Em gần như chết đứng vì cùng lúc phanh phui ra 2 bí mật động trời
2 bí mật này đủ để đánh gục em rồi, làm em sốc muốn chết. Vậy mà anh ta còn tiếp tục trở mặt…
Em năm nay 26 tuổi, người đàn ông em đã từng yêu 29 tuổi. Bọn em quen nhau qua 1 lần em đến công ty anh ta trao đổi công việc (anh ta làm nhân viên kinh doanh ở đó). Lúc đầu khi mới quen nhau, anh ta nói anh ta vẫn còn độc thân. Hai đứa đều là dân tỉnh lẻ đi lên thành phố lập nghiệp. Ở anh ta toát ra sự từng trải và chín chắn của người đàn ông nên khiến em đã ngã vào vòng tay của anh ta lúc nào không hay.
Thời gian đầu quen nhau, bọn em cũng hẹn hò cafe, đi chơi, rồi đi ăn như bao cặp đôi khác khác. Chỉ có điều là anh ta hay về quê. Khoảng 2 tuần anh ta về quê 1 lần. Em nghĩ chuyện đó cũng bình thường nên cũng không để ý. Sau đó em phát hiện ra anh ta đã có vợ con ở quê. Lúc đó em đau khổ lắm, em làm ầm lên đòi chia tay thì anh ta nói đã ly hôn rồi. Anh ta chỉ về quê vì trách nhiệm và thương con thôi chứ vợ chồng anh ta giờ không còn mối quan hệ nào cả.
Và ngay tuần sau anh ta đem cả giấy quyết định của tòa án cho em xem, giải thích vì ban đầu sợ em không chấp nhận nên mới giấu. Vì quá say men tình nên em giận hờn rồi cũng cho qua. Em tiếp tục yêu anh ta và muốn tính chuyện lâu dài cùng anh vì dù gì vợ chồnganh cũng đã li hôn rồi.
Anh ta không giúp được em bất kỳ chuyện gì, chỉ ở nhà ăn với ngủ rồi về quê thăm con. (Ảnh minh họa)
Vì xác định sẽ là vợ chồng của nhau trong tương lai gần nên em và anh ta cùng nhau kinh doanh. Mang tiếng cùng nhau nhưng vốn 100% của em. Anh ta chỉ bỏ công và quản lý. Công việc làm ăn ngày càng bận rộn, em cũng mải lo kinh doanh nên lơ là cảnh giác. Một thời gian sau đó em phát hiện anh ta liên tục làm quen với những người con gái khác. Em tiếp tục đòi chia tay thì anh ta lại năn nỉ, làm lành bảo em không quan tâm nhiều nên anh ta mới thế. Anh ta nói thực lòng người anh ta yêu nhất vẫn là em. Nghe vậy, em lại cho qua.
Video đang HOT
Sau hơn 1 năm kinh doanh, bọn em đang trên đà phá sản. Có 1 đống nợ và cả nợ cá nhân của anh ta. Để giải quyết chuyện này, em đã phải bán hết xe, nữ trang và chạy vạy khắp nơi vay tiền. Trong khoảng thời gian đó em phải chu cấp cho anh ta vài triệu mỗi tháng để có tiền tiêu. Anh ta không giúp được em bất kỳ chuyện gì, chỉ ở nhà ăn với ngủ rồi về quê thăm con. Em cảm thấy mệt mỏi, chán nản, đúng lúc này em lại phát hiện ra một chuyện bí mật.
Em thật sự không hiểu mình đã yêu loại người gì? Tại sao có thể yêu con người ghê tởm như vậy. (Ảnh minh họa)
Hôm đó, em vô tình nghe được cuộc điện thoại của anh ta với với vợ cũ của anh. Anh bảo với vợ cũ là: “Dạo gần đây anh bận, chờ anh vét nốt số tiền này rồi về với mẹ con em”. Lúc này em mới biết là anh ta ở bên cạnh em chỉ để moi tiền của em đem về quê cho vợ con anh ta, chứ chẳng yêu thương gì em. Điểm lại, em thấy mình ngu quá, hoàn toàn tin tưởng anh ta, để anh ta quản lý hết tiền bạc.
Em còn phát hiện ra một bí mật nữa giấy chứng nhận ly hôn là giả. Anh ta chưa hề ly hôn gì cả. Vẫn sống với vợ con bình thường. Em sốc muốn chết đi được nên kiên quyết chia tay. Lúc này anh ta lại trở mặt, đòi em chia trả anh ta nửa giá trị tài sản (dù phá sản nhưng nếu bán đi thì em vẫn giữ lại được một ít tiền) vì trong giấy đăng ký kinh doanh có tên anh ta. Mặc dù toàn bộ đều là 100% tiền của em bỏ ra. Em thật sự không hiểu mình đã yêu loại người gì? Tại sao có thể yêu con người ghê tởm như vậy.
Giờ em chỉ muốn thoát khỏi con người này càng nhanh càng tốt. Trong lòng em chỉ còn oán hận mà thôi. Em đối xử hết lòng mà anh ta lừa gạt e suốt mấy năm trời, còn đòi tiền em để chia tay. Mọi người giúp em với, em phải làm sao để thoát khỏi anh ta đây?
Theo Afamily
Một mình tôi còng lưng nuôi cả nhà chồng...
Mệt nhoài, đuối sức và tủi thân... Đó là tất cả những gì đọng lại trong tôi sau gần 10 năm lấy anh làm chồng!
