Em già, em xấu, anh có chán em không?
Mỗi ngày trôi qua, em sống với áp lực, hết áp lực này đến áp lực khác. Anh nằm ngay cạnh đây nhưng em vẫn cảm thấy thổn thức, không yên tâm. Em sợ sẽ mất anh…
Em đã quá yêu anh, yêu đến điên dại, em chỉ sợ mất anh ngày chúng mình còn yêu nhau. Không phải em không tin rằng, anh yêu em. Chỉ là, so với anh, em là một cô gái thua kém rất nhiều về ngoại hình. Đi bên cạnh anh, ai cũng bảo em tốt số, yêu được người đàn ông quá đẹp trai lại khéo ăn, khéo nói. Chỉ là, so với cô gái đi bên cạnh anh, em là người kém cỏi nhất về ngoại hình. Anh có biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp theo đuổi, ai cũng muốn được anh yêu, được anh chiều chuộng, ai cũng muốn được làm một nửa của đời anh.
Ngày đó, khi anh nói yêu em, em còn không tin vào tai mình nữa. Em cứ nghĩ anh chỉ đùa bỡn em thôi, mặc dù em đã cố gắng rất nhiều để chiếm được cảm tình của anh. Hơn 1 năm, em đứng từ xa nhìn về phía anh, chỉ để cười, để khóc khi thấy anh vui, anh buồn. Em âm thầm bên cạnh anh với tư cách là bạn, nhưng mỗi hành động cử chỉ của anh, em đều biết vì sao anh làm vậy. Em luôn nhắn tin cho anh, hỏi anh những điều ngu ngơ như con bé ngốc. Không phải em không biết những điều ấy, chỉ là em muốn, khoảng cách giữa chúng mình gần hơn, và em muốn có cớ để được nói chuyện cùng với anh.
Lúc nào anh cũng đáp về phía em một cái nhìn trìu mến rồi lại xoa đầu em như một người anh trai dành cho em gái vậy. Em muốn được như thế nhưng em lai lo sợ, nếu như anh chỉ coi em là em gái thì phải làm sao? Em đâu muốn làm em gái của anh, em muốn được là người anh yêu, được người đi bên cạnh anh suốt cuộc đời.
Anh đẹp trai, tốt tính và ăn nói khéo léo, có lẽ đó là điều mà bất cứ cô gái nào cũng muốn bên cạnh anh. (ảnh minh họa)
Bất cứ khi nào anh muốn đến chỗ em chơi, dù bận tới mấy em cũng đồng ý. Cuốn nhật kí viết cho anh đã dài, quá dài rồi. Mỗi trang thấm đầy nước mắt của em, đầy nỗi đau của em. Em sợ một ngày nào đó anh nói với em rằng, anh đã có người yêu. Như vậy, liệu em có thể sống được không?
Anh đẹp trai, tốt tính và ăn nói khéo léo, có lẽ đó là điều mà bất cứ cô gái nào cũng muốn bên cạnh anh. Người ta bảo, đàn ông như thế rất khó chung tình, yêu những người ấy thì em chỉ có khổ thôi. Em mặc kệ những lời người ta nói, trái tim em đã dành cho anh, và ngày nào anh còn chưa có người yêu thì ngày đó em còn hi vọng.
Em yêu anh chân thành, yêu đến si mê, với em, anh là người đàn ông duy nhất dù em không biết, anh có dành tình cảm cho em hay không.
Bỗng một ngày, anh rủ em đi chơi, cho em đi dạo phố và bất ngờ anh tỏ tình với em. Nước mắt em rơi, trái tim em run rẩy, em không dám tin vào sự thật này. Liệu anh có yêu em thật không, hay anh chỉ thương hại một cô bé ngày ngày đi bên cạnh anh? Em hỏi anh
Tại sao anh lại yêu em?
Anh cười:
Thế tại sao em lại yêu anh?
Em ngập ngừng: &’Vì anh đẹp trai, và vì anh tốt với em…’.
Video đang HOT
Thế chẳng lẽ em không phải là người tốt với anh sao? Anh yêu em vì anh tin em là người con gái chung tình, sẽ yêu thương anh trọn kiếp.
Nhưng, em xấu…
Rồi có một ngày em sẽ hiểu, tình yêu không phải là chuyện xấu đẹp đâu em.
