Em ế, em muốn lấy chồng!
Tâm sự một người phụ nữ mong mỏi tìm cho mình một người tri kỉ đi suốt cuộc đời mà vẫn chưa thấy, họ cũng khát khao có mái ấm hạnh phúc như bao người mà chưa được.
Năm nay em cũng đã bước sang cái tuổi mà thiên hạ gắn cho cái mác gái già, gái ế rồi. Cuối năm về quê ăn Tết là y như rằng các cụ nhìn em như thể đang ôm bom nguyên tử trong nhà ấy anh ạ, mặc dù em nhỏ nhắn, hiền dịu và vô hại biết chừng nào. Cứ thò mặt ra ngoài là hàng xóm nhìn em như nhìn người nổi tiếng. Họ xúm lại hỏi han – những câu xưa như người nguyên thủy mà có lẽ chẳng cần em kể ra anh cũng biết.
Đấy, phần là em muốn chiều lòng bố mẹ, chán nản với sự hỏi han nhiệt tình quá mức của hàng xóm, và phần nữa là em cũng oải với việc lê la café cùng mấy con bạn cùng cảnh ngộ rồi. Thêm nữa, em trai em mới lấy vợ, sinh được đứa bé nhìn kháu lắm. Bế ẵm nó, ngắm nó, em tự dưng cũng muốn có 1 đứa như thế. Tổng hợp các lí do lại thì là, em muốn lấy chồng rồi anh ạ! Vì thế mà, anh, lấy em nhé!
Anh, lấy em nhé! Em không xinh như hotgirl nhưng anh yên tâm, em cũng không xấu như Thị Nở đâu. Vẻ ngoài của em cũng đủ để mọi người xung quanh anh có thể thốt ra những câu, đại loại như: “Nhìn cũng được!”, “Cũng tạm! Không xinh không xấu!”, “Nhìn kĩ cũng có nét duyên!”… Chân em không dài như người mẫu, nhưng em đủ cao để với tới những cái cần với! Nếu không với được những thứ cao quá thì em có thể kê ghế, lấy gậy khều…, muôn ngàn cách để linh động mà, đâu phải chân không dài thì đành chịu chết, phải không anh! Thế thôi, cho ngoại hình, cũng là đủ rồi anh nhỉ! Em nhớ, cánh con trai các anh thường kháo nhau, đừng nên lấy vợ đẹp mà, cứ thường thường bậc trung là… dễ “xài” nhất!
Anh, lấy em nhé! Em không sắc sảo nhưng em tự thấy mình cũng đủ hiểu biết và biết suy nghĩ, có nhiều người còn khen em thông minh ấy chứ! Trong đời sống hàng ngày, trong các mối quan hệ, em tin mình sẽ biết đối nhân xử thế, biết thế nào là nên và không nên, biết chừng nào là đủ. Con chúng mình sau này sẽ được thừa hưởng nguồn gene tốt từ anh và em, và em nhất định sẽ dạy dỗ chúng trở thành những con ngoan trò giỏi, những con người có ích!
Lấy em nhé, em không hứa sẽ làm cô vợ ngoan gọi dạ bảo vâng, anh nói gì cũng nghe răm rắp không cãi lại nửa lời, cũng chẳng không dám nói lên ý kiến của mình. Cuộc sống chung sẽ có nhiều khó khăn, chông gai, cũng như 2 cái tôi của 2 con người khác nhau sẽ có những xung đột, bất hòa, và em hứa sẽ lắng nghe anh, cố gắng để hiểu anh, thông cảm cho anh, làm người bạn chia sẻ mọi thứ trong cuộc sống của anh, là bến đỗ bình yên cho anh cả đời.
Lấy em anh nhé, em hứa sẽ không nói nhiều lải nhải, càu nhàu cả ngày làm anh nhức đầu như những bà vợ trong phim đâu. Nhưng nếu anh bừa bộn luộm thuộm, anh đi nhậu nhẹt rong chơi tối ngày, anh bỏ bê vợ con, anh à ơi cô nàng khác nào đó, thì chắc chắn em cũng sẽ cằn nhằn đấy! Em sẽ không bắt anh phải thế này, muốn anh phải thế nọ theo ý thích riêng của mình. Anh là anh, và em tôn trọng điều đó. Nhưng em rất mong, cái gì là xấu, là không tốt, thì anh sẽ sửa dần dần cho tốt lên, để cuộc sống chung của mình được dễ chịu, vui vẻ hơn anh nhé!
