạn, chưa bao giờ đi quá giới hạn. Em muốn dành tất cả những gì quý giá nhất của người con gái cho đêm tân hôn thiêng liêng của hai đứa và ngày ấy cũng chẳng bao lâu nữa sẽ đến. Tôi vô cùng hạnh phúc khi nghĩ đến những giây phút được yêu em, được làm người đàn ông đầu tiên và duy nhất của cuộc đời em.
Sắp đến ngày cưới, tôi và em đã mua sắm rất nhiều đồ dùng cho căn phòng nhỏ của hai vợ chồng. Tôi háo hức khi chọn cho mình một tấm ga trải giường trắng tinh để chuẩn bị cho đêm tân hôn. Tôi sung sướng khi nghĩ đến phút giây được nhìn thấy những giọt máu đào trên tấm ga trải giường.
Video đang HOT
Rồi tôi đột xuất được công ty cử đi công tác vì có việc cần làm gấp, không thể vắng mặt. Mặc dù đã sắp đến ngày cưới nhưng tôi vẫn phải đi và cố gắng hoàn thành công việc thật nhanh để về bên em. Cuối cùng, chuyến công tác đã kết thúc, tôi trở về nhà sớm hơn dự kiến hai ngày và cũng chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày cưới của chúng tôi.
Tôi về sớm không nói cho em biết chỉ vì muốn tạo bất ngờ. Trên đường về nhà, chỉ mong thời gian trôi nhanh để được ôm em trong vòng tay, trao cho em bó hồng đỏ thắm và những món quà tôi mua trong chuyến đi công tác. Nghĩ đến nụ cười, ánh mắt và vòng tay ôm của em cũng khiến tôi rộn ràng với biết bao hạnh phúc.
Đẩy cửa vào nhà nhưng cánh cửa đã bị khóa trái bên trong. Tôi ghé tai sát vào cánh cửa thì nghe thấy giọng của một người lạ và những âm thanh rất khác thường vọng ra cùng tiếng cười của em. Tôi đi về phía cửa sổ, cố gắng nhìn qua khe cửa thì thấy em và một người đàn ông đang quấn lấy nhau trên giường, không một mảnh vải che thân. Lúc đó, tôi chợt hiểu ra, cái thứ âm thanh khác thường ấy chính là tiếng rên rỉ của em và gã đó đang đê mê, sung sướng trong cơn khoái lạc.
Tôi chết đứng một chỗ vì không dám tin vào những gì mắt mình vừa chứng kiến. Trước mắt tôi là một màu đen thăm thẳm, trái tim như có ai bóp nghẹn. Cố lấy lại bình tĩnh, tôi gõ cửa và coi như không có chuyện gì xảy ra. Tôi gọi em mở cửa, trong phòng vọng tiếng của em: “Ai vậy”. “Anh nè, em mở cửa đi”.
Một lúc lâu sau mới thấy em ra mở cửa, tôi giả vờ hỏi: ” Sao lâu vậy em”? “Em đang ở trong toilet, sao anh về sớm vậy mà không nói cho em biết. Anh vào nhà tắm đi cho khỏe rồi ăn cơm”, giọng em bối rối khi trả lời tôi. “Lát nữa anh tắm. Em ngồi đây nói chuyện với anh một lúc”.
Khi tôi và em ngồi xuống, tôi nhìn vào mắt em rồi hỏi: “Em còn yêu anh nữa không”? “Sao anh lại hỏi em vậy? Em không yêu anh thì còn yêu ai nữa”? “Vậy để anh hỏi thêm một người nữa xem em có thật sự yêu anh không”? “Anh định hỏi ai? Nhà mình chỉ có hai người, anh còn định hỏi ai nữa”, giọng em bắt đầu lúng túng.
“Em gọi người ở trong tủ quần áo ra, chứ ở trong đó làm hỏng hết đồ cưới và những bộ quần áo anh mua tặng em. Sẵn lòng thì đem tấm ga trải giường ra giùm anh với”. Mặt em tái mét, người em run lên, không thể nói được câu gì, người đàn ông đó cũng từ trong tủ bước ra. Khi tôi chưa kịp hỏi được điều gì thì anh ta đã nhanh chân bỏ chạy, nhưng tôi cũng kịp nhận ra, đó là anh bạn đồng nghiệp làm cùng cơ quan em.
Em không thể nói một lời nào nữa, xin lỗi tôi và cầu mong sự tha thứ. Tôi nhìn em, nhìn tấm ga trải giường trắng tinh do chính tay tôi mua để dành tặng cho đêm tân hôn của hai đứa. Những giọt máu còn vương vãi trên tấm ga kia đã xóa đi hết những hạnh phúc của tôi, xóa hết niềm tin và sự tôn thờ của tôi dành cho em bấy lâu nay.
Tôi tự hỏi, mình cố gắng giữ gìn cho em để làm gì? Để giờ đây, em đã trao sự trong trắng cho một người đàn ông khác, trên chính chiếc giường hạnh phúc của chúng tôi. Bao nhiêu yêu thương, kỳ vọng vào một hạnh phúc đẹp như giấc mộng giờ đây đã tan thành mây khói. Liệu tôi có thể tha thứ cho em và xem như chưa từng có chuyện đó xảy ra không?
