Em đừng khóc nữa… được không?
Dù có khóc em vẫn sẽ là cô gái mạnh mẽ. Anh biết chứ. Nhưng cái người đã không còn thương em nữa, cứ khóc mãi vì người ta chẳng phải lãng phí những giọt nước mắt kia hay sao?
ảnh minh họa
Có phải khi người ấy bỏ em ra đi, em thấy như mình đã mất đi tất cả, chẳng còn gì nữa, điều duy nhất em cảm nhận được là nỗi đau dường như bất tận, đau đến mức mọi cảm xúc như chai lì, chết lặng, thứ còn lại chỉ là những giọt nước mắt vô thức rơi mỗi khi em nghĩ về?
Em ngốc lắm. Đừng nghĩ rằng em có thể quen dần với nỗi đau, cơn đau sau sẽ qua nhanh và dễ dàng hơn cơn đau trước đó, chẳng phải vậy đâu em, đừng tự dối lòng mình như thế, bởi vết thương nào cũng nhói và nỗi đau nào cũng rất dài..
Anh biết có một cô gái cứ dại khờ chạy theo một bóng người đã nhạt màu, ngu ngốc níu kéo một bàn tay đã buông ra chẳng cần nắm tay cô ấy nữa, vẫn cứ kiên nhẫn với niềm tin mong manh rằng người ấy vẫn còn yêu. Để rồi nước mắt chảy dài những đêm một mình ôm nỗi nhớ, chờ đợi một người đã lãng quên mình.
Em có thể khóc vì không đành lòng, không cam tâm. Em có thể khóc vì lòng kiêu hãnh của một người con gái không muốn là người bị bỏ rơi. Nhưng đừng khóc vì tin rằng nước mắt em rơi có thể mang người ấy quay trở về bên em.
Sẽ có lúc em giật mình nhận ra, điều đó là vô nghĩa. Em sẽ cười bản thân rằng mình đã từng ngốc nghếch như thế đấy. Anh biết em yêu thương người ấy quá nhiều, tình yêu thật tâm và chân thành nơi em là thứ anh ta đã có, vậy mà người đó vẫn nhẫn tâm bỏ em ở lại mà ra đi đấy thôi? Dù cho em có khóc cạn nước mắt, có đau đớn thế nào đi chăng nữa cũng thể thay đổi một trái tim không còn dịu dàng ấm áp dành riêng cho em.
Dù có khóc em vẫn sẽ là cô gái mạnh mẽ. Anh biết chứ. Nhưng cái người đã không còn thương em nữa, cứ khóc mãi vì người ta chẳng phải lãng phí những giọt nước mắt kia hay sao?
Video đang HOT
Có phải em cũng đã nghĩ về một hạnh phúc giản đơn như cái cách người ta nói về hạnh phúc giống nhau vậy. Em đã từng rất hạnh phúc khi có người ấy ở bên đúng không?.. Để rồi mỗi khi nghĩ về em lại cảm thấy mình lạc lõng, mệt mỏi và hụt hẫng biết chừng nào. Thế giới ngoài kia chẳng dành cho em.. Hồi ức đau đớn thì đáng buồn còn hạnh phúc thì đáng sợ.
Em đừng đợi vì người ấy chưa chắc đã trở về, và em vẫn phải yêu thương bản thân mình trước.Nhưng anh tin rằng, người thật sự yêu em người ấy sẽ biết chấp nhận từng nỗi ám ảnh quá khứ nơi em. Biết vuốt ve, che chở từng viết thương mà em đang chịu đựng. Biết lúc nào em cần khóc, cần gục ngã, và cần được đỡ đứng dậy.Chứ không phải một người vội vã đến bên em, yêu sự hoàn hảo người ta thấy được nơi em, cho em tất cả rồi vộ vàng ra đi mang đi hết khi thấy những khuyết điểm xấu xí mà chính tâm hồn em đang đục ngầu đi theo năm tháng..
