Em đừng bao giờ ngoảnh đầu lại để thương hại tôi lần nữa
Ngay cả con và em tôi còn chẳng bao vệ được, mãi chỉ là một người đàn ông tồi, đáng bị khinh bỉ.
ảnh minh họa
Thời gian trôi đi, mọi thứ thay đổi từng ngày nhưng quá khứ lại luôn im đậm vào trái tim tôi mỗi ngày. Em là một người con gái xinh đẹp, giỏi giang và cá tính. Có lẽ để chê em một cái gì đó là rất khó ngoài vấn đề em coi mình luôn đúng. Em biết đối xử làm sao cho tốt với mọi người xung quanh. Chính vì thế em được bao nhiêu người quý mến, hay đơn giản được rất nhiều người đàn ông giỏi và đẹp tán tỉnh. Tôi, một thằng vô duyên, ăn nói chẳng hề suy nghĩ, lại không đẹp trai, nóng tính, không biết làm bất cứ việc nhà nào. Tôi sống vô lo vô nghĩ, luôn coi thường mọi thứ. Chúng tôi chênh lệch rất nhiều, tôi yêu em nhưng chẳng dám nói vì biết khoảng cách của mình và em như thế nào. Cuối năm 2013, em lại là người tỏ tình trước, tôi thực sự hạnh phúc. Từ ngày ở bên em, tôi ngoan hơn rất nhiều, luôn nghe theo lời em.
Yêu được một thời gian, tôi cũng hỏi tại sao lại chọn tôi. Em suy nghĩ một hồi rồi nói hồi đó thấy tôi vậy nên nghĩ ra cách gì đấy để lôi tôi ra chứ thực sự chẳng có tình cảm với tôi. Tôi thực sự rất buồn vì biết trong tim em tôi luôn nhỏ bé. Tôi chấp nhận và kệ, quá yêu nên tôi chấp nhận mọi thứ, chẳng cần biết em đối xử với tôi như thế nào. Thực sự tôi chỉ cần em ở bên cạnh là đủ. Chúng tôi yêu nhau được một năm thì tôi ra trường và bắt đầu đi làm, còn em học chưa xong, khi đó chúng tôi cũng quyết định ở chung.
Từ một thằng con trai chẳng biết làm gì, tôi đã dần thay đổi. Vì em luôn yếu hơn người bình thường nên tôi cố làm mọi thứ cho em. Tôi đã biết giặt quần áo, dọn phòng. Thời gian cứ thế trôi đi, vui có buồn cũng có, có lẽ là buồn nhiều hơn. Ngày sinh nhật em, tôi chẳng cho em được cái gì, còn để em khóc. Khi chúng tôi sống với nhau được 8 tháng thì em có bầu, chẳng hề nói cho tôi biết. Những thay đổi của em tôi cũng biết thừa, tôi vui mừng khi được làm bố, giả vờ hỏi em nếu có con để tên con là gì. Em chỉ nói “Đan Đan”. Tôi vui và hạnh phúc vô cùng, luôn giả vờ không biết, còn em lại cố giấu.
Rồi em lẳng lặng về quê. Khi em nói em có thai cũng là lúc tôi hay tin em bị sẩy do dạ con thấp và đi đường xa nên mệt. Tôi rất buồn nhưng thực sự cần em, cố gọi em lên để chăm sóc, từ đó tôi càng yêu em nhiều hơn, yêu một cách điên cuồng, muốn cưới để được gần em, em lại muốn rong chơi. Ngày ông tôi ốm nặng, tôi đề nghị cưới để ông đi được thanh thản. Em chẳng đồng ý. Ngày ông dần dần kiệt sực, muốn tôi ở gần ông thì tôi lại mặc kệ để về nhà em cùng em.