Em hạnh phúc vì tất cả những gì anh nói. Không phải em không tin tưởng anh, chỉ là trong con người em lúc nào cũng tồn tại cảm giác tự ti, em luôn nghĩ mình thua kém những người khác. Em không cho mình cái quyền được yêu anh và được anh yêu. Em chỉ dám đứng sau anh, nhìn anh và các cô gái khác sánh bên nhau.
Đám cưới, đó là điều ý nghĩa nhất anh dành cho em. Cuối cùng thì em cũng trói được anh, điều đó làm em yên tâm phần nào, nhưng chỉ phần nào thôi nhé anh. Chúng mình có con với nhau, em càng xấu. Em mang bầu, sinh con và béo… Nhìn em già hơn anh lại xấu hơn anh, trong khi anh cứ trẻ mơn mởn, em lo quá…
Đám cưới, đó là điều ý nghĩa nhất anh dành cho em. Cuối cùng thì em cũng trói được anh, điều đó làm em yên tâm phần nào, nhưng chỉ phần nào thôi nhé anh. (ảnh minh họa)
Mỗi ngày em đều nằm trăn trở, bao nhiêu áp lực đề nặng lên vai em. Những lời của lũ bạn khiến em nhức nhối không yên: “Này, chồng mày đẹp như thế, mày không chịu làm đẹp, không chỉn chu, nhìn già xấu hơn ông ấy thì có ngày mất chồng”. Em hoảng loạn. Em đã yêu anh đơn phương, có được tình yêu của anh, được làm vợ anh và giờ có con với anh, chẳng lẽ em lại để mất anh sao?
Anh càng ân cần với em, em lại càng lo hay là anh có người nào khác bên ngoài mà thấy có lỗi với em nên mới chiều chuộng như vậy. Em tự tát mình để mình tỉnh ra, vì em quá đa nghi. Tại sao em lại như thế, anh vẫn chiều em, vẫn yêu em như ngày nào, có phải anh hờ hững rồi bây giờ mới yêu em đâu…
Mỗi tối em đều ú ớ cơn mơ, rồi lại ôm chặt lấy anh như thể sợ ai đó cướp mất anh. Tình yêu bao nhiêu năm qua em dành cho anh không thay đổi. Em không thể nào hiểu được trái tim mình tại sao lại non nớt như thế. Anh có biết không, có hiểu tất cả những gì em dành cho em không? Em tin là anh hiểu, nên anh mới nâng niu em, mới động viên em, lúc nào cũng khiến em cười, em vui như thế. Vậy mà tại sao, em cứ nơm nớp lo sợ thế này…
Em soi gương, không còn nhận ra mình nữa. Em tiều tụy từ sau khi sinh con, em béo, em già, em xấu và giờ thì em tiều tụy vì sợ mất anh. Anh à, em sẽ cố gắng từ hôm nay, em sẽ thay đổi bản thân mình, em sẽ làm đẹp, sẽ tập thể dục, sẽ mua sắm… Người ta bảo, đàn bà không làm đẹp là hại chính mình….
Em đang hạnh phúc nhưng lại luôn sợ mất anh, đúng là em quá kì lạ phải không anh? (ảnh minh họa)
Nhưng kết quả thế nào đây, em không biết là có thể thay đổi được không, có thể đẹp hơn những người con gái bên cạnh anh không, có thể khiến người ta không chê về nhan sắc của mình khi đi bên cạnh anh không. Dù sao, em cũng sẽ cố gắng hết mình dù anh chưa một lần chê em xấu.
Em đang hạnh phúc nhưng lại luôn sợ mất anh, đúng là em quá kì lạ phải không anh? Anh lúc nào cũng ân cần, cũng nói yêu em, em cần điều đó nhưng lại không biết, lòng anh nghĩ gì, anh có chê em không, có chạnh lòng khi ai đó chê em xấu? Em già em xấu, anh có chán em không? Nếu chán, anh hãy nói với em một lời, đừng lừa dối em, để em phải dày vò nhé anh?
Mong anh hiểu cho tấm lòng của người vợ có chồng đẹp trai…
Theo Ngoisao
Giấu vợ, anh ngoại tình với trai trong suốt mấy năm chung sống
Tâm trạng tôi rối loạn hoảng hốt trước những đổ vỡ đe doạ tương lai, vì một hy vọng âm thầm và mãnh liệt sẽ chấp nhận anh để níu kéo đời sống yêm ấm cũ, nhưng đồng thời con người tỉnh táo của lý trí lại mỉm cười chế giễu và tởm lợm khi tưởng ra cảnh hàng ngày anh quấn quýt với một gã trai khác, trong bấy nhiêu thời gian.
