Em gái tôi bỗng nhiên đòi b.ỏ c.hồng vì cảm thấy không hạnh phúc khi chồng toàn cho t.iền
Tôi cũng muốn xin cái vía “ không hạnh phúc” của em gái lắm mà không được đây.
Ở đời nhiều khi người ta sướng lâu ngày quá thành ra lại muốn khổ bớt đi, điển hình nhất gần đây tôi thấy là cô em gái giời ơi đất hỡi của tôi.
Ngày xưa mẹ tôi sinh nó xong người lớn hay bảo có khi số con bé này sướng chứ không vất vả như chị nó. Hồi ấy tôi thấy bực vì như kiểu mình bị quở sau này khổ ấy. Thế mà rồi đúng là tôi không sướng bằng nhỏ em thật, số nó sướng lắm!
Cái Viên em gái tôi sinh ra lúc gia đình tôi bắt đầu khấm khá lên. Bố mẹ không nghèo như cái thời đẻ tôi nữa. Con bé đẻ ra sức khỏe còn tốt hơn cả tôi mặc dù tôi đã là đứa ít khi đau ốm rồi. Bố mẹ nuôi nó nhàn tênh, nó khỏe mạnh nên ăn uống được, hấp thụ tốt nên trộm vía cứ tròn ú nu ra.
Con bé này lớn lên không phải học hành quá giỏi giang nhưng nó học như chơi vẫn luôn ở mức khá, tuy rằng không bật hẳn lên thành học sinh giỏi được vì nó có học đâu mà nhưng bao giờ cũng ở top giữa lớp trở lên.
Đến thi tốt nghiệp, thi đại học nó cũng ăn may cơ, trường nó thi hơn hẳn năng lực của nó mà nó lại thi đỗ ngon lành luôn, điểm vừa xoẳn không thừa không thiếu xíu nào.
Đến t.uổi yêu đương thì mối tình đầu của nó chính là chồng nó bây giờ, em rể săn đón nó từ lúc mới học năm nhất, ra trường 2 năm là rước nàng về dinh luôn.
Nói về 7 năm hôn nhân của nó thì tôi không phải người trong cuộc nên tôi không dám nhận xét. Tôi chỉ kể ra những cái mà chính miệng nó kể cho tôi thôi nhé.
Video đang HOT
Lấy chồng về nó bảo nó không muốn sinh con đẻ cái gì hết, chồng nó đồng ý chiều theo nó, còn thuyết phục người lớn chấp nhận, thậm chí còn nói là bản thân khó có con chứ không phải do vợ. Xong rồi chồng nó đi thắt ống dẫn tinh vì không muốn vợ phải dùng các biện pháp tránh thai, ảnh hưởng đến sức khỏe.
Rồi được đúng 3 năm thì chính nó đành đạch đòi có con, thế là chồng nó lại một lần nữa đi tháo ống dẫn tinh để thả đón con về.
Đến lúc này thì hai vợ chồng mới tá hỏa ra AMH nó rất thấp, thả bầu tự nhiên không ăn thua. Thế là chồng nó lại lóc cóc tìm hiểu nơi để làm IVF.
Trong suốt thai kỳ nó không phải làm gì hết, tuy nó không nghén ngẩm kinh hoàng như tôi nhưng lại trái tính trái nết. Ấy thế mà từ chồng nó đến em chồng, chị dâu đều chăm sóc nó từng chân tơ kẽ tóc.
Sinh nở thì tôi đi thăm nó tôi tưởng đi lạc vào khu resort cơ, gói đẻ của nó chắc bằng số t.iền người ta nuôi con đến năm 5 t.uổi mất!
Rồi lúc nó chăm con nhỏ việc của nó chắc chỉ có mỗi cho con bú thôi chứ chồng nó làm hết. Có lần nó còn kể với tôi rằng nó gần như không phải thay bỉm lần nào cho con vì cả nhà chồng nó làm cho hết rồi còn đâu.
Đẻ xong nó đòi đi làm, em rể cũng xin việc cho nó. Làm được 2 tháng nó lại giãy nảy lên xin nghỉ vì không hợp cách làm việc của sếp quản lý trực tiếp.
Nghỉ việc xong nó đòi mở spa, chồng nó cũng đồng ý rót vốn mở cho. Làm được đúng 1 năm rõ ràng đang ăn nên làm ra nhưng nó lại bảo xô bồ quá nó không làm được. Hiện tại, cái spa đó đang được em chồng nó tiếp quản.
Đấy sung sướng là vậy, với tôi như vậy là quá sung sướng rồi nhưng không hiểu sao đùng một cái nó đòi nộp đơn l.y h.ôn đơn phương ra tòa. Nó chấp nhận không tranh chấp chuyện nuôi con, không đòi chia tài sản, không có bất kỳ điều gì yêu cầu ngoài việc cho nó được tự do!
Tôi biết chuyện tá hỏa lên hẹn gặp nó để hỏi cho rõ ngọn ngành. Tôi cũng nghĩ là ở trong chăn mới biết chăn có rận thì sao.
- Em quá mệt với cuộc hôn nhân này rồi. Chồng em cứ có vấn đề gì là nghĩ đến việc cho em t.iền. Nhiều lúc em nhìn thấy t.iền của chồng mà muốn phát điên lên.
Ôi trời ơi là trời! Thế hóa ra trên đời này có người chê t.iền thật luôn à?