Video đang HOT
Từ ngày em đi làm mọi thứ càng thay đổi. Em vào làm cùng công ty với tôi nhưng khác bộ phận. Em từ một người con gái giản dị nay đã biết trang điểm, dưỡng da, hay mua sắm một đống quần áo để rồi chẳng mặc đến hay không vừa. Em bắt đầu đi chơi với những đồng nghiệp mà tôi từng gặp, thực sự họ không tốt. Tôi chỉ nói nhẹ rồi lại im lặng. Có hôm tôi ngồi trước cổng phòng trọ chờ em đi liên hoan về đến tận 23h30, luôn lo lắng cho em, còn em cứ thảnh thơi sống.
Xung quanh em bắt đầu có nhiều người theo đuổi hơn. Tôi chỉ im lặng để cố được bên em vì muốn có em, nhưng rồi em luôn đề cập đến chuyện chia tay. Tôi rơi nước mắt, năn nỉ em tiếp tục ở bên cạnh mình. 30/4 em đi chơi, tôi giấu em vay tiền bạn mua vé máy bay, rồi đưa 2 triệu để em đi. Nhưng khi về em còn thay đổi hơn nữa. Em luôn nói đừng cố lôi em lại gần vì chẳng có kết quả gì đâu. Tôi im lặng và tiếp tục sống cạnh em. Việc gì đến cũng đến, cách đây một tháng chúng tôi cãi nhau rất to, cũng là lần thứ 3 tôi dám cãi lại em, dám nói em thẳng thắn như vậy. Kết quả là 11h30 đêm em gập quần áo và đuổi tôi ra khỏi phòng.
Hai ngày sau đó tôi cố liên lạc với em, để đến mức em nói tôi là loại chẳng ra gì, em nói có người khác, rồi bảo tôi chỉ như những thằng con trai khác, không ăn được thì đạp đổ. Khi đọc được dòng đó tôi chẳng biết nói gì. Từ ngày xa em cuộc sống của tôi rất tối tăm, dần mất đi mọi thứ, ngay cả công việc hay người thân. Có lẽ em nói đúng, tôi chẳng làm được trò trống gì. Ngay cả con và em tôi còn chẳng bao vệ được, mãi chỉ là một người đàn ông tồi, đáng bị khinh bỉ.
Em à, mong cho những dòng tôi viết sẽ đến được với em, để em biết tôi và em như thế nào. Có lẽ tôi mãi là người tồi, chẳng có gì, chẳng hề biết thay đổi khi em luôn cho cơ hội. Hãy cố gắng sống tốt nhé, đừng bao giờ ngoảnh đầu thương hại một người như tôi lần nữa. Cứ để mọi thứ đến với tôi.
Theo VNE
Sốc nặng với bí mật của chồng sắp cưới
Tôi tiếp tục sốc tập 2 bởi bên kia cũng hiện lên 1 hình ảnh 1 cô gái với tình trạng như anh đang ưỡn ẹo mời gọi.
Chào cả nhà,
Tôi ngồi viết những dòng này không phải để mọi người thương hại bản thân tôi hay để chửi rủa bạn trai cũ của tôi. Tất cả chỉ là tôi muốn được nhẹ nhõm bớt tâm trạng sầu thảm của mình suốt 1 tuần vừa qua mà thôi.
Là con út trong nhà 3 anh em, trên tôi là 2 anh trai. Các anh đều đã lập gia đình và ổn định cuộc sống. Chỉ còn mình tôi bé út nhất nhà chưa có gia đình riêng. Thế nên tôi được cả nhà yêu thương, chăm chút nhiều lắm.
Mọi chuyện lớn bé tôi đều được cả nhà lo lắng. Lúc nào tôi cũng được sống trong cái vỏ bọc của sự an toàn ấy. Nhiều lúc nghĩ đúng là số mình may mắn mới được có 1 gia đình như vậy.
Lớn lên, chuyện chọn trường nào, học ngành gì cũng là 2 anh tôi định hướng, học xong rồi cũng là anh tôi lo việc. Và thậm chí việc tìm người yêu của tôi cũng là do anh tôi sắp xếp. Với sự sắp xếp hoàn hảo ấy, tôi sớm có được một người đàn ông tưởng chừng là tốt. Anh là đồng nghiệp của anh cả nhà tôi.