Trên Facebook của anh thường có những đàm tiếu về những bài báo anh viết, về mối thân tình giữa anh và tổng biên tập, về những chuyến đi Châu Âu và Đông Âu của hai người đàn ông. Nhưng tôi không phải là một cô bé đeo khăn quàng. Tôi cũng hiểu lòng đó kỵ và sự độc ác của con người đối với nhau, tôi tin rằng đám đông kia thấp hèn, nhảm nhí, và con người chính trực như anh thật khốn khổ khi phai chịu đựng họ... Tôi đã tin anh đến thế.
Nhưng giờ đây, tôi đang có trong tay một mớ ảnh của một người đàn ông lạ mặt gửi đến. Mấy bức ảnh anh đang trần truồng bên một gã trung niên nhưng rất nam tính. Tôi chết lặng tối tăm mặt mày, cả bầu trời dường như đổ sụp. Anh là người mà có thời tôi đã yêu như một kẻ cuồng si. Ngày đầu tiên tôi gặp anh là một sớm oi nồng tháng sáu. Lúc đó, tôi là nữ sinh trường đại học năm thứ hai. Giáo viên bộ môn phái Nguyên xuống phụ đạo cho lớp học văn của tôi. Đa số học viên là nữ. Các cô gái sớm hiểu biết, giàu mộng mơ và biết giá trị của mình. Các cô tò mò phỏng đoán về anh chàng giáo sinh trẻ tuổi, cô nào cô nấy nuôi hy vọng về một mối thiện cảm sẽ nảy sinh. Và Nguyên xuất hiện, trong bộ quần áo xoàng xĩnh bằng vải thô không se sợi, người tầm thước, mắt sáng, tóc đen nhánh, giọng nói đầy tự tin. Khiêm nhường nhưng lạnh lẽo, anh không nhìn tới bất cứ cô gái nào trong lớp - một lớp nổi tiếng về các cô gái xinh đẹp nhiều tài lẻ trong toàn trường. Những bụi phấn trứng bám trên ngón tay anh, và những hạt gầu rơi xuống vạt áo. Chiếc khuy áo cổ bị đứt và vết mực dây trên cửa tay... Vẻ ơ hờ của anh như một thứ mầu nhiệm tưới lên ngọn lửa si mê của tôi ngay từ phút đầu tiên.
Tôi trở về nhà, Nguyên đang ngủ trên sofa. Thấy tôi về, anh nhổm dậy, nhoẻn cười. Tôi dù đã cố nhưng không thể không lia cái nhìn lạnh lẽo và sự khinh khi, căm ghét về phía anh, cay đắng nghĩ: "Kẻ dối trá ti tiện. Lẽ ra, mình không thể nằm chung với anh ta trên một chiếc giường..."
- Về muộn thế em, anh chờ mãi nên ngủ quên mất, tắm rửa đi em rồi vào ăn tối.
Đôi tay ấm nóng của anh vươn rộng ra, ghì đầu tôi vào ngực:
- Bỏ em ra nào.
- Sao thế?
Nguyên vẫn ôm tôi nồng nàn. Tôi nghĩ, tình yêu của anh với tôi, những cái ôm chỉ là một thông lệ. Anh cần gia đình chỉ như con thú cần hang ổ. Anh chỉ cần tôi và cái gia đình này như cần nơi trú ngụ, nơi trốn tránh những bão giông sau những cuộc làm tình chán chê với tình yêu thật sự của anh.
Chạm phải gương mặt anh, đột nhiên tôi nhăn mặt vì ghê tởm - Không.
Tôi bật lên một tiếng kêu ngoài ý muốn vì những sợi râu thưa thớt của anh đâm vào má tôi. Cảm giác xa lạ, nhờm tởm gia tăng tới mức tôi không sao chịu nổi. Tiếng kêu đó khiến Nguyên bừng tỉnh. Anh ngẩng lên nhìn gương mặt nhợt nhạt của tôi "Nói đi em!"
- Em ghê sợ anh, sau câu chuyện ấy.
Nguyên châm thuốc:
- Câu chuyện gì?