Đừng nghĩ rằng mình không xứng đáng, không giữ nổi yêu thương. Anh tin sẽ có người kiên nhẫn ở bên em, đi cùng em đến cuối con đường. Bởi vì cô gái như em là người biết trân trọng hạnh phúc hơn bất kì cô gái nào khác.Bởi yêu thương không dễ gì vứt bỏ, mỉm cười dù trong lòng đau nhói chẳng phải điều dễ dàng. Nhưng cô gái à, em phải tin là tình yêu luôn đến với những người xứng đáng. Mà chắc chắn, là em xứng đáng.Đừng khóc nữa em nhé. Vì điều em cần là hạnh phúc phải không?
Theo blogtamsu
Chỉ vì một câu nói của tôi, em về bỏ chồng
Em vui, em đang vui vì sắp trở về bên người cũ. Nhưng sao tôi chẳng vui tí nào. Tôi thấy thật thương hại cho người đàn ông kia vì lấy phải người vợ tham vàng bỏ ngãi như em.
Tôi gật đầu đồng ý mà lòng đau như cắt. Tôi cũng tin, em sẽ chờ đợi tôi có được của cải giàu hơn người như lời em nói. (Ảnh minh họa)
Sau đó, em thông báo cho tôi rằng &'em đã bỏ chồng như ý của anh' bằng một giọng đầy vui mừng khiến tôi cảm thấy có chút đau lòng. Đau lòng không phải vì còn thương nhớ em, mà đau lòng vì người đàn bà tôi đã từng yêu giờ lại trở nên quá tầm thường.
Ngày trước, tôi đã yêu em, yêu đến điên dại nhưng kẻ chỉ với hai bàn tay trắng như tôi không được bố mẹ em chấp thuận. Mẹ em nói, em xinh đẹp nên không thể lấy chồng nghèo. Bà còn dùng những lời lẽ xúc phạm tôi khiến lòng tự trọng của tôi tổn thương vô bờ bến. Nhưng vì yêu em nên tôi hi vọng em sẽ thuyết phục được bố mẹ. Nào ngờ, em khóc lóc nói với tôi rằng, em không thể nào yêu tôi, em phải nghe lời mẹ em, em không thể làm đứa con bất hiếu.
Tôi gật đầu đồng ý mà lòng đau như cắt. Tôi cũng tin, em sẽ chờ đợi tôi có được của cải giàu hơn người như lời em nói. Nhưng, 2 tháng sau, em chạy theo một người đàn ông khác, giàu có, có nhiều tiền mà theo lời em thì, mẹ em rất thích người đó. Tôi ngậm ngùi nhìn người yêu lên xe hoa về nhà chồng mà trong lòng hận vô cùng. Hận vì mình không thể khiến cho người yêu hạnh phúc.
Lẽ ra, tôi nên hận em vì em đã phản bội tôi chạy theo tiền bạc. Nhưng làm sao tôi có thể ích kỉ giữ em, khi mà tôi chẳng có gì trong tay.
3 năm sau, tôi trở về với một bộ dạng khác. Tôi đã giàu có, thật sự là giàu có. Còn em và người chồng của mình, có vẻ như đang sống rất hạnh phúc. Tôi nghe nói, người đàn ông đó vô cùng yêu em, chiều em, cung phụng em. Chỉ là, của cải bố mẹ anh ta có được, dành dụm cho anh ta cũng còn chẳng đáng là bao. Hoặc có thể, anh ta không giàu như mẹ em nghĩ. Thế nên, cuộc sống của em có chút khó khăn về kinh tế.
Tôi và anh ta, nhìn khác nhau một trời một vực. Có dịp về, tôi đã chủ động gặp và liên lạc với em. Thật ra, bao nhiêu năm qua, biết em đã là vợ của người ta nhưng tôi không thể nào quên em. Có lẽ, đó là nỗi nhớ và cả sự hận thù dành cho mối tình đầu. Tôi đã từng yêu em điên dại, thì có lý gì có thể quên em được. Em là mối tình mà cả đời này tôi cũng không thể quên.
