Em gái thân đã cướp chồng của tôi
Sáng Chủ nhật vừa rồi, người chị em thân thiết hôm nào đột nhiên gửi một hộp quà. Mở hộp quà, một tấm thiệp hồng hiện ra khiến tôi quặn tim…
Chào những người thường xuyên vào đọc mục tâm sự, tôi là người mà ít khi dành thời gian để xem những chia sẻ của mọi người vì từng nghĩ, chúng chỉ là thứ ủy mị, không có thật. Thế nhưng, đến giây phút này, tôi mới nhận ra, mình đã thất bại chính vì những lầm tưởng đó.
Tôi vốn là người mạnh mẽ, luôn lạc quan và tự tin trong cuộc sống. Tôi từng nghĩ mình sẽ không bao giờ gục ngã được bởi mọi thứ đều do mình quyết định và sự tỉnh táo của bản thân. Thế nhưng thực tế cuộc sống đã vùi dập khiến tôi suốt một thời gian dài không còn dám tin vào ai và cũng chẳng thể tin hạnh phúc là mãi mãi.
Ba năm kể từ ngày tôi lên xe hoa làm vợ người ta, cuộc sống với tôi vẫn luôn là những điều tuyệt vời nhất. Ba năm trước là ngày tôi hạnh phúc trong bộ đồ váy cô dâu. Ba năm sau là ngày tôi đẫm nước mắt mất hết niềm tin vào cuộc đời.
Ngồi viết những dòng tâm sự này ra mà không dám tin cuộc đời của mình lại cay đắng đến như vậy. Mọi thứ ùa về rồi tan biến nhanh chóng vào hư không.
Ảnh minh họa
Tôi và chồng cũ từng có những ngày tháng hạnh phúc, yêu nhau 5 năm nhưng tình cảm lúc nào cũng mặn nồng cho đến khi lấy nhau. Khi có con, chúng tôi vẫn giữ được ngọn lửa tình yêu ấy.
Bạn bè nói tôi may mắn vì lấy được anh, tôi cũng từng tự hào khi có cuộc sống hạnh phúc mà nhiều người mong ước. Hằng ngày, niềm vui của tôi là chăm sóc chồng con. Tôi không có sở thích đi shopping hay trang điểm làm đẹp, hoặc chăm sóc da. Từ khi yêu anh đến khi cưới nhau về, tôi vẫn vậy.
Bạn bè bảo tôi dại. Thế nhưng tôi chẳng quan tâm lắm vì anh ấy vẫn luôn yêu tôi dù tôi trang điểm hay không. Đến đây ai cũng nghĩ tôi có gì phải ca thán khi có người đàn ông tốt bên mình. Thế nhưng mọi thứ tốt đẹp đã đổ sụp ngay trước mắt tôi, hạnh phúc đã tan biến từ bao giờ…
Khi tôi ân hận vì không nhận ra sớm, ân hận khi đã quá tin tưởng người đàn ông của mình thì mọi thứ đã quá muộn màng. Anh đã thay đổi từ bao giờ tôi không biết. Những ngày mới lấy nhau về, cuối tuần nào hai vợ chồng cũng ra ngoài đi dạo, cuối tuần nào cũng đi ăn với nhau để thay đổi không khí.
Video đang HOT
Rồi từ bao giờ, những giây phút bên nhau ít hơn. Cuối tuần nào anh cũng bảo phải thức đêm làm việc, thậm chí có hôm tối không về vì ở văn phòng làm thêm. Thế mà những ngày đó, tôi cứ thương anh vất vả làm việc để nuôi vợ con mà không mảy may có ý nghĩ đòi anh đưa đi đâu đó chơi.
Ngày nào tôi cũng tối mặt với những công việc không tên chăm con. Những việc đó đã đủ làm tôi mệt mỏi đến độ chẳng còn thì giờ chú ý đến anh nữa. Có lẽ chính sự vô tư của tôi đã khiến tôi mất hết sự tỉnh táo.
Một chiều thứ 6, chồng tôi về nhà cùng vài người bạn và một cô thư ký trẻ đẹp. Cô ấy hiền lành, ăn nói nhẹ nhàng, đến tôi là phụ nữ nghe còn mát ruột nói gì cánh đàn ông. Không bao lâu sau, cô ấy tiếp cận và làm thân với tôi.