Video đang HOT
Anh, lấy em nhé! Em sẽ tặng anh những đứa trẻ mạnh mẽ, thông minh giống anh và biết điều, dịu dàng giống em. Em sẽ yêu thương bố mẹ anh, làm tròn đạo dâu con với ông bà, coi những người thân của anh cũng như những người họ hàng anh em của em vậy. Chúng ta sẽ cùng chung tay xây 1 tổ ấm hạnh phúc viên mãn tròn đầy, anh nhỉ!
Có em trong đời, anh sẽ được một cô vợ không hẳn tuyệt vời về mọi mặt, nhưng chắc chắn sẽ là người có đủ tình cảm để chia sẻ cùng anh những đắng cay ngọt bùi của cuộc đời. Còn về khoản chân thành và chung thủy thì em có thừa để gắn bó với anh cho tới lúc đầu bạc răng long. Em rất chắc chắn về điểm này, vì thế, nếu anh bỏ lỡ em, anh sẽ hối tiếc rất nhiều đấy! Vì thế mà, anh, lấy em nhé!
Còn về tiêu chuẩn của em ư, không nhiều đâu anh ạ! Em có như nào thì em cũng mong ở anh như thế thôi! Các cụ chẳng bảo, lấy nhau thì phải đôi lứa xứng đôi mới được bền lâu, chênh lệch, cọc cạch thì chẳng chóng thì chầy cũng trở thành khập khiễng kê sao cho vừa còn gì! Em chẳng cần anh phải đẹp trai lồng lộng, giàu có nứt đố đổ vách hay ga lăng hết cỡ đâu. Chỉ cần anh bình thường, giản dị, chân thành và chung thủy, là em mãn nguyện lắm rồi!
Em muốn anh xuất hiện, để ôm anh thật chặt và nói với anh rằng: “Anh trốn em lâu quá, em rất nhớ anh!”. Em muốn anh tới, để em khỏi phải mải miết chạy đuổi tìm anh nữa, để mẹ hết hẳn bệnh càu nhàu em là gái ế mà không biết xấu hổ, rồi thúc giục em đi tìm anh, để những người quen biết không còn thắc mắc và hỏi thăm về anh suốt ngày, để em tránh được hàng tá những rắc rối với những sự gán ghép, những ông mai bà mối nghiệp dư. Anh đến bên em đi, để em có thể tự nay nấu cho anh những món anh thích, mua cho anh những bộ quần áo thật đẹp, chọn cho anh những chiếc cà vạt thật vừa – những điều em chỉ dành riêng cho người em gọi là chồng! Nhất định đấy!
Theo Phunuvagiadinh.vn
Tan nát gia đình vì facebook
Facebook là nơi giúp ta giải trí cũng như tìm được những người đồng cảm, Nhưng chỉ vì phút mềm yếu, tôi đã đát mất hạnh phúc gia đình mà mình bao công vun đắp.
Tôi đã từng có một mái ấm hạnh phúc và bình yên. Gia đình tôi là gia đình kiểu mẫu của hai họ nội ngoại cũng như khu phố. Chồng tôi là cán bộ nhà nước, tôi là nhân viên văn phòng của một công ty xuất nhập khẩu lớn. Những tưởng hạnh phúc sẽ mãi vẹn tròn khi con gái thứ hai ra đời, nhưng rồi chính tôi lại là người đạp đổ tất cả.
Công việc của tôi chủ yếu liên hệ với khách hàng bằng email nên tôi có nhiều thời gian rảnh để lướt web. Và chuyện gì đến rồi cũng phải đến. Sau thời gian dùng facebook tôi dần dần bắt nhịp với mạng xã hội này. Chỉ cần mở máy tính cơ quan ra là tôi online facebook ngay lập tức. Nó dần già trở thành thói quen không thể thiếu.
Rồi tôi gặp anh, một người có nick name và avatar gây cho tôi tò mò. Sau vài lần chat chúng tôi trở thành bạn bè. Anh thường xuyên đăng những dòng trạng thái buồn mênh mang. Với giọng văn nhẹ nhàng, ngọt ngào và có gì đó khiến người khác cảm nhận anh rất chân thành đã khiến tôi "nghiện" từ khi nào không hay.
Không chỉ ôm máy tính cơ quan mà tôi còn ôm điện thoại khi về tới nhà, khi đưa con đi khu vui chơi, đi chợ, đi đón ông xã... Tôi online chỉ để được nói chuyện cùng anh. Dường như những câu chuyện giữa chúng tôi không bao giờ kết thúc.
