Em dễ dãi vậy sao?
Tôi thật sự không ngờ em là người như vậy, em đã phản bội, đã thất hứa và đã làm tổn thương tôi.
Tôi năm nay 24 tuổi, tốt nghiệp đại học với tấm bằng giỏi trên tay, tôi không khó lắm để tìm một công việc tại Hà Nội, hiện tôi đang công tác tại một công ty trực thuộc UBND thành phố Hà Nội và tôi cũng đã có ý định gắn bó lâu dài tại đây. Tôi sinh ra và lớn lên trên mảnh đất xứ Thanh đầy nắng và gió, gia đình tôi cũng không phải thuộc hạng khá giả nhưng cũng không phải là thiếu thốn lắm, bố mẹ tôi luôn cô gắng để hai chị em tôi được ăn học đến nơi đến chốn.
Câu chuyện tình cảm của tôi bắt đầu từ tháng 4/2010, tôi quen em khi em đang học cấp 3 ở một huyện của tỉnh Lạng Sơn. Theo nhận xét của tôi và bạn bè em thì em là một cô gái khá xinh xắn, học giỏi, hiền lành và rất thật thà, cũng chính vì những điểm ấy mà tôi đã đem lòng yêu em. Sau gần nửa năm quen em và chính xác là 2 tháng tán tỉnh em thì tôi đã có được em. Lúc đó thực sự tôi rất vui và hạnh phúc nhưng bên cạnh đó tôi và em cũng gặp rất nhiều khó khăn từ phía gia đình em, đặc biệt là mẹ của em. Khi em tốt nghiệp cấp 3 và đi thi đại học thì tôi cũng đã cố gắng thu xếp công công việc để lên Thái Nguyên đưa em đi thi, sau đó tôi lại đưa em xuống Hà Nội để dự thi, suốt thời gian đó tôi đã cố gắng chăm sóc cho em thật tốt và em cũng rất vui khi được tôi chăm sóc như vậy, nhưng vì việc tôi đưa em đi thi chưa được sự đồng ý của mẹ em và cũng do một số bạn bè em có thể là đố kị nên luôn nói xâu tôi vì mẹ em chưa biết gì về tôi nên sau khi biết tôi đưa em đi thi thì mẹ em đã gọi điện và nhắn tin xúc phạm tôi nhưng vì tình yêu của chúng tôi nên tôi và em vẫn rất tin tưởng và cố gắng vì tương lai của hai đứa. Thực sự đây là lần đầu tiên trong đời tôi bị một người xúc phạm và ghét tôi như vậy, tôi không phải đề cao bản thân mình nhưng tôi đi đâu cũng được mọi người yêu quí.
Sau khi em đậu đại học và em xuống Hà Nội để học thì tình yêu của chúng tôi càng đẹp hơn khi chúng tôi được gần nhau và hôm nào tôi cũng sang ăn cơm với em. Sau một thời gian, tôi chuyển sang ở một mình thứ nhất là vì tôi muốn sống thoải mái thứ hai và tôi muốn tôi và em sẽ có những không gian riêng, và cứ như vậy cuối tuần em được nghỉ thì em sang chơi và ăn cơm với tôi. Em là một người quen sống sung sướng vì ở nhà em được bố mẹ chiều chỉ việc chú tâm và công việc học hành của mình nên hầu như không phải đụng tay đụng chân nhiều khi em sang ở với tôi kể cả việc nhưng hôm tôi đi làm thêm về muộn em ở phòng chờ tôi về nhưng tôi vẫn muốn đi chợ và về nấu cơm cho em ăn. Cứ như vậy trong suốt hơn một năm tôi và em vẫn sống với nhau như vợ chồng vì tôi và em đã xác định đến với nhau.
Video đang HOT
Cầu chúc cho em có được người tình như tôi đã từng yêu em! (Ảnh minh họa)
Cứ tưởng mọi việc sẽ trôi đi nhẹ nhàng như vậy, nhưng trên đời này vẫn còn một chữ “ngờ”. Trong thời gian yêu nhau, em và tôi đã thề non hẹn biển bao nhiêu điều và em cũng đã thề độc rằng em không bao giờ phụ tôi trong khi đang yêu tôi nếu em phụ tôi thì em sẽ… chết.