Bạn bè xung quanh tôi ai cũng khen tôi may mắn khi được cả gia đình chồng quý mến, chồng lại chiều chuộng, cho tôi toàn quyền quyết định trong nhà, hiếm có ai lấy chồng mà được trọng vọng như thế... Nhưng tôi chỉ biết cười trừ, bởi vì nỗi khổ của tôi mấy ai thấu được. Kể ra người ta lại nghĩ tôi hợm hĩnh. Nhưng quả thật, tôi mệt mỏi vì thân đàn bà mà thành chỗ dựa của cả nhà chồng.
Tôi lấy chồng, không mong rơi vào nhà giàu có để nhàn tấm thân. Tôi là người khá tự lập nên không hề trông mong sẽ được hưởng sung sướng từ nhà chồng. Đó cũng là lí do tôi lấy anh, dù khi đó có nhiều đối tượng tốt hơn.
Tôi và anh học chung lớp đại học, ra trường đi làm, cưới nhau đều chỉ có 2 bàn tay trắng. Nhà anh cũng không giàu có gì, thậm chí còn nặng gánh vì dưới anh có 2 đứa em, bố mẹ đều đã già. Tôi không chê anh nghèo khó, tôi cũng không buồn khi anh chưa có tiền đồ. Với tôi, vợ chồng yêu thương nhau là được, mọi thứ do bàn tay mình làm ra.
Tôi là người khá tự lập nên không hề trông mong sẽ được hưởng sung sướng từ nhà chồng. Đó cũng là lí do tôi lấy anh, dù khi đó có nhiều đối tượng tốt hơn. (Ảnh minh họa)
Tôi lao vào làm, thậm chí chuyện con cái cũng kế hoạch những mong có thể có chút kinh tế, dư giả cho hai vợ chồng đỡ khổ. Chồng tôi trình độ chuyên môn kém hơn nên chấp nhận đi làm công việc bình thường, lương tháng chỉ đủ trang trải sinh hoạt. Anh tằn tiện đưa cho tôi không được bao nhiêu, còn lại một mình tôi lo hết.
Nhưng có lẽ số tôi may mắn nên xin được vào làm ở một vị trí tốt. Thu nhập của tôi mỗi lúc một tăng cao. Tôi dần trở thành trụ cột chính trong nhà. Ban đầu tôi thấy vui vì lo được cho mọi người, nhưng dần dần tôi bắt đầu thấy đuối sức...
Bất cứ việc gì trong gia đình anh cũng đều tới tay tôi... Lo cho hai em của anh ăn học, ra trường, chạy việc, thậm chí mua xe cho để đi làm. Bố mẹ hàng tháng chúng tôi vẫn chu cấp tiền đầy đủ. Nhưng có vẻ như bằng ấy là chưa đủ. Chồng tôi đề nghị hai vợ chồng xây lại nhà cho bố mẹ, mặc dù tôi thấy nhà như vậy cũng là khá tốt rồi. Chồng tôi nói mang tiếng có con sống thành phố mà để nhà như vậy không mát mặt với họ hàng, làng xóm...
Nếu như chồng tôi làm ra tiền, tôi không bao giờ dám ngăn cản. Nhưng quả thật, sau bao năm lấy nhau, chồng tôi tự biết anh kiếm được bao nhiêu, lo được cho cái gia đình này tới mức nào. Vì thương chồng, không muốn mất hòa khí, tôi cũng chấp thuận. Xây nhà cho bố mẹ chồng tôi, cứ mỗi thứ lại muốn to hơn, xịn hơn... Cuối cùng, số tiền thực tế cao hơn gấp đôi so với dự kiến ban đầu. Tất cả lại đổ lên tôi...
Tôi thực sự quá mệt mỏi với cuộc hôn nhân mà mình là người duy nhất phải còng lưng kiếm tiền để gánh cả nhà trên vai. (Ảnh minh họa)
Hơn 10 năm rồi kể từ ngày tôi và anh cưới, đến giờ, chồng tôi ung dung cảnh sáng cắp xe đi, tối cắp về. Anh không có nhu cầu cố gắng phấn đấu lên, cũng không có ý thức san sẻ gánh nặng kinh tế với tôi. Đã vậy gia đình nhà chồng lúc nào cũng coi tôi như cái mỏ vàng, hễ có việc gì lại gọi tôi về yêu cầu đầu tư. Có đôi lúc tôi nghĩ, nếu tôi bệnh tật, ốm đau mà nằm xuống thì cả cái nhà này trông vào ai.
Tôi thực sự quá mệt mỏi với cuộc hôn nhân mà mình là người duy nhất phải còng lưng kiếm tiền để gánh cả nhà trên vai. Tôi cũng chỉ là đàn bà, tôi muốn được nghỉ ngơi và được dựa vào chồng. Nhưng lúc chồng tôi cũng thúc tôi cố gắng kiếm tiền bởi vì chỉ có tôi mới có khả năng đó.
Nếu giờ mà tôi ly hôn, chắc nhiều người sẽ nghĩ tôi làm ra tiền, cậy mình cậy mẩy rồi chê bai nhà chồng, bỏ chồng. Nhưng mấy ai hiểu, tôi mệt mỏi quá rồi, tôi chỉ muốn làm một người vợ bình thường, được chồng che chở và lo toan cho mọi thứ.
Theo Phanthao
Lần đầu tiên... tát chồng Phẫn nộ tích tụ khiến Huyền không thể nhẫn nhịn hơn được nữa, cô xông lên một tay túm tóc, một tay tát chồng... Khiêm trước nay vẫn là một người chồng mẫu mực, ngoài đi làm thì đều là về với vợ con, chả bao giờ lông bông vớ vẩn bên ngoài, gái gú lại càng không. Điều đó khiến Huyền tin...