Anh nhẹ nhàng kể về gia đình không mấy hạnh phúc, vợ anh một người phụ nữ bình thường, bốp chát. Anh có một cô con gái nhưng vì quá nghe lời mẹ nên không có thiện cảm với bố. Hiện anh đang là kỹ sư cho một công ty xây dựng cách chỗ tôi hơn 200km.
Tôi trở thành nơi cho anh trút bầu tâm sự mà không một ai chia sẻ được giúp anh. Lâu dần tôi và anh hiểu nhau tới độ chỉ cần anh đăng một câu nói vu vơ thôi đã làm tôi lo lắng và hiểu rằng anh đang gặp vấn đề.
Với anh, tôi giống như một người ngồi trên thuyền giữa biển, anh đang bơi và sắp hụt hơi... Chúng tôi, có những điểm chung và những điểm trái ngược nhau, anh thu hút tôi bởi nỗi bất hạnh của một người đàn ông đầy suy tư, tôi là chiếc phao cứu rỗi linh hồn anh với sự dịu dàng và bao dung của một người đàn bà. Tôi có thứ mà vợ anh không có. Còn anh nhẹ nhàng và tình cảm, khác với người chồng chỉ biết đi công tác và ngủ ngáy của tôi.
Gần một năm trời, tôi và anh chia sẻ cuộc sống bằng những lời bình luận, bằng những lần chat kéo dài cả ngày trời. Tôi đã gục ngã, và chắc rằng anh cũng đã thương tôi từ lâu lắm rồi.
Nhưng mỗi lần nhìn hai đứa con xinh đẹp và học giỏi, ngoan ngoãn tôi lại rơi vào bao cảm xúc khó diễn tả nên lời. Muốn chạy trốn khỏi mạng ảo, muốn quên anh đi nhưng bất lực. Khóa rồi mở facbook hàng bao lần, nhưng chỉ được một hai ngày thôi tôi đã điên cuồng vì nhớ anh da diết.
Anh không hứa hẹn hay đòi hỏi tôi bất cứ gì. Chỉ gặp nhau trên mạng và nói đủ thứ chuyện trên trời dưới biển đã giúp chúng tôi giải tỏa căng thẳng từ công việc, sự ngột ngạt và buồn tẻ của gia đình. Chúng tôi yêu nhau thật sự.
Chồng tôi không mấy để ý đến cảm xúc của vợ, nên anh chẳng mảy may nghi ngờ gì. Nhưng tôi luôn rơi vào trạng thái cắn rứt, xấu hổ và sợ sệt. Tôi nói thật với anh rằng tôi không thể tiếp tục. Sau đó anh khóa facebook nhưng rồi chính tôi lại đi tìm anh. Tôi nhớ anh đến mức tôi gọi điện thoại cho anh.
Tôi và anh đã quyết định gặp nhau vào tháng sáu tới để thỏa nỗi chờ mong. Tôi sợ mình sẽ đánh đổ gia đình nhỏ bé để chạy theo anh... Giờ đây trong đầu tôi chỉ nghĩ đến anh mà thôi. Dù chưa một lần hẹn hò, chưa một lần nắm tay nhưng cả anh và tôi đều cảm thấy chúng tôi cần nhau đến mức nào.
Không ngờ, tôi lại trở thành người vợ ngoại tình, dù là ngoại tình tư tưởng hay suy nghĩ thì tôi cũng đang đánh mất cuộc sống hiện tại. Nhưng tôi không đủ sức để dứt ra khỏi anh, khỏi cuộc sống mạng ảo.
Thì ra, sự cấm đoán nào cũng có sức hút mạnh mẽ, "ăn vụng" đã làm tôi trở thành một người đàn bà hoàn toàn khác. Một người vợ không thiết tha ôm chồng mà chỉ mê mải nhắn tin, chụp hình gửi anh, một người mẹ không còn chăm chút từng ly từng tí cho các con mà chỉ quan tâm người ấy hôm nay ăn gì, mặc gì, buồn hay vui...
Tội thật sự đã đánh mất chính bản thân mình mất rồi.
Theo Phunuvagiadinh.vn
Ly dị người vợ kém sắc, một tờ giấy khiến tôi day dứt mãi không nguôi Vô tình phát hiện được phiếu khám thai của vợ, tôi từ bàng hoàng đến hối hận không thôi. Tôi với Thương yêu nhau 3 năm rồi mới cưới. Ngày đó, Thương không chỉ là hoa khôi của khoa mà còn rất tài giỏi và năng động. Chinh phục được Thương, tôi mát mày, mát mặt với bạn bè. Tôi với Thương đã...