Ngày lễ nào cô ấy cũng mua quà cho mẹ con tôi, ngày thường thì tranh thủ mọi lúc gọi điện nói chuyện, thậm chí lúc nào vợ chồng tôi cãi nhau, tôi cũng tin tưởng trút bầu tâm sự. Từ lúc nào, tôi và cô ấy thân nhau như chị em. Tôi đã từng nghĩ đó là người chị em tốt nhất của mình…
Ảnh minh họa
Rồi một ngày, chồng tôi và cô ta ngang nhiên đi lại với nhau mà tôi không hay. Cũng bởi cô ấy xuất hiện ở nhà tôi thường xuyên, có lần tôi còn chủ động bảo chồng chở cô thư ký về nhà mình ăn cơm. Tôi đâu ngờ, một lúc mình bị hai con người phản bội, đó là chồng và cô bạn thân của mình.
Ngày 14/3, tôi còn nhớ rõ, chồng tôi đi làm về rồi đột ngột gọi vợ vào phòng. Nhìn anh chìa lá đơn ly hôn ra, nước mắt tôi không ngừng được. Cảm giác lúc đó, tim tôi như quặn lại.
Đấy, bao nhiêu năm yêu thương chỉ kết lại bằng lá đơn ly hôn. Tôi đã bị chồng phản bội. Tôi bị người chị em thân thiết cướp chồng ngay trước mắt mà không nhận ra. Khóc lóc, chán chường bao ngày rồi nhìn vào gương, tôi giật mình thảng thốt không nhận ra bản thân mình nữa.
Đã bao lâu rồi tôi không còn chăm sóc bản thân, không có đến một thỏi son, một bộ váy mới. Da tôi đã sạm đi sau lần sinh nở, bụng ngấn đầy mỡ, chưa bao giờ tôi thấy mình thất bại đến như vậy.
Tại sao tôi lại không tỉnh táo chăm sóc bản thân mình sớm hơn. Sau cuộc hôn nhân đổ vỡ, trông tôi tàn tạ đến mức người bạn thân của tôi sau 1 năm công tác ở nước ngoài về không còn nhận ra tôi. Người bạn tôi xót xa ôm tôi mà khóc. Cô ấy liền dẫn tôi đi spa, mua sắm, làm đẹp để tôi tìm lại niềm yêu đời.
Sau ly hôn, tôi được tòa xử chia lại ngôi nhà và một khoản tiền đủ nuôi con trưởng thành. Tôi bắt đầu vác bằng đi tìm việc và chăm chỉ kiếm 5 triệu đồng mỗi tháng. Chồng tôi vẫn phải gửi tiền nuôi con hàng tháng đến lúc nó trưởng thành.
Thời gian rỗi, tôi đi spa chăm sóc da, tập tành, đi bơi, yoga, đi shopping, nói chuyện cùng bạn bè. Cuộc sống cân bằng trở lại, mọi thứ giờ đây của tôi rất ổn. Bây giờ tôi đã nhận ra giá trị của việc yêu thương bản thân mình.
Sáng Chủ nhật vừa rồi, người chị em cướp chồng của tôi đột nhiên gửi một hộp quà, bên trong là tấm thiệp hồng. Họ chính thức làm đám cưới, dọn về sống với nhau. Cô ta không quên gửi một tấm ảnh cưới chụp cùng chồng tôi.
Thảng thốt, chút cay đắng qua đi, tôi chỉ ném lại nụ cười mỉa mai dành cho hai con người đó. Với tôi niềm hạnh phúc lớn nhất bây giờ là con trưởng thành và tôi sống yên ổn đến ngày dựng vợ, bế cháu cho con. Tôi hy vọng họ sống yêu thương nhau, tử tế bên nhau cho dù có ngày cô ta cũng làm mẹ, cũng tất bật chăm con nhỏ như tôi đã từng…
Theo Người Đưa Tin
Ai cướp chồng đi hộ tôi cái
Ở đời người ta có nhiều thú vui, tôi ngoài thú vui mua sắm còn thú vui nói xấu chồng. Mà thật ra là gã nhiều thói hư tật xấu kinh khủng khiếp.
Nhà tôi có nuôi một gã đàn ông, ngày đầu mới dắt gã về nuôi tôi hay gọi gã là chồng. Sau dần tôi gọi gã bằng nhiều tên khác nhau. Khi thì là gã đàn ông thối tha, khi thì là ê lão già, thi thoảng lắm tôi cũng nũng nịu gọi gã một câu tương đối mùi mẫn: Tình yêu chết giẫm của em.
Chiều cao của gã rất khiêm tốn, khiêm tốn đến mức không liên quan gì đến cân nặng của gã. Bạn thử hãy tưởng tượng, khi gã nằm trên ghế sofa mà kéo gỗ lên dốc (còn được gọi là ngáy) trông không khác gì một con gấu lùn.