Giờ đây, tình cảm của tôi vẫn dành cho em rất nhiều nhưng niềm tin tôi dành cho em dường như đã hết, trái tim của tôi đã bị em bóp chết. Vậy đám cưới sẽ như thế nào đây? Liệu tôi có nên tiến hành hôn lễ với một cô gái đã phản bội mình trước hôn nhân ba ngày không? Liệu sống với một người mà trái tim mình đã bị chính người yêu bóp chết có hạnh phúc không? Hay chính bản thân tôi đang quá ích kỷ? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Chết sững khi phát hiện chồng có vợ lẽ trong... bệnh viện
Tôi thấy rõ như in cảnh chồng mình đang xúc từng thìa cháo bón cho cô gái trẻ và rất xinh đẹp ấy, thỉnh thoảng anh còn vuốt nhè nhẹ lên bờ vai cô đầy tình cảm... Tôi là vợ gần 10 năm nay nhưng chưa bao giờ được chồng chăm sóc đến vậy. Và sự thật phũ phàng đã được phơi bày.
ảnh minh họa
Tôi 38 tuổi, là kế toán của một siêu thị, lấy chồng được 9 năm và đã có hai con trai sinh đôi năm nay lên 7 tuổi. Chồng tôi hơn tôi 6 tuổi và là giám đốc chi nhánh của một ngân hàng. Cuộc sống của gia đình tôi trôi đi khá bình yên với hai cậu con trai kháu khỉnh, kinh tế ổn định và được nhiều bạn bè cho là "hình mẫu" của một gia đình hạnh phúc.
Tôi sẽ cứ mãi bồng bềnh trôi trong vầng hào quang "tổ ấm" ấy nếu như không có một ngày tận mắt chứng kiến cảnh chồng mình âu yếm chăm sóc một cô gái trẻ công khai ngay tại nơi đông đúc và biết được sự thật đau lòng về cái gọi là sự chung thuỷ của chính người đàn ông đầu gối tay ấp, là cha của hai đứa con mình.
Hôm đó nhận được tin báo một người bạn học cùng lớp tại chức bị tai nạn xe đang nằm điều trị trong bệnh viện, tôi tranh thủ giờ nghỉ trưa để đến thăm bạn. Đang loay hoay tìm số phòng thì tôi nhận ra bóng dáng quen thuộc của chồng mình đang tất tả một tay xách cặp lồng, tay kia xách theo túi hoa quả đi lên cầu thang.
Nép mình vào hành lang, tôi khẽ khàng giữ một khoảng cách kín đáo vừa đủ đi theo sau anh, vừa đi vừa rối tung những suy nghĩ trong đầu bởi cách đây 5 hôm, chồng tôi nói anh có chuyến công tác vào một tỉnh phía Nam để bàn chuyện làm ăn với đối tác. Trước khi đi anh còn dặn dò mấy mẹ con tôi ở nhà giữ gìn sức khoẻ, chuyến công tác dài nên anh về sẽ có quà cho ba mẹ con. Vậy mà giờ tôi bắt gặp anh ở đây, một bệnh viện cách nhà tôi khoảng 6,7 cây số.
Chồng tôi bước vào một phòng bệnh điều trị tự nguyện có 3 chiếc giường nhỏ. Anh tiến đến chiếc giường ngay cạnh cửa sổ, ở đó có một cô gái trẻ, rất xinh, mái tóc nhuộm sành điệu nhưng một bên tay băng bột trắng xoá.
Tôi thấy rõ như in cảnh chồng mình đang xúc từng thìa cháo bón cho cô gái trẻ và rất xinh đẹp ấy, thỉnh thoảng anh còn vuốt nhè nhẹ lên bờ vai cô đầy tình cảm...
Cố hết sức để giữ bình tĩnh, tôi đi thăm người bạn bị tai nạn rồi quay trở lại khu vực buồng bệnh của cô gái trẻ. Đã hết giờ thăm bệnh buổi trưa nên tôi tìm cách ngồi gần mấy người phụ nữ là người thân của bệnh nhân cùng phòng với cô gái trẻ đang "buôn dưa lê" ở góc cầu thang.
Qua lời kể của họ tôi được biết "hai vợ chồng" cô gái đó rất tình cảm. Dù lấy chồng lớn hơn nhiều tuổi nhưng bù lại cô gái được chồng yêu chiều, chăm sóc hết lòng, cô gái bị ngã xe, gẫy tay và nhập viện được 5 ngày nay. Cô gái trẻ còn tự hào khoe với mọi người cùng phòng bệnh rằng vợ chồng cô ta mới cưới nhau hơn một năm nay, chồng cô ta là sếp to và vì chiều vợ nên anh ta đồng ý chưa có con vội để cô vợ còn tận hưởng tuổi trẻ son rỗi.
Vậy là tôi đã rõ sự thực về chuyến công tác của chồng và về "cô vợ lẽ" mà anh giấu mẹ con tôi bấy lâu nay. Tôi phải làm thế nào bây giờ khi hai con tôi còn quá nhỏ và thực lòng dù bị phản bội, tôi vẫn yêu chồng?
Theo TPO
Hạnh phúc chỉ cách nửa mét Bố mẹ ngáy nhè nhẹ, ngủ rất say. Trên giường hơn một mét, có đến nửa mét ở giữa để trống! Giường nhỏ thế, sao bố mẹ không nằm vào giữa? Bố mẹ gọi điện bảo ra thành phố thăm tôi. Bố mẹ ở mãi trong quê, đây là lần đầu tiên ra thành phố. Tôi nói với bố mẹ qua điện thoại,...