Hơn tôi 6 tuổi, làm Tín dụng, là một người đàn ông với vẻ ngoài không có gì đặc biệt không muốn nói là hơi kém bảnh trai. Nhưng bù lại, ở bên anh tôi thấy được yêu thương, được cảm thấy an toàn. Với tôi như vậy là quá đủ. Bởi từ nhỏ tới giờ tôi cũng chỉ cần thứ tình cảm chở che ấy.
Tôi cứ như vậy chìm đắm trong thứ tình yêu anh dành cho mình trong suốt thời gian là 3 năm. Cứ ngỡ, mọi chuyện đã an bài, chúng tôi chỉ đợi ngày lành tháng tốt đã định vào tháng 10 năm nay là về chung một nhà. Vậy mà tôi đã phát hiện ra một chuyện động trời.
Do anh trai tôi bật đèn xanh cho anh ấy đến nhà chơi, rồi tạo điều kiện cho chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều, nên chúng tôi đã dễ dàng trở nên thân thiết hơn. Mọi chuyện được sắp đặt nhưng vẫn vô cùng tự nhiên. Tình cảm của tôi cũng vì thế mà lớn dần lên. Tôi chính thức nhận lời yêu anh sau 4 tháng anh tấn công dồn dập.
Hôm trước, anh nói bị cảm nên phải nghỉ làm. Tranh thủ giờ nghỉ trưa tôi tạt qua nhà anh 1 chút xem anh đau ốm ra sao. Vì nhà đó chỉ có mình anh ở, bố mẹ vẫn ở quê nên việc qua lại cũng không có gì bất tiện. Tôi có chìa khóa riêng nên chủ động mở cửa vào. Vừa nhìn thấy anh, anh giật bắn mình, tôi cũng giật mình và xấu hổ không kém. Bởi trước mắt tôi là hình bạn trai trần như nhộng, không mảnh vải che thân.
Thấy tôi anh vội vàng phi ra vơ vội quần áo mặc vào mà chưa kịp tắt màn hình máy tính đi. Tôi tiếp tục sốc tập 2 bởi bên kia cũng hiện lên 1 hình ảnh 1 cô gái với tình trạng như anh đang ưỡn ẹo mời gọi. Hóa ra thứ đó người ta gọi là chát sex. Tôi không còn đủ bình tĩnh mà đợi anh ta mặc quần áo rồi nói chuyện được nữa. Tôi dùng nốt chút sức lực còn lại để bỏ chạy ra khỏi cái nơi kinh tởm ấy.
Chuyện đã xảy ra tuần nay rồi nhưng tôi vẫn chưa thể nối lại liên lạc với anh ta bởi tôi vẫn chưa hết kinh sợ cái con người ấy. Mặc dù anh ấy thường xuyên gọi, rồi đến nhà, rồi nhờ anh tôi can thiệp đủ đường nhưng tôi vẫn giữ nguyên thái độ. Chưa bao giờ tôi thấy hụt hẫng đến như thế.
Chẳng nhẽ người đàn ông mà tôi yêu, tôi chọn lựa làm chỗ dựa của đời mình lại bệnh hoạn như thế hay sao?
Không còn lời nào có thể bao biện cho cái hành động đó. Ngoài việc phát hiện bạn trai bệnh hoạn, tôi còn vô cùng đau đớn khi biết mình không phải là người duy nhất trong trái tim anh như tôi vẫn tưởng.
Theo BaoDatViet
Đừng bao giờ offline với anh Chúng ta quen nhau trên mạng Internet, có tình cảm với nhau qua chat và yêu nhau từ lần gặp mặt ngoài đời đầu tiên. Những khi nick của em chưa sáng đèn, là khi ấy anh còn hồi hộp chờ mong không yên. Những ngày xưa ấy là những ngày tươi đẹp nhất. Là mỗi tối anh và em hồi hộp online...