À mà gã giống gấu ở một điểm không thể ưa nổi: Lười tắm (mặc dù tôi cũng chưa tìm hiểu xem có căn cứ khoa học nào cho thấy gấu lười tắm hay không).
Suốt hơn 10 năm nay tôi luôn phải hỏi chồng 'Anh đã tắm chưa'. Ảnh minh họa.
Tôi và gã chung sống với nhau đã hơn 10 năm có lẻ. Nhà người ta, vợ thường hay bẹo má chồng mà hỏi: 'Này, anh có yêu em không nà' hay trần trụi hơn thì 'Ê chồng, anh yêu em không?'. Dù rằng, thực tế nhức nhối đau thương chứng minh rằng, đại đa số đàn ông khi lấy vợ trải qua 5 năm lần thứ nhất được hỏi câu đó hoặc là cố bật điện thoại tìm ảnh Ngọc Trinh, nhìn chằm chằm vào đó mà nói 'Anh vẫn yêu em', còn nếu nhìn thẳng vào mặt vợ mà vẫn thốt lên được anh yêu em thì tức là trăm phần trăm nói dối.
Ấy là chuyện thiên hạ, còn chuyện nhà tôi thì câu hỏi tôi hỏi chồng tôi suốt hơn 10 năm nay đương nhiên không phải là: 'Chồng ơi anh có yêu em không' mà là 'Anh đã tắm chưa đấy?'.
Chẳng hiểu gã sinh ra vào cái giờ đại hạn hay kiếp trước chết đuối đầu thai mà gã sợ tắm tương đương sợ vợ. Hở ra một chút là gã trốn tắm, vợ không hỏi, không giục là y như rằng gã lủi đi đâu đó rồi trở về với cái mùi thum thủm lâu năm.
Ờ thì rằng, ở lâu với cái bẩn cũng quen rồi. Nhưng dù cố quen bao nhiêu đi nữa tôi vẫn không sao ưa nổi cái sự bẩn quá mức của chồng mình.
Ấy là ở góc độ vệ sinh. Ở một góc độ khác gã còn là thể loại chẳng biết khái niệm lãng mạn hay quan tâm gì đến phụ nữ. Gã là người có thể đứng nhìn vợ dắt xe ra ngõ mà cười, có thể chẳng thấy một chút trách nhiệm gì nếu vợ phải mang vác nhiều đồ trong khi mình vẫn mãi dí mặt vào điện thoại.
Ngày còn yêu nhau, sinh nhật tôi gã tặng tôi 1 cân nho. Kỷ niệm 5 năm ngày cưới gã mua cho tôi 1 cái khẩu trang có dòng chữ: Chúc mừng ngày cưới, hy vọng em ít nói hơn.
Ở đời người ta có nhiều thú vui, tôi ngoài thú vui mua sắm còn thú vui nói xấu chồng. Mà thật ra là gã nhiều thói hư tật xấu kinh khủng khiếp. Cái được duy nhất của gã đó là kiếm tiền.
Thành thật mà nói về khoản này tôi có thể ngẩng cao đầu so với chị em cùng chung số phận. Kiếm được tiền là một chuyện, giao nộp đều đặn và thành thực cho vợ là một chuyện khác. Đây là ưu điểm nổi bật của gã mà nhiều đàn ông khác trốn tránh.
Mới rồi thấy thiên hạ xôn xao chuyện 'Anh kia bồ bịch chị này. Rồi chị vợ rất cay. Lên 'phây' nói xấu lầy lầy', tôi lại nhìn về gã đàn ông chân ngắn bụng to của mình và tự hỏi: 'Sao không có người đàn bà nào thử cướp chồng ra khỏi tay tôi đi nhỉ?'.
Lúc đó tôi sẽ chẳng phải hú hét hỏi gã một câu quen thuộc: 'Anh đã tắm chưa đấy?'.
Theo Khám Phá
"Đừng tưởng ngon mà cướp chồng mẹ sề nhé!" Tôi tuyên bố rồi chiến thắng oanh liệt bằng chiêu giữ chồng đơn giản Mở ra xem, tôi choáng váng khi thấy một em nào đó tự xưng là hotgirl đang sở hữu chồng tôi. Cô ta nhắn: "Mẹ sề chuẩn bị tâm lý đi, anh Cường đã mê mẩn em rồi. Từ nay em tuyên bố cướp chồng chị. Và em sẽ cướp bằng được". Cái thời đại gì mà hồ ly cứ nhan nhản, công...