Có những lúc tôi hay cố ý nói đùa với là em rất đa tình và em đã giận tôi khi tôi nói những lời như vậy, nhưng vì tôi rất hiểu em nên tôi biết một ngày nào đó chuyện này sẽ xảy ra nhưng tôi vẫn tin vào những lời hứa của em. Cho đến ngày mùng 1/4/2012, em về quê và tối hôm đó có một bạn đã đến chơi với em và tỏ tình với em – người đó cùng quê với em và cũng tình cờ về chung xe với em nên hai người mới biết nhau sau đó cho số điện thoại cho nhau (Tôi cũng đã nhiều lần khổ sở về việc em đi đâu gặp ai hễ có người nào xin số điện thoại thì đa số là em cho). Sau khi người ta nói lời yêu em đúng có một phút thì trái tim em đã lại rung động và không thể kiểm soát được bản thân mình, em đã quên tôi và quên những kỷ niệm mà hai đứa đã có với nhau trong suốt gần 2 năm trời. Khi em kể cho tôi nghe lúc đầu tôi rất sốc và nói lời chia tay với em nhưng sau đó tôi lại tha thứ cho em vì tôi còn rất yêu em.
Trước đó 2 ngày, em đã hứa sẽ chuyển ra ngoài sống cùng tôi để tiện cho việc học hành cũng như hai đứa được gần nhau, nhưng sau đó em lại không muốn ra nữa với lý do sợ ở bên tôi sẽ không thể không nhắn tin nói chuyện với người ta được, em nói khi đối xử tàn nhẫn với người ta thì em thấy tim em đau nhói và tôi đã bảo với em là tôi cần thời gian để suy nghĩ. Thế nhưng ngay hôm sau người ta sang chơi với em và hai người đã đi chơi với nhau cả ngày, em và người ta đã nắm tay nhau thậm chí là người ta hôn lên má em cho dù tôi và em vẫn còn yêu nhau. Tôi đã hỏi em là tình cảm của em giờ như thế nào và em trả lời là em chưa xác định được tình cảm của mình là như thế nào. Lúc đó tôi thực sự rất mong một lời hứa và lời níu kéo của em nhưng em đã không níu kéo vì em bảo em không đủ tự tin ở bên tôi và không dám hứa sẽ không có chuyện đó xảy ra nữa. Sau hôm ấy, tôi đã quyết định chia tay với em và nói với em là tôi muốn ở với em một đêm lần cuối, em đồng ý và tôi và em đã đi nhà nghỉ với nhau. Nhưng thật sự không ngờ 3 ngày sau đó, người ta lại sang chơi với em rồi hai người lại đi chơi và tối hôm đó em đã theo người ta vào nhà nghỉ và quan hệ với nhau. Tôi không thể nào tin nổi một người con gái vốn nổi tiếng là ngoan và hiền lại dễ dãiđến như vậy, chỉ 3 ngày, 3 ngày vào nhà nghỉ với hai người cho dù em chưa nhận lời yêu người ta, chỉ sau hai lần đi chơi mà em đã ngoan ngoãn vào nhà nghỉ với người ta. Tôi thật sự rất sốc và bị tổn thương rất nhiều vì em, vì những lời hứa và thề non hẹn biển của em. Em đã từng nói là khi đã sống với anh như vợ chồng như thế này rồi thì sao em còn đủ tự tin đi bên người khác, nhưng giờ em đang rất hạnh phúc và tự tin ở bên người khác đó thôi.
Giờ đây tôi và em đã xa nhau và em đang hạnh phúc bên người yêu mới của mình, tôi hy vọng là em sẽ đọc được bài viết này của tôi để em hiểu được mình làm như vậy là đúng hay sai và tôi chúc em sẽ hạnh phúc bên người yêu mới mà em đã chọn.
Cầu chúc cho em có được người tình như tôi đã từng yêu em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chưa một lần...!
Anh không nhận ra em bởi một lí do đơn giản anh chưa bao giờ có ý định tìm kiếm em!
Không biết từ khi nào, em đã có một thói quen mới, một thói quen buồn mà em chưa biết và chưa kịp chuẩn bị để có, thói quen khiến em chẳng định hình và cũng chẳng ước lượng được trước - thói quen nhớ anh! Em cũng không nhớ rõ là mình biết nhau từ khi nào nhưng em biết đã hơn một lần em mong được gặp anh.
Anh à, vui lắm khi bên cạnh anh nhưng cũng không ít nước mắt sau mỗi lần anh quay lưng một cách lạnh lùng. Dù em đã dặn lòng rằng anh không phải mẫu người của em nhưng em đã không ngăn được sự chờ mong về một dòng tin nhắn, một vài phút gặp gỡ, một cái nick vụt sáng, một nụ cười, một vòng tay ấm áp... Nhưng rồi em nhận được gì ngoài dòng tin nhắn ngắn củn xã giao, một nụ cười thoáng qua chỉ để biết rằng: "À, mình biết nhau" hay một cái nick vụt sáng rồi vụt tắt.
