Em gái tới chơi nhưng giở giọng “bà nội thiên hạ”, tôi nóng máu đuổi thẳng rồi lại run sợ khi nghĩ đến hậu quả
Thấy em gái ngồi gác chân lên bàn, vừa ăn vải vừa vứt vỏ và hạt xuống nền nhà mà tôi nổi điên lên.
Mọi người hay kể chuyện mâu thuẫn với em chồng, tôi đây lại mâu thuẫn với em gái ruột. Em tôi từ bé đã nổi bật hơn tôi rất nhiều nên trở thành viên ngọc quý trong tay bố mẹ. Hồi đó, họ phân biệt đối xử đến mức khiến tôi ấm ức, trốn trong góc nhà khóc suốt. Cảm giác ấy, đến giờ nghĩ lại, tôi vẫn còn cay khóe mắt.
Hiện tại, em tôi đang làm trong một công ty nước ngoài, lương rất cao. Không chỉ thế, em ấy còn biết cách đầu tư kinh doanh nên tiền đẻ ra tiền, giàu càng giàu hơn. Mới hơn 30 tuổi đã có 2 mảnh đất trong tay, rồi nhà to, xe tiền tỷ, dùng đồ hiệu. Tôi là chị mà “xách dép chẳng kịp” (nguyên văn câu nói bố mẹ hay mỉa mai tôi).
Mấy ngày nay, ngày nào em gái cũng sang nhà tôi chơi nhưng luôn giở giọng “bà nội thiên hạ”. Không chỉ bắt tôi nấu món này món nọ, cơm bưng nước rót, trái cây gọt sẵn, thiếu điều đút tận miệng, em còn vứt rác bừa bãi khắp nơi trong nhà. Tất một nơi, giày một nơi, rồi áo khoác, túi xách, cứ vứt lung tung hết cả. Tính tôi gọn gàng, sạch sẽ nên không chấp nhận được cảnh bừa bộn, lại nai lưng ra dọn dẹp.
Nhưng tính nó vốn kiêu ngạo nên chẳng ngại đứng dậy, đi thẳng, không quên vứt lại câu nói: “Chị có gan lắm, chị đợi đấy”. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sáng nay, em tôi lại đến chơi và vô tư ăn vải, vừa ăn vừa vứt hạt với vỏ xuống nền nhà. Dù biết nhà tôi mới lau dọn sạch sẽ, em ấy vẫn chẳng ngại ngần mang giày vào, để lại một hàng vết bẩn. Tôi pha ly nước cam lên thấy cảnh vỏ, hạt vải đầy sàn, em gái thì ngồi gác chân lên bàn làm việc mà nổi điên lên.
Không kiềm chế được, tôi chỉ tay đuổi thẳng và bảo em ấy đừng vác mặt đến nhà mình nữa. Em tôi sững sờ, không nghĩ tôi lại “có gan” đuổi em ấy như thế. Nhưng tính nó vốn kiêu ngạo nên chẳng ngại đứng dậy, đi thẳng, không quên vứt lại câu nói: “Chị có gan lắm, chị đợi đấy”.
Em gái đi rồi, tôi mới bình tĩnh lại và bắt đầu sợ hãi khi nghĩ đến hậu quả. Chẳng là em ấy đang cho vợ chồng tôi vay một khoản tiền lớn để làm ăn mà không phải trả lãi, cũng không giới hạn thời gian trả. Vì lệ thuộc tiền bạc nên chồng tôi vẫn hay khuyên tôi cố nhẫn nhịn em gái, lỡ có chuyện gì thì còn có điểm tựa. Giờ tôi gây khó dễ, đuổi thẳng em như thế, chỉ cần em ấy đòi tiền lại, vợ chồng tôi sẽ “chết đứng” ngay vì không có tiền trả. Riêng tiền lãi, nếu tính ra mỗi tháng vài chục triệu cũng là một con số “chết người” với chúng tôi rồi. Tôi hoang mang quá. Có nên gọi điện xin lỗi và nài nỉ em gái tha thứ cho mình lần này không nhỉ? Nhưng nghĩ đến cảnh lại phải tiếp tục hầu hạ em ấy, tôi không sao chịu đựng nổi.