- Em không phải không thích t.iền cũng hiểu là chồng yêu thương nên mới muốn cho mình cuộc sống đầy đủ nhưng càng ngày em càng cảm thấy bản thân không yêu chồng, em không muốn chôn mình vào cuộc hôn nhân chỉ có t.iền mà không có tình yêu.
Ý của em tôi là nó không yêu chồng nó. Nó quyết lấy em rể vì thấy em rể là người đàn ông tốt và lúc ấy nó chưa trải qua mối tình nào khác. Giờ nó muốn tự do để biết thế nào là tình yêu!
Tôi không biết phải khuyên em mình thế nào nữa. Tôi biết sớm muộn gì nó cũng sẽ ân hận vì quyết định ngớ ngẩn này của mình nhưng phải nói sao cho nó tỉnh táo cái đầu óc nó ra đây?
Hàn gắn được hôn nhân cho em gái nhưng tôi lại nghĩ tới chuyện l.y h.ôn
Tôi ngồi im lặng nghe em gái trình bày về cuộc sống hôn nhân của mình. Sau đó, tôi lấy ra một cái nồi hỏng, đưa cho em xem.
Ảnh minh họa
Trước giờ, tôi vẫn nghĩ cuộc hôn nhân của em gái mình êm ấm, bình lặng. Tính em tôi cứng rắn, có hơi đàn ông, lập trường vững vàng. Ngược lại, tính em rể lại hiền hòa, dễ chịu, vợ nói gì cũng ừ hử, chưa bao giờ to tiếng, phản bác vợ. Cả 2 đều có việc làm ổn định, lương cao nên kinh tế cũng khá giả. Một gia đình có nền tảng đầy đủ như vậy, thử hỏi làm sao không hạnh phúc?
Nhưng bất ngờ, mấy ngày trước, em gái đến nhà tôi chơi, vẻ mặt hầm hầm bực bội. Thấy lạ, tôi hỏi thì em kể một loạt chuyện liên quan đến cuộc sống gia đình mình. Nào là chồng thiếu chính kiến, lúc nào cũng chỉ biết nghe theo lời vợ mà không bao giờ biết bày tỏ lập trường bản thân. Chính vì thế nên công việc dậm chân tại chỗ, làm cả chục năm mà vẫn không lên được chức Phó giám đốc dù là người có năng lực chuyên môn tốt nhất công ty. Rồi chồng là đàn ông nhưng chỉ thích làm những việc của phụ nữ như lau nhà, làm bánh, nấu ăn, chăm sóc con; chẳng có một chút gì khí khái nam nhi mà em tôi mong muốn. Hay chồng ỷ lại vào vợ, mua thứ gì, làm việc gì từ nhỏ đến lớn cũng để mặc vợ quyết định, làm em bị mang tiếng cầm quyền chồng. Nói một hồi, em gái tôi đòi l.y h.ôn vì chán cảnh sống bị thiên hạ nhìn ngó và chỉ trích em ấy quá hung dữ, kiểm soát, h.ành h.ạ tinh thần của chồng.
Tôi bật cười trước những lý do mà em gái nói. Thấy thái độ của tôi, em có vẻ bực mình, còn trách tôi không chịu thấu hiểu và chia sẻ cùng. Tôi bảo em đợi một chút rồi vào thẳng bếp, cầm ra một nồi cơm điện đã bị hỏng. Em tôi ngạc nhiên nhìn chị, dường như không hiểu tại sao tôi lại lấy cái nồi hỏng ra đây.
Tôi kể cho em gái nghe chuyện mình từng nấu cơm bằng bếp gas suốt một tuần chỉ vì chồng không bao giờ biết chia sẻ việc nhà và luôn lạm quyền với vợ. Nồi cơm điện bị hỏng nhưng anh không chịu mua, cũng không đưa t.iền nên tôi không thể tự mua được. Sau một tuần đó, anh mới chịu mua cho tôi một cái nồi cơm mới. Còn rất nhiều chuyện khác nữa, ví dụ như chồng tôi thích cầm t.iền và ra lệnh cho vợ phải nghe theo lời mình. Hay anh đối xử với 2 bên nội ngoại không công bằng nhưng tôi cũng không được quyền ý kiến vì chồng làm t.iền nhiều gấp 4 lần tôi. Có những đêm, tôi khóc trong tủi thân vì chồng nhậu nhẹt thâu đêm suốt sáng chưa về. Những chuyện đó mà tôi còn chịu được, còn lo cho 2 con được thì những chuyện em gái kể chẳng là gì cả.
Em gái tôi sững người một lúc rồi đứng dậy đi về. Tôi hỏi em còn ý định l.y h.ôn không? Em lắc đầu nhưng lại hỏi ngược tôi: "Chị định sống với một người chồng tệ bạc đến cả đời sao?". Câu hỏi của em khiến tôi trăn trở suốt mấy hôm liền. Tôi cũng từng nghĩ đến chuyện l.y h.ôn nhưng vì quá thương con nên không làm được. Tôi khuyên em mình thì được nhưng lại bối rối trong chính cuộc hôn nhân của mình.
Em rể luôn khoe "lương cao ngút trời" nhưng mẹ tôi đổ bệnh, cậu ấy chỉ góp 2 triệu, lúc này bí mật mới bị lộ Nếu như mẹ tôi không ngã bệnh, chắc chắn em rể sẽ giữ bí mật này mãi và em gái tôi là người khổ. Em rể tôi tên Vũ, là người ăn to nói lớn, thích gây sự chú ý đối với mọi người. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên đến nhà vợ tương lai chơi mà Vũ đã khoe rằng mình sắp...