Điều ngạc nhiên là, sau khi gặp lại em, em đã vô cùng khác trước. Em vẫn dịu dàng thùy mị, vẫn nhẹ nhàng và uyển chuyển như trước. Nhưng trong mắt em có điều gì đó đầy tham vọng khi biết, tôi đang làm giám đốc một công ty lớn. Khi nói với em về sự nghiệp của mình và nói rằng, tôi chưa có vợ con, em ánh lên một niềm hạnh phúc. Điều này, tôi hiểu hơn ai hết. Vì tôi đã từng yêu em suốt thời gian dài.
Nhưng, tôi hoàn toàn không có ý định đó. Chỉ là, muốn gặp lại em, xem giờ em sống ra sao. Tôi cũng muốn quên đi chuyện cũ.
ấy vậy mà, em có ý muốn được hẹn hò trở lại với tôi chỉ sau vài lần gặp nhau. Em nói, em còn rất yêu tôi vì mẹ em bắt em lấy người ta, chứ em không hề muốn như vậy. Em xin lỗi tôi.
Tôi đã nói với em rằng, có được người chồng như chồng em, yêu thương và chiều chuộng em hết mực, thật chẳng dễ gì, em hãy giữ lấy gia đình hạnh phúc này. Em nói, em thật lòng yêu tôi và muốn quay về bên tôi.
Sau lời tôi nói, em đã có chồng, tôi không thể gần bên em, tôi thật không ngờ, ngày hôm sau, em nói, em đã ly hôn chồng. Và em chỉ chờ anh ta kí vào tờ đơn thôi. Nếu vậy, em có thể ở bên tôi.(Ảnh minh họa)
Thật thương cho em, sao bây giờ em lại trở nên như thế. Em không biết là, mình đã có chồng con rồi sao Tôi cười bảo em &'không thể được, em là gái đã có chồng, anh không thể làm điều sai trái. Em hãy sống với chồng em, yêu thương người ta cho chọn đạo làm vợ'.
Em khóc, vẫn đẹp hút hồn như ngày nào nhưng lại có chút ma mãnh, thiếu chân thành. Dường như đó là giọt nước mắt lấy lòng tôi.
Không biết có phải, bao năm vật lộn với công việc kinh doanh đã khiến tôi trở nên cảnh giác và đa nghi hơn không, nhưng tôi luôn thấy ở em có gì đó khác lạ. Em không còn là cô gái ngày nào. Có thể, tiền bạc hay gánh nặng kinh tế gia đình đã khiến em đổi khác.
Sau lời tôi nói, em đã có chồng, tôi không thể gần bên em, tôi thật không ngờ, ngày hôm sau, em nói, em đã ly hôn chồng. Và em chỉ chờ anh ta kí vào tờ đơn thôi. Nếu vậy, em có thể ở bên tôi.
Em vui, em đang vui vì sắp trở về bên người cũ. Nhưng sao, tôi chẳng vui tí nào. Tôi thấy thật thương hại cho người đàn ông kia vì lấy phải người vợ tham vàng bỏ ngãi như em. Bao năm chăm sóc vợ con, anh ta được gì, hay chỉ là sự phản bội trắng trợn này? Thật may ngày đó tôi không cưới em, nếu không, có thể, bây giờ tôi cũng là nạn nhân bị cắm sừng.
Tôi cười khi em nói điều đó nhưng lòng đau đớn, một nụ cười mỉa mai. Tôi cất bước quay lưng, không chào em một lời. Mặc em ú ớ gọi với theo tôi.
Có lẽ, ngày hôm nay, chồng em đã kí vào tờ đơn ly hôn đó. Tôi cũng không ngăn cản việc ấy, không giải thích gì thêm với anh ta. Vì tôi nghĩ, biết đâu đó, ly hôn lại là con đường tốt cho người đàn ông bất hạnh ấy thì sao...
Theo Eva
Hạnh phúc quanh ta Lúc ở bên nhau, hai người thi thoảng lại gây gỗ, thi thoảng lại đánh nhau. Đó là kẻ xấu xa cướp món điểm tâm ngon lành của bạn, là kẻ chuyên đi mật báo với bố mẹ về bạn. Nhưng cũng là người quan tâm chăm sóc bạn hơn bất cứ ai trên đời, bạn và người đó, có mối quan hệ...