(thanhll…@gmail.com)
Em mua nhà mẹ chồng cho có tỷ bạc mà giờ lại muốn sang ở cùng, nghĩ phát bực
Đợt này em với chồng chiến tranh lạnh tới gần 1 tháng. Tất cả cũng chỉ tại mẹ chồng nên bọn em với mâu thuẫn căng thế. Càng nghĩ mà em càng thấy bực.
Ảnh minh họa: Nguồn Internet
Nhà chồng em khá rộng rãi, tuy nhiên cưới xong do không muốn sống chung với mẹ chồng nên em bảo phải ra ở riêng, tránh đụng độ va chạm mà như thế chồng ở giữa cũng khỏi phải đau đầu với cuộc chiến của 2 người đàn bà.
Thuê trọ hơn năm, vợ chồng em quyết định mua căn hộ gần phía nhà ngoại giá 2.5 tỷ. Tại thời điểm ấy em biết mẹ chồng có hơn 2 tỷ tiết kiệm nên chúng em về nói chuyện xin bà giúp. Xin lên xin xuống bà cho bọn em được đúng 1 tỷ, còn lại bà bảo phải chia đều cho 2 cô con gái mỗi người vài trăm, 1 ít bà giữ phòng thân.
Nghĩ mà bực, con gái bà đi lấy chồng từ đời nào rồi mà bà vẫn cứ suốt ngày lo vun vén, trong khi chồng em là con trai bà không lo. Cũng may sau bố mẹ đẻ cho vợ chồng em hơn tỷ nữa thế là chúng em đủ tiền mua nhà, không phải vay ngân hàng đồng nào.
Cách đây 2 tháng, mẹ chồng em ốm. Tự dưng bà lại giở chứng bảo muốn dọn sang ở cùng vợ chồng em. Bà bảo bà già rồi, đêm hôm nằm 1 mình ốm đau thế nào không ai biết.
Nghe cái giọng ấy là em thừa hiểu bà thấy chúng em có nhà cao cửa rộng nên muốn ở cùng. Lúc trước bọn em ở trọ có thấy bà đòi hỏi gì đâu.
Ban đầu em định từ chối thẳng thừng bảo bà có nhà cửa, lương lậu đàng hoàng, nếu sợ ở 1 mình thì thuê giúp việc. Có điều nghĩ nói thế phũ quá nên em nói khéo rằng đưa bà sang ở cùng cũng được nhưng bà phải bán nhà của bà đưa tiền cho bọn em giữ. Em tính vậy có gì sai đâu mà cả 2 mẹ con anh đều bảo nhà đó là đất hương hỏa tổ tiên để lại, có chết cũng không bán.
Không chỉ vậy, mẹ chồng em còn quai giọng nói căn nhà bọn em mua có nửa non tiền của bà nên bà có quyền sang ở. Nghe chối tai không chịu nổi, em đáp lại:
"Mẹ cho chúng con có tỷ bạc trong khi mẹ đẻ con cho tỷ 3. Nếu nói như mẹ thì người con nên rước về ở trước phải là bố mẹ con đó".
Chồng em nghe đứng bên không biết phân biệt phải trái còn quay ra bảo em hỗn láo, bắt em xin lỗi bà mà em nhất quyết không chịu. Từ đó tới giờ em giận chồng không thèm nói chuyện. Không nhắc tới thì thôi, chứ nhắc đến em lại bực.
Ảnh minh họa: Nguồn Internet
Mất hạnh phúc vì chuyện tiền nong nhà chồng Vợ chồng em còn có thể chung sống với nhau, chứ tình cảm ông bà nội với em là không thể cứu vãn được nữa. Em không thể cả đời trả nợ cho nhà chồng. Chị Hạnh Dung thân mến, Em đã lập gia đình được chín năm. Sau khi lấy nhau, em mới biết gia đình chồng nợ nần khá nhiều. Lý...