- Anh đang có quan hệ với một người đàn ông. Anh đã lừa dối em - Tôi định nếu anh chối biến thì sẽ đưa những tấm ảnh kia ra - Chưa bao giờ em rơi vào trạng thái kinh khủng này. Anh làm em sợ hãi.
Nguyên gạt tàn vào chiếc vỏ ốc, chậm rãi nói:
- Anh xin lỗi. Điều đó là đúng.
Tôi oà khóc. Nguyên ném mẩu thuốc, định an ủi tôi nhưng chắc anh nhớ rằng cử chỉ đó giờ đây không có ý nghĩa gì. Anh lại ngồi xuống, châm điếu thuốc thứ hai:
- Nín đi em, cần bình tĩnh chuyện trò. Anh đã phấp phỏng từ lâu tai hoạ này. Chuyện của anh, không chóng thì chầy cái ngày hôm nay cũng sẽ đến...Nước mắt tôi chan hoà chảy trên gương mặt. Nguyên cúi đầu, gạt tàn vào chiếc vỏ ốc. Những ngón tay run run. Anh nói:
- Anh xin em bình tĩnh. Anh biết mình có lỗi. - Linh này, anh sẽ nói hết mọi chuyện. Không phải để tìm sự tha thứ của em. Anh ném mẩu thuốc cuối cùng vào cái gạt tàn, ngẩng lên.
Người đàn ông ấy là người tình của anh từ trước khi anh gặp tôi. Là tổng biên tập của một tờ báo anh cộng tác thời sinh viên. Anh không biết tại sao gặp tôi, anh lại thấy mình cần phải thoát ra mối quan hệ đó, nhưng vẫy vùng mãi cũng không thoát được. Họ đe dọa anh, nhưng thấy anh quyết tâm lấy vợ, họ buộc anh phải đến với họ vào buổi trưa mỗi ngày. Nếu không họ sẽ cho tôi biết chuyện. Mối quan hệ ấy làm anh chán chường mệt mỏi, không thể duy trì nữa, nên 3 trưa nay anh không đến. Và họ đã gửi những tấm ảnh ấy đến cho tôi. Tôi rùng mình, 2 năm sống với tôi, buổi trưa anh đã ấp ôm trần truồng một gã trai khác!
- Anh sẽ không bào chữa. Xưa nay, anh vẫn yêu cầu gã không được nói chuyện với em, vì anh sợ mất em. Anh không muốn em biết những thứ em không thể chấp nhận được. Nhưng bây giờ, điều ấy đã đến...Hồi quen em anh đã cố giấu đi tình cảm của mình, anh sợ có ngày hôm nay. Nhưng tình yêu trong sáng của em đã làm anh thay đổi. Không quá bồng bột nhưng anh bị thiêu đốt bởi ước muốn làm một người đàn ông.
Anh đã day dứt, băn khoăn, bất bình, phản kháng để tiêu diệt những dục vọng xấu xa ấy. Anh yêu em và muốn được yêu em. Mà em lại là một cô bé học trò, không chịu chấp thuận bất cứ sự thực nào ngoài những dòng chữ tím. Em thơ ngây như đứa trẻ nhưng lại ương bướng như bà hoàng. Bởi lẽ đó, anh không muốn cho em biết... Nếu em không tha thứ, và chấp nhận anh, ngay ngày mai, anh sẽ ra đi.
Anh giấu những giọt nước mắt đang ứ nơi khóe mắt, đi vào phòng. Chỉ còn tôi một mình trống trải. Tâm trạng tôi rối loạn hoảng hốt trước những đổ vỡ đe doạ tương lai, vì một hy vọng âm thầm và mãnh liệt sẽ chấp nhận anh để níu kéo đời sống yêm ấm cũ, nhưng đồng thời con người tỉnh táo của lý trí lại mỉm cười chế giễu và tởm lợm khi tưởng ra cảnh hàng ngày anh quấn quýt với một gã trai khác, trong bấy nhiêu thời gian. Giờ đây, tôi phải làm sao?
Theo VNE
12 dấu hiệu chàng có người con gái khác Bạn nghi ngờ 'người ấy' không còn chung thủy với mình? Hãy để ý những dấu hiệu dưới đây nhé! 1. Chàng thường xuyên không nghe điện thoại của bạn. Sau đó chàng gọi lại để nói rằng anh ấy đang bị kẹt chuyện gì đó. 2. Chàng có rất nhiều lý do để không gặp bạn, như đột nhiên bố anh ấy...