Những ngày qua thật sự là những ngày mệt mỏi nhất đối với em, em không biết phải làm gì cho đúng, làm gì để quên anh và sống một cách vô tư trong sáng nhất. Em lao vào nhiều cuộc vui, em đi với nhiều người, không kén chọn, cũng chẳng cần suy xét, chỉ để quên một người thôi. Nhưng khi đêm về, khi những cuộc vui đã qua thì em lại càng nhớ anh nhiều hơn, muốn gặp anh nhiều hơn. Em biết anh đã có lối đi cho riêng mình, anh đã chọn cho mình con đường ở phía trước, em cũng tự dặn lòng là đừng lao đầu vào nhưng rồi rút cuộc em lại càng ngày càng lún sâu hơn. Nhiều lúc em thấy mình yếu đuối một cách đáng khinh, em muốn cứng rắn lên nhiều hơn nữa nhưng chẳng bao giờ em mạnh mẽ hơn được khi tình cảm luôn xâm chiếm đa phần bộ não của em.
Tại sao cứ bắt em phải đau, cứ bắt em phải im lặng nhìn anh lướt qua? (Ảnh minh họa)
Có khi em cảm giác anh cũng có tình cảm với em nhưng có lúc em lại phát hiện hình như anh đang cố gắng vạch một ranh giới khá rõ đối với em. Em cũng không biết đâu là trực giác chính xác của mình nữa chỉ biết lao đầu vào mà nhớ, mà yêu thôi. Yêu anh là sai hay trái, bao nhiêu sẽ dừng lại được? Và khi nào thì em sẽ không phải quay quắt với những nỗi nhớ bơ vơ như vậy?! Thực sự là em rất sợ dính vào chuyện tình cảm nhưng hình như càng tránh, càng cố quên thì lại càng nhớ, sâu hơn. Anh khó hiểu, em chưa bao giờ gặp người con trai khó hiểu như vậy, em cũng không biết làm gì để hiểu được anh và làm gì để anh hiểu được em. Có lẽ đối với anh, em chỉ đơn thuần là một đứa em gái, một đứa em gái không hơn không kém hay cũng chỉ là một người bạn tương đối không quá thân thiết. Tại sao con trai cứ luôn như thế hả anh?!! Đến bên con gái thật nhẹ nhàng, quan tâm, chăm sóc thật chu đáo, quá ngọt ngào, ngọt ngào đến nỗi người con gái ấy phải nhầm tưởng, và... cho đến khi con gái đã bắt đầu nhung nhớ, vấn vương thì con trai lại vô tâm phủ định tất cả, lạnh lùng đi về một lối đi riêng. Tại sao lại để em nhận ra là bấy lâu em ngộ nhận, tại sao cứ bắt em phải đau, cứ bắt em phải im lặng nhìn anh lướt qua?
Anh đến nhanh rồi đi cũng nhanh, em tự hỏi bởi vì cái gì, nhưng tất cả vẫn vô vọng như những gì vốn có. Em nghĩ về anh nhiều lắm, nhiều hơn những gì em định nghĩ và hình như em nhận ra là mình đã thích anh thật rồi. Còn anh? Anh cho em hy vọng thật nhiều, mơ mộng nhiều rồi anh lại lạnh lùng cướp đi tất cả, em đối với anh chắc cũng chỉ là một người dự bị cần thì đến không cần thì đi, buồn thì tìm vui thì chẳng nhớ, em thấy cay đắng, em thấy lạnh lùng... thấy lạnh lùng mỗi đêm về khuya, thấy lạnh lùng khi anh lướt qua, thấy lạnh lùng vì những tin nhắn xã giao ngắn củn và càng đau khổ khi chợt nhận ra tình cảm của anh đối với em như hai trạng thái đối ngược: em càng nhớ thì anh càng quên, em càng mơ mộng thì anh càng thực tế, và em đi về phía anh khi mà chân anh đang hướng về một con đường khác.
Giữa con đường thênh thang đầy người, anh bỗng lướt qua, em với mắt theo hình bóng ấy, nhưng anh không thấy em, anh không nhận ra em bởi một lí do đơn giản anh chưa bao giờ có ý định tìm kiếm em! Chưa một lần...!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có chồng đẹp trai, suốt ngày lo "trói"! Chẳng ai có thể ngờ người yêu Long lại xấu như thế. Khi nàng không là kiều nữ Ai cũng "mắt chữ o mồm chữ a" khi nhìn thấy kiều nữ của Như Long, giám đốc chi nhánh một ngân hàng nọ. Long vô cùng đẹp trai, cao ráo, sinh ra trong một gia đình khá giả ở thành phố